Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Phiên bản Dịch · 2404 chữ

Nhà Nhân Phú ở là căn hộ trung cư tại trung tâm Đài Bắc, căn hộ khá rộng với 3 phòng ngủ, 2 wc và 1 căn bếp. Nhu nhất định không chịu ở nhà anh nên Nhân Phú đành nhượng bộ, đưa cô về nhà rồi lại đưa đi khách sạn nghỉ. Tiếp xúc đầu tiên với gia đình Nhân Phú, Nhu chợt thấy lo lắng, biết rằng các bà mẹ chồng luôn soi bạn gái của con trai nhưng mẹ anh đặc biệt quan sát cô rất kỹ, thỉnh thoảng vẫn nở nụ cười niềm nở nhưng nhận xét chung là vô cùng nghiêm túc quan sát và đang đưa cô vào tầm ngắm.

- Cháu có thể nói được tiếng trung?

- Dạ, vâng ạ - Có nghe hiểu được tiếng Đài không?

- Cháu không hiểu ạ Bà lập tức quay sang nói chuyện với Nhân Phú bằng tiếng đài, chỉ thấy anh mỉm cười, nắm tay cô càng chặt. Nhu định rụt tay lại, không muốn 2 người thể hiện sự thân mật trước mặt người lớn, Nhân Phú hiểu ý cô, ghé sát tai nói, - không sao đâu, em phải thể hiện cho mẹ thấy, 2 chúng ta rất yêu nhau và gắn bó, em không thấy chị gái anh còn đang ngồi trên đùi anh rể anh ah?

- Dù sao cũng là lần đầu tiên em đến nhà, nên giữ ý 1 chút chứ?

Không chút ngại ngần, Nhân Phú quay sang hôn chụt cái vào má Nhu, làm gương mặt cô đỏ ửng, cũng không dám phản ứng quá, chỉ khẽ véo thật đau vào lòng bàn tay anh,cô đang lo lắng thế này, anh còn đùa được nữa.

Mẹ Nhân Phú thấy biểu hiện của con trai, lập tức nhận ra dụng ý của con trai bà, muốn cho bà biết tình cảm của 2 đứa đang rất nồng thắm đây mà. Được thôi, cứ từ từ, bà còn có nhiều thời gian quan sát mà.

Bữa tối diễn ra khá vui vẻ, chủ yếu là do Nhân Phú và chị gái trêu trọc nhau, Nhu phát hiện ra, hóa ra cái tính thích trọc người khác của anh là do hay cùng chị gái chiến đấu, mọi người cũng giữ ý tứ, dùng tiếng phổ thông để nói chuyện, giúp Nhu có thể nghe hiểu được mọi người nói chuyện gì, cô cảm thấy mình không lạc lõng trong gia đình anh, nhưng cảm giác đang bị quan sát làm cô không thật sự thấy thoải mái.

Chị gái anh bắt đầu khai mào:

- Nhân Phú, giới thiệu bạn gái đi chứ?

- Cô ấy không phải bạn gái em….

Đang ăn, Nhu ngẩng phắt đầu lên, trừng mắt nhìn Nhân Phú, lại đang tính giở trò gì nữa đây?

- Nhu là người em muốn cưới làm vợ.

ui trời, định giết người không dao đây mà, câu nói của Nhân Phú làm Nhu bị đẩy từ thái cực này sang thái cực khác từ tức giận chuyển sang kinh ngạc tột độ, làm sao lại có thể nói điều ấy ra vậy chứ? Sao anh cứ hay làm cái việc tiền trảm hậu tấu thế chứ? Làm cô biết bao lần đến thót tim rồi.

- Hai đứa dự tính thế nào? Mẹ Nhân Phú cất tiếng hỏi. Cậu con trai của bà, luôn thề sống thề chết chỉ lấy vợ khi qua tuổi 35 để hưởng thụ hết niềm vui tuổi trẻ, bây giờ, mới 28 tuổi, đã dẫn 1 cô gái, lại là 1 cô gái Việt Nam đến nhà, giới thiệu là vợ chưa cưới nữa.

