Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc cuộc thi đấu giao hữu

Phiên bản Dịch · 3205 chữ

Trận đấu tiếp theo chính là giữa Trùng Phát và Vũ Tử. Người ngoài cuộc vẫn hy vọng giữa hai người có một cuộc chiến xảy ra, tuy nhiên điều đó là không thể.

Trùng Phát vừa lên đài đã lập tức nhận thua rồi nhảy xuống đài. Kết quả này đương nhiên cũng có người đoán được.

Ngày thi đấu bán kết đỉnh cao đã kết thúc. Tất cả chỉ chờ ngày mai chung kết xem đốn ngộ thạch rơi vào Chiến Thần Viện. Đệ tử ở đâu thì quay trở về thế lực ấy. Thế Hiển cũng quay về nơi Vũ Thần Viện.

Phó Viện Trưởng Vũ Thần Viện lập tức muốn nói chuyện riêng với Thế Hiển. Hắn lấy một hạt châu tạo ra một kết giới bao bọc lấy hai người.

Lúc này Phó Viện Trưởng Vũ Thần Viện bỗng trở nên cung kính nói :

"Tiểu đế Vương! Tại sao ngươi lại thất bại?"

Nếu kẻ nào nhìn thấy thái độ cung kính của Phó Viện Trưởng chắc đều giật mình kinh hãi. Thân phận của Thế Hiển không ai biết ngoài Phó Viện Trưởng. Khi chỉ có hai người thì Phó Viện Trưởng sẽ đổi cách xưng hô và thái độ cung kính. Bình thường khi có người khác thì Phó Viện trưởng Vũ Thần viện sẽ đối xử Thế Hiển như đệ tử bình thường.

Thế Hiển đã quen nên hắn chỉ hơi gật gật đầu rồi nói :

"Thực sự Chiến Thiên Cường rất kỳ dị. Hắn có thể trong công kích tinh thần khiến ta không thể khống chế tu lực trong chốc lát. Trong khi đó sức mạnh linh hồn ta rất cao và còn đang ở trạng thái chiến ý gia thân…."

"Có chuyện này ư? Tên này quả nhiên không tầm thường mà"

"Tuy nhiên việc này đã tạo nên hư tổn nhất định đối với hắn. Nếu là trận chiến sinh tử thì người thắng tất nhiên sẽ không phải hắn nữa"

Phó Viện Trưởng hơi gật gật đầu hiểu điều này. Lúc này hắn bỗng loé lên suy nghĩ mà nói :

"Tên này trưởng thành liệu có trở thành là mối hoạ. Có cần ta liều mạng già này tiễn hắn đi không?"

Phó Viện Trưởng Vũ Thần viện rất kỳ vọng và tin tưởng vào Thế Hiển. Hắn không chấp nhận kết quả thất bại của Thế Hiển - truyền nhân duy nhất Vũ Đế hoàng. Điều này khiến cho hắn nổi giận và có suy nghĩ thủ tiêu Thiên Cường.

"Ta nghĩ ngươi nên bỏ ý định này đi. Hắn chỉ e cũng không đơn giản là giết. Ta không muốn làm kẻ thù với hắn. Bởi theo linh cảm của ta thì kẻ này không hề đơn giản chút nào"

Thế Hiển biết rõ con mắt của Thiên Cường có bao lợi hại. Có thể nhìn nhận đối thủ, phá đòn đánh của đối phương. Hắn nghĩ Thiên Cường trưởng thành thực sự thì không biết sẽ bá đạo tới mức nào.

Thực tế thì Thế Hiển đã nhầm. Kết Linh Giới sư chi nhãn chỉ có thể giúp Thiên Cường quan sát dao động năng lượng cấp thấp. Còn đối với những vũ kỹ hay bảo thuật, công pháp thì đã hình thành tu vận. Con mắt kia không thể giúp Thiên Cường quan sát được những tu vận này.

Phó Viện Trưởng Vũ Thần viện miên man suy nghĩ về sự lợi hại của Chiến Thần Viện. Chiến Thần Viện có thể tạo ra một kẻ cấp bậc biến thái thì e xuất thân Thiên Cường cũng không hề tầm thường như những gì hắn điều tra được.

