Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Viện Suhgo

Tiểu thuyết gốc · 1453 chữ

Nellion ngồi trong thư phòng suy nghĩ. Hắn đang ở đế đo thì bỗng nhận được tin Steven bị hạ độc gần chết. Vội vã về ngay, may mà không có việc gì. Hung thủ rõ ràng là lão đối đầu với mình Oieh nhưng Nellion biết sẽ không bắt bẻ được gì vì Oieh là một lão cáo già. Đấu nhau mấy chục năm, Nellion biết mỗi việc đối thủ mình làm đều có thâm ý cả. Lần này Oieh không tiếc trở mặt hại Steven vì cái gì, chẳng lẽ sắp có đại sự xảy ra ở đế đô nên không tiếc giá nào lừa mình về đây ? Đang trăm mối khó giải thì tiếng người hầu vang lên ngoài cửa :"Thưa ngài, cậu chủ Steven nói có chuyện quan trọng muốn nói với ngài".

"Để nó vào đi"."Vâng, thưa ngài. Cậu chủ Steven, mời vào".

Nhìn thanh niên đang từ từ tiến vào, Nellion có chút bất đắc dĩ. Từ nhỏ đến giờ, Steven luôn là đứa bé khiến ông yêu quý. Chỉ là nghĩ đến thiên phú của đứa cháu này, Nellion không khỏi thở dài. Đã 4 năm rồi Steven mới tu luyện đến Học đồ cấp 2. Đã không có tiền đồ thì một đời này hãy để cháu ta sống giàu có sung sướng đi. Ai động vào cháu ta đều phải trả giá đắt. Nhìn đứa cháu bỗng loạng choạng, Nellion giật mình. Vừa rồi suy nghĩ xuất thần tự thân tỏa ra khí thế mà quên còn có Steven. Thấy cháu mình chỉ loạng choạng một cái, Nellion nội tâm phi thường kinh ngạc. Là một Chiến sĩ cấp 9, ông biết khí thế mình tỏa ra mạnh mẽ thế nào, nếu một chức ngiệp cấp 1 đứng đấy là nằm úp sấp rồi. Lẽ nào tiểu tử này che giấu thực lực. Rồi chợt lắc đầu cười khổ, mình đa tưởng quá rồi, có lẽ vừa rồi thu lại kịp lúc nên ảnh hưởng không lớn đi. Thở dài một cái, Nellion cười nói:

"Cháu ta, không ở với hai cô gái đẹp, đến chỗ ông già này làm gì ?".

"Không già chút nào, đi ngoài đường với ông khéo người ta nhậm lầm là anh trai cháu ấy chứ". Nam haha đáp lại.

"Hahaha, tiểu tử ngươi không phải nịnh. Nói đi, đến tìm ta có chuyện gì ?" Nellion cười to rồi nói.

"Thưa ông, về chuyện của cháu ạ.."

"À chuyện này cháu muốn làm thế nào thì cứ làm thế đó, có gì ta chịu. Người nhà Rupert không phải ai cũng có thể đụng vào." Nellion hùng hổ nói.

"Ây, cũng không làm gì, chỉ là cháu có một suy đoán, cần được ông kiểm chứng". Thấy Nellion máu chiến thế, Nam hơi xấu hổ nói.

"Ồ, nói nghe chút". Nellion ngạc nhiên nói.

Nam đem suy đoán nói ra, Nellion càng ngạc nhiên:

"Tiểu tử, trước giờ ta không biết đầu óc cháu dùng tốt như vậy đấy".

"Ặc, vậy đúng là có chuyện ạ ?".

Nellion tưởng Steven tự trách, ôn tồn nói:

"Đừng lo, chuyện gì cũng không quan trọng bằng gia đình ta. Mà ta cũng mới suy đoán như cháu thôi, còn chưa biết có việc gì".

"Cháu nghe thấy Gordon có lỡ miệng nhắc đến học viện, không biết có việc gì liên quan đến cái này không ?".

"Học viện ? Nếu là học viện bình thường thì không đến mức...Chẳng lẽ là..học viện Suhgo ?".

Thấy Nellion vẻ mặt chấn kinh, hắn tò mò hỏi:"Học viện Suhgo là nơi nào hả ông ?".

"Học viện Suhgo, đây là một trong những học viện hàng đầu đại lục. Những học viện hàng đầu khác đều đã qua kỳ tuyển sinh. Bọn họ rất ít khi tuyển ngoài kỳ. Chỉ có Suhgo là có thể làm vậy. Đây không phải học viện của con người mà là Tiên tộc. Tiên tộc vốn sinh ra đã có thiên phú phép thuật và sức mạnh hơn xa các loài khác. Suhgo là học viện đứng đầu của họ, mỗi học viên tốt nghiệp đều là bậc thầy về ma thuật. Cả đại lục chỉ có mười người đã từng được học ở đây một thời gian . Mỗi người sau đó đều là 15 cấp trở lên. Nếu lần này thật sự là Suhgo, thì giải thích tại sao Oieh lại không tiếc hai nhà trở mặt cũng muốn tranh thủ cơ hội này. Nếu người nhà Lavay thật sự được chọn, thì nhà Rupert chúng ta xong đời rồi". Nellion thở dài giải thích.

