Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Linh U Dạ

Phiên bản Dịch · 2986 chữ

Chương 949: Khí Linh U Dạ

Thời gian vội vàng trôi qua.

Chờ lúc chín mặt trăng cùng nhau ở tròn bầu trời đêm Bạc La giới, hắn từ trong hang đi ra, đắm chìm dưới ánh trăng sáng tỏ.

Ngân Nguyệt ấn ký trên vai phóng ra ánh sáng lung linh, như dẫn dắt nguyệt hoa, đem nó hội tụ vào trong ấn ký.

Lấy tâm thần cảm giác, hắn nhìn thấy trong Ngân Nguyệt ấn ký, chín mặt trăng quay tròn, tham lam hấp thu nguyệt năng.

Hắn lấy ra hai giọt máu tươi thần dị lấy tinh huyết Ni Duy Đặc luyện chế, do dự một chút, cuối cùng chưa lập tức hấp thu luyện hóa.

Ni Duy Đặc ngay tại phụ cận, hắn lo lắng khí tức trong máu, sẽ làm Ni Duy Đặc phát hiện Lỗ Tư bẫy hắn một vố, miễn rước lấy cho Lỗ Tư phiền toái không cần thiết.

Hắn quyết định sau khi trở lại Khư Địa, lập tức nắm chặt thời gian, đem hai giọt máu tươi đó luyện vào huyết mạch.

Dưới ánh trăng, Tần Liệt tĩnh tọa, cảm giác quỹ tích Nguyệt Lệ xoay tròn trong Ngân Nguyệt ấn ký.

‘Nguyệt Lệ’ được U Nguyệt tộc xưng hô là truyền thừa thánh khí, ở trong tâm hạch Cổ Trận Đồ của Ngân Nguyệt ấn ký, thật sự hình dạng như giọt nước mắt, phóng ra u quang nhàn nhạt.

Quan sát ‘Nguyệt Lệ’, hắn nhiều lần ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời đêm của Bạc La giới.

Chín giọt nước mắt trong ‘Nguyệt Lệ’, cùng chín mặt trăng của bầu trời đêm Bạc La giới, trong minh minh tựa như có liên hệ nào đó.

Tâm thần khẽ động, chín giọt nước mắt như điểm sáng, từ trong Ngân Nguyệt ấn ký bay ra.

‘Nguyệt Lệ’ lơ lửng ở trước ngực hắn, nhẹ nhàng chuyển động, tỏ ra trông rất đẹp mắt.

Cẩn thận nhìn, hắn từ trên ‘Nguyệt Lệ’ như các giọt nước mắt, có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều cổ phù nhỏ bé.

- Đó là văn tự chỉ U Nguyệt tộc có.

Chín đại truyền thừa bí nghĩa của U Nguyệt tộc, ở trong lòng hắn nhanh chóng qua một lần, trừ ‘Nguyệt Động Thiên Vẫn’ dùng để điều khiển ‘Nguyệt Lệ’, truyền thừa bí nghĩa còn lại đều cần mang huyết mạch U Nguyệt tộc mới có thể thi triển.

Hắn thử vận dụng những bí nghĩa đó, lại phát hiện đủ loại lực lượng trong cơ thể hắn, quả nhiên không có cách nào hình thành bất cứ công kích gì.

“Không có giá trị gì...”. Hắn lẩm bẩm.

“Chỉ là ngươi không rõ giá trị của Nguyệt Lệ mà nói”.

Đột nhiên, một hồn niệm mơ hồ, từ trong Nguyệt Lệ như chín giọt nước bay ra.

Tần Liệt phút chốc đứng lên, trong mắt hiện ra ánh sáng chấn động, quát: “Là ai?”.

Các tia ánh trăng, như sợi tơ từ trong chín giọt Nguyệt Lệ bay vút ra, các tia ánh trăng hội tụ, chậm rãi ngưng luyện, cuối cùng hình thành một bóng người trắng xóa.

Cái bóng màu trắng này, thuần túy do nguyệt năng ngưng tụ thành, không có khuôn mặt rõ ràng, như một u hồn.

Nhưng, Tần Liệt tập trung cảm giác, lại biết cái bóng có linh hồn dao động.

Hắn lập tức biết đây là một sinh mệnh trí tuệ.