- Con định qua năm sau sẽ cưới ạ - Còn cháu, cháu nghĩ sao? Mũi giáo lại chuyển về phía Nhu.

- Dạ, bọn cháu cũng đang cân nhắc thời gian ạ, Nhu trả lời nước đôi.

Yêu đã không được tỏ tình, hỏi cưới cũng không cần hỏi qua ý kiến cô, quả thực cần dạy anh 1 bài học, nhưng đó là chuyện 2 người đóng cửa bảo nhau, trước mặt các vị phụ huynh, vẫn luôn là đồng quan điểm sẽ tốt hơn.

Dưới ngầm bàn, những ngón tay Nhân Phú đan chặt vào tay Nhu, vô cùng ấm áp, thỉnh thoảng, ngón tay cái của anh còn xoa nhè nhẹ vào lòng bàn tay cô, tạo 1 cảm giác vô cùng thoải mái. Rất may, bố mẹ Nhân Phú cũng không hỏi gì nhiều nữa, chỉ chốt 1 câu:

- 2 đứa cân nhắc cho kỹ, vẫn còn trẻ, không có gì phải vội vàng cả - Vâng, bọn con sẽ cân nhắc kỹ. Nhân Phú trả lời bố mẹ, rồi tiếp tục gắp đồ ăn cho Nhu, nghe tiếng thở ra nhẹ nhàng của cô, anh bất giác cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bố mẹ anh có vẻ cũng không có phản ứng gì quá, chị gái đã làm công tác tư tưởng rất tốt, hơn nữa Nhu là người dễ gần, mọi người gặp cô ấy đều cảm thấy như vậy, chỉ là khi còn lại hai đứa, cô sẽ cho anh biết, cô là con thỏ biết cắn người.

- Sau bữa ăn, bố mẹ Nhân Phú cũng có giữ cô lại, nhưng Nhu cho biết đã đặt phòng khách sạn trước rồi nên 2 người cũng không miễn cưỡng, dù sao, cũng để những người trẻ có không gian riêng.

Đưa Nhu lên phòng, nói thế nào Nhân Phú cũng không về, đủ loại lý do, lúc thì không yên tâm để cô 1 mình ở khách sạn, lúc thì phòng này là phòng twin, có 2 giường anh ở lại cũng không sao, lúc thì bảo dù sao anh cũng đã nói cô là vợ chưa cưới, nếu 2 người không ở cùng nhau mới là chuyện lạ, hoặc là anh bị bất lực, hoặc cô có vấn đề về sinh lý:

- Lý do lý trấu, anh mới có vấn đề ý - Đúng là anh có vấn đề, có thanh niên nào, ở tuổi anh lại nhịn dục gần 1 năm khi bên cạnh có bạn gái không chứ?

- Anh cứ làm như, không làm chuyện ấy, đàn ông sẽ chết luôn vậy - Tuy không chết luôn, nhưng cũng rất ngắc ngoải, em phải biết là việc nhịn ham muốn, với đàn ông như 1 khổ hình.

- Nói linh tinh, em đi tắm, mặc kệ anh Người yêu anh khi nhắc đến chuyện quan hệ, rất hay xấu hổ như vậy, Nhân Phú mỉm cười, bài học vỡ lòng này, anh là người dẫn dắt, tất nhiên phải chuẩn bị cho tốt rồi.

Khi Nhu tắm xong, cô mặc 1 cái váy ngủ khá kín đáo, chỉ hở bắp chân và cánh tay trắng nõn, không phải lần đầu tiên nhìn thấy da thịt cô, nhưng Nhân Phú cũng bất giác cảm thấy rạo rực, đêm nay lại là 1 đêm mất ngủ đây, chính mình làm khổ mình, thôi thì cắn răng chịu đựng vậy.

Nhu chui tọt vào chiếc giường của mình, lấy chăn che lên tận cổ, có con sói đói bên cạnh, cô không thể không đề phòng được.

