Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ tử nội viện

Phiên bản Dịch · 3333 chữ

Sáng hôm sau đoàn người của Chiến Thần Viện được một trưởng lão của Giới Thần Viện đưa tiễn về nơi truyền tống trận. Khi đoàn người của Chiến Thần viện ổn định cạnh tế đàn truyền tống trận thì bỗng nhiên trưởng lão kia cười khách sáo :

"Thứ lỗi cho Giới Thần viện chúng ta không thể đón tiếp chu đáo. Phiền Chiến Thần viện hãy tự trả tiền phí truyền tống lần này"

Bình thường khi tổ chức ở đâu thì ở thế lực đó sẽ lo khoản chi phí đi lại cho khách mời. Tuy nhiên lần này Chiến Thần Viện chiếm trọn ba giải, hơn nữa vào 17 năm trước Chiến Thần Viện đã thu phí Giới Thần Viện rất cao khi di chuyển tới cấm địa sinh mệnh. Thành ra lần này Giới Thần viện muốn gây chút khó dễ.

Hạ Vũ nghĩ phát hiểu ngay ra vấn đề. Tâm trạng hắn hiện rất tốt nên không bận tâm điều này. Hắn hỏi lại :

"Được thôi. Phí truyền tống là nhiêu?"

“Tất cả chi phí là một vạn Nguyên linh thạch”

Thiên Cường hít hà giật mình cho công phu sư tử ngoạm của Giới Thần Viện. Đây là giá gấp vài chục lần chứ chẳng đùa. Đương nhiên Giới Thần Viện cũng không chặt chém giá quá đáng.

Hạ Vũ vung ra 10001 Nguyên Linh thạch rồi cười nói :

"Chiến Thần Viện chúng ta không thiếu Nguyên Linh thạch a. Các ngươi cứ cầm đó đi. Dù gì ngày trước chúng ta cũng thu phí các ngươi không hề ít a. Hahaha"

Trưởng lão kia có chút khó chịu khi bị khiêu khích như vậy. Tuy nhiên bản thân hắn vô cùng áp lực bởi hắn dù gì cũng chỉ tương đương với Vương giả đỉnh phong. Hắn cách bán thánh một bước vẫn không thể bước qua nổi. Trước mặt bán thánh hắn thật sự không quá nổi bật.

Trưởng lão Giới Thần viện nhận lấy Nguyên Linh thạch :

“Đa tạ”

Xong sau đó trưởng lão kia điều chỉnh truyền tống trận truyền về Chiến Thần Thành. Cánh cửa không gian theo đó hiện lên.

Trùng Phát cõng Vũ Tử trên vai còn Tiểu Bạch thì ở trong vòng tay Thiên Cường. Đoàn người bước vào trong cánh cửa không gian rồi bước đi. Tầm một giờ sau tất cả đã có mặt tại Chiến Thần Thành.

Đoàn người xuất hiện trước truyền tống trận thì gặp ngày Thành chủ. Thành chủ đã nghe tin thắng lợi nên ở đây để đón mừng :

“Hoan nghênh Chiến Thần viện đã chiến thắng trở về”

Bọn họ khách sáo nói chuyện với nhau vài ba lời.

Sau đó Phó Viện Trưởng tuyên bố :

“Từ giờ trở đi bốn huynh đệ Thiên Cường chính thức được nhận vào làm đệ tử nội viện. Tiểu Bạch dù không tham gia thi đấu nhưng cũng sẽ trở thành đệ tử nội viện”

“Tạ ơn Phó Viện trưởng”

“Tạ ơn Phó Viện trưởng”

Không cần lễ hay thủ tục gì quá phức tạp mà chỉ đổi lại thẻ thân phận là được. Phó Viện trưởng quay lại dặn dò :

“ Vương Dinh cùng Vương Cái thì vẫn là đệ tử ngoại viện. Mọi chuyện phát sinh trong mấy hôm vừa rồi hai ngươi không được phép tuyên truyền trong Chiến Thần ngoại Viện”

“Đệ tử tuân lệnh”

“Đệ tử tuân lệnh”

Hai người này không dám có ý kiến gì nữa cả. Ngay cả việc Tiểu Bạch không tham gia thi đấu mà nhận vào đệ tử nội viện cả hai cũng không dám có ý kiến. Đơn giản bọn họ thầm hình dung được đôi chút về sự lợi hại của Tiểu Bạch. Cho thêm lá gan cả hai cũng không dám truy vấn. Vô danh Vương Hoà sau đó đem hai người này rời đi.

