Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bán giới

Phiên bản Dịch · 6553 chữ

Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Đỗ Trần, Francesca đã khiến tất cả các đại nhân vật đều nhìn vào, trong tình huống này, Đỗ Trần nếu không trả lời, hoặc trả lời không tốt, vậy thể diện của đại công Duerkesi thật sự có thể không còn gì...

- Hải dương mậu dịch.

Francesca nhắc lại lần nữa câu hỏi của mình, ngạo nghễ nhìn Đỗ Trần, khóe miệng mỉm cười, mỉm cười lãnh ngạo.

Đỗ Trần coi thường mân mê chén trà, nhấp một ngụm, trong lòng thầm nghĩ, ta đối với hàng hải mậu dịch có ý kiến gì không? Hắc hắc, cái nhìn của lão tử là - phái Adams khiêng lôi pháo, ngồi trên cự hình chiến hạm bắn chim, nghiêm chỉnh mua bán? Ngươi cho rằng một tiểu thâu biết sao?

Mỉm cười, Đỗ Trần buông chén trà:

- Chesini, ngươi tới trả lời vấn đề này.

Chesini há mồm:

- Hải dương mậu dịch đầu tiên phải xem cụ thể hoàn cảnh hải dương, cùng với hàng cảng khẩu, tình huống kinh tế của hàng tuyến...

- Francis.

Francesca vỗ bàn cả giận nói.

- Sao? Chesini nói không đúng sao?

Đỗ Trần chậm rãi giơ lên chén trà, cúi đầu nhấp chút.

Francesca hừ một tiếng, chống hông cười nói:

- Chesini nói tốt lắm, vấn đề là ngươi, chẳng lẽ công tước các hạ ngài không hiểu hải dương mậu dịch, sợ mất thể diện, mới kêu thuộc hạ tới trả lời? Hừ, tốt! Ta đổi một vấn đề, ngài là tam tinh thượng tướng Lanning, thống soái quân đội, vậy xin nói ra cái nhìn về tác chiến đối với cây cối. Chẳng lẽ ngài đuờng đường thượng tướng quân, còn muốn giao chuyện cơ bản như vậy cho thuộc hạ trả lời sao?

Đỗ Trần thong dong không vội vàng, phất tay:

- Martin, nói một chút về cái nhìn của ngươi đối với cây cối trên địa hình tác chiến.

- Ta, a, được.

Martin rụt rè nói:

- Về tác chiến với cây cối, chủ, chủ yếu đó là cây cối trong hoàn cảnh sưu tập tình báo...

Mặc dù lắp ba lắp bắp, nhưng thành tích quân sự của Martin không có tệ, nói mấy câu đã ra đáp án cho Francesca rõ ràng.

Dần dần, các đệ tử nhìn Đỗ Trần với ánh mắt có vài phần khinh bỉ, người dưới trả lời thì tính gì là bản lĩnh?

Francesca đắc ý cười, liếc mắt nhìn Đỗ Trần, xoay người đi:

- Francis, ta rất thất vọng với ngươi, nguyên lai ngươi cái gì cũng không biết, chỉ biết kêu thuộc hạ thông tắc... không hỏi cũng được.

Các đệ tử với ánh mắt trào phúng càng thêm quá phận, có mấy người thanh cao rõ ràng không để ý tới hai mươi vạn kim tệ, tới trước mặt Đỗ Trần lấy lại gián lịch của mình. Đi theo một chủ tử vô năng, có bao nhiêu kim tệ cũng không đáng.

- Đông, đông.

Đỗ Trần đột nhiên gõ bàn:

- Francesca, nếu ta tự mình trả lời vần đề này, vậy ta thuê các ngươi làm cái gì?

Francesca sửng sốt, xoay người lại nhìn Đỗ Trần, bật thốt lên:

- Vô năng lấy cớ.

Đỗ Trần cười nói:

- Ngươi muốn hỏi ta, là ta có thể hay không có khả năng cho nhân tài thi triển hết khả năng! Hay, đây là Martin, ngươi là hội trưởng đệ tử hội tự nhiên rõ năng lực cùng phẩm hạnh vị lão đệ tử này, hắn là người nội liễm, không tiện ăn nói, nhưng năng lực quân sự cho thấy cũng là một trong ba tốt nghiệp sinh đứng đầu học viện! Ta kêu hắn làm tham mưu bổn bộ nhất đẳng tham mưu quan, thế thì phương án xử trí quân lược của ta có gì không ổn? Chesini chuyên về tổng lãnh chính cục, ta kêu hắn trả lời mậu dịch có gì sai? Tìm nhân tài, nhưng lại không cần nhân tài, đó là bi ai lớn nhất của nhân tài! Ta dụng hai sở trường của hai thuộc hạ tới trả lời vấn đề của ngươi không phải là để bọn họ phát huy đúng sở trường sao?

Đỗ Trần hỏi Francesca, lại cười nói:

- Francesca hội trưởng, ngươi tinh thông hải dương mậu dịch, am hiểu tác chiến với cây cối, điều này ta không nghi ngờ! Nhưng nếu ta cũng am hiểu... vậy ta còn tuyển ngươi làm gì? Mặt khác thật đáng tiếc phải thông báo với ngươi, ngươi vừa rồi trả lời đều rất tốt. Vấn dề hỏi ta cũng tốt, nhưng, biểu hiện vừa rồi của ngươi, thành Duerkesi của ta đều có người làm được, cho nên... thành Duerkesi chúng ta không cần ngươi.