“Ta là ai?”. U ảnh vặn vẹo, như nến tàn trong gió, tựa như lúc nào cũng có thể tiêu tán: “Ta là tộc trưởng U Nguyệt tộc, là linh hồn được Bái Nguyệt giáo tôn xưng là Nguyệt Thần, bị hạt châu kia của ngươi luyện sống vào Nguyệt Lệ, biến thành khí linh của Nguyệt Lệ kia”.

“Nguyệt Ma?!”. Tần Liệt hoảng sợ thất sắc.

Đây là đầu sỏ làm Bái Nguyệt giáo trong một đêm sụp đổ, khiến vô số hồn đàn cường giả ngã xuống, cũng là hung ma từng phong ấn ở ‘Nguyệt Chi Miện’.

“Tùy tiện ngươi xưng hô như thế nào, nhưng ta hiện tại chỉ là khí linh trong Nguyệt Lệ, hạt châu mi tâm ngươi... Ở trong linh hồn bản nguyên của ta, thậm chí đã gieo đủ loại ấn ký khắc nghiệt. Những ấn ký đó, làm ta sống chết hoàn toàn nối liền với ngươi, ngươi nếu hồn diệt, ta cũng sẽ nháy mắt tiêu tán”.

Lúc nói tới Trấn Hồn châu, thanh âm linh hồn hắn cũng như đang run rẩy, như cực kỳ sợ hãi thủ đoạn đáng sợ của Trấn Hồn châu.

“Ngươi trước kia... Chưa bao giờ hiển hiện ra, vì sao lần này trồi lên?”. Tần Liệt đã lặng lẽ ngưng luyện lực lượng sấm chớp, chỉ cần Nguyệt Ma có dị thường, hắn sẽ lập tức lấy sấm chớp oanh kích.

Sấm sét là khắc tinh của hồn phách. Hắn tin tưởng dù là Nguyệt Ma, ở trạng thái thuần linh hồn, cũng chưa chắc có thể chống đỡ sấm sét đánh giết.

“Lúc vừa mới trở thành khí linh, hồn phách sẽ phi thường suy yếu, mà ta... Cũng đang từng chút một thích ứng hình thái linh hồn mới”. Hồn niệm Nguyệt Ma mơ hồ, chậm rãi giải thích: “Nguyệt Lệ ở trước khi có thể hút đủ nguyệt năng, một bước luyện cuối cùng của món đồ này, sẽ không tính là đạt thành”.

“Ồ”. Tần Liệt lui lại hai bước, kéo giãn khoảng cách với Nguyệt Ma, nói: “Ngươi hiện tại chủ động hiện thân vì chuyện gì?”.

Nguyệt Ma bắt đầu trầm mặc thời gian dài.

Năng lượng ánh trăng tinh thuần từ trên chín mặt trăng của Bạc La giới hạ xuống, như chín dòng suối hội tụ ở trên người Nguyệt Ma.

Tựa như chỉ có như vậy mới có thể bảo trì u ảnh Nguyệt Ma tồn tại.

“Ta vốn tên là U Dạ, ta chính là U Nguyệt tộc đương nhiệm tộc trưởng, Nguyệt Lệ luôn do ta nắm giữ”. Nguyệt Ma trải qua một phen trầm ngâm, chậm rãi nói: “Vực giới U Nguyệt tộc sống tên là Ám Nguyệt giới, nó so với Bạc La giới cách linh vực còn xa xôi hơn, rất nhiều năm qua luôn ở trạng thái phong bế, rất ít lui tới với bên ngoài”.

Tộc trưởng U Nguyệt tộc tự xưng U Dạ mở ra máy hát, hướng Tần Liệt kể tình huống Ám Nguyệt giới bị diệt.

Ám Nguyệt giới cách linh vực cực kỳ xa xôi, ngay cả Thần tộc năm đó sau khi xưng bá, cũng chưa từng thông qua hư không thông đạo tới Ám Nguyệt giới.

U Dạ cùng rất nhiều tộc nhân U Nguyệt tộc luôn sinh sống ở Ám Nguyệt giới, chưa bị Thần tộc xâm nhập linh vực ảnh hưởng, cũng chưa bị Nhân tộc sau khi cường thịnh chinh phạt các giới ảnh hưởng.