Thiên Cường xin phép Phó Viện trưởng :

“Đệ tử muốn cùng Tiểu Bạch đi dạo trong ngoại thành mua sắm ít đồ quan trọng trong một hai hôm”

Phó Viện Trưởng nghĩ ngợi đôi chút rồi gật đầu đồng ý :

“Được. Khi nào xong việc hãy dùng lệnh bài thân phận liên lạc với ta. Ta sẽ cử người tới đón”

“Đệ tử đã hiểu. Đa tạ phó Viện trưởng”

Phó Viện trưởng đưa Trùng Phát cùng Vũ Tử về nội viện trước. Dù gì cũng cần người chăm sóc cho Vũ Tử nên Trùng Phát sẽ đảm nhận nhiệm vụ này.

Đầu tiên Thiên Cường làm đấy chính là mua sắm thêm 3 cái nhẫn trữ vật. Hai cái trước đây hắn đã bán ở Giới Thần Thành và một cái phải bán cho linh hồn thần bí sắm đồ vào tâm trận. Thế nên giờ phải mua cái khác thay thế cái cũ cho ba đệ đệ của hắn. Hắn không muốn tới nhiệm vụ đường mua sắm bởi rất bất tiện và không dễ gì chọn lựa cả.

Sau khi mua sắm nhẫn trữ vật xong Thiên Cường đi mua một số linh dược đặc biệt, những loại tài khoáng đặc biệt. Những loại hắn mua đều có linh hồn thuộc tính. Hắn muốn đột phá thêm trên Kết Linh Giới sư. Trước đây hắn ở cảnh giới khai nhãn, bây giờ hắn muốn đột phá lên dung nhãn.

Những đồ vật thuộc tính linh hồn giá cả rất đắt đỏ. Thần Vương mới dám mua sắm chúng với đại lượng không nhiều. Thiên Cường tiêu rất mạnh tay gom góp lượng khá nhiều. Hắn muốn nếu lỡ thất bại có thể thử vài lần nữa. Ngoài ra nếu có dư hắn cũng muốn luyện ra vài viên đan dược bổ dưỡng linh hồn. Tránh trường hợp hắn bị tổn thương linh hồn trong các quá trình tu luyện.

Sau đó Thiên Cường mua sắm thêm một ít linh dược để luyện ít đan dược hồi phục sức lực. Hắn còn chuẩn bị thêm nhiều tài liệu để học bố trận. Bây giờ hắn có rất nhiều dự định. Không biết có đủ thời gian cho hắn học tập không nữa nhưng hắn vẫn muốn chuẩn bị một chút.

Thiên Cường mua nhiều tài vật khiến kinh động không ít người. Cũng có người nhận ra hắn là Tầm bảo tặc. Tuy nhiên bọn họ chỉ dám ở xa bàn bạc chỉ trỏ mà không dám động tay chân.

Ai cũng biết trên người Thiên Cường có cả núi tài nguyên. Hắn là kho tiền tài di động. Tuy tất cả đều đỏ mắt những không ai dám làm liều ở đây cả. Bởi đơn giản nơi này là Chiến thần thành.

Mất cả mấy ngày để mua sắm đầy đủ Thiên Cường mới quyết định quay về. Bây giờ hắn nếu đi bộ về trong Chiến Thần Viện mất rất nhiều gian nên hắn dùng thân phận bài liên lạc với Phó Viện Trưởng :

“Đệ tử đã xong xuôi mọi thứ. Mong muốn trở về nội viện”

“Ngươi hãy chờ ở trước cổng Thần Viện. Ta sẽ cho người tới đón”

Phó Viện Trưởng đương nhiên bận bịu không đón Thiên Cường được. Nhưng Hạ Vũ cử Lực Tốn tới đón Thiên Cường.

Thiên Cường chờ khoảng hơn 1 giờ sau thì thấy Lực Tốn xuất hiện. Hai huynh đệ hắn bèn chào :

“Tham kiến trưởng lão”

“Chúng ta trở về nội viện thôi”

“Đệ tử đã hiểu”

Nói xong trưởng lão Lực Tốn mang cả Thiên Cương và Tiểu Bạch tới thẳng trong nội viện. Lực Tốn và Thiên Cường trò chuyện với nhau trong cả quãng đưỡng di chuyển.