Thấy Nhân Phú lôi ra từ túi 1 bộ quần áo mặc ở nhà, áo phông cộc tay và quần thể thao, cô nhận ra anh đã có âm mưu từ trước, chuẩn bị kỹ càng như vậy, chẳng phải là đã có ý định ở trong phòng khách sạn cùng cô sao? May mà có 2 cái giường, cứ giường ai người ý ngủ cho an toàn.

Rất nghiêm túc, khi tắm xong, Nhân Phú cũng tự chui lên giường mình, lôi máy tính xách tay ra, đánh chữ lạch cạch, Nhu thở phào nhẹ nhõm, yên tâm không xảy ra sự cố gì, chỉ có Nhân Phú là cười thầm trong bụng, thỏ ơi, em chạy không thoát đâu, chỉ là anh không muốn ép em, cả 2 phải thoải mái thì mới viên mãn được, anh sẽ dạy em từ từ, rồi em sẽ thích ứng được thôi.

Cả 2 đều chúi mũi vào máy tính của mình, thỉnh thoảng quay sang nói chuyện phiếm, bất chợt Nhân Phú vùng khỏi chăn, chui tọt vào chăn của Nhu - anh có cái này cho em xem, hàng độc đấy hóa ra là file ảnh chụp lén cô ở mọi góc cạnh, có những cái mặt mày méo xệch khi vừa cãi nhau, có cái cười toe toét mút kem ven bờ hồ, thảo nào, anh vừa xem ảnh vừa cười thành tiếng, ảnh xấu của mình lưu lại để làm trò cười đây mà, không kịp nghĩ nhiều, Nhu chồm người lên, gần như ngồi vắt ngang qua người Nhân Phú, cướp lấy máy tính của anh:

- Đưa em, em sẽ cancel hết, ảnh xấu mù - Không đưa, anh thấy rất thú vị mà - Thú vị cái đầu anh ý, giằng đi giằng lại, những cọ xát da thịt khiến Nhu gần như giật nảy mình, trời, cô rơi vào bẫy rồi, tự nhiên ngồi trên người anh, lại còn ngồi không yên, xê nhích lung tung, thân dưới anh đã có phản ứng, súng đã lên cò rồi, ai đền đạn đây?

Không để cho Nhu có thời gian suy nghĩ lung tung nữa, bất giác Nhân Phú lật người, đè cô xuống giường, máy tính rơi lịch bịch xuống thảm nhưng cả 2 chẳng ai còn tâm trí mà để ý nữa, họ bắt đầu 1 trận chiến khác, ngọt ngào, say đắm, điên cuồng hơn.

Môi Nhân Phú phủ xuống môi Nhung rồi theo trượt xuống cổ lên tai, đi đến đâu chuyền lửa nóng đến đó, tay anh cũng không ngừng sờ nắn nơi mềm mại của cô, cái eo thon mịn màng, đôi đùi non mềm mại, mát lạnh, người anh như 1 lò lửa, còn cô là hồ suối mát hòa tan nó.

- Cho anh, Nhu nhé?

Đầu óc Nhu gần như u mê, không thể thốt lên lời nữa, cô chỉ biết rằng, cô cũng muốn anh, còn anh như đang phát điên đến nơi, làm sao lại phải cố gắng kiềm chế khi cả 2 đều mong muốn được gần gũi nhau, hòa vào làm 1? Nhịn không chỉ làm đàn ông khó chịu, đối với con gái, cũng là 1 thử thách gian nan. Tình dục là sự thăng hoa của tình yêu, chẳng phải thế sao? Hôm nay anh cũng đã nói trước mặt gia đình, cô là vợ sắp cưới, không ai có thể nói trước ngày mai sẽ như thế nào, nhưng cô cảm giác được rất rõ sự khao khát của anh đối với cô, tình yêu nồng nàn mà anh dành cho cô, như vậy, đã là đủ.