Thẳng đến có một ngày, một loại vực ngoại sinh mệnh hình thái cái bóng đến, thời gian ngắn ngủi đã đem Ám Nguyệt giới bao phủ.

Loại chủng tộc sinh mệnh kỳ dị này không cần tù binh, tộc nhân U Nguyệt tộc sinh sống ở Ám Nguyệt giới chết từng mảng lớn.

Linh hồn bọn họ, thì là bị loại chủng tộc sinh mệnh kỳ dị này nuốt, biến thành thức ăn linh hồn của loại chủng tộc quỷ dị này.

U Dạ suất lĩnh toàn bộ U Nguyệt tộc, giao chiến với loại chủng tộc sinh mệnh này, lại không chút sức phản kháng bị giết hại.

Cuối cùng, U Dạ dẫn dắt tộc nhân còn sót lại, từ Ám Nguyệt giới rời khỏi, trôi dạt ở ngân hà mờ mịt không biết.

Bọn họ đã tìm được một mặt trăng tĩnh mịch, tộc nhân liền ở trong hang đá bên trong kéo dài hơi tàn, U Dạ thì là lợi dụng bí thuật, linh hồn ngao du vũ trụ, chậm rãi đem linh hồn mình gửi gắm ở trên một mặt trăng, ý đồ tìm cho các tộc nhân đó vực giới mới có thể sinh tồn.

Linh hồn hắn, ở trên một mặt trăng, cảm giác được linh hồn dao động khổng lồ khi Bái Nguyệt giáo hiến tế mặt trăng.

Hắn tự xưng ‘Nguyệt Thần’, đạt thành liên hệ với hồn đàn cường giả của Bái Nguyệt giáo, hướng dẫn giáo đồ Bái Nguyệt giáo, ở linh vực xây dựng nguyệt chi tế đàn chỉ U Nguyệt tộc có, ý đồ mở ra thông đạo, tiếp dẫn tộc nhân hướng tới linh vực.

Cuối cùng, linh hồn hắn thành công buông xuống linh vực, bởi xây dựng nguyệt chi tế đàn, cần lượng lớn linh hồn làm nguyên động lực, hắn liền đại khai sát giới, lấy hồn đàn cường giả của Bái Nguyệt giáo khai đao.

Đáng tiếc, mười mấy hồn đàn cường giả của Bái Nguyệt giáo cùng nhau chống cự, dưới sự đồng lòng hợp sức, thế mà lại khiến hắn bị thương nặng.

Ngay cả linh hồn hắn buông xuống, cũng không thể trở về nữa, mà là bị thánh khí Nguyệt Chi Miện của Bái Nguyệt giáo phong ấn.

Bái Nguyệt giáo sau khi bị diệt, Hách Liên Tranh, Hà Kiền lấy độc kế ám sát Lô Nghị, cướp lấy Nguyệt Chi Miện, tụ tập một bộ phận giáo đồ Bái Nguyệt giáo ban đầu, sáng lập Đô Linh động.

Sau đó Hách Liên Tranh, Hà Kiền thử phá vỡ phong ấn của Nguyệt Chi Miện.

Linh hồn U Dạ sau khi giải phong, hấp thụ giáo huấn lần trước thất bại, cộng thêm Hách Liên Tranh, Hà Kiền quá yếu, mặc dù là giết chết bọn họ, cũng không đủ linh hồn mở ra nguyệt chi tế đàn.

Cho nên hắn lần này chưa lấy Hà Kiền, Hách Liên Tranh khai đao.

Hắn lựa chọn dụ đám người Hách Liên Tranh, để những người này giúp hắn thu thập hồn cường giả, hắn thì là truyền thụ một bộ phận bí thuật vụn vặt của U Nguyệt tộc.

Lạp Phổ, chính là ở dưới mệnh lệnh của hắn, bị Hách Liên Tranh, Hà Kiền, Đổng Thần ám toán nhốt.

Lô Nghị, vốn là mục tiêu mới của Đô Linh động, kết quả bởi vì Tần Liệt mang Trấn Hồn châu, dưới tình huống U Dạ chiếm cứ toàn bộ thượng phong, linh hồn nắm giữ ‘Nguyệt Lệ’, bị Trấn Hồn châu hút vào trong đó.

