Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xây dựng uy tín ở vương phủ

Phiên bản Dịch · 1309 chữ

“Ngươi!”

Mặc dù hai nha hoàn biết nàng nhằm vào mình nhưng lại không thể phát hỏa được. Bởi vì vẫn còn có hai nha hoàn đứng bên cạnh đang nhìn các nàng giống như hổ rình mồi.

“Ta sẽ không cho những người đắc tội ta một con đường sống, nếu các nàng chịu nhận tội thì ngươi đưa họ đến quan phủ nói rằng đang lúc trộm đồ thì bị chủ nhân bắt tại trận. Còn nếu muốn chống đối lại vương phi thì để cho quan phủ xử lí toàn bộ.”

Thanh Thanh cười một cách tà mị, nàng đứng dậy phân phó cho người đối diện. Những người này vốn không đặt Thanh Thanh vào mắt nhưng Bạch Liễu Nhi ở vương phủ quá hoành hành, ngày thường bọn họ đều phải chịu đựng đau khổ, gần đây Vương phi và nàng ta đối đầu với nhau, bọn họ hy vọng bản thân có thể lưu lại ấn tượng tốt trong lòng nàng.

“Chúng ta bị oan, Bạch cô nương cứu mạng, Bạch cô nương…”

Rất nhanh đã có hai gia đinh đi tới một trái một phải kéo hai nha hoàn ra ngoài.

Sự việc đột nhiên xảy ra khiến cho hai nha hoàn kia không dám nói gì nữa, chỉ có thể giãy giụa kêu la hy vọng Bạch Liễu Nhi sẽ ra mặt giúp các nàng. Nhưng ai lại dám bước chân vào vũng lầy này, đương nhiên Bạch Liễu Nhi càng không ngốc như vậy.

“Những người khác chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn làm việc, bổn vương phi sẽ không bạc đãi các ngươi. Lục nhi, chúng ta đi.”

Sau khi vỗ vỗ tay rồi đứng dậy khỏi ghế, Thanh Thanh liền mang theo hai nha hoàn rời đi.

Bạch Liễu Nhi nghe xong cũng chỉ có thể nuốt mọi oán hận xuống bụng. Vương gia không có ở đây, nàng ta chỉ có thể tìm cơ hội khác để trút ra.

Nàng tưởng rằng bản thân công khai đối phó với chó săn của Bạch Liễn Nhi thì nàng ta sẽ ngang nhiên đối phó lại, nhưng không. Thanh Thanh đối với nữ nhân này không khỏi có thêm vài phần thưởng thức. Xem ra nàng ta cũng không phải là bao cỏ.

Đi dạo sẵn tiện tùy tay giúp đỡ một ít hạ nhân trong phủ. Người trông cửa Trương Tam trộm đồ bị quản gia trừng phạt. Nàng đến hỏi rõ nguyên nhân thì biết hắn trộm đồ để mua thuốc chữa trị cho mẫu thân bị bệnh đã lâu, nàng nghe xong chẳng những không trách phạt mà còn xuất tiền túi ra đưa cho hắn về xem bệnh cho mẫu thân.

Lưu tẩu ở phòng bếp bị bệnh, thắt lưng đau nhức, nàng không chỉ cho tẩu ấy nghỉ mà còn tìm đại phu giúp trị liệu.

Nàng thường dùng vẻ mặt hiền lành, khiêm tốn để đối đãi với hạ nhân, nếu hôm nay không trừng phạt những người đó thì những hạ nhân đó thật sự cho rằng nàng là một chủ nhân hiền lành.

Dùng thời gian nửa tháng, Thanh Thanh đã đạt được phần lớn những lời khen ngợi từ người trong vương phủ. Mọi ngươi đều nói tân vương phi sẽ đối xử tốt nếu mọi người ngoan ngoãn làm việc.

Tâm trạng Bạch Liễu Nhi trầm xuống khi nghe hạ nhân nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

“Lâm Song Song, đầu tiên ngươi ra oai phủ đầu ta sau đó lại đi thu phục lòng người. Như vậy địa vị của ta ở vương phủ khó có thể bảo toàn. Không thể như vậy được, nhất định phải nghĩ cách đối phó với nàng.”

Vừa nói nàng ta vừa cắn chặt răng, lòng nảy sinh ác niệm, tay dùng sức nắm một cái ly. Ánh mắt nàng ta xuất hiện một tia ngoan độc, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài xinh đẹp của mình.

“Vương gia ở bên kia, chúng ta…”

Nha hoàn ở bên người nàng ta lo lắng.