Nhu không đáp, chỉ luồn tay vào áo của Nhân Phú, khẽ vuốt ve khuôn ngực rắn chắc của anh, thỉnh thoảng còn trêu đùa, kéo nhẹ 2 hạt đậu nhỏ xíu trên đó càng làm cho Nhân Phú dường như không chịu nổi kích thích, anh chỉ muốn lao thẳng vào cô, nhưng anh biết, đây là lần đầu tiên của cô, anh cần phải nhẹ nhàng, để giảm sự đau đớn của cô, đó là trách nhiệm và cũng là niềm tự hào của anh, niềm tự hào vô cùng ngọt ngào.

Nhẹ nhàng kéo cái váy tuột ra khỏi thân thể Nhu, bên trong cô mặc 1 bộ đồ lót màu da có ren, trông vừa nhẹ nhàng vừa quyến rũ, hơi thở của Nhân Phú càng nóng rát, anh như con sói khát tìm được dòng suối mát lành, muốn gục mặt uống cho đến khi hòa tan vào dòng suối đó. Nhu khẽ rùng mình khi trên người chỉ còn mỗi vật che chắn phía dưới, có lẽ cũng không chuẩn bị tâm lý tốt, nên cô như co người lại, Nhân Phú tinh tế thấy được phản ứng của cô, anh khẽ trườn người lên, hôn trên môi cô, thì thầm:

- Không sao, em cứ thả lỏng người ra, anh sẽ rất nhẹ nhàng, anh yêu em, bảo bối Như nhận được sự động viên, Nhu dần dần thả lỏng, tay cô ôm chặt lấy lưng Nhân Phú, đùi khẽ mở, để anh nhanh chóng trườn vào giữa hai chân cô, từ từ thăm dò, âu yếm nó.

Khi Nhân Phú thật sự đi vào bên trong người cô thì một trận đau đớn đột ngột kéo đến, suýt chút nữa cô thét lên thành tiếng, bám càng chặt vào người anh, móng tay hằn sâu vào tấm lưng đẫm mồ hôi của anh:

- Anh đi ra, đi ra lập tức, em đau… - Một chút thôi, 1 chút nữa là sẽ ổn, em đau thì cắn vào người anh nhé Nói thế nhưng Nhân Phú cũng dừng lại động tác, để Nhu lấy lại tinh thần, từ từ thả lỏng, khi người cô đã mềm đi, anh mới tiếp tục đi vào, lần này tốc độ vô cùng nhanh và dứt khoát, Nhu không kịp thốt lên tiếng nào vì môi đã bị anh bịt chặt, chỉ thấy như đau xé người làm đôi. Ai bảo tình dục là cực khoái chứ?

Đau hoa mắt chóng mặt thế này, có gì là sung sướng? cứ thế, mặc người mướt mải mồ hôi, cô chìm vào giấc ngủ.

- Dậy đi tắm đã Nhu, người em đầy mồ hôi rồi này - Em đau lắm, cho em nghỉ 1 chút đã - Anh đã xả nước vào bồn rồi, anh bế em đi tắm đã nhé, tắm xong vào ngủ tiếp, ngoan.

Mặc kệ Nhân Phú làm gì, Nhu cũng không để ý, sau khi được anh rửa ráy sạch sẽ, thay quần áo, bế lên giường, còn cẩn thận đổi sang chiếc giường sạch chưa đổ máu, cô từ từ chìm vào giấc ngủ, thân dưới vẫn còn đau nhưng người cảm giác rất thoải mái, quan hệ thật sự không sung sướng như cô nghĩ, nhưng nó cũng không tệ lắm, cứ thế nụ cười nở trên môi cô, nhẹ nhàng, ngát hương như đóa quỳnh mới nở.

- Bà xã, ngủ ngon, Nhân Phú khẽ hôn lên trán Nhu, ôm cô vào lòng rồi cũng thanh thản ngủ, trở thành người đàn ông đầu tiên của cô, cái trách nhiệm nặng nề mà ngọt ngào này, thật sự là 1 kỷ niệm đáng nhớ.

Bạn đang đọc Làm Dâu Xứ Người của Dilmat_chanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dilmat_chanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.