Francesca nhướng mày, trong lòng hiểu đây là phép khích tướng của Đỗ Trần, nhưng nhìn lại xung quanh, các đệ tử không có nghĩ vậy, bọn họ nghĩ, a, Francis nói có đạo lý, Francesca là vô dụng.

Là vô dụng...

Ba chữ này như là cương châm đâm vào ngực Francesca, để cho nàng đau đớn, vô cùng không cam lòng.

Đỗ Trần đứng dậy, nhìn một vòng các đệ tử, tổng kết:

- Chư vị học đệ học muội còn không có chính thức tiến vào chính trường, giờ phút này chỉ nhìn đại ngộ cao thấp đánh gía. Nhưng ta là sư huynh tốt nghiệp nhiều năm nói cho các ngươi một câu. Sau khi tốt nghiệp, lão bản tốt cùng với đãi ngộ là trọng yếu hơn hết thảy! Nếu các ngươi gặp một lĩnh chủ như hội trưởng Francesca, cái gì cũng biết, cái gì cũng có thể tự mình giải quyết, không cần các ngươi hỗ trợ... vậy là bi ai của các ngươi a.

- Ba!

Chẳng biết ai đã vỗ tay trước, liền sau đó tiếng vỗ tay như núi đổ biển gầm vang lên, với thân phận của Đỗ Trần nói ra lời này, thật sự là dễ dàng khiến cho mọi người đồng tình! Đây là ai? Học trưởng sau mấy năm tranh đấu nói lại kinh nghiệm cho học đệ, học muội.

Đỗ Trần cười nhẹ giơ cao hai tay, bình tức tiếng vỗ tay, lại cười nói:

- Với ý nghĩ của chư vị, hẳn là đã nhìn ra. Đúng vậy, ta hôm nay muốn một người, mang tới thành Duerkesi một nhân tài độc nhất vô nhị - Ngươi sao, người khác muốn ngươi làm gì? A a, nếu chư vị có thể chứng minh cho, ngươi có năng lực mang tới cho thành Duerkesi những thứ mà người khác không thể, vậy Francis sẽ dùng Á Long liễn cung thỉnh ngươi tới thành Duerkesi - nghi người không dùng người, dùng người không nghi ngờ người, dụng người phải tận dụng, đây là nguyên tắc chiêu sinh của Francis ta! Kế tiếp là ai tới?

- Ta tới.

Lập tức có người lớn tiếng hô lớn như sơn khiếu hải gầm vọt lên.

- Chờ chút.

Francesca âm trầm nghiêm mặt cản hắn lại:

- Ta đối với ngươi vô dụng nên bị đào thải sao?

Đỗ Trần thật đáng tiếc lắc lắc đầu:

- Xin lỗi, ngươi không triển hiện ra thứ mà ta hy vọng thấy đuợc.

Francesca lại ngẩng đầu lên:

- Francis, ta có thể khiến thành Duerkesi của ngươi trong vòng 10 năm phú thuế bội tăng, quân lực cường thịnh, dân cư sung doanh, trở thành đệ nhất thành trì trên đại lục Einstein! Điểm này... ngoài ta không ai có thể làm được.

Nha đầu này khẩu khí thật lớn, nếu Liya nói vậy, hơn nữa với vô hạn kim tệ của giáo đình trợ giúp, vậy Đỗ Trần tin tưởng Liya có thể làm được, nhưng Francesca... năng lực của nàng thật sự mạnh tới mức vượt quá trình độ của Liya sao?

Đỗ Trần suy nghĩ một chút, cười nói:

- 10 năm...

Hắn vốn muốn nói 10 năm quá ngắn, ngươi nếu nói hai mươi năm có lẽ ta tin ngươi, nhưng Francesca dột nhiên cắt lời Đỗ Trần:

- Năm năm! Không, ba năm, ba năm ta có thể làm được, Francis, ngươi dám dụng ta thử một lần không?

Đỗ Trần trong lòng “A” một tiếng, nha đầu kia cũng quả nhiên là đại mẫu quật lư a!

- Francesca tiểu thư, với thân phận của nàng...

- Ta lập tức thoát ly quan hệ với gia tộc! Francis, quản lý một tòa thành không thể nói mấy câu là rõ ràng, ngươi... muốn thử dùng ta không?

- Cái này... được rồi, chiêu sinh cả ngày, Francesca học trưởng thật là người vĩ đại nhất trong những người này! Như thế này đi, trước tiên thử dùng một năm, một năm này không cho ngươi tước vị gì, lương bổn phát một nửa. Nếu hiệu quả tốt, ta tiếp tục dùng ngươi, cho ngươi chuyên chính! Nhưng nếu ngươi không có năng lực...

- Loại tình huống này sẽ không phát sinh.

Đỗ Trần cừơi híp mắt nhấc tay:

- Vậy xin làm thủ tục, thu thập hành lý đi.

Francesca cho dù bị lừa, nàng có thể tùy thời bỏ đi - nhưng nàng vào đổ thành, còn muốn đi, lão thái thái gia tộc St. Darke sẽ buông tha cho nàng sao? Đích xác, Francesca cũng có thể không xuất lực, thậm chí gây tai họa cho thành Duerkesi - nhưng trước mắt mọi người, mấy ngàn người đều nghe rõ nàng muốn trong vòng ba năm biến thành Duerkesi thành đệ nhất thành trị tại Einstein, Francesca căng da mặt, nàng dám không xuất lực sao?

Đỗ Trần lại vỗ rương tiền:

- Kim tệ này ta lưu lại, ba năm sau nếu ngươi thật sự có thể làm như lời hứa, vậy nó là của ngươi.