Chút tài liệu nói về Thiên Cường thực sự không nhiều. Phó Viện trưởng Vũ Thần Viện đã nghiên cứu qua và cảm giác những thông tin kia chỉ là chút chuyện che giấu sự thật thân thế Thiên Cường. Việc này cũng giống như thông tin về Thế Hiển. Không hề có kẻ nào có thể điều tra được.

**

Thiên Cường sau khi được Phó Viện Trưởng chăm sóc cẩn thận đến ngày hôm sau mới tỉnh dậy. Thiên Cường tỉnh dậy cảm nhận cơ thể rất mệt mỏi. Tinh thần hắn uể oải sa sút và linh hồn bị tổn thương nặng.

Thiên Cường tự dặn lòng sau này không đến đường cùng thì cũng không nên dùng tới cấm kỵ Kết Linh Giới sư này. Nếu cuộc chiến sinh tử diễn ra thì cái kết của hắn đã rất thê thảm.

Ngày hôm nay là ngày chung kết, mọi tính toán của Thiên Cường cuối cùng sẽ trở thành sự thật. May mắn mà hắn vẫn có thể miễn cưỡng đánh bại Thế Hiển. Nếu không thì chức vô địch thật sự sẽ rơi vào Thế Hiển. Hồi tưởng lại khiến Thiên Cường có chút cảm khái.

Sau khi ban tổ chức tuyên bố bắt đầu thì Thiên Cường cùng Vũ Tử lên đài. Đương nhiên tất cả đều nhận định được kết quả cuộc chiến hiện nay. Họ chỉ muốn xem Đốn Ngộ thạch có bộ dáng gì và người vô địch sẽ đốn ngộ được cái gì từ nó mà thôi.

Thiên Cường cùng Vũ Tử chào nhau rồi xông tới đánh nhau một chốc. Dẫu gì đây cũng là trận chiến chung kết, không nên đã phân định thắng bại ngay.

Hai người đương nhiên chỉ là múa máy chút ít cho vui. Trận chiến đại khái kéo dài được hơn mười phút.

Thiên Cường đón đỡ chưởng của Vũ Tử xong thì hắn giả vờ té ngã. Hắn lăn lộn rồi kêu rên đủ các thứ.

Thiên Cường sau đó nói :

"Đệ đệ. Ngươi quả nhiên là lợi hại. Sư huynh thật sự đánh không nổi ngươi"

Nói xong thì Thiên Cường nhảy xuống đài trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ người quan chiến. Vũ Tử cười khổ vì đại ca của hắn cũng thật biết diễn hài. Tuy biết đại ca sẽ nhường nhưng hắn vẫn vui mừng vô cùng.

Vũ Tử hướng về Thiên Cường nói :

"Đại ca. Nhất định ta sẽ không để nguơi thất vọng"

Toàn bộ người quan chiến đều ồ lên kinh ngạc về chuyện này. Thiên Cường hy sinh hết thảy chiến đấu không màng sống chết nhưng lại nhường lại Đốn Ngộ Thạch cho đệ đệ. Điều này đúng là chưa từng có và cũng không ai tin nổi điều này.

Đây là quyết định của Thiên Cường và không ai thay đổi kết quả. Ban tổ chức Giới Thần viện bèn đi lên tuyên bố Vũ Tử vô địch. Sau đó thì lễ trao thưởng diễn ra.

Chức vô địch của Vũ tử được nhận một viên Nguyên Linh thạch. Đấy là đại lượng tài nguyên mà toàn bộ đệ tử chỉ biết nhìn mà hâm mộ. Tuy nhiên nó chẳng hấp dẫn đối với Vũ Tử vì Thiên Cường rất giàu có. Hắn chỉ quan tâm tới việc chạm vào Đốn Ngộ Giới Thạch.

Phần thưởng của Thiên Cường là nửa viên Nguyên Linh thạch. Thiên Cường chỉ cười cười rồi nhận. Thực tế giá trị của chúng rất lớn đối với vũ giả, có thể mua được rất nhiều bảo vật. Tuy nhiên Thiên Cường không xem trọng chúng.

Trùng Phát cùng Thế Hiển đồng giải ba. Cả hai chỉ nhận được 100 viên Nguyên thạch. Hai người này tất nhiên không để tâm về chúng.

Bây giờ là thời khắc mà ai cũng muốn chứng kiến. Đấy chính là khoảnh khắc người vô địch sẽ chạm tay vào Đốn Ngộ Giới Thạch.

