Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Món Bảo Vật

Tiểu thuyết gốc · 2145 chữ

Bảy người vừa bước vào cổng, không gian biến động, trước mắt họ là một màn trắng xóa. Sương mù dần tan, để lộ rõ khung cảnh rừng núi hùng vĩ không khác bên ngoài, chỉ khác là nơi đây linh khí tràn đầy, đâu đó xen lẫn tiếng quạ kiêu "Khạc! Khạc!" mang đến không khí có phần âm u và quỷ dị. Lâm Linh Tuyết sợ hãi, nép sát vào Huyết Băng:

- Biểu ca, thật đáng sợ!

Lãng Tử Vô Tình nhìn ngó xung quanh:

- Lạ thật, chỉ bước qua một cánh cổng lại thay đổi khung cảnh như thế, nơi này là đâu ah.

- Nơi đây là một linh cảnh vĩnh cửu, nó được gọi là Bí Cảnh Tu Luyện hay còn gọi là Rừng Luyện. Lúc trước nó là nơi cho các tu sĩ đến săn bắt yêu thú nâng cao tu vi. Nay Tử Hà Linh Trang xuất thế nó trở nên âm u hơn rồi, lũ quạ kia cũng không biết từ đâu đến, trước đây chưa từng thấy.

Quốc Duy thấy sự sợ hãi của Lâm Linh Tuyết và Lãng Tử Vô Tình nghi hoặc nên mở miệng giải thích. Hắn là con cháu của tông môn lớn, nhiều đời tu luyện nên hiểu rất rõ về hoàn cảnh của Rừng Luyện.

- Trước mắt có nhiều lối đi đến trung tâm, nơi đó là một cổ thành, rất có khả năng Tử Hà Linh Trang sẽ ở đó. Chúng ta chia nhau ra đi tìm hay là đi chung một lối đến trung tâm linh cảnh.

Phạm Ngọc Chi đưa ra đề xuất, nàng cũng là người tu tiên nên thường đến nơi đây, biết khá rõ hoàn cảnh ở đây. Lãng Tử Vô Tình vội nói:

- Đi chung, nên đi chung ah. Ta không quen nơi đây, mọi người để ta đi một mình họ sẽ đánh ta chết ah.

Mọi người phì cười. Huyết Băng nói:

- Lãng huynh nói cũng đúng, đi chung càng có thêm sức mạnh, tại hạ lần này đi không mong tìm được Tử Hà Linh Trang, chỉ mong tìm được một ít linh dược quý có ích cho tu luyện thôi. Nếu đồng hành mọi người không cần tính ta vào phần tranh giành đâu. Không biết Duy huynh tính như thế nào.

- Ta cũng thấy thế mọi người đi chung dễ giúp đỡ nhau hơn.

Mặc dù Quốc Duy rất muốn có được Tử Hà Linh Trang nhưng đồng thời hắn cũng nhận thấy đi một mình rất khó, đi chung có thể họ sẽ giúp đỡ tìm được bảo vật dễ dàng hơn. Thế là nhóm của họ lại lên đường tiến đến cổ thành, nơi trung tâm Rừng Luyện.

- Gràoo!!!

Một bầy sói yêu đột nhiên xuất hiện trước mặt họ. Con đầu đàn giữa trán có một con mắt đục ngầu, hung hăn hướng tới nhóm Lãng Tử Vô Tình. Cả bầy sói yêu bao quanh nhóm người.

- Tam Khuyển yêu thú! (Yêu thú sói ba mắt)

Thảo Linh thất thanh kêu lên, đồng thời nàng cùng Mộng Tuyền tước kiếm đứng ra che chắn Quốc Duy.

- Tam Khuyển đã mọc mắt thứ ba thì có khả năng nó đã là Luyện Khí đỉnh phong. Lũ sói còn lại thực lực không cao, mọi người cẩn thận con đầu đàn.

Huyết Băng đã nhận ra bầy yêu sói này, hắn giải thích suy nghĩ của mình và tiến lên che chắn cho Lâm Linh Tuyết. Quốc Duy và Phạm Ngọc Chi cũng nhận ra được khó khăn, hai người điều một điệu bộ thủ thế, sẵn sàng chiến đấu. Chỉ có Lãng Tử Vô Tình không hiểu gì về thực lực của Tam Khuyển yêu thú, hắn còn cảm thấy phấn khởi vì tu luyện công pháp tên Quái Nhân giao cho hôm nay có cơ hội thử nghiệm, hào hứng nói:

- Mọi người sợ gì ah! Tiến lên xử lý chúng để lập chiến tích nào.

Mọi người điều quái dị nhìn hắn: "Tên này là nghé con không sợ cọp hay sao nhỉ?". Quốc Duy cười khổ nói:

- Lãng huynh thật không hiểu về Tam Khuyển yêu thú ah! Tam Khuyển một khi đã mọc mắt thứ ba thì thực lực đã lên Luyện Khí đỉnh phong, có khi còn đã đột phá Trúc Cơ. Chúng ta chỉ là Luyện Khí Kỳ cai nhất là Luyện Khí 7, làm sao đối chọi ah. Hợp lực lại khả năng thắng cũng không cao.