Trong Trấn Hồn châu, hắn ngây ngốc cảm giác được, linh hồn của mình và Nguyệt Lệ đều bị rèn luyện.

Chờ lúc hắn một lần nữa tỉnh táo, lại một lần nữa có được đầy đủ ý thức, hắn mới ý thức được hắn đã thành khí linh của Nguyệt Lệ, Nguyệt Lệ... Cũng đã lột xác thành Thần cấp linh khí.

“Ngươi là nói... Nguyệt Lệ trước kia không có khí linh, không phải Thần cấp linh khí?”.

Sau khi U Dạ giải thích xong, Tần Liệt cái khác không hỏi, mà là nắm chắc được chỗ thần kỳ nhất Nguyệt Lệ trải qua Trấn Hồn châu rèn luyện, hoàn thành thăng hoa, lột xác thành Thần cấp linh khí!

“Không sai, Nguyệt Lệ trước kia chỉ là truyền thừa thánh khí, uy lực thực tế có hạn, dựa theo phương thức phân chia đồ vật của linh vực, Nguyệt Lệ trước kia chỉ là Thiên cấp linh khí”. U Dạ rất khẳng định nói: “Trải qua hạt châu đó rèn luyện, linh hồn ta và Nguyệt Lệ hòa hợp một thể, Nguyệt Lệ đã lột xác thành Thần cấp linh khí”.

“Ngươi trước kia ở cảnh giới nào?”. Tần Liệt hỏi tiếp.

“Chỉ kém một bước có thể xây dựng bảy tầng hồn đàn”. U Dạ ngạo nghễ nói.

“Đáng thương...”. Tần Liệt mỉa mai nói.

U hồn của U Dạ, ở dưới bóng đêm kịch liệt lay động một phen, giống như cảm xúc có chút kích động.

Chẳng qua rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại.

“Ta muốn làm vụ giao dịch với ngươi”. U Dạ đột nhiên nói.

“Ngươi nói”. Vẻ mặt Tần Liệt lạnh nhạt.

“Ngươi giúp U Nguyệt tộc, đem các tộc nhân kia của ta di chuyển đến Bạc La giới U Nguyệt tộc, đem những truyền thừa bí nghĩa ngươi không dùng kia truyền thụ cho chi nhánh U Nguyệt tộc nơi này, để bọn họ có thể sinh tồn tiếp, không bị Hắc Ngục tộc tiêu diệt”. U Dạ đưa ra điều kiện, sau đó nói: “Mà ta, sẽ thuyết phục tộc nhân U Nguyệt tộc, lấy lời thề cổ của chúng ta hứa hẹn, U Nguyệt tộc chúng ta đồng ý thần phục Thần tộc, chịu Thần tộc sai sử điều động”.

“Thần phục Thần tộc?”. Tần Liệt ngạc nhiên.

“Trong cơ thể ngươi chảy dòng máu Thần tộc, nếu không phải như thế, ta căn bản sẽ không bàn điều kiện với ngươi”. U Dạ giải thích: “Ta hy vọng có một ngày còn có thể trở về Ám Nguyệt giới, mà loại chủng tộc sinh mệnh bóng ma khủng bố đó, chỉ sợ chỉ có Thần tộc mới có cách đối phó. Trong tương lai, chúng ta cần mượn dùng lực lượng Thần tộc, mới có thể báo thù rửa hận”.

Nói đến đây, u ảnh U Dạ không ngừng vặn vẹo, kích động nói: “Loại sinh mệnh bóng ma đó, đến từ Âm Ảnh Ám giới, đang từng chút một hướng tinh không vực giới ăn mòn. Nơi bọn chúng đi qua, căn bản không có chủng tộc sinh mệnh còn có thể tồn tại, sinh mệnh có linh hồn đều bị bọn chúng nuốt hết”.

“Tốc độ bọn chúng ăn mòn vũ trụ rất nhanh. Sớm muộn gì có một ngày, bọn chúng có thể tìm tới linh vực. Tới lúc đó, linh vực cũng sẽ biến thành như Ám Nguyệt giới của chúng ta, toàn bộ sinh mệnh đều bị nuốt linh hồn mà chết”.