"Vậy bây giờ hồi đế đô còn kịp không ông ?".

"Ta không rõ, còn chưa biết có phải như ta nghĩ không. Không chừng chỉ là đoán mò thôi".

Nói vậy nhưng nét mặt Nellion có vẻ khá miễn cưỡng. Lúc này bỗng có tiếng người hầu bẩm báo:" Thưa ngài, có tin tức từ đế đô truyền về".

Nellion và Steven giật mình, thật là đúng lúc. Hai người nhìn nhau, Rồi Nellion hô:" Nhanh mang vào đây". " Vâng, thưa ngài".

Đọc xong bức thư, Nellion thở dài:" Lại thật đúng là Suhgo. Lần cơ hội này vốn là do một hiền giả của đế quốc chúng ta vô tình cứu mạng một vị trưởng lão của Suhgo, cũng vì vậy mà mất đi tính mạng. Vì báo ơn, vị trưởng lão kia thực hiện đi nguyện trước khi chết của hiền giả là thu nhận một đứa trẻ của đế quốc chúng ta làm đệ tử, bồi dưỡng hắn thành một hiền giả mới, thủ hộ đế quốc Biland. Hơn nữa trước khi nhận đệ tử, sẽ chọn mười đứa trẻ đạt yêu cầu, mang đến học viện Suhgo học tập một tháng, sau một tháng sẽ chọn ra đệ tử, chín đứa trẻ kia sẽ phải rời khỏi đó. Cho dù không được nhận, được ở đó học tập 1 tháng cũng khiến người tranh nhau vỡ đầu, khi về khẳng định sẽ nhận được đế quốc trọng điểm bồi dưỡng. Lavay gia tộc có một đứa trẻ gọi Gardon, thiên phú rất tốt, cho dù không được nhận làm đệ tử cũng sẽ tiến top 10. Oieh chắc là đánh chủ ý này rồi". Nellion nói, lại thở dài.

Thấy Nellion có vẻ uể oải, Nam liền hỏi:"Khi nào thì bắt đầu tuyển chọn ạ ?"

" Đúng rồi, cháu ko nói ta liền quên. Trưởng lão Tokuda đã đến đế đô hai ngày trước. Tuyển chọn đã bắt đầu từ hôm qua, trong vòng 5 ngày sẽ chọn ra mười đứa trẻ ưu tú nhất. Từ đây về đế đô chỉ mất gần 3 ngày đường. Nếu như khởi hành ngay thì vẫn kịp. Chỉ sợ lão cáo già Oieh kia sẽ không để cho chúng ta đến được đế đô đâu. Xung quanh từ nơi này đến đế đô chắc chắn đã bị nhìn chằm chằm rồi". Nellion đứng lên, vừa đi qua đi lại vừa lầm bẩm:" Nên làm thế nào đây". Rồi dường như hạ quyết tâm:" Lần này để xem nhà Rupert chúng ta cường hay nhà Lavay bọn chúng mạnh, hừ".

Trầm ngâm một lúc, Nam bỗng nói:" Ông, cháu có một cách, không chừng có thể lừa gạt được bọn chúng".

"Ồ, nói nghe xem".

"Là chia binh, tuy khẳng định đều bị chặn, nhưng chúng ta có thể phái người gây rối loạn, thừa dịp chạy đi. Các nhóm rời đi không đồng thời, có thể mê hoặc chúng một chút. Ông dẫn người hộ tống một nhóm lặng lẽ trốn, chắc chắn chũng sẽ nghĩ thiên tài nhà ta đều đi với ông mà tập trung người chặn giết. Các nhà khác có lẽ cũng nhận được tin rồi, chắc chắn cũng dẫn thiên tài đi thử vận may. Chúng ta có thể để thiên kiêu nhà ta đi cùng nhà Glin. Cháu sẽ đi cùng Flore, để thiên tài nhà ta đi cùng cháu đi. Dù Oieh có chặn cả họ thì lực lượng sẽ yếu đi nhiều. Hắn không thể ai cũng chặn hết được".

"Ha ha ha, thần linh phù hộ, lão Oieh khốn kiếp, ngươi không nghĩ tới đi, không những không hại được cháu ta, còn cho chúng ta một trí giả. Nhà ta có Steven, sau này ta cũng có thể bớt mệt não ha ha ha".

"Vậy cháu về chuẩn bị một chút, an bài những thứ kia hẳn không cần cháu lo rồi".

"Cứ để đó cho ta, ta sẽ để Bush đến gặp cháu. Trên đường đi nhớ cẩn thận đấy".

"Vâng thưa ông".

Bạn đang đọc Cổng Aben sáng tác bởi Lamtướctiểutiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lamtướctiểutiên
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.