Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 68

Phiên bản Dịch · 1201 chữ

Trời về đêm vẫn lạnh đi theo thông thường. Mèo vẫn ở đó và chờ đợi một ai đó về lều thế ca trực ình nhưng quả thật lớp nó đang rất hào hứng khi thằng Phương liên tục khiến ban giám khảo cả khán giả một phen vỡ bụng cười. Cả nhỏ Lan cũng vượt qua vòng loại và vào được top 5 rồi.

Có lẽ do tác dụng phụ của thuốc, Mèo không thể nào chịu được nữa và tựa đầu vào cửa lều mà ngủ. Dù là có muốn ngủ con bé cũng không vào lều ngủ một cách hẳn hoi được.



-Đã đến phần mà ai cũng mong chờ phải không? Hehe, chị không để các em chờ lâu nữa, mời 5 thí sinh xuất sắc nhất bước ra trước sân khấu.

Lão cựu Miss hôm nay xinh xắn hẳn nên trông vui vẻ và tự tin lượn và lượn lại trước sân khấu. Cái bộ áo dài tứ thân làm “nàng” ấy trông cứ như là lướt chứ chẳng phải đi.

-Xin mời cả 5 thí sinh trong phần Miss Duyên Dáng cũng bước ra …

Huyên thuyên mãi cho đến khi cô nàng chịu công bố kết quả.

……

Mọi người ai nấy đều nóng lòng vì chỉ còn 5 thí sinh, nếu 2 người đoạt giải khuyến khích thì ắt hẳn 3 người còn lại sẽ chia nhau nhất nhì ba rồi.

……

Thay vì cả 2 lớp ấy phải la hú lên vì lớp mình có giải. Nhưng thật ra tiếng la lại càng lớn hơn ở A5, A11 và A1 của lớp tụi nó. Giải Miss Duyên Dáng năm nay ắt hẳn sẽ là một hãnh diện lớn vì thật sự năm nay nữ sinh lớp nào cũng đẹp cả.

….…

Tụi A5 như trúng được giải đặc biệt vậy nên nhảy tưng tưng lên mà ăn mừng khi A1 của lớp tụi nó chỉ đạt giải 3.

Nó bực mình và đẩy hắn ra bỏ đi về phía lều lớp nó.

…. …

Nó chợt ngoảnh mặt lại khi nghe phần công bố lại của lão cựu Miss.

-Thấy chưa, đúng là cô ả đó điên mà. Làm sao nhỏ Lan nhà mình lại hạng 3 cho được.

Nó quay lại phía chỗ lớp nó đang tập trung, hắn chỉ biết che miệng cười khi thấy nó lại bày trò con nít đúng nhảy tưng tưng lên cổ vũ cho lớp.

-Này, hạng nhì rồi. Không nhất đâu vậy nên đừng có nhảy cởn lên như thế.

Hắn hét lớn để nó có thể nghe thấy. Tức mình và bốc khói lỗ tai, nó đạp mạnh vào chân hắn một phát …

-AAAAAAAA !!

Nó cười đắc ý và tiếp tục nhảy tưng tưng lên theo kiểu cũ và la hú chờ đợi phần công bố giải thưởng tiếp theo.

……….. ...

Con Boo như đã nhận ra từ lâu cái con nhỏ đại diện cho A5 là đứa con gái tối qua đã cùng tên Gia Huy ôm ấp và hôn hít trong góc tối. Như chẳng đủ kiên nhẫn đứng nhìn con nhỏ ấy nữa nên Boo đi về phía sau cạnh Quậy.

-Mày sao thế ? Lớp mình sẽ thắng mà …

-Mày biết tên con trai Hiệu Trưởng chứ ?

-Ùm, hắn thì sao, còn hận khi hắn bắt mày phải tìm mật thư trên người hắn à ?

-Không phải. Con nhỏ đại diện cho A5 đêm qua hắn và con nhỏ đó …

-Như thế nào ?

-Ôi nói chung là những chuyện không tốt đẹp, vậy nên nếu con nhỏ đó mà thắng quả là sự xỉ nhục cho lóp mình…

Boo chưa kịp nói hết câu thi đám đông đã la lớn, lớn hơn ai hết là bọn A5 khi kết quả công bố rằng A5 đạt nhất trong vòng Miss Duyên Dáng.

-Nó nhất kìa.

Nó nổi giận và nhìn sang Boo như đồng cảm. Quả là một xỉ nhục tuy nó chẳng biết con nhỏ đó đã làm gì khiến Boo không hề thích như thế.

-Quả là sự xỉ nhục mà. Một đứa con gái làm chuyện…. như vậy …trong trường của mình thì làm thế nào có thể đạt cái danh hiệu Miss Duyên Dáng cơ chứ. Thật là không thể chấp nhận được mà.

Boo không thèm chú ý gì thêm nữa. Con nhỏ bỏ ra gốc cây phía xa với sân khấu hơn để không phải nghe sự tung hô và sung sướng của bọn A5. Ánh mắt chán nản khi nhớ lại cảnh tượng ấy vào tối đêm qua, Boo càng thêm khó chịu vì những gì mình đã thấy và đang thấy lúc này. Ánh mắt con nhỏ lại đi tìm kiếm gì đó xung quanh với suy nghĩ rằng thể nào tên ấy của đang ở đây và quả thật là đang ở đây đấy.

-Không vui sao ?

Tên Gia Huy từ đâu ngồi cạnh bên nhỏ Boo và với cái nụ cười chẳng khác gì bọn con trai hay lăng nhăng. Boo đứng phắt dậy theo quán tính của mình và tự hỏi sao tên ấy lại ở đây lúc này.

-…

-Lớp tôi thắng và cô thì không vui vì về nhì à ?

-…

-Tối qua, cô chứng kiến tất cả phải không ?

-…

-Không trả lời như thế là thiếu tôn trọng đối phương đấy.

-Ừm, tôi chẳng cần phải tôn trọng con người như anh.

Con Boo bỏ đi và bị Gia Huy níu lại.

-Nếu còn giữ gì đó của tôi thì phải trả trước khi tôi bắt đầu để ý đến cô chứ ?

Con Boo chợt nhớ ra rằng mình đang giữ chiếc dây chuyền của tên này. Chiếc dây chuyền mà ở mật thư thứ 13, con nhỏ lấy được từ tay của tên Gia Huy. Phải chăng con nhỏ nhớ mình đã để sợi dây chuyền ở đâu thì hay biết mấy, đằng này vì mệt quá nên đã lăn quay ra ngủ khi thức dậy cũng quên bẻn rằng mình đã giữ sợi dây chuyền của tên này.

-… Để tôi tìm lại và trả cho anh.

Boo gạt tay hắn ra và trở về lều trại của mình. Niềm vui chẳng kéo dài khi lớp của đối thủ thắng giải nhất và cái người đem lại giải nhất ấy càng khiến con Boo thêm bực bội.

Thử hỏi xem cái cô gái đó có gây thù gì với con Boo mà con nhỏ lại căm ghét như thế. Thù là đã hôn người con trai “ấy” sao, nếu như thế thì có 2 trường hợp xảy ra.

Trường hợp một: không nghĩ ra. =))

Trường hợp hai: có chút gì đó với người con trai “ấy” rồi.

-Không !

Boo chợt ném gối vào Tiểu Quân là con nhỏ cựa mình vì bị tác động. Lăn qua lăn lại rồi tiếp tục giấc ngủ của mình, con Quân chẳng biết nhỏ bạn thân của mình đang bị gì đó làm cho phát hoả lên.

-Mình không thể khi không nổi giận, hắn chẳng dính dán gì đến mình cả.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.