Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Run For Your Life

Phiên bản Dịch · 2009 chữ

Chương 4 : Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết!

Bước qua hành lang dài đằng đẵng, Vương Dương đi vào lầu số hai, nơi này không khác lầu số một lắm, nhưng người ít hơn lầu số một nhiều, có vài người y tá tình cờ đi qua hắn, gương mặt không cảm xúc, giống như không thấy hắn vậy.

Nếu như nói lầu số một coi như bình thường thì cái lầu số hai này có chút sai sai, lầu số ba ở đằng sau chắc chắn sẽ kinh khủng hơn nữa, sẵn tiện bây giờ tình huống chưa có nguy hiểm phải đẩy nhanh tiến độ hơn nữa.

Vương Dương đi lục lọi ở từng tầng một, cũng nhìn thấy không ít cái chìa khóa, nhưng mà chúng đều là những chiếc chìa khoá bình thường và chiếc máy bay không người lái cũng không phản ứng gì.

Nếu nói thứ kỳ quái nhất ở lầu hai là gì thì đó là việc cửa của mỗi phòng đều đóng chặt. Giống như rằng đang đề phòng thứ gì đó.

Khi Vương Dương đi tới lầu bảy, vẫn không thu hoạch được gì, phía trước chính là hành lang thông tới lầu số ba, hắn do dự không tiến tới, thứ mấu chốt của nhiệm vụ này rất có thể là lầu số ba này, cũng chính là nơi thần bí và nguy hiểm nhất của bệnh viện, cái chìa khoá có tỷ lệ rất lớn là ở trong đây, nhưng Vương Dương vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để bước vào, liền ngồi nghỉ ngơi ở bên cạnh hành lang.

Từ sau khi tiến vào bệnh viện, Vương Dương luôn có một áp lực trầm trọng, chỉ đi thám thính ở lầu số một lầu số hai cũng đã khiến cho hắn kiệt lực, ở bệnh viện tâm thần này luôn tạo cho người khác một ảo giác rằng muốn phát điên với nso.

Nếu như nói lần trước ở nhà gia Giang Lăng cũng chỉ là hù doạ một chút thì lần này chính là thử thách tâm lý chịu đựng lớn nhất, huống chi cho tới bây giờ còn chưa tiến vào lầu số ba, ai biết được rằng bên trong sẽ xảy ra chuyện gì.

"Cộp, cộp, cộp......"

Vào lúc Vương Dương nghỉ ngơi xong thì ở sau lưng truyền tới tiếng bước chân, âm thanh hẳn là giày da hoặc giày cao gót.

Vương Dương kêu lên một tiếng rồi đứng lên, nghiêng người núp ở cửa hành lang, gương mặt khẩn trương ngó nghiêng xung quanh, thần kinh toàn thân trở nên căng thẳng, sợ hãi đồng thời trong lòng cũng có hơi kích thích bởi sợ hãi.

Một y tá dáng người uyển chuyển, âm trầm bước đến, thế nhưng Vương Dương cũng không cảm thấy vui sướng một chút nào khi gặp hồng nhan, dù ở nơi này có thể toàn thân trở ra cũng là một loại diễm phúc.

"Bành! " Cánh của bị sức lực rất mạnh đóng lại, tiếp theo đó là tiếng khoá cửa truyền đến.

"Cộc, cộc, cộc…"

Tiếng bước chân truyền tới không ngừng nhỏ dần, Vương Dương mới cẩn thận đi ra một cách nhẹ nhàng, dùng sức đẩy cửa, thế nhưng dù cho hắn dùng sức như thế nào thì cánh cửa cũng không động đậy chút nào cả, nữ y tá vừa nãy đã khoá trái cửa rồi, Vương Dương không còn cách nào quay lại lầu số hai nữa, tình huống càng lúc càng không ổn, bây giờ con đường duy nhất đã bị chặn mất, Vương Dương cuối cùng cũng hạ quyết tâm nhẹ nhàng tiến vào lầu số ba.

"C-K-Í-T..T...T——"

Cánh cửa duy nhất thông tới lầu số ba được đẩy ra, cánh cửa màu trắng phát ra âm thanh cót két, vừa nhìn đã biết là thường xuyên có người lui tới.