Lãng Tử Vô Tình xịu lơ, hắn tưởng đánh thắng yêu thú dễ dàng, nào ngờ nghe Quốc Duy nói xong thì mới thấy khổ. Mà cũng tội cho hắn lần đầu gặp yêu thú lại gặp phải cấp cao như thế. Huyết Băng hô lên:

- Các vị, theo tqị hạ nghĩ thì ngoài Tam Khuyển đầu đàn thì những con còn lại điều tu vi thấp kém. Trước hết do ba nam nhân chúng ta cầm chân cob đầu đàn. Những con còn lại sẽ do Phạm cô nương, Thảo Linh và Mộng Tuyền ba vị hạ thủ, xong thì quay lại giúp chúng ta hạ sát con Tam Khuyển đầu đàn. Các vị thấy sao.

Mấy người Lãng Tử Vô Tình thấy đây cũng là cách hay, hiện tại không còn thời gian để nghĩ cách khác nên gật đầu đồng ý. Huyết Băng quay sang nói với Lâm Linh Tuyết:

- Lát nữa muội nên cẩn thận, không nên háo thắng lao lên.

Lâm Linh Tuyết nhu thuận gật đầu. Quốc Duy hét lên:

- Xông lên!!!

Dứt lời hắn vung mạnh chiến kiếm trong tay chém về phía Tam Khuyển đầu đàn.

- Gràoo!!!

Tam Khuyển yêu thú giận dữ, vung vuốt về phía Quốc Duy cào lên. Lúc này Huyết Băng cũng xông lên, chém ngang làm lệch hướng móng vuốt con Tam Khuyển, viện trợ cho Quốc Duy. Còn Lãng Tử Vô Tình thì không biết làm gì, mọi người điều có vũ khí trong tay, hắn thì không có gì. Lâm Linh Tuyết thấy thế, đưa thanh kiếm trong tay mình cho Lãng Tử Vô Tình vì nàng nghĩ Huyết Băng đã dặn nàng không được lao lên chiến đấu nên thanh kiếm ở trong tay nàng là vô dụng. Lãng Tử Vô Tình nhận lấy và xông lên.

Nhóm của Phạm Ngọc Chi và Thảo Linh cũng không đứng yên. Họ nhanh chóng hạ gục bầy yêu thú nhỏ rồi quay sang viện trợ cho nhóm Lãng Tử Vô Tình. Vì những yêu thú nhỏ điều là yêu thú cấp thấp nên các nàng dễ dàng hạ gục.

Bỗng dưng Tam Khuyển đầu đàn gào lên hất mạnh Lãng Tử Vô Tình và Huyết Băng văng ra xa. Vì Tam Khuyển đầu đàn đã thấy bầy đàn của mình bị diệt hết, nó nhắm không đánh lại nên chuẩn bị chạy. Nhưng Quốc Duy nhanh hơn nó, hắn hét lên, vung mạnh thanh kiếm trong tay.

- Chết!!!

Một ánh kiếm sáng màu lam tỏa ra, nhắm ngay đầu Tam Khuyển đầu đàn bổ xuống.

- Oành!!!

- Gràoo..... hự!!!

Bụi bay tứ tung, Tam Khyển yêu thú ngã xuống. Cùng lúc đó Quốc Duy cũng khụy xuống, phun một ngụm máu. Nguyên lai vừa rồi hắn đã lấy hết sức lực truyền vào thanh kiếm để tiêu diệt Tam Khuyển đầu đàn làm tạm thời máu huyết đảo loạn nên hộc máu. Thảo Linh và Mộng Tuyền quýnh lên, chạy lại nâng hắn dậy.

- Thiếu chủ, người không sao chứ?

- Ta không sao, chỉ là dùng quá sức thôi. Hai người mau đi giúp đỡ Lãng huynh và Huyết Băng huynh đi, hai người ấy bị hất văng đi chắc thương thế nặng lắm đấy.

Quốc Duy cố gắn đứng dậy và đi đến hỏi thăm Huyết Băng. Lúc này Lâm Linh Tuyết và Phạm Ngọc Chi đã chạy đến bên cạnh Huyết Băng. Lâm Linh Tuyết nâng hắn dậy, đau lòng nói:

- Biểu ca, huynh không sao chứ, sao laị bất cẩn vậy chứ, làm người ta sợ hết hồn.

- Ta không sao, muội đừng lo.

Huyết Băng vuốt nhẹ mái tóc nàng. Tuy vừa rồi Tam Khuyển đánh hắn văng ra xa nhưng do cú đánh nặng nên hắn cũng bị thương nhẹ. Rồi hắn quay sang Quốc Duy hỏi:

- Duy huynh không sao chứ?

- Ta không sao, chỉ sợ hai người bị văng đi mới có sao ah.

Quốc Duy trả lời. "Í!" Bỗng dưng Phạm Ngọc Chi thốt lên:

- Tên Vương Lãng đâu?

Lúc này mọi người mới sửng sốt, lo hỏi thăm qua lại mà quên mất Lãng Tử Vô Tình.