Xong, Đỗ Trần mang kim tệ đi, chỉ chiêu lãm một Francesca.

Glagins nói qua, trong Vẫn Thần ngũ gia thì những kẻ trẻ tuổi không phục Đỗ Trần do Francesca cầm đầu, bắt Francesca, thành công chuyện này, thậm chí Francesca sẽ thay Đỗ Trần bãi bình bọn người trẻ tuổi.

Quả nhiên, khi Francesca đi lập tức có mấy người trẻ tuổi khí độ phi phàm lập tức đi theo, mặt ngoài là vì mấy câu nói của Đỗ Trần, nhưng thực tế là những người này là của Vẫn Thần ngũ gia, Đỗ Trần mặc dù trong lòng biết rõ, nhưng cũng không có nói ra.

Thôi thúc bọn họ lưu lại một phen, trực tiếp gọi bọn họ đi tìm Francesca báo cáo. Không thể không nói, Vẫn Thần ngũ gia quả nhiên đưa ra lượng lớn máu mủ a. Bản lãnh của mấy người trẻ tuổi này... ít nhất năng lực của Chesini bây giờ còn không thể khảo hạch bọn họ, ngược lại bị bọn họ nói xong cứng họng không trả lời được.

Khi Chesini cùng Martin xử lý sự việc, Đỗ Trần đi tới hậu hoa viên, nhìn đồng hồ, còn chưa tới mười phút.

Bairu ngồi trên thạch đài mặt vô biểu tình, mà Thomas gấp đến độ đi vòng quanh, miệng không ngừng lẩm nhẩm gì đó, xem ra quả nhiên có chuyện không nhỏ a.

Đỗ Trần cười, mắt nhìn Thomas hồn nhiên, nói:

- Bairu lão ca, hai vị vội vã cầm trong tay thủy tinh mật lệnh tới, là Ma tộc có động hướng mới a?

Bairu do dự một chút:

- Thomas đấu thần là truyền lệnh chính sứ, ngài nói đi, ta bổ sung.

Thomas khó dằn nổi nhảy dựng lên, vỗ mạnh vai Đỗ Trần:

- Lão tử không thích nói nhảm, Francis, giáo hoàng bệ hạ lần này kêu ngươi...

Bairu xen vào:

- Là mệnh lệnh, với danh nghĩa thần thánh liên minh hạ lệnh, chỉ cần là nhân loại, không thể cự tuyệt.

Thomas trừng mắt với Bairu, lại nói:

- Nguyên thoại của lão đại là - Francis giáo phụ, đại đương gia Kinh Ức Cốc ngày tháng sống không còn nhiều, đến lúc đó Kinh Ức Cốc nhất định đại loạn, ngươi phải tức khắc bố trí nhân thủ, nhân cơ hội này tiêu diệt Kinh Ức Cốc.

Đỗ Trần nghe được trong lòng rộn ràng, chính mình đang muốn lợi dụng Giáo hoàng sử dụng danh nghĩa Thần thánh liên minh để hạ chiếu thư tới Kinh Ức Cốc. Hôm nay, thần thánh liên minh mặc dù phân tán, các đại vương quốc đối với giáo hoàng chỉ là bằng mặt. Nhưng có chiêu bài này, Đỗ Trần có thể đại nghĩa lẫm lẫm tấn công Kinh Ức Cốc.

Bất quá, Đỗ Trần trong lòng chợt động - đạo chiếu mệnh này có nhiều điểm đáng nghi.

Thứ nhất, hướng Kinh Ức Cốc tuyên chiến cũng chỉ là bí mật cấp thủy tinh, chẳng lẽ cần phải có hai đại giáo phụ cùng đến truyền lệnh?

Thứ hai, Kinh Ức Cốc mặc dù là nơi tập trung ác nhân toàn thiên hạ nhưng bọn họ luôn trốn trong cốc, không ra ngoài gây chuyện. Vậy giáo hoàng chủ động chọc vào Kinh Ức Cốc để làm gì?

Cuối cùng, giáo hoàng vì sao hết lần này tới lần khác đẩy cho Francis? Giáo đình tam đại chủ chiến đấu thần, các võ quan của các đại giáo khu chọn một người chẳng phải thích hợp hơn mình ư?

Nghĩ tới đây, Đỗ Trần không tỏ vẻ khác lạ gì, xoay người thưởng thức mùi hoa ưu nhã trong vườn, nhàn nhã đi dạo bộ dạng thích ý vô cùng.

Bairu cười khổ, tựa hồ muốn nói Francis không có ngốc, không thể dễ dàng tiếp nhận chiếu thư. Thomas mặc kệ hết thảy, tiến lên nắm chéo áo của Francis:

- Tiểu tử người còn ngắm hoa? Tiếp lệnh a!

Đỗ Trần không để ý tới Thomas, quay đầu nhìn Bairu một chút:

- Lão ca, minh nhân không nói ám thoại.

Bairu cười nói:

- Đấu thần Thomas, để ta và Francis lão đệ nói mấy câu, ngươi trước tiên buông tay ra đi!

Hắn vuốt mái tóc dài màu vàng, cười ha ha đẩy Thomas ra.

