Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 124

Phiên bản Dịch · 1122 chữ

-Kenty !

-…

Kenty không lắng nghe mà vẫn đang tiếp tục rửa mớ rau đã chẳng còn lấy một con vi khuẩn nào, da thịt của cái đống rau ấy như bấy nhầy cả ra rồi mà cậu ấy thì vẫn không chịu ngừng rửa.

-Cậu có gì muốn nói với mình không?

-Có gì?

-Chuyện gì đó mà cậu thắc mắc.

-… Chắc là không.

-Mình nghĩ là có.

-…

-Từ giờ cho đến khi mình về nhà, cậu suy nghĩ thử nhé, nếu có, nói ình biết ngay nha.

-…


“We were in love”… T-ara…

Con nhỏ lên nhà trước và mở nhạc lên…

Những giai điệu cuối cùng của một năm cũ. Con bé đã tự nhũ rằng, mình đã thật sự trường thành rồi, vài giờ nữa thôi, chỉ khoảng vài giờ nữa thì năm mới đến. Con bé chính thức trở thành người lớn, không còn phải nương tựa mẹ mãi nữa, cả chuyện tình cảm của mình, con bé cũng sẽ tự mình giải quyết mà không cần phải hỏi ý kiến của một ai nữa cả.

-Ăn cơm thôi.

Kenty và Mèo vào bàn ngồi, giai điệu có vẻ buồn nhưng bài hát vẫn khiến lòng con bé cảm thấy rạo rực hơn, biết làm sao đây. Cậu ấy có đang suy nghĩ không, suy nghĩ về điều gì đó mà cậu ấy thắc mắc.

-Cậu nấu ăn ngon thật đấy.

-…

Kenty vẫn im lặng và dùng cơm, còn con bé thì mãi khen về những món ăn cậu ấy nấu cùng con bé.

Chuông cửa reo lên, Kenty bước ra nhìn về phía cổng sau đó thì lại bước vào bàn tiếp tục dùng cơm.

-Ai vậy?

-Đừng bận tâm.

Mèo rời bàn ăn và đi ra cửa nhìn và phía cổng xem ai vừa bấm chuông. Vài người đàn ông đang đi qua đi lại trước cổng nhà cậu ấy. Nếu con bé đoán không làm, đây là điều mà cậu ấy từng báo trước với con bé.

-Có phải là …

-Ăn tiếp đi.

Sau khi Kenty ăn xong, cậu ấy ra và đóng cửa nhà lại mặc cho việc cắt cỏ sẽ là công việc tiếp theo cho toàn bộ việc cần làm trong ngày hôm nay.

Đi vào, Kenty tắt luôn cả nhạc và lên giường nằm xuống, với tay lấy cuốn truyện và bắt đầu đọc. Mèo thì vẫn tiếp tục ăn…

………………

Trong khi cái cặp đôi ít nói này vẫn đang ở cạnh nhau thì một cặp khác cũng đang như thế. Có lẽ cái việc hẹn hò một tuần ấy đã bắt đầu vào cái ngày cuối năm.

Trên con đường dài hướng về vùng quê hay nói khác hơn là nơi không đông người, không có tiếng ồn quá nhiều của xe cộ, Gia Huy và Boo, cả hai đang cùng nhau đến một nơi nào đó mà chỉ có Boo là người biết.

-Đi đâu vậy?

-Chẳng phải là muốn gì cũng được sao, anh cứ chạy đi, khi nào hết xăng thì ghé vào trạm xăng nào đó mà đổ.

-Khai thác tài sản của anh như thế không ích lợi gì đâu, haha.

-Đâu chỉ riêng mục đích đó.

Tính ra thì cả ngày hôm nay, Gia Huy đã phải cầm lái từ sáng tinh mơ cho đến bây giờ, xăng cũng đang cạn dần và tên ấy phải tiếp xăng trước khi xe ngừng lại ở nơi hoang vắng chẳng tìm lấy được chỗ nào để nạp tiếp năng lượng mà đi tiếp.

………

“ Nếu một tuần chỉ trôi qua như thế này thì mình chẳng có cơ hội nào mà khiến nhỏ ấy thích mình cả”…

“ Nếu như anh tận dụng được thời gian khi chỉ ở trên xe thế này, coi như anh thật sự thích tôi”…

………..

-Kể cho tôi nghe về những người trước đi.

-Bắt đầu từ ai?

-Bộ anh nhiều lắm sao mà hỏi lại như thế?

-… _ Tên ấy chỉ nhìn về nơi khác cười trừ.

-Thế thì chỉ kể về người anh mới chia tay thôi.

-Linh?

-Chi tiết, không được nói dối, nếu tôi biết anh nói dối tôi nửa lời thôi thì chẳng còn gặp được tôi nữa đâu mà đùa giỡn.

-Đã nói không phải là đùa giỡn mà.

-Bắt đầu đi.

…………

……………..

………………….

…………………….. Bắt đầu có vẻ cũng không dễ dàng…

Linh là con gái của một trong những người xây nên trường Ngũ Vương, cha cô ấy nắm phần lớn nhất trong trường, ngoài cha tôi ra thì không ai biết điều đó cho đến khi tôi chuyển vào trường và là người thứ hai. Cô ấy không thích nhận cha mình là cha vì một số vấn đề nào đó của ngày xưa, rồi thì sau một cuộc gặp nhau của những người có mặt liên quan đến ngôi trường, lần ấy hình như là kỉ niệm 10 năm xây dựng ngôi trường này. Tôi gặp cô ấy và bắt đầu có một chút gì đó bị cuốn hút.

Linh khá kiêu, có lẽ cuộc sống giàu có khiến cô ấy trở nên như thế. Tôi là người dễ thích một ai đó nhưng cũng dễ dàng kết thúc việc thích ấy một cách nhanh chóng…

-Không cần phải nói đâu, đây biết.

…………………… Sau sự kiện ấy, tôi bắt được liên lạc và làm quen được nhưng cũng khó khăn lắm. Rồi thì … không biết có nên kể nữa hay không, chuyện từ ấy bắt đầu giống như hiện tại……..

-Hẹn nhau bảy ngày? Anh có một trò chơi mãi nhỉ?

…………………… Đừng có móc như vậy chứ. Sau bảy ngày, đi chơi, cùng đi du lịch, thậm chí là cùng đi nước ngoài. Gia đình của cô ấy khá thoáng và cũng không bận tâm việc con gái mình đi đâu? Với ai? Và làm gì?... Chuyện bắt đầu từ đó cho đến hiện tại, mọi thứ ra như thế này………

-Anh từng thích cô ấy?

……………………… Có lẽ, nhưng không nhiều, trước đó có rất nhiều người đẹp hơn cô ấy. Nhưng một thời gian, tôi cảm thấy không còn thích nữa. Nhiều chuyện khác xảy ra, kinh khủng và sai lầm. Nhưng đã không có gì xảy ra tiếp sau đó nữa…

-Là chuyện gì?

-Không nói được đâu, đổi chủ đề đi.

-Yên tâm đi, bảy ngày với tôi, anh cũng chỉ ở trong nước thôi, tôi không thích bay tùm lum hoa kinh phí lắm.

-Tiền xăng cũng vậy thôi.

-Anh biết hay vậy, haha.

-Không thấy nhàm chán sao?

-Tôi có bảo tôi không nhàm chán đâu.

-… chịu cô rồi…

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.