“Khi đó, sẽ là tận thế của toàn bộ sinh mệnh linh vực, các đại thái cổ cường tộc hiện nay sinh sống ở linh vực, căn bản không có sức chống lại”.

“Bởi vì chúng ta không biết bọn chúng, Nhân tộc, cũng hoàn toàn không biết gì cả đối với bọn chúng. Ở trong vũ trụ mênh mông, có thể chỉ có Thần tộc mở từng cái thiên địa, do thám biết được vô số vực giới, mới có thể biết lai lịch bọn chúng, biết điểm yếu của bọn chúng”.

U Dạ ở lúc nói tới loại chủng tộc sinh mệnh này, rõ ràng cực kỳ sợ hãi, sợ muốn chết.

Mà hắn, còn là cường giả sáu tầng hồn đàn, Hư Không cảnh hậu kỳ.

“Âm Ảnh Ám giới...”. Sắc mặt Tần Liệt dần dần ngưng trọng.

Hắn thông qua ‘Hỗn Độn Huyết Vực’ của Thần tộc, biết tộc trưởng Ma Long tộc A Bố Lợi Đặc, bị nhốt ở một vực giới không biết, nơi đó không có nhật nguyệt tinh tú, không có ánh sáng, chỉ có bóng tối vĩnh hằng, chỉ có một số sinh vật bóng ma có thể tồn tại, nơi đó... Chính là Âm Ảnh Ám giới.

Ba trăm năm trước, lúc hắn ở trung ương thế giới của linh vực ‘gặp nạn’, phụ thân Tần Hạo cũng bị vây ở Âm Ảnh Ám giới, mà phụ thân chính là cường giả Vực Thủy cảnh, là loại người đỉnh phong nhất kia của trung ương thế giới của linh vực.

“Âm Ảnh Ám giới, cùng chủng tộc sinh mệnh bóng ma đang cùng nhau bao phủ thiên địa, theo ta được biết... Âm Ảnh Ám giới có thể tằm ăn rỗi vực giới, đem từng cái vực giới biến thành một bộ phận của Âm Ảnh Ám giới, đem nó biến thành vực giới vĩnh viễn không có ánh sáng, không có nhật nguyệt tinh tú, bóng tối tử vong cô quạnh vĩnh hằng”. U Dạ sợ hãi nói.

“Cái gì? Âm Ảnh Ám giới còn có thể ăn mòn vực giới?”. Tần Liệt kêu sợ hãi.

“Ta cảm giác là như thế. Bởi vì ngay sau khi chủng tộc sinh mệnh bóng ma đến không lâu, Ám Nguyệt giới chúng ta đã thay đổi, toàn bộ ánh trăng đều biến mất”. U Dạ thở dài thật dài: “Ta hy vọng ta cảm giác sai, bằng không, Ám Nguyệt giới thực xong rồi”.

“Ta không đại biểu được Thần tộc, cho nên ta không thể đáp ứng ngươi cái gì, cũng không thể gánh vác trách nhiệm giúp ngươi đối phó chủng tộc sinh mệnh bóng ma”.

Tần Liệt nhìn U Dạ, trong lòng nổi lên một tia bất an, đối với chủng tộc sinh mệnh bóng ma theo như lời U Dạ, còn có Âm Ảnh Ám giới có một loại kiêng kị cực sâu.

Theo như lời U Dạ, sinh mệnh bóng ma đang từng chút một ăn mòn thiên địa, sớm muộn gì có một ngày có thể phát hiện linh vực.

Chờ sinh mệnh bóng ma tới linh vực, vực giới sinh sống rất rất nhiều chủng tộc sinh mệnh này, có thể sẽ sinh linh đồ thán, ngay cả bản thân vực giới cũng sẽ bị đồng hóa, biến thành nơi không còn nhật nguyệt tinh tú, không thấy ánh sáng vĩnh hằng tối tăm.

U Dạ miêu tả, tương đương với tận thế đến, làm hắn áp lực chợt tăng lên.

“Ta hy vọng ngươi có thể thay ta dẫn đường U Nguyệt tộc”. U Dạ lại nói.

“Việc này về sau nói sau”. Tần Liệt lắc lắc đầu, tạm thời gác lại thỉnh cầu của hắn: “Ta muốn thu hồi Nguyệt Lệ”.

Bạn đang đọc Linh Vực của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 594

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.