Chủ yếu là Lực Tốn giảng giải qua chút về tình hình nội viện của Chiến Thần Viện :

“Ngoại Viện của Chiến Thần Viện sở hữu số lượng người rất lớn, lên đến hơn mấy chục ngàn người. Ngoại viện phụ trách trồng trọt chăm sóc một số linh dược để phục vụ nội viện tu luyện. Ngoài ra cũng kiêm luôn việc chăn nuôi, trồng trọt cung cấp thực phẩm cho nội viện.

Nội viện nhân số rất ít ỏi, khoảng chừng 5-6000 người. Đa phần người trong nội viện là các trưởng lão. Họ được phân công quản lý từng khu vực hoặc nhóm người nhất định ở ngoại viện.

Trưởng lão là các thần Vương cảnh trở lên hoặc chút ít Hoàng giả cảnh mạnh mẽ. Ở tầng cảnh giới thấp hơn thì đệ tử nội viện sẽ chỉ chuyên tâm tu luyện. Chỉ tới khi đạt được cấp bậc trưởng lão thì mới được rời khu vực nội viện tiến hành các nhiệm vụ. Thế nên nhiệm vụ chủ yếu của các ngươi sẽ là tu luyện”

“Thưa trưởng lão. Vũ Tử đã tỉnh chưa?”

“Hiện tại vẫn chưa tỉnh. Trước mắt các ngươi ở một chỗ chờ đợi Vũ Tử tỉnh lại. Sau đó bọn ta sẽ sắp xếp hướng dẫn các bước tiếp theo. Hiện tại Nội Viện đang khá bận rộn”

“Đệ tử hiểu rồi”

Mấy người rất nhanh đã có mặt tại quảng trường từng có tám bức tượng tám đời Viện Trưởng. Thiên Cường nhận ra nơi này nên lòng cảm khái :

“Nơi này đã cho ta cơ hội tu luyện. Tiếc là chỉ là mô phỏng tu luyện mà thôi. Haizzz”

Lực Tốn dẫn Thiên Cường vượt qua quảng trường tiến về một cánh cổng lớn. Cánh cổng này còn lớn và uy nghi hơn cả cánh cửa vào của Thần Viện. Trên cánh cổng có điêu khắc hai chữ Nội Viện. Hai chữ này toả ra khí thế bức nhân khiến ai cũng phải sinh kính ý.

Lực Tốn đưa thẻ thân phận ra rồi mở cánh cửa kia. Sau đó hắn ra hiệu cho Thiên Cường cùng Tiểu Bạch theo sau bước vào.

Hai người cùng Tiểu Bạch vượt qua cánh rồi đi theo con đường phía trước.

Đi theo con đường phía trước thì bọn họ đi tới một đại đình to lớn. Sau đại đình là những kiến trúc đài các to lớn và cách khá xa nhau.

Vô Danh Lực Tốn giới thiệu cho Thiên Cường về tình hình nơi này :

“Ở khu vực tu luyện Nội Viện cũng tương tự như ngoại viện nhưng ở đây nhân số ít hơn. Tất cả những khu vực quan trọng vẫn tập trung tại một chỗ để tiện cho các đệ tử tu vi thấp dễ dàng đi tới. Sau này nếu có gì thắc mắc thì các ngươi găp người quản lý khu vực này”

“Đệ tử đã rõ”

Nói rồi Lực Tốn dẫn hai người tới Trưởng lão phụ trách quản lý khu vực này. Người này không phải ai xa lạ mà là người phụ trách đăng ký dự thi đệ tử ngoại viện Vô Danh Quản Hạt.

Quản Hạt thấy Lực Tốn thì cung kính :

“Ra mắt trưởng lão”

“Ngươi hãy hướng dẫn huynh đệ Thiên Cường. Ta hiện còn có chuyện quan trọng”

“Ta hiểu rồi”

Lực Tốn liền rời ngay sau đó. Quản Hạt nhìn Thiên Cường cười thâm ý. Ngày trước hắn thu của Thiên Cường rất nhiều Nguyên Linh thạch thế nên thấy Thiên Cường như thấy bảo vật di động.

Thiên Cường và Tiểu Bạch rất tự nhiên chào hỏi :

“Tham kiến trưởng lão”

“Ta là Vô Danh Quản Hạt. Chúng ta thật hữu duyên a”

Thiên Cường cười đùa :

“Không biết lần này đệ tử có phải đóng tiền để vào đây nữa không”

“Ha ha. Tất nhiên là không cần rồi. Sau này có việc gì thì các ngươi cứ tới nơi này hỏi ta”

“Đệ tử hiểu rồi”

“Bây giờ theo ta tới nơi ở”

“Đệ tử tuân lệnh”

Chuyện về huynh đệ Thiên Cường thì Quản Hạt đại khái đã nghe qua vào hai hôm trước. Hắn khá giật mình về chuyện này. Tuy nhiên hắn không hỏi thêm quá nhiều khi được Phó Viện trưởng phân phó.

