Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạm Mặt

Tiểu thuyết gốc · 724 chữ

Trong lúc hai tên kia ngả ngớn chém gió, gã người hầu đã quay lại với những món ăn thơm lừng.

"Đến, mừng ngươi khỏe lại, chúng ta cụng ly! "." Chà chà, cụng!".

Ăn uống no nê, Flore mới làm như lơ đễnh hỏi:

"Steven, ngươi còn nhớ được chuyện gì xảy ra hôm đó không ?".

"Là thằng nhãi sứt mép ?"

"Ngươi hộc máu một lần mà thông minh ra nhiều đấy nhỉ ?" Flore ngạc nhiên nói.

"Mẹ, ngươi nói đểu ta đấy à ? Biết gì khai mau!".

"Mẹ, ta là hảo tâm giúp đỡ, ngươi không cảm ơn thì thôi, ít ra phải ân cần tí chứ".

Thấy Steven sạm mặt lại, hắn vội vàng nói:

"Đây đây, ta đã cho người đi nghe ngóng, ca nữ uống rượu với ngươi hôm đó, sau khi ngươi hộc máu đã gặp mặt một gã người hầu của tên kia. Ta phải phí nhiều công sức lắm mới dò ra được đấy!".

Không để ý đến vẻ đắc ý của tên này, hắn trầm ngâm suy nghĩ. Tên sứt mép kia là Gordon Lavay, con cháu nhà Lavay. Nhà Lavay là một gia tộc cổ xưa, với người đứng đầu là Oieh Lavay, luôn đối đầu với nhà Rupert. Ở đế đô, Oieh cùng Nellion là lão đối đầu. Ở đây, Steven cùng Gordon là tiểu đối địch. Hai nhà thường xuyên va chạm tóe lửa. Bình thường Steven gặp hắn cũng chỉ nhạo báng nhau vài câu. Hôm đó bỗng nhiên Gordon mang đến một con mãnh thú con cá cược với Steven nếu hắn uống rượu thắng thì thú con về hắn. Kết quả Steven được người khiêng về. Giờ nghĩ lại thì Steven hẳn bị lừa để uống nhiều. Dùng thủ đoạn cấp thấp như thế để làm gì ? Nếu Steven chết thì Gordon được lợi gì ? Hay là nói, nhà Lavay được lợi gì ? Lòng hắn chợt động, chẳng lẽ là đế đô ? Không liên quan đến Steven, hai gia tộc cũng không đánh nhau, vậy chỉ còn lại ông nội của Steven. Có lẽ đây là thủ đoạn của Oieh, làm cho Nellion rời khỏi đế đô, lỡ mất việc gì đó. Nếu như Steven hẳn đã chết đi, Nellion sẽ phải một thời gian dài mới quay lại đế đô được. Nhưng Nam bỗng xuyên qua làm Steven sống lại, mới 3 ngày không biết còn kịp cứu vãn gì không. Xem ra, cần nói chuyện với Nellion rồi.

Nghĩ vậy, Nam liền đứng dậy, cười nói:

"Ta có chút việc phải về rồi".

"Việc gì mà vội thế, ta mới đến thôi mà".

"Liên quan đến ông ta, lúc khác ta mời khách nhé".

"Đã vậy thì thôi ta cũng về, tiểu tử ngươi nhớ lời đấy nhé !"

"Đương nhiên, Lily, tính tiền rồi chúng ta đi".

"Vâng, thiếu gia".

Đoàn người đi đến cầu thang thì một đoàn khác cũng đang đi từ dưới lên. Đi đầu là một gã khoảng 17, 18 tuổi, mái tóc đỏ haweye như mào gà, mép phải có vết sẹo dài 2cm khiến nụ cười của gã trở nên càng đểu cáng. Thấy Steven, gã rú lên:

"Ối thần linh ơi, thần tửu hiển linh này há há há !"

Nam còn chưa nói gì, Flore đã nhịn không được đáp trả:

"Gordon, mày cười cái rắm à. Chuốc không chết Steven, còn bồi con mãnh thú. Éo hiểu mày kiêu cái gì ?".

"Hừ, hắn sống hay chết thì cũng có tác dụng chó gì, con mãnh thú kia còn có giá trị hơn".Gordon khinh thường nói.

"Cái định mệnh thằng này mày chán sống rồi à ?".

"Bố lại sợ chúng mày quá cơ ? Tao chấp cả đôi chúng mày luôn !".

"Thôi ! Flore mày giỏi nhỉ, hiểu cả tiếng chó mà cãi nhau, về thôi hay ở đây cãi tiếp". Nam làm bộ nhíu mày nói.

"Mày...". Gordon tức đỏ mặt.

" Há há thôi về không mất thân phận". Thấy Gordon bị tức không nhẹ, Flore hí hửng nói.

"Thân phận ? Bố mày sắp đi học viện...Hừ, chúng ta đi". Gordon nhận ra mình lỡ miệng, vội buông vài câu rồi hích vai Flore, nghênh ngang đi lên lầu.

"Chúng ta cũng đi thôi".

Bạn đang đọc Cổng Aben sáng tác bởi Lamtướctiểutiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lamtướctiểutiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.