- Lão đệ chắc muốn hỏi, nguyên do tại sao hai chúng ta lại tới đây truyền lệnh sao? A a, kỳ thật rất đơn giản, lúc này đây nhiệm vụ tối cơ mật cấp thủy tinh, ta không có quyền biết. Vì vậy sau khi lão đệ tiếp lệnh, đấu thần Thomas sẽ mật đàm với lão đệ. Ta được giao nhiệm vụ từ người tiếp lệnh, sứ mạng lần này giáo hoàng giao cho ta là giám quân, giúp đỡ ngài hoàn thành nhiệm vụ, tích chút công đức. Mà Thomas theo đến đây là làm liên lạc quân, giúp ngươi xử lý hậu cần, thỉnh báo thượng cấp.

- Giám quân?

Đỗ Trần nhướng mày!

Bairu giải thích:

- Không nên hiểu lầm, giám quân chuyện này liên quan tới luật lệ của giáo đình, lão đệ có thể tìm hiểu trong giáo đình chiến sử và pháp điển. Ta giám quân tuyệt đối được pháp điển cho phép, mà cũng không nhằm vào ngài... tất cả mọi hành động, tất thảy do ngài định đoạt, ta chỉ quan sát, không nói lời nào!

Đỗ Trần gật đầu, Bairu còn không dám tự mình nghĩ ra chuyện này. Hắn đem nghi vấn trong lòng ra hỏi:

- Bệ hạ vì sao lại tuyên chiến với Kinh Ức Cốc?

Bairu kéo Đỗ Trần ngồi ở thạch trên đài, ép tiếng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu - kỳ thật, từ khi bắt đầu mật đàm, cả hoa viên đã tiến vào trạng thái bí mật.

- Lão đệ, ngươi và ta là huynh đệ hợp tác nhiều năm, mọi người là ai trong lòng cũng đã biết, lão ca ta cũng không nói vòng vo… Thần Hoàng Prince cùng với thần thánh liên minh, lão đệ thấy so với thần thánh liên minh hiện nay có gì khác? Nơi này không có ngoại nhân, lão đệ yên tâm nói thật đi.

Đỗ Trần vuốt chóp mũi, thản nhiên nói ra một câu kiếp trước:

- Thần thánh liên minh hiện nay, lòng người phân tán, đội ngũ không dễ dẫn dắt.

- Chính là như vậy!

Bairu cười to, đột nhiên nghiêm sắc mặt:

- Bệ hạ rất không hài lòng với cục diện hiện nay của thần thánh liên minh, chuẩn bị tại Độ Luân thánh sơn, lấy danh nghĩa chống Ma tộc triệu khai sáp huyết minh hội (minh hội cắt máu ăn thề), tái hiện lại quang cảnh thần thánh liên minh của Vạn cổ Thần Hoàng Prince!

Đỗ Trần đầu ngón tay run lên, trong đầu tưởng tượng ra quang cảnh Độ Luân thánh sơn lúc đó, những lời này có ý gì? Chẳng phải là năm đó, Thần Hoàng Prince nhất hô bách ứng, quyền uy vô hạn.

Quả nhiên là trên ức người, một lời đưa ra không ai có can đảm trái lời. Nói trắng ra là, giáo hoàng Samar IV đã không kiềm chế được dã tâm nữa rồi? Không, hắn chính là muốn làm Thần Hoàng!

Bairu thanh âm như muỗi kêu:

- Đúng vậy, bệ hạ thật là muốn làm Thần Hoàng. Không dối gạt ngài, sau khi ta và Thomas nắm trong tay sát phạt kim bài, đã vì bệ hạ loại bỏ rất nhiều địch nhân. Tuy nhiên vẫn chưa đủ, Thần Hoàng phải được toàn loài người ủng hộ. Nhưng hôm nay loài người còn có 3 đại thế lực trong mắt không có tồn tại giáo hoàng, đó chính là Khung Thương đại lục lão sư tử và tiểu vũ tôn, còn có Kinh Ức Cốc nữa.

Lão sư tử tự nhiên là chỉ Sư Tâm vương Alonso, mà tiểu vũ tôn là chỉ đối thủ của Alonso – quốc quân của Sauber, con vũ tôn Robert, Hook!

Đỗ Trần lạnh lùng cười:

- Nói như thế, bệ hạ muốn danh chính ngôn thuận thu thập Kinh Ức Cốc, bất quá ta muốn biết chẳng hay chờ ta thu thập xong Kinh Ức Cốc còn muốn ra lệnh ta sát hại huynh đệ Arthur chăng?

Bairu vội la lên:

- Không, giáo hoàng bệ hạ không có ý như vậy. Trong lý tưởng của bệ hạ, tiêu diệt Kinh Ức Cốc, Einstein và Yaqin hai khối đại lục cùng cộng tồn với Thần Hoàng. Mà Thương Khung, không dối gạt ngài đó là khối ngạnh đầu khớp xương, bệ hạ cũng biết không nuốt được, chỉ cần lão sư tử và tiểu vũ tôn để cho bệ hạ chút mặt mũi là xong.

Đỗ Trần nở nụ cười:

- Ta hiểu được, thu thập Kinh Ức Cốc sẽ là một mũi tên trúng 3 con chim, đầu tiên, thanh trừ mối họa.

Giết gà dọa khỉ, cấp cho quốc quân khắp thiên hạ một cái nhìn, còn lại là việc bệ hạ hắn tiêu diệt Kinh Ức Cốc, công lao trời bể, đúng không?

Bairu cười ý tứ:

- Nói trắng ra cũng chính là ý này!

Đỗ Trần một ngón tay vuốt chóp mũi:

- Tại sao lại chọn ta làm chủ soái?

Bairu cười thần bí:

- Phải nói tại sao lại chọn ngài làm chủ soái, ta là giám quân, chuyện này chỉ có Thomas mới biết.