Quản Hạt dẫn hai huynh đệ Thiên Cường tới khu vực tu luyện. Hắn chỉ về một quả núi cỡ nhỏ nằm độc lập ở đây :

“Nơi ở cũng là nơi tu luyện của bốn huynh đệ các ngươi là đây. Ở trên quả núi có 4 cái động huyệt riêng biệt cho từng người. Các ngươi có thể tuỳ ý lựa chọn”

“Đệ tử đã rõ”

“Nếu có gì thắc mắc cứ việc liên lạc với ta”

“Đệ tử hiểu rồi”

Quản Hạt sau đó rời đi ngay. Hiện tại Nội Viện đang rất bề bộn. Thiên Cường cũng hiểu được có chuyện gì đang xảy ra nhưng hắn hiện tại chưa đủ năng lực tham gia.

Thiên Cường cùng Tiểu Bạch cất bước về quả núi. Hắn vận dụng Kết Linh giới nhãn sơ qua thấy ngọn núi có lờ mờ dao động trận pháp khiến thiên địa nguyên khí đang hội tụ vào quả núi. Đoán ước trên núi chắc chắn có tụ linh trận. Sau đó hắn quét ánh mắt vào các động quật.

Trong động quật gần nhất có đám năng lượng kỳ dị lúc ẩn lúc hiện. Thiên Cường biết đó là Vũ Tử nên đi vào động luôn.

Trùng Phát thấy Thiên Cường và Tiểu Bạch liền vui mừng :

"Đại ca. Nhị ca đã tới rồi"

"Ừm. Vũ Tử sao rồi?"

Trùng Phát hơi nhìn về hướng Vũ Tử đang nằm trên chiếc bàn thạch rồi nói :

"Đệ ấy đến giờ vẫn chưa tỉnh. Cho tới bây giờ đệ ấy vẫn không có ăn uống gì. Ta rất nôn nóng nhưng thấy đệ ấy khí sắc không đổi nên mới yên tâm"

Thiên Cường nhìn qua qua đôi chút. Hắn thật sự không có biện pháp nào can thiệp chuyện này. Hắn chỉ biết chờ mong trong lòng cầu chúc cho Vũ Tử sẽ thành công.

Thiên Cường đưa cho Trùng Phát rồi nói :

"Nhẫn trữ vật ta mới mua cho đệ đây. Hãy trích huyết nhận chủ đi"

Trùng Phát không khách khí cầm lấy:

"Cảm tạ đại ca"

"Ngươi cầm luôn nhẫn trữ vật cho Vũ Tử. Khi nào Vũ Tử tỉnh lại thì đưa cho đệ ấy. Ta đang chuẩn bị bế quan tu luyện một thời gian"

"Được. Đại ca định đột phá lên Vũ đồ à?"

"Đúng vậy. Ngươi cùng Tiểu Bạch trước mắt cứ thay nhau trông coi Vũ Tử đi"

“Chúng đệ hiểu rồi”

Sau khi dặn dò hai đệ đệ xong xuôi thì Thiên Cường rời đi. Hắn đợi sẽ sau khi đột phá võ đồ thì sẽ đột phá Kết Linh Giới sư. Sau đó hắn sẽ tiến hành luyện đan dược cũng như một số thứ cần thiết.

Thiên Cường chọn đại một cái động rồi nhận lấy chìa khoá chủ động. Sau khi đi vào bên trong thì hắn phong bế động lại.

Có một tờ hướng dẫn trước cửa động. Thiên Cường bèn cầm đi vừa xem vừa di chuyển vào trong. Hắn sẽ khám phá nơi này.

Đại khái các động tu luyện đều thiết kế khá giống nhau. Chúng ngăn ra các phòng nhỏ hơn giống như những ngôi nhà trên mặt đất. Tất cả những đồ sinh hoạt hay chỗ sinh hoạt đều có đầy đủ.

Tại phòng bếp thì có một cánh cửa đặc biệt. Mỗi ngày sẽ có người dùng truyền tống trận gửi thức ăn tới đây. Khi nào đói chỉ cần tới lấy ăn là được. Làm như vậy để tất cả những người ở trong động có thể yên tâm tu luyện mà không mất thời gian cho các việc khác.