Ngọn đèn màu đỏ sậm, hành lang mờ ảo, phòng bệnh khoá chặt, cửa của từng gian phòng đều có đánh số, cấu tạo của lầu số ba khá tương tự với lầu số hai, nhưng hành lang ở đây lại không có y tá hay bác sĩ nào qua lại.

Vương Dương một đường lần mò tới phòng điều khiển chung của toà nhà, bên trong treo đầy các loại chìa khoá, Vương Dương vét hết tất cả 37 cái vào trong balo.

"Ngươi tới đây tìm đồ vật gì? "

Vào lúc hắn chuẩn bị rời đi thì có một âm thanh phát ra.

"Ở đây không có ai hiểu biết nơi đây hơn ta, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta sẽ giúp ngươi."

Thanh âm khàn khàn giống như ác ma vang lên.

Vương Dương lúc này đang rất khó khăn, hắn cô độc một mình tới một nơi xa lạ cũng không dễ dàng gì, nếu như lúc này có một người quen thuộc nơi đây trợ giúp quả thật là không còn gì bằng, nhưng hắn không biết nếu thả ra thì tên kia sẽ là người trợ giúp hắn hay là sẽ giết hắn đây, nếu là trường hợp sau thì xong rồi.

Vương Dương suy đi nghĩ lại thì quyết định mạo hiểm một lần, hắn không muốn mình vẫn giống như con ruồi mù mắt bay loạn nữa.

"Ta có thể thả ngươi ra, nhưng mà ngươi nhất định phải giúp ta tìm được một đồ vật, nếu thành công ta sẽ giúp ngươi rời khỏi cái bệnh viện này! "

"Không thành vấn đề! Bằng hữu. "

Người ở bên trong trả lời không chút do dự.

Vương Dương số hiệu trên cửa phòng của hắn, số 003 ? Bên trong chẳng lẽ là bệnh nhân số 3? Đây chính là bệnh nhân có mức độ bệnh trạng cực kỳ nguy hiểm, nhưng nghe âm thanh không giống người bệnh thần kinh một chút nào, thậm chí còn cảm thấy hắn cực kỳ bình tĩnh và lý trí.

Sau khi tìm kiếm một hồi, hắn cuối cùng cũng đã tìm được chìa khoá của phòng 003 giữa một đống chìa khoá, Vương Dương nhanh chóng mở cửa phòng bệnh số 3, vừa mở ra xong bật nhảy ra sau vài mét, tay thò vào thanh đao trong balo giống như lâm đại địch.

"Cám tạ bằng hữu, ta đã đợi ngày này mười năm rồi! Trong mười năm này cái này cả tòa bệnh viện ta đã rõ như lòng bàn tay! Đương nhiên, con người của ta cũng sẽ không nuốt lời. "

Từ phòng bệnh số 3 bước ra một bệnh nhân gầy gò, mặc một bộ đồng phục bệnh nhân sạch sẽ, tóc được sửa sang lại một cách tỉ mỉ, còn có một gương mặt cực kỳ đẹp trai tới quá quắt, nhan sắc này rất giống các minh tinh trên tv, đi dạo ở trên đường một lúc thôi cũng có thể mê đắm cả đống nữ nhân.

"Ta tới đây muốn tìm một cái chìa khóa. "

Vương Dương nhẹ nhàng rút tay ra khỏi balo, sửa sang lại balo một chút rồi đeo lại trên lưng.

"Chìa khoá đặc biệt?Có tên bệnh nhân số 1 luôn coi một chiếc chìa khoá như bảo bối, thậm chí vì thanh chìa khoá đó mà hắn giết cha mẹ , vợ của hắn và ba người con, bởi vì hắn không bình thường, bệnh tâm thần rất nặng nên mới bị bắt nhốt ở đây. "

Bệnh nhân số 3 nhìn qua phòng số 1 một cách thâm thuý.

"Tà môn như vậy? "

Vương Dương sợ hãi, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra từ trán.

"Đúng vậy! Cái thanh chìa khoá đó rất tà môn, tất cả những người từng thấy nó cũng đều muốn có được nó. "

Bệnh nhân số 3 đi cùng Vương Dương tới chỗ sâu nhất ở trong hành lang, khi đứng ở cửa phòng số 1, cả hai tự giác ngậm miệng lại. Vương Dương lấy ra chìa khoá của phòng số 1, trao đổi ánh mắt với bệnh nhân số 3 một chút rồi nhanh chóng mở cửa

Hai người nhảy vọt vào phòng bệnh số 1, chỉ thấy một người đàng ông rất cường tráng ngồi trên giường, trên đầu không ngờ lại mọc ra hai cái sừng trâu, trên chiếc sừng treo một chiếc chìa khoá bằng dây thừng.