“Hắn hôn mê cả ngày, tỉnh lại vào lúc nào sao ta biết được? Ta cũng không tin Lâm Song Song nàng ta có ba đầu sáu tay. Lại đây, ta có lời dặn dò.”

Ánh mắt Bạch Liễu Nhi càng thêm âm lãnh. Nữ nhân này còn ở đây, nàng ta tuyệt đối sẽ không cho phép nàng ở vương phủ diễu võ giương oai. Trong lòng nảy ra một mưu kế tàn nhẫn, nàng ta phất tay ra hiệu hạ nhân lại gần rồi thì thầm vào tai nàng ta.

“Vì tương lai, tuyệt đối không được nương tay. Xảy ra mạng người thì có ta chịu trách nhiệm, ngươi sợ cái gì, đi mau đi.”

Nàng ta lạnh lùng phân phó cho nha hoàn kia đi làm, tuy bất đắc dĩ nhưng nha hoàn kia vẫn phải ngoan ngoãn rời đi.

“Chủ nhân, người ngươi tìm buổi tối sẽ tới.”

Một canh giờ sau, nha hoàn kia cẩn thận nhìn bốn phía rồi mới nhỏ giọng nói với nàng ta.

“Tuyệt đối không được để người khác biết việc này. Miệng ngươi hãy thành thật vào, nếu không cha mẹ bên ngoài của ngươi…” Bạch Liễu Nhi cảnh cáo một tiếng.

Không đợi nàng ta nói xong, nha đầu kia đã kinh hoảng đáp.

“Lui xuống đi. Việc còn lại không cần ngươi nhọc lòng,”

Bạch Liễu Nhi phất tay cho nàng ta lui ra.

Giữa đêm hôm nay có một bóng đen xuất hiện ở trong hậu viện vương phủ.

“Bạch cô nương, ngươi tìm ta?”

Hắc y nhân lắc mình đi vào trong phòng Bạch Liễu Nhi, kéo khăn che mặt xuống hỏi thẳng. Trên mặt người đàn ông có một vết bớt kì lạ làm cho bề ngoài vốn đã âm lãnh lại càng thêm vài phần dữ tợn.

“Chỉ cần ngươi giúp ta loại bỏ Lâm Song Song thì ta sẽ không bạc đãi ngươi.”

Bàn tay trắng nõn mềm mại của Bạch Liễu Nhi chạm vào trâm cài tóc trên bàn rồi nói thẳng mục đích của mình.

“Tiền tài ta không thiếu, ngươi biết ta cần cái gì. Ta rất nhớ đến cảm giác ngươi nằm ở dưới thân ta, đúng là làm người khác phải trầm mê…”

Nam nhân nói xong liền tới gần nàng ta, dùng vòng tay đầy lông ôm lấy eo thon của nàng ta, ánh mắt dâm đãng đó đã bộc lộ bản tính của hắn ta.

“Ngươi không sợ Thụy Vương sẽ giết ngươi sao?”

Không chút dấu vết đẩy nam nhân ra, ánh mắt Bạch Liễu Nhi khẽ nâng lên, nàng ta đạm mạc hỏi. Nàng ta vô tình say rượu liền bị hắn chiếm tiện nghi, không phải do hắn ta còn hữu dụng thì nàng ta đã sớm bảo người đến giết hắn ta. Hiện tại còn dám ra điều kiện này với nàng.

Nó càng khiến nàng ta cảm thấy hắn ta hạ lưu và đê tiện.

Vì để trừ bỏ đối thủ, nàng ta cắn răng gật đầu đồng ý.

“Sau khi sự việc xong xuôi ngươi đến tìm ta. Ngươi phải làm không chút sơ sót nào, nếu không ngươi cứ chờ Thụy Vương trừng phạt.”

“Chờ tin tức tốt của ta, rất nhanh ta sẽ cùng ngươi sung sướng.”

Người nọ nói xong liền hôn lên gương mặt nàng ta, sau đó xoay người rời đi. Nhìn hắn ta rời đi, trên mặt Bạch Liễu Nhi liền xuất hiện biểu tình ngoan độc.

“Hắc Tam, sau khi làm xong chuyện này ngươi chính là một khối thi thể, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi tiếp tục sống trên đời.” Nàng ta lạnh lùng nói, trong con mắt hiện lên vẻ tính kế và âm hiểm.

Bạn đang đọc Lang Phi Khó Thuần, Lang Vương Yêu Nghiệt Mau Tránh Ra của z Thủy Linh Lung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Globenap
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.