-//-//-//-

- Chủ nhân, ngài đã tỉnh.

Lãng Tử Vô Tình đang mơ mơ màng màng thì có một giọng nói y như trẻ con vang bên tai hắn. Hắn mở mắt ra và nhìn thấy trước mắt là một thanh kiếm sáng loáng đang đung đưa trước mặt mình. Hắn nhìn qua lại và xác định được thanh âm vừa rồi là từ thanh kiếm này phát ra. Hắn ngờ vực hỏi:

- Ngươi vừa nói chuyện với ta?

- Vâng, thưa chủ nhân. Thuộc hạ đã ở đây mấy trăm năm rồi. Hôm nay ngài đánh thức thuộc hạ thì chính là chủ nhân của thuộc hạ ah.

Thanh âm ấy lại một lần nữa phát ra từ thanh kiếm cổ. Lãng Tử Vô Tình ngờ vực đưa tay ra. Thanh kiếm nhẹ nhàng bay lại tay hắn làm hắn cả kinh, chưa kịp rút tay lại thì thanh kiếm đã rơi trên tay hắn. Cầm thanh kiếm lắc qua lắc lại xem ngó, Lãng Tử Vô Tình ngờ vực hỏi:

- Ngươi là thứ gì ah?

Lãng huynh, huynh ở nơi nào?

Thanh kiếm chưa kịp trả lời thì nghe tiếng gọi của Huyết Băng và mọi người. Lãng Tử Vô Tình cầm thanh kiếm đứng lên.

- Ta ở nơi này.

Thì ra lúc nãy Lãng Tử Vô Tình bị Tam Khuyển đánh bay xuống hố, lại bị lùm cây che khuất nên mọi người không tìm thấy hắn. Hắn vừa lên tiếng thì họ đã xác định được và chạy lại kéo hắn lên. Quốc Duy hỏi han:

- Lãng huynh không sao chứ?

- Ta không sao.

Lãng Tử Vô Tình trả lời rồi đưa thanh kiếm lên:

- Mọi người biết thanh kiếm này là thứ gì không? Nó biết nói và còn gọi ta là chủ nhân nữa.

- Khoái Linh Kiếm!

Mọi người kinh hô lên, Huyết Băng nói mang theo giọng ngưỡng mộ:

- Lãng huynh thật may mắn, huynh đã tìm được thiên cấp thần khí lại còn được nó nhận chủ nữa.

- Khoái Linh Kiếm là thần khí có linh tính. Nó có sức mạnh phụ thuộc vào cấp độ người sở hữu. Rất trung thành và không ai có thể phá vỡ được liên kết của nó với chủ nhân. Muốn hủy liên kết thì chủ sở hữu nó phải chết ít nhất 100 năm thì liên kết mới hủy bỏ. Lãng huynh thật may mắn đó.

Quốc Duy nói thêm. Mọi người ở đây điều hâm mộ cái vận may của Lãng Tử Vô Tình. Còn Lãng Tử Vô Tình thì hắn cũng đang sướng rơn vì nhặt được bải bối. Hắn âm thầm cảm ơn con Tam Khuyển, còn định tìm nó để bảo nó đá thêm vài cái coi có tìm được thứ gì nữa không.

- Con Tam Khuyển đâu rồi.

Lãng Tử Vô Tình hỏi.

- Quốc Duy huynh đã đánh chết nó rồi. Thật không hổ là thiếu chủ Thánh Đạo Tông, công lực thật là mạnh ah.

Huyết Băng trả lời rồi quay sang Quốc Duy:

- Huynh đã đánh bại con Tam Khuyển nên nội đan của nó huynh hãy lấy đi.

- Như thế sao được, Tam Khuyển là mọi người cùng nhau đánh, công lao đâu chỉ riêng ta.

Quốc Duy từ tốn nói.

- Nhưng nó đã chạy, huynh đã dùng nội lực đánh bại nó thì nó là của huynh rồi.

Phạm Ngọc Chi cũng lên tiếng. Mọi người điều gật đầu đồng ý, Quốc Duy cũng không tiện từ chối nữa. Hắn lấy kiếm rạch mạnh đầu con Tam Khuyển ra, một viên nội đan óng ánh hiện ra, Quốc Duy lấy nó và đưa cho Thảo Linh bảo quản. Vì Tam Khuyển là yêu thú Trúc Cơ nên thịt nó có lợi cho tu sĩ Luyện Khí Kỳ tu bổ ru vi nên mọi người quyết định xẻ thịt nó và nướng ăn.

Công việc nấu nướng đương nhiên là Lâm Linh Tuyết đảm nhiệm. Huyết Băng giúp nàng mổ xẻ thịt nó ra và làm sạch. Trong khi mổ bụng nó ra, thì một thứ cộm cộm nhô lên. Huyết Băng lấy ra rửa sạch nhìn, sau đó hắn kêu lên:

- Ah, đây chẳng phải là Hỏa Lôi Bút Tích sao!!!

Bạn đang đọc Lãng Tử Phiêu Lưu YY Ký sáng tác bởi HuyếtBăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyếtBăng
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.