Sau khi thấy được cái chìa khoá này thì Vương Dương đã chắc chắn rồi đây là chiếc chìa khoá mà nhiệm vụ nói, cũng không biết rằng chiếc chìa khoá tà môn này sẽ mê huyễn hắn như thế nào, hắn cấp tốc giật chiếc chìa khoá. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh! Vương Dương cùng bệnh nhân số 3 đồng thời tiến một bước lao lên giật chìa, may mà Vương Dương ở gần hơn một chút nên giật chìa khoá xong quay xe bỏ chạy.

Bệnh nhân số 1 bừng tỉnh, hai mắt đỏ bừng thét lên rồi vọt ra, trên đầu có song sừng giống như ác ma lao thẳng tới truy đuổi bệnh nhân số 3 và Vương Dương.

Sau khi bệnh nhân số 3 thấy Vương Dương giật được chìa khoá, không có một chút do dự quay đầu bỏ chạy, lúc này hắn không ngờ lại vọt trước Vương Dương, Vương Dương hận mình không có thêm hai cái chân mà chạy, chạy tới cuối hành lang một cách điên cuồng.

"Cửa phía trước bị khoá, ta có chùm chìa khóa! Nhưng mà ta cũng cần thời gian để mở! Ngươi giúp ta dẫn dụ hắn để câu giờ! " Vương Dương vừa chạy vừa nói.

Bệnh nhân số 3 sau khi nghe Vương Dương nói thì lập tức rẽ hướng xuống một cái cầu thang, người bệnh số 1 đuổi theo bệnh nhân số 3, đuổi vô cùng nhanh .Vương Dương lúc này cuối cùng đã chạy tới cửa ra vào hành lang thông qua lầu số hai, lôi balo ra lục lọi, hành lang cái chìa khóa! Chìa khóa của hành lang! Tình huống nguy cấp vạn phần! Hắn cũng không biết bệnh nhân số 3 có thể chống chọi được bao lâu, chìa khoá cửa hành lang là chìa khoá hình thập tự, cũng may là chùm chìa khoá cũng chỉ có mấy cái chìa khoá hình thập tự.

Tiếng gầm giận dữ truyền lên tới tầng bảy! Mấy giây sau đã thấy bệnh nhân số 3 tới gần cửa hành lang của lầu số 3.

Vương Dương nhìn lại, bệnh nhân số 3 chạy không thở ra hơi, bệnh nhân số 3 đuổi theo ở phía sau không bỏ! Hắn ra sức mở khoá nhanh hơn, "Ken két! " Giây phút then chốt này lại mở ra được! Vương Dương vui mừng quá đỗi! Đẩy cửa bỏ chạy thục mạng.

Lúc này bệnh viện vang lên tiếng cảnh báo chói tai, nhưng Vương Dương không quản được nhiều như vậy! Run for your life! Hiện tại hắn chỉ muốn rời khỏi nơi đây thật nhanh, chỉ cần rời khỏi nơi đây thì nhiệm vụ đã xong rồi.

Chỉ chốc lát cửa bệnh viện đã đầy xe cảnh sát bao vây, vô số cảnh sát dàn trận chuẩn bị đón quân địch.

Cánh của của lầu số 1 được mở ra với một tiếng nổ lớn! Vương Dương bay ra giống như viên đạn rồi đáp xuống đất. Vài giây sau đã bị cảnh sát còng lại đưa lên xe.

"Bởi vì ngươi có đột nhập bệnh viện và có hành xử đáng ngờ, xin mời theo chúng tôi tới đồn hỗ trợ điều tra! "

Trong bệnh viện truyền ra tiếng gầm lên giận dữ, một đôi mắt màu đỏ tươi tức giận nhìn về phía Vương Dương nhưng cũng không đuổi nữa.

Cứ như vậy, Vương Dương đã bị bắt một cách ngu người ở đồn cảnh sát Quảng Đông.

Dịch : Vạn Cổ Thư Thần

Bạn đang đọc Livestream Khủng Bố (Dịch) của Vô Uý Tượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhổngTửVôĐối
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.