Chỉ là hai các hỏi khác nhau mà thôi... Đương nhiên là có, Đỗ Trần mắt lóe tinh quang, trong lòng đã có quyết định.

- Xem ra lão đệ ngươi hiểu được, lão ca ta nói qua cho ngươi nghe một chút. Nửa năm sau, ở huyết minh hội tại Độ Luân thánh sơn, bệ hạ nhất định đăng thượng ngôi vị Thần Hoàng, nhưng vương của Einstin và Yaqin cũng không thể đứng ngoài, bộ máy hành chính của thần thánh liên minh được thành lập, ngoài Thần Hoàng còn có mấy vị nguyên soái và liên minh hội nghị trường. Vương của các nước mặc dù nhất định thừa nhận bệ hạ ở vị trí Thần Hoàng, nhưng khả năng bọn họ cũng sẽ cướp đoạt vị trí nguyên soái và nghị trường… nói trắng ra là chiếm lĩnh các vị trí hạch tâm, chèn ép Thần Hoàng.

Đỗ Trần hừ giọng:

- Nói như vậy, nửa năm sau ở Độ Luân thánh sơn cục diện xã hội sẽ được sắp xếp lại. Lúc đó, Francis ta địa vị là cái gì phải chăng cũng sẽ được xác định, thật không?

- Đúng vậy, Độ Luân thánh sơn hội, một lần nữa cục diện xã hội sẽ được sắp xếp lại. Đến lúc đó, chẳng những lão đệ ngài mà ngay cả ta và Thomas tại xã hội địa vị cũng được xác định.

Bairu trong mắt tràn ngập cuồng nhiệt với quyền lợi:

- Lão đệ, giáo hoàng bệ hạ không muốn chứng kiến sự bất thường xảy ra trong hội nghị, nhất định an bài thân tín tại đại hội cướp đoạt vị trí nguyên soái, đại nghị trường... bệ hạ muốn ngươi, ta và Thomas từng bước đăng thiên, nắm giữ các vị trí đại nguyên soái, đại nghị trường, đối với chúng ta… cũng làm chút việc cho lão nhân gia xuất ra lý do a.

Đỗ Trần cười ý tứ:

- Kinh Ức Cốc tập trung ác nhân toàn thiên hạ, diệt Kinh Ức Cốc chính là có ân với toàn thiên hạ, bằng vào uy vọng tiêu diệt Kinh Ức Cốc thì có thể danh chính ngôn thuận từng bước đăng thiên... bệ hạ, hảo tâm tư a!

Trong lòng hắn thầm nghĩ, Bairu, ngươi còn có nửa câu sau sao chưa nói đi? Tiêu diệt Kinh Ức Cốc, đích xác chỗ tốt nhiều hơn, xuất binh chính là thành Duerkesi ta, tổn thất chính là quân đội của ta! Giáo hoàng cử ta tức là cho ta một chút điềm đầu, nhưng lại mượn Kinh Ức Cốc làm giảm thực lực của ta, tránh việc ta bành trướng lực lượng! Đồng thời, ta nếu nhận việc này thì tại Độ Luân thánh sơn hội phải ủng hộ hắn lên Thần Hoàng - hảo tâm tư a.

Kế tiếp, để chắc chắn rằng ta sẽ không thôn tính Kinh Ức Cốc, lực lượng lại bành trướng, mà mục tiêu lớn nhất là làm suy yếu ta, Bairu phải nói - đối với Kinh Ức Cốc, không thể lưu người sống.

Bairu vỗ vỗ vai Đỗ Trần, đôi mắt vẫn cuồng nhiệt như trước, thanh âm đầy dụ hoặc:

- Lão đệ, suy nghĩ một chút đi, tiêu diệt Kinh Ức Cốc, ba chúng ta chính là đại công thần của loài người. Ngày sau chính chúng ta trong thần thánh liên minh là đại nghị trưởng Bairu, đại nguyên soái Thomas, thủ lĩnh thần thánh liên minh đại nguyên soái, thần tứ Kean vương, thánh Francis tôn miện… Diệt cỏ phải diệt tận gốc, được rồi, bệ hạ yêu cầu một người cũng không được lưu lại, Kinh Ức Cốc không thể có người sống.

Đỗ Trần vuốt mũi, nở nụ cười, sau đó đi vào.

- Ngày mai, trước khi trời sang ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục!

Bairu đột nhiên sửng sốt chau mày:

- Francis, ta đã đánh giá thấp ngươi.

Thomas ngạc nhiên nói:

- Ngươi đang nói cái gì thế?

- Ai, huynh đệ, người chính là vẫn còn không hiểu được a! Bệ hạ muốn làm một giao dịch với Francis – cấp cho Francis một ít quyền lợi, cho hắn vị trí cao tại khố luân minh hội! Mà Đỗ Trần thần ngoài việc ủng hộ bệ hạ lên Thần Hoàng, đồng thời còn muốn Francis gánh chịu tổn thất khi tấn công Kinh Ức Cốc… Francis đứng trước mối lợi lớn này cũng không có lung lay, khó đối phó a!

Trở lại tân quán, Đỗ Trần ra lệnh đình chỉ hết thảy các cuộc chiêu đãi. Yêu cầu triệu tập khẩn cấp tất cả thành viên chủ chốt tại phòng ngủ để thương thảo có đánh Kinh Ức Cốc hay không?

