Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 119

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Công viên…

Boo xuống xe và chờ thằng Kenty gửi xe. Chẳng qua con nhỏ mặt đầm cho nên không thể đi xe của ABbu được, Mèo thì lại ngại nên không dám lên xe của Kenty. Chẳng hiểu giữa hai đứa ấy thế nào mà đến giờ phút này cứ mập mờ mãi chẳng chịu nói ra.

-Mèo à, có vẻ như thằng Kenty vẫn chưa bực bội đến độ ấy nhỉ?

-Là sao anh?

-Thế thì thân thiết hơn nhé, thể nào nó cũng phát khùng cho xem.

-Không được đâu, em sợ.

-Đừng lo.

Abbu nắm lấy tay Mèo và dắt con bé đến chỗ hắn và nó đang đứng. Kenty cũng từ xa đi về hướng ấy cùng với Boo.

“ Vậy mà không có gì à?”

Abbu có vẻ rất thích chọc ghẹo vậy nên khi Mèo vừa gỡ tay cậu ấy ra, cậu ấy đã vội choàng tay qua vai Mèo và hối thúc con bé đi, trời sẽ sập ngay bây giờ nếu như thằng Abbu cứ muốn chọc điên ai đó như thế.

Nó đi gần hắn hơn và kéo vai hắn xuống nói nhỏ…

-Abbu có phải đang bày mưu gì đó không?

Hắn cũng quay lại và nói nhỏ vào tai nó.

-Chắc vậy, sắc mặt thằng Kenty càng khó coi thì mặt của Abbu lại rạng rỡ, đã thế thì mình cũng nên giúp một tay.

Nó và hắn đá nheo như “call” chuyện này.


Tụi nó cùng nhau đi vào khu vui chơi sau khu cây xanh của công viên. Nó chỉ vừa chạy vào thì quên bẻn rằng sẽ chung tay chọc điên thằng Kenty, chạy vội vào khu nhà bóng, thậm chí người ta còn chưa trả tiền dư cho nó khi nó mua vé nữa. Hắn chẳng biết làm gì hơn vì hắn chẳng quen những cái trò con nít thế này.

-Zun à, vào đây đi, hehe.

-Anh không chơi đâu, em ở trong đó một mình đi.

-Ừa, cũng được.

Ấy rồi hắn bắt đầu bực mình, tìm ình một cái ghế đá gần đó và quan sát nó đang rất chi là hào hứng với tụi con nít đang ném banh trong đó.

Abbu không thèm để tâm đến thằng Kenty nữa mà lôi Mèo đi vào khu ăn uống, Mèo chỉ biết nhìn theo Kenty với một sự trông đợi nào đó nhưng tên ấy thì cố gắng chẳng nhìn theo, đi quanh quẩn một mình sau đó thì ra ngồi cạnh Zun.

Tít Tít !!

[ Đến rồi, khu vui chơi, cậu tự tìm đi, nhỏ ấy chạy đâu mất rồi ].

Hắn gửi tin nhắn lại cho Gia Huy sau khi vừa nhận được tin hối thúc từ đằng ấy. Hắn vẫn đang không được vui vì nó chỉ mãi ham chơi mà chẳng thèm ngó tới hắn.

Rồi thì từ đâu nhóm con trai nào đó đi vào khu vui chơi, hắn quan sát và nhận ra đó là bọn bạn cùng khối với tụi hắn.

-Gì đây, cái quái gì thế, cái trò con nít thế mà lắm người thích chơi vậy HẢ?

Hắn tự dưng lại nổi giận khi thấy bọn con trai đang mua vé vào nhà banh, nơi mà nó đang chơi cùng bọn con nít.

-Vào đấy đi.

-Không thích.

Kenty phì cười khi thấy hắn không được vui như thế này.

Trong khi đó Mèo và Abbu thì đang rất hào hứng với cá viên chiên. Hiếm khi Mèo được đi công viên thế này, lại còn được Abbu bao trọn gói thức ăn thế này thì thật là thích với con bé.

-Abbu à, em ăn thêm được không?

-Cứ thoải mái, mà quả thật là ngon em nhỉ?

-Hehe, cô ơi, 5 cây nữa nhé.

Sau khi hai đứa ấy đã ăn thoả thích, rời khỏi khu ăn uống về đi tìm trò gì đó để chơi. Bọn con nít thì hăng say ném banh, còn người lớn thì rủ nhau đi câu cá. Abbu dẫn Mèo đi đến khu câu cá bên bờ hồ trong công viên.

-Abbu này, có vẻ như mình tách khỏi nhóm rồi.

-Không thích đi với anh sao?

-Không có, chỉ là sợ mọi người tìm chúng ta thôi.

-Đừng lo, công viên không rộng lắm đâu.


Những bóng cây to ngã xuống mặt đất tạo nên một màu xám che đi những ánh nắng bắt đầu xuất hiện dần. Chiếc ghế gỗ dài bên bờ hồ phía xa, một màu tím hiện ra trông u buồn và tĩnh lặng.

Có ai hiểu cho nhỏ ấy lúc này, lại không biết phải làm sao khi mọi cố gắng vứt bỏ hình ảnh tên ấy lại khó đến vậy. Boo mở chiếc túi xách của mình ra và cầm quyển nhật kí mới toanh kèm theo một cây bút cũng chỉ vừa mới mua đây thôi. Con nhỏ bắt đầu tập tành viết nhật kí…

……….

“ Người ta thường nói công viên là nơi yên tĩnh nhất, và hiện tại mình đã tìm được một góc yên tĩnh ình. Suy nghĩ về những chuyện đã qua, khi cố gắng trở thành một người tốt, sao lại khó khăn đến vậy nhỉ. Cứ như ngày trước, một người xấu thì lại rất dễ, thay đổi để làm gì, tình yêu cũng không đến mà chỉ toàn là nổi đau. Một chút gì đó cảm thấy thất vọng sau khi biết tên ấy có bạn gái, một chút hy vọng khi tên ấy nhường phần thắng cho lớp mình. Rồi lại một lần thất vọng khi tên ấy hôn bạn gái của mình. Điều quan trọng nhất không phải do suy nghĩ của mình mà là tên ấy đã làm mình cảm thấy khó loại bỏ được. Thật là ác, ác với mình quá, họ chia tay nhau rồi nhưng sao mình lại cảm thấy nặng nề, có phải là do mình hay không. Thích mình sao, tên ấy chỉ nói chữ thích một ai đó dễ dàng như vậy sao, sự hy vọng nào đó nhóm lên nhưng mình không thể cho phép mình hy vọng gì vào tên ấy cả. Không thể…”…

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.