Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba Vòng Thử Thách

Tiểu thuyết gốc · 1561 chữ

Trong Phủ Thành Chủ, tại một nơi không rõ, chỉ biết nơi đây rộng rãi, có đủ thứ đồ nghề để làm những bài kiểm tra, thử thách, vượt ải này nọ đối với một người.

Người trong tối dùng sức mạnh kỳ lạ đưa Bạch Phong đến đây thì bỏ rơi hắn cùng một lời nhắn.

-Chín thí sinh khác đang chờ ngươi ở chiến đài. Hãy nhanh chóng hoàn thành cuộc kiểm tra căn bản ở đây nào chàng trai trẻ.

Bạch Phong tặc lưỡi éo vui. Hắn ngơ ngác ngó đông, ngó tây, nhìn trước, nhìn sau thì thấy chỗ này ngoài hắn, các đạo cụ thương, kiếm, cung tên,… còn có rất nhiều binh sĩ xung quanh, nổi bật nhất là mười vị binh sĩ đứng tụ lại với nhau ở gần vùng đất trống và một vị mà có lẽ là chủ khảo, người đưa ra nội dung thi và chấm điểm các thí sinh.

Vị chủ khảo này là một người trung niên để râu dê, đầu đội nón có hình dạng như cái túi vải úp ngược liếc nhìn hắn vài giây, trong lòng thầm mắng hắn “tuổi trẻ không lo kiếm gái xinh mà chơi, đú đa đú đởn theo người ta vào đây để tự sát làm chi, đúng thứ ngu hơn bò” rồi nói với hắn về những gì hắn phải làm để hoàn thành cuộc kiểm tra căn bản.

-Ngươi phải trải qua ba cuộc thử thách.

-Thử thách thứ nhất, ngươi phải đứng vững trước sự công kích của mười người binh lính đều có tu vi Binh cảnh 10 tinh này.

-Thử thách thứ hai, ngươi phải sống sót trước sự công kích của mười người binh lính đều có tu vi Binh cảnh 10 tinh này trong mười số đếm ngược.

-Thử thách thứ ba, ngươi phải chọn ra một người trong số mười người này, quyết chiến một trận sinh tử. Sống sẽ đến chiến đài phân hạng, thua tất chết.

Bạch Phong nghe xong ba vòng thử thách thì không khỏi tròn hết cả mặt, miệng mồm cũng mỉm cười một cách chán đời thì đừng hỏi.

Giờ hắn cũng đã hiểu tại sao 70 thằng tham gia mà có 61 thằng tử ẹo ngay sau đó trong lời của hai vị binh lính trung niên đẩy xe xác là như thế nào.

Má ơi, Binh cảnh 10 tinh có sức mạnh gấp 10 lần con trâu đực, một quyền, một cước nặng như đá đè, chưa kể mười thằng này còn là binh lính đã được đào tạo chuyên sâu ở phủ, sức chiến đấu, chiến lực tuyệt đối không phải một Binh cảnh 10 tinh bình thường có thể sánh.

Thế, để mười thằng này đánh đập, để mười thằng này chém giết trong mười điểm thời gian, và buộc phải chiến đấu một trận sinh tử với một trong mười thằng đó, nó không phải là đang ngụ ý với thí sinh rằng, thôi, mấy em cứ nằm phành háng ra cho bọn anh chém, sẽ phe lắm đó?

Đây rõ ràng là kế sách dụ thỏ vào hang sói cho sói ăn thịt, chứ thi tuyển cái quần què gì! Đậu xanh rau máng cái Phủ Thành Chủ chó đẻ, thằng Thành chủ mắc dạy nhá!

Bạch Phong đứng nơi đó cười, cười một nụ cười mà hắn chả hiểu tại sao hắn lại cười, nhưng mà công nhận mắc cười thiệt, cười méo mặt luôn á :)

Tại góc khuất, nơi có ba con người hai nam, một nữ đang âm thầm quan sát Bạch Phong.

Lúc này, Thành chủ Tả Diễn Quân hỏi người cha già Tả Thế Minh, một trong 77 vị tướng quân lừng lẫy của triều đình Kha Long quốc với vẻ kinh ngạc.

-Đây là lần đầu tiên con thấy cha chủ động ép buộc một người thiếu niên phải tham gia đội ngũ quân lính. Ở người thiếu niên này, hắn có điều gì đặc biệt hấp dẫn được cha hay sao?

Tả Thế Minh dù đã có cháu lớn, nhưng dáng hình vững đứng ở độ tuổi trung niên 40 vì tu vi càng cao, sự lão hóa của tế bào càng chậm. Lão cười nhẹ, bảo.

-Chỉ khi ngươi đạt đến Tông cảnh giống ta, già như ta, trải qua nhiều cố sự, gặp được nhiều thiên tài bất hợp lẽ thường như ta, ngươi sẽ thấy được những gì ta đang thấy trên người thiếu niên này. Không ngờ, sau 20 năm bận bịu trên chiến trường ta mới có dịp về thăm quê hương một chuyến thì lại vô tình phát hiện được một mầm móng vô cùng dữ tợn đến như vậy. Ta sẽ đưa hắn về dưới trướng của mình.