Bất quá, bởi vì có một số người mới mà trung tâm là Francesca, mặc dù Đỗ Trần có danh nghĩa là cứu thế chủ bảo trợ, nhưng dù sao Francesca cũng là đại tiểu thư gia tộc St. Darke, cho nên Đỗ Trần hội nghị cũng đưa ra tình huống để lấy ý kiến chung, cuối cũng vỗ bàn nói:

- Đánh hay không đánh, mọi người nói một câu đi!

Không biết nói sao, Đỗ Trần nhìn mọi người trong lòng chợt nhớ tới Liya nữ vương mãnh liệt… ai, trước kia gặp chuyện như thế này đều là Liya ngay câu đầu tiên giải quyết, nào phải triệu khai hội nghị bàn tròn cao nhất? Mẹ kiếp, Đỗ Trần đột nhiên toát ra một ý niệm trong đầu… ta đi bảo Liya quay lại bên mình?

Nghĩ tới đây, Đỗ Trần tự mình trước hết nở nụ cười, bất quá không có Liya quả nhiên là không quen.

Hội nghĩ lặng lẽ, không ai có ý định phát biểu đầu tiên…Trước tình cảnh như vậy, Đỗ Trần đợi một lát sau, mày càng nhíu lại, ngón tay chỉ Francesca:

- Francesca tiểu thư, làm tân quan viên Đỗ thành, chẳng lẽ ngươi không muốn triển hiện chút năng lực sao?

Francesca đang ngồi đối diện Đỗ Trần, mặc dù ngụ ý rằng mình là một thành viên ngang hàng trong hội nghị, yên lặng lắng nghe... Nhưng nhìn thế nào, mọi người đều thấy nàng đang ngồi ghế chủ trì hội nghị.

- Tại kỳ vị, mưu kỳ chánh! (vị trí nào, mưu lược đó)

Francesca nhíu lông mày 1 cái:

- Ta một là chức vụ cụ thể chính thức cũng không có đảm nhiệm, hai là không biết tiềm lực của thành Duerkesi đến đâu, ba là không rõ tình hình của Kinh Ức Cốc. Tất cả ta đều không biết, lĩnh chủ đại nhân bảo ta mở miệng như thế nào đây? Nói trắng ra, muốn ta làm việc, trước tiên phải cho ta thực quyền.

Mẹ kiếp, Liya năm đó bị ta đẩy đi làm hỏa đầu quân cũng không hề có một câu oán thán, ngươi kêu cái gì! Đỗ Trần trong lòng thở dài. Quên đi, Liya chỉ có một, không thể yêu cầu mỗi người đều cũng như Liya, mọi việc đều tương tâm tương ý với chính mình... Hôm nay nhân chuyện này cũng nên an bài cho Francesca một chức vụ.

Đỗ Trần hỏi:

- Chesini, ngươi đảm nhiệm việc tuyển người. Ngươi cho rằng Francesca tiểu thư thích hợp đảm đương chức vụ gì?

Chesini đột nhiên mặt đỏ bừng:

- Đại nhân, ta thật sự tài không bằng Francesca tiểu thư, nên thật sự không dám luận bàn, bất quá ta nghĩ... nàng hẳn là có thể thay thể chức mà Liya tỷ tỷ lưu lại.

- Tốt lắm, nội nhật trong ngày hôm nay cho Francesca tạm nắm giữ chức nội vụ đại tổng quản thành Duerkesi? Đỗ Trần nhấn mạnh chữ “Tạm”, dù sao thì năng lực Francesca không có trải qua thực tiễn chức minh, trước tiên thử xem, nễu không được ta ngay lập tức bãi bỏ ngươi.

- Nội vụ đại tổng quản?

Francesca nhướng mày:

- Chesini, lập tức nói rõ ràng kết cấu hệ thống hành chính của thành Duerkesi!

- Được, hệ thống hành chính Thành Duerkesi chia thành 3 ti, hai quân một bộ tham mưu. Nội vụ đại tổng quản quản lý 3 ti nội chánh, thú nhân quân phòng ngự do Đỗ Đức tướng quân một người thống soái. Mà ba ti phân biệt là...

Chesini hoàn toàn nói hết, chỉ là hắn không có nói thông tin gì đặc biệt. Đỗ Trần lưu giữ hai ngàn quân đội Ma tộc – gia tộc Brockman, bất quá đây là tuyệt đối cơ mật, Chesini căn bản không biết, cho nên cũng không có nói ra.

Francesca nghe rõ kết cấu hành chính của thành Duerkesi, cười một tiếng:

- Người nào đã xây dựng nên loại kết cấu này? Cơ cấu rắc rối, nhân sự rườm rà... Lĩnh chủ đại nhân, ta yêu cầu tiến hành cải cách hành chính. Bộ tham mưu bên trong phủ thành chủ không thay đổi, hành chính và kiểm soát quân đội đều một người ra lệnh, đều do ta quản lý, là tổng nhiếp quân chánh yếu vụ!

- Ba!!!

Đỗ Trần đập bàn đứng lên, ngươi tiểu nha đầu vừa lên lại muốn nắm tất cả quân quyền của lão tử, điên chăng?

Đỗ Trần trong lòng rõ ràng, Francesca thật ra không có ý chuyên quyền soán vị, chỉ là muốn đem hết thảy khống chế, dễ dàng thi hành chính sách của nàng. Chánh lệnh nhất thống, như vậy mới có thể đạt thành, vậy 3 năm dầu tiên thành ước định như vậy! Vốn Đỗ Trần cũng không ở thành Duerkesi nhiều, điều làm hắn phát hỏa chính là hai sự kiện - Francesca muốn quân quyền và muốn thay đổi những thể chế hành chính mà hắn và Liya một tay xây dựng.

