Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 69

Phiên bản Dịch · 570 chữ

Nếu ai cũng có những kỉ niệm …

Với Boo lúc này, kỉ niệm của con nhỏ là gì ?

Tên con trai Hiệu Trưởng và cái cảnh hôn “hoành tráng” sao ?

Hay đó là cái tinh cảm gì đó chợt xuất phát từ con tim.

Ai đó ở đây đặt câu hỏi cho tụi nó xem là tại sao tình yêu đến nhanh chóng như thế đi chứ.


Mèo bây giờ đã đuối sức nhưng vì thấy Boo không được vui vậy nên con bé chẳng dám mở miệng bảo rằng Boo hãy giúp mình trực trại. Nói đúng hơn là đêm qua con Boo đã thức trắng còn gì. Chút nữa thôi, khi 12 giờ điểm, lửa trại được thắp, lớp nó không có mặt đầy đủ rồi.

………..…….

Cả lớp nó như điên loạn lên vì đây là giải mà biết bao lớp khao khát giành chiến thắng. Quả thật để lấy được cái giải thưởng này không dễ dàng và thằng Phương đã hoàn thành một cách hoàn hảo. Nó vui mừng đến nổi ôm lấy bọn con gái xung quanh mà la hét. Lại thêm một giải nhất vào bảng danh hiệu hạng mục trại xuân của trường. Sướng cả người khi kì này nó sẽ phải lên lãnh giải mệt mỏi.

Sân trường bắt đầu lặng lại khi những phong trào đã nhanh chóng dịu xuống. Phần nhạc kịch lớp nó không dành được giải cao vì có lẽ quá chăm chút cho các phần thi khác. Cả 12A5 cũng không kiếm được giải nào trong phần này.

Không khí ấm lại khi Hiệu Trưởng tuyên bố các hoạt động sôi nổi đã chấm dứt. Thời khắc cho những kỉ niệm bắt đầu, lửa trại và những giọt nước mắt cũng sẽ “mau” thôi.

Con người ta không tự nhiên khóc khi bị vấp ngã, lý do thứ nhất có lẽ do đau đớn nên phát khóc, lý do thứ hai cũng chỉ là muốn khóc thật to như những đứa con nít muốn được người lớn dỗ dành. Nhưng ở trường hợp này thì sao, hãy chờ xem nước mắt rơi vì lý do gì nhé ?

Tất cả học sinh đã xếp hàng theo hướng dẫn của các thầy giám thị. Giữa sân trường rộng lớn, mọi ánh đèn đã được tắt đi, còn lại những ngọn nến nhỏ nhoi từ các lớp. Các lớp trưởng được cầm lấy “ánh sáng”, chén nến nhỏ để đại diện cho lớp mình, nó không ham hở lên trên phía trước để ngồi, nó thừa biết lớp nó quậy phá đến mức nào nên đành để cho nhỏ Lan ngồi trên đầu, nó đi xuống khúc giữa để có thể nhắc nhở cả lớp. Ngọn đèn vẫn trên tay nhưng nó có phần lo lắng cho Mèo, không thể giao cái ngọn đèn này cho ai khác vì đây là thứ duy nhất khiến nó thấy mọi thứ xung quanh, ai cũng không biết nó bị loạn khá nặng về đêm. Đành chịu vậy, nó ngồi đó và nói với Abbu.

-Mèo có lẽ sẽ mệt, em sợ rằng nó không trực nổi.

Abbu cũng cảm thấy như thế vì con bé chẳng hay thức khuya như nó. Nhưng rồi lửa trại được thắp sáng, đèn lửa chạy từ các hướng của những thân cây xung quanh khu thắp lửa trại.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.