Nghe vậy, Tả Diễn Quân liền hết sức giật mình.

-Cha, người muốn đưa hắn vào quân đội triều đình?

-Phải. Ở đây chỉ làm cản bước tiến chân của hắn. Hắn như một con Hổ, mà một con Hổ thì cần phải có những kẻ thù xứng tầm, vùng đất ác liệt để mài dũa sự dữ tợn của nó.

-Nhưng thưa cha, hắn chưa đạt đến Chiến cảnh, chưa đủ điều kiện để tham gia vào quân đội triều đình.

-Ta biết, thế nên ta mới để hắn thực tập ở chỗ của ngươi một thời gian. Chờ khi hắn đạt đến Chiến cảnh, ta sẽ mang hắn đi.

Thực ra ngay cả chính lão, một vị Tông cảnh cũng không thể nhìn thấu được tu vi hay thiên phú của Bạch Phong, đây cũng là điểm dị thường nhất mà lão thấy ở hắn. Nhưng với số tuổi nhỏ hơn 20, tu vi đạt Chiến cảnh là điều bất khả thi.

Bỗng chợt Tả Vân Tình, con gái của Tả Diễn Quân, một thiếu nữ xinh đẹp mỹ lệ, là một trong năm bông hoa rực rỡ nhất thành Liễu Giang lên tiếng sau một hồi im lặng quan sát Bạch Phong.

-Con không tin tưởng hắn. Hắn là một người thiếu nghiêm túc. Ông và cha nhìn kìa, hắn đang cười một cách đầy khó hiểu, con sợ rằng ngay cả thử thách đầu tiên hắn cũng không thể đứng vững.

Tả Thế Minh lắc đầu nhẹ với lời này của đứa cháu gái ngây thơ, tuy có thiên phú cực cao màu vàng, tu vi Linh cảnh thập tinh khi chỉ vừa 15 tuổi, thuộc vào hàng thiên kiêu bậc nhất Kha Long quốc nhưng sự đời còn trải qua chưa nhiều, bảo.

-Cháu sẽ thấy con người thật sự của hắn ngay sau đây thôi. Nhớ, tuyệt đối đừng bao giờ thích hắn, nếu không cháu sẽ đau khổ.

Tả Vân Tình lập tức bĩu môi xinh.

-Thích hắn? Đó là điều không bao giờ cháu làm, dù cháu có chết.

-Ta cũng hy vọng là vậy. Cháu nên chú tâm vào việc tu luyện, sớm ngày đột phá Chiến cảnh để lên kinh thành cùng ta, nhậm chức quận chúa.

-Dạ, cháu sẽ cố gắng hết sức.

Cũng ngay lúc này, một vị trung niên không râu rất cẩn thận, lễ độ mang theo vài tờ giấy chứa đầy chữ trên tay đi đến, cung kính giơ trước người Tả Thế Minh.

Tả Thế Minh cầm sấp giấy, phất tay đuổi người trung niên đi.

Lão xem nội dung bên trong những tờ giấy.

-Bạch Phong của Bạch gia, một thế lực tam lưu (hạng ba) trong thành. Còn kém hai tháng sẽ tròn 16 tuổi.

-Là một tên phế phẩm, rác rưởi, thiên phú màu bạc, tu vi không rõ nhưng khẳng định chưa đến Binh cảnh tầng 3. Là một kẻ lười biếng, chỉ thích đọc sách?

-Nực cười!

Tả Thế Minh nhìn người con trai với vẻ mặt không hài lòng.

-Ngươi nên xem lại cách thu thập thông tin của mình đi. Nó thật ngớ ngẩn, uổng cho chức vị Thành chủ mà ngươi đang nắm giữ.

Tả Diễn Quân lấy làm kỳ lạ trước những lời chê bai của cha mình. Hắn vội xin những tờ giấy trên tay cha, cùng con gái Tả Vân Tình xem xét kỹ lưỡng.

Mất vài giây sau, hắn trau mày khẳng định.

- Thông tin người của con thu thập, chắc chắn không thể sai thưa cha.

Tả Vân Tình đứng bên cạnh cũng gật gù với lời khẳng định của cha nàng.

Chỉ là một thế lực nhỏ bé trong thành, việc thu thập thông tin của phủ dĩ nhiên sẽ không thể sai.

Tả Thế Minh đưa ánh mắt tĩnh lặng đến âm trầm liếc nhìn người con trai và cháu gái, miệng có chút thở dài buồn rầu, nói.

-Ta chỉ nói ở một điểm này, ngươi hãy tự động não suy ngẫm. Nếu còn chưa phát giác mình sai ở chỗ nào, vây thì từ nay về sau, ta liền không có đứa con trai như ngươi.

-Ngươi hãy nhìn hắn thật kỹ, xem thử hắn có điểm nào giống với một người lười biếng, suốt ngày chỉ biết đọc sách trong nhà hay không?

Hai cha con Tả Diễn Quân lập tức nghe lời cha ông, nghiêm chỉnh ánh mắt, hướng đến trên người Bạch Phong, nhìn thật kỹ từ đầu đến chân của hắn.

Bạn đang đọc Anh Là Vô Địch sáng tác bởi meobachan

Truyện Anh Là Vô Địch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meobachan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.