Francesca giương mắt cười lạnh nói:

- Lĩnh chủ đại nhân, không phải nghi người thì không dùng người sao? Như thế nào lại do dự chứ? Nếu ngươi không có phân quyền lực này, chúng ta đây ba năm đầu tiên thành hiệp định, nếu là không thể đạt thành... Không nên trách ta.

Đỗ Trần vuốt chóp mũi, cười nói:

- Quản lý nội chánh, ngươi muốn nắm ta cũng không quản! Quản lý quân quyền, ngươi nếu có bản lãnh thì đi gặp Đỗ Đức mà bàn luận ta giao quân quyền cho ngươi cũng không có vấn đề gì!

Hừ, muốn lấy quân quyền của Đỗ Đức? Tổ tiên St. Darke của ngươi còn chưa nắm chắc, tiểu nha đầu, chờ bị Đỗ Đức thu thập đi!

Francesca gật đầu:

- Có thể, Chesini ghi chép – thành Duerkesi hủy bỏ tam ti, gọi Đỗ Đức tới thủ lĩnh thành chủ cùng ta giao cát quân quyền, tái cải kiến tổng đốc phủ.

Giờ khắc này, Francesca tự tin vô cùng. Nghĩ thầm tự mình nhất định có thể còn hơn Đỗ Đức, nắm trong tay quân quyền! Bất quá rất đáng tiếc, mấy ngày sau Francesca đi trước tới thành Duerkesi nhìn thấy quân trận của Đỗ Đức, cũng cùng hắn liên tiếp tiến hành mười lần đối kháng diễn tập. Francesca hiển nhiên phát hiện, nguyên lai trên thế giới đương nhiên tồn tại người mà nàng ngay cả bóng lưng cũng không có thể nhìn thấy, quả thật là cao.

Bởi vì sự tồn tại của Đỗ Đức, Francesca không thể như nguyện nắm trong tay quân quyền thành Duerkesi, không thể trở thành tổng đốc quân chánh thành Duerkesi! Vậy hệ thống hành chính của thành Duerkesi hôm nay có biến đổi – Francesca là thủ lĩnh đại thần nắm giữ nội chánh, Đỗ Đức nắm trong tay quân quyền, Martin nắm giữ bộ tham mưu, thêm vào đó thủ hạ trung thành của Đỗ Trần - Dịch Cốt nắm giữ Đỗ Trần thần giáo, cùng với Brockman gia tộc như hạch tâm của Ma tộc.

A a, hình như có chút thiếu sót? Còn có trấn York, thông tin tình báo tất cả các nhà hàng cho đến đổ trường trên khắp tam đại lục đều đưa đến thành chủ phủ, quản lý thông tin này là Tuyết Bỉ nhân của chúng ta, Harry tiên sinh.

Không có quy củ thì không thành hệ thống, có các quan viên, xử lí xong hệ thống hành chính, “Thế lực lớn” của Đỗ Trần mới chính thức đứng lên.

Francesca cơ bản hiểu rõ tình huống của thành Duerkesi từ khi Đỗ Trần tiếp nhận thủ lĩnh đại thần ấn tín. Nàng đứng dậy lãng thanh nói:

- Ngôn quy chánh truyện, giáo hoàng ra lệnh cho chúng ta tấn công Kinh Ức Cốc, mặc dù tình hình Kinh Ức Cốc không rõ, nhưng cuộc chiến này chúng ta lấy đại nghĩa vì loài người, còn có giáo đình toàn lực tương trợ, thắng lợi hoàn toàn có thể đoán trước, vậy đánh hay không đánh, mấu chốt nằm tại được - mất.

Đỗ Trần gật đầu, đánh hay không đánh hiện tại ngang nhau, đầu tiên chính mình trong lòng không thể nói - đánh Kinh Ức Cốc dám chắc là một đại việc thiện, đại công đức.. quẻ thứ năm chỉ còn lại có nửa đóa cuối cùng, mặc dù pháp bảo như thói thường đã mất tích nhưng một khi tự mình tiêu diệt Kinh Ức Cốc, chắc chắn quẻ thứ năm kia sẽ nở hoàn toàn, đến lúc đó thì kiện tổ hợp pháp bảo thứ 5 chắc chắn xuất hiện, thực lực bản thân ít nhất cũng là thập nhị cấp.

Đỗ Trần trong lòng trên thực tế có khuynh hướng khai chiến, nhưng bây giờ hắn không còn giống như ngày xưa, hắn có gia nghiệp lớn, thành Duerkesi đã trở thành chỗ dựa không thể bỏ qua - không có thành Duerkesi chống đỡ quân lực, đợi Margaret thương thế khỏi hẳn, phái hơn mười vạn Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn tới đại lục truy giết hắn và Tuyết Cơ thì phải làm sao? Cho nên Đỗ Trần trong lòng nghĩ chính là, có thể cho giáo hoàng lợi dụng mình làm tiên phong, nhưng nếu chính mình tổn thất quá nhiều thì quên đi...

Francesca nói cũng đúng ý của Đỗ Trần!

Francesca lại nói:

Cho dù không có mệnh lệnh không để cho ai sống sót của giáo hoàng thì ta cũng không nên vọng tưởng có thể làm cho Kinh Ức Cốc đầu hàng thành Duerkesi. Thu phục được ác nhân thành này thì người trong thiên hạ cũng đều đối nghịch chúng ta, uy tín mất hết! Cho nên chúng ta đánh thắng được Kinh Ức Cốc, thật sự làm người trong thiên hạ đối với chúng ta sùng kính, còn có nửa năm sau tại khố luân minh hội tính kế tranh giành địa vị xã hội.