Ngoài ra nếu thiếu đồ gì có thể dùng thư trao đổi bằng đường này luôn. Đệ tử nội viện được phép sử dụng các tài nguyên đúng với tu vi và mục đích của mình. Chiến Thần Viện rất giàu có và nội viện không nhiều thành viên nên tài nguyên tu luyện rất dồi dào.

Thiên Cường sau khi thăm quan chỗ ở của mình xong thì rất hài lòng. Hắn tới phòng luyện công rồi phong bế lại.

Trong phòng luyện công linh khí mờ mịt, ước chừng gấp cả chục lần bên ngoài. Thiên Cường hít thở đều cảm thấy thoải mái vô cùng.

Thiên Cường bắt đầu nhập định. Chợt nghĩ lại trận chiến hôm đó Thế Hiển đã đả thông các tiểu kinh mạch. Điều đó khiến hắn tò mò muốn thử xem sao.

Thiên Cường chọn một đoạn kinh mạch nhỏ ở phần cánh tay. Nó nằm gần chỗ một kinh mạch trên tay đã được đả thông từ trước. Hắn sẽ thử ở chỗ này. Nếu mà thất bại chắc sẽ không ảnh hưởng quá lớn.

Thiên Cường dẫn một tia tu khí tách ra thật nhỏ đi từ các kinh mạch lớn dẫn tới kinh mạch nhỏ hắn đã lựa chọn. Hắn từ từ khống chế tia tu khí rót vào kinh mạch nhỏ kia. Tuy nhiên tia tu khí này nhỏ quá chỉ khiến kinh mạch hơi trướng lên chứ vẫn chưa đủ đả thông được.

Ở các kinh mạch lớn thì cuối kinh mạch là các huyệt đạo. Nếu dư tu lực nó sẽ tán ra ngoài. Còn ở kinh mạch nhỏ thì cuối nó chính là tế bào. Khi tu lực đi hết tiểu kinh mạch thì toàn bộ tu lực sẽ rót vào đám tế bào của tiểu kinh mạch đó.

Tia tu khí Thiên Cường rót vào không đủ để đả thông kinh mạch nhưng khi chảy thẳng vào đám tế bào khiến những tế bào này trướng lên rồi vỡ vụn. Cơn đau từ sự vỡ vụn tế bào truyền đến Thiên Cường.

Thiên Cường nhướng mày rên khẽ. Mới ít tu lực như vậy mà đã làm vỡ vụn một đám tế bào thì chỉ e là nhiều tu lực hơn sẽ khiến nhiều tế bào tổn thương. Điều này nhắc hắn cần phải cẩn thận.

Thiên Cường suy tính và cho rằng nếu tu lực vừa đủ để đả thông kinh mạch chắc sẽ không không sao đâu. Thế là hắn quyết tâm thử lại một lần nữa ở tiểu kinh mạch khác.

Thiên Cường lại tách ra một tia tu khí nhỏ nhưng lớn hơn tia tu khí lúc nãy một chút. Hắn đem tia tu khí kia di chuyển tới tiểu kinh mạch đã chọn.

Lần này tia tu khí thật sự đã đả thông tiểu kinh mạch kia. Thiên Cường vui mừng định hét lên sung sướng thì hắn cảm giác có gì đó không ổn.

Đúng là tiểu kinh mạch đã được đả thông rồi nhưng lượng tu lực không hề biến mất như những lần đả thông kinh mạch lớn. Bao nhiêu tu lực vẫn giữ nguyên và đổ thẳng vào cuối đám tế bào đó.

Lập tức các đám tế bào nơi cuối tiểu kinh mạch vỡ vụn. Sau đó tiểu kinh mạch được đả thông kia cũng vỡ vụn theo những tế bào. Lần này khiến Thiên Cường thấy đau nhức thực sự.

Thiên Cường tiếp tục thử vài lần và đều nhận lấy cái kết tương tự. Hắn rút ra kết luận là không thể đả thông được khi chưa luyện nhục.

Mồm vừa cắn đống thuốc cùng linh dược mà Thiên Cường thầm chửi :

“Cái tên Thế Hiển đúng là biến thái mà. Không hiểu ngươi tu luyện kiểu gì mà chưa luyện nhục đã đả thông các tiểu kinh mạch rồi”

Thiên Cường đâu biết rằng Thế Hiển đã bước trên con đường sáng tạo giả. Quá trình kia Thế Hiển đều chịu cảnh thập tử nhất sinh mới có. Thêm nữa hắn có gốc gác dựa vào đủ lớn chứ không phải mỗi bản thân là có thể tự bước vào con đường sáng tạo giả…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.