Francesca ánh mắt lại hướng về Đỗ Trần:

- Về phần chúng ta sẽ mất đi cái gì... Trước hết mời lĩnh chủ đại nhân nói một câu tình huống của Kinh Ức Cốc.

Đỗ Trần nhíu mày:

- Theo như lời của Adams và tình báo ta nắm giữ thì Kinh Ức Cốc có tám vị đương gia, một người đã chết là Constantine, một người bí hiểm là đại đương gia. Trong bảy chủ nhân thì có chí ít hai người là thập cấp đấu thần -Thomas và Sát, mặt khác năm vị đương gia còn lại cũng đều là cao thủ cửu cấp! Mà Kinh Ức Cốc phát triển ngàn năm, thực tế là một tòa đại thành, dân cư không dưới hai mươi vạn! Hơn nữa trong cốc không có các thế lực cường quốc cho nên nhất định không phải là quân ô hợp, không thể đánh giá thấp được đối thủ mạnh mẽ này.

- Hai mươi vạn dân cư?

Francesca nhướng mày:

- Kinh Ức Cốc có bối cảnh đặc thù, bọn họ sống trong hòa bình nên nguồn lực rất lớn! Nói như thế, chúng ta muốn dụng 3 vạn thú nhân viễn chinh, đối kháng với 10 vạn đại quân địch chiếm ưu thế về địa lý a...

- Đông, đông!!!

Đỗ Trần đầu ngón tay gõ bàn, cười nói:

- Tình huống cơ bản đôi bên cũng đều nói rõ rồi chứ, ta không cần nghe quá trình phân tích, cho ta một câu nói được rồi, đánh hay là không đánh?

Francesca hung hăng vỗ bàn:

- Đánh, thành Duerkesi tuyệt không thể mang danh khiếp chiến.

Đỗ Trần trong lòng đột nhiên thở dài, quả nhiên là tính cách lãnh đạo quyết định tổ chức a, trước kia có Liya, quyền lợi thành Duerkesi được đặt lên đầu tiên… trước, mất mặt cũng phải kiếm chỗ tốt, có thể tính là vương đạo. Còn Francesca chủ trì đại cuộc, ba vạn đánh với muời vạn quân nguyên nhân lớn nhất đương nhiên là vì không thể khiếp chiến?

Bá đạo, tuyệt đối bá đạo!

Francesca nhẹ nhàng thu bàn tay, cười nói:

- Lĩnh chủ đại nhân, ngươi không cần lo lắng, ba vạn đánh với mười vạn thì không có cách nào thủ thắng, nhưng trận này là trận chiến đầu tiên, hậu duệ của thần mặt trời tuyệt sẽ không cho phép nó thất bại! Lời này nói ra, ý tứ là ngươi yên tâm, đánh một trận cho dù ngươi thua không dậy nổi thì gia tộc St. Darke của chúng ta cũng nhúng tay vào giúp ngươi thủ thắng!

Đây là một câu nói cho Đỗ Trần an tâm. Hắn bĩu môi:

- Francesca các hạ không cần lo lắng như thế, Chesini, nói cho thủ lãnh đại thần chúng ta biết thái độ của thành Duerkesi?

Chesini bất đắc dĩ lắc đầu:

- Đại nhân, Đỗ Đức tướng quân phiền muộn quá lâu rồi, mười vạn… đủ cho tướng quân phát tiết sao?

Kỳ thật, để đối phó với Kinh Ức Cốc còn có một biện pháp tàn nhẫn nhưng cực kì dứt khoát, đó là sử dụng lôi hỏa chích viêm pháo, trực tiếp biến chỗ này thành bình địa.

Lôi hỏa chích viêm pháo này, diện tích công kích bao trùm vô cùng lớn, cuối cùng mặc dù dám chắc có mấy cao cấp đấu thần thoát được chạy trốn, nhưng đến lúc đó Đỗ Trần và Tuyết Cơ phong tỏa bên ngoài, sử dụng Andy kiểm soát, nói chung đến vài phần là có thể tiêu diệt Kinh Ức Cốc, nhưng Đỗ Trần không dám dùng biện pháp này.

Một là, Đỗ Trần không muốn vì cuộc chiến này mà lộ ra lôi hỏa chích viêm pháo, gỗ giấu giữa rừng, lời đồn rất nhiều, sẽ làm cho các phương thế lực nhất định kiêng kỵ. Hai là, muốn sử dụng Lôi hỏa chích viêm pháo cần có Adams, vạn nhất hắn rời ra khỏi sự bảo vệ của tiểu Đỗ Đinh dưới mật thất, đưa Xích Quân tới thì biết làm sao? Cho nên Đỗ Trần không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không sử dụng Lôi hỏa chích viêm pháo.

Hội nghị chấm dứt, Đỗ Trần cười nói:

- Tốt lắm, ngày mai ta sẽ cho Bairu một câu trả lời thuyết phục, bất quá trước tiên ta nói rõ một chút, ta còn muốn giải cứu một vạn rưỡi bình dân, đến lúc đó, Thomas đừng hòng chạy, để cho Andy giám sát! Những người khác trong Kinh Ức Cốc... ta sẽ tự thân giết!

Bạn đang đọc Liên Hoa Bảo Giám của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.