Phó Viện Trưởng của Giới Thần Viện đã có mặt để chủ trì nghi lễ. Hắn tiến hành một loạt nghi lễ phức tạp. Sau khi hoàn thành thì một con đường tạo ra từ đài thi đấu thông tới Đốn Ngộ Giới Thạch hiện ra.

Viên Đốn Ngộ Giới thạch bấy giờ rực rỡ quang mang hấp dẫn bao kẻ muốn chạm vào. Đây chính là dấu hiệu Đốn Ngộ Giới Thạch đã đồng ý cho kẻ khác chạm vào bản thân.

Tới đây xem như xong xuôi. Phó Viện trưởng Giới Thần viện quay lại tuyên bố :

“Vũ Tử đã đạt chức vô địch trong cuộc giao hữu lục đại Thần Viện lần này. Phần thưởng của ngươi chính là bước theo con đường này và chạm vào Đốn Ngộ Giới Thạch”

“Đệ tử đã hiểu rõ. Đệ tử xin đa tạ”

Vũ Tử từng bước đi trên con đường kia tiến về phía Đốn Ngộ Giới Thạch. Mỗi bước chân mà lòng hắn loạn cảm xúc. Có rộn ràng, có vui mừng, có lo lắng, có hồi hộp xen lẫn chờ mong. Sự hấp dẫn từ Đốn Ngộ Giới Thạch tăng dần khi hắn càng tiến gần.

Vũ Tử cảm giác bản thân như muốn hoà tan vào Đốn Ngộ Giới thạch. Bước tới gần mà hắn run run vui sướng. Cuối cùng khoảnh khắc chờ đợi bấy lâu sắp thành sự thật.

Vũ Tử nhẹ đặt tay lên vuốt ve đôi Đốn Ngộ Giới Thạch như thứ gì đó thân thuộc về hắn. Hắn lâng lâng rồi chìm vào mê man lúc nào không hay.

Thời gian mà Vũ Tử chạm vào Đốn Ngộ Giới Thạch chỉ vọn vẹn trong giây lát. Sau khi hắn chìm vào hôn mê thì Đốn Ngộ Giới Thạch hào quang trở nên ảm đạm và đẩy Vũ Tử nằm trên võ đài.

Vô Danh Lực Tốn đã được phân phó nên lập tức xuất hiện trên võ đài. Hắn đỡ lấy thân thể Vũ Tử rồi đem trở về khu vực đài quan sát của Chiến Thần viện.

Trước đây mỗi người chạm vào Đốn Ngộ Giới Thạch đều khiến Đốn Ngộ Giới Thạch phát ra dị tượng. Bản thân kẻ chạm vào sẽ được bao bọc trong màn sáng đốn ngộ. Thời gian càng được bao bọc càng lâu thì đốn ngộ được càng lợi hại và ngược lại.

Tất cả những người chạm vào Đốn Ngộ Giới thạch đều được màn sáng đốn ngộ bao bọc trong ít nhất một ngày. Vậy mà Vũ Tử không hề có diễm phúc ấy khiến ai cũng tiếc hận. Đáng lẽ người chạm vào Đốn Ngộ Giới Thạch là Thiên Cường. Nhưng hắn lại nhường cho đệ đệ.

Điều này khiến có nhiều kẻ vui mừng trong lòng vì cho rằng Chiến Thần Viện lần này có vô địch cũng trở nên công cốc. Bọn họ cho rằng Vũ Tử chắc chắn không lĩnh ngộ nổi cái gì hay ho với ngắn ngủi thời gian thế kia.

Thiên Cường cùng Trùng Phát đỡ lấy Vũ Tử từ tay Lực Tốn. Thiên Cường vận dụng quan sát xem có chuyện gì xảy ra trong Vũ Tử không nhưng thất bại.

Vũ Tử đang ở trong trạng thái rất kỳ dị. Thiên Cường thầm suy luận Vũ Tử tất nhiên sẽ có thu hoạch. Nhưng thu hoạch thế nào phải chờ Vũ Tử tỉnh dậy mới biết được. Hắn tin tưởng ở đệ đệ mình không tầm thường chút nào.

Đốn Ngộ Thạch trải qua vô tận năm tháng tự hình thành đạo vận của riêng mình. Tưởng chừng nó cứ như vậy cả ngàn vạn năm tháng sau. Thế nhưng sau khi Vũ Tử chạm vào thì sâu bên trong nó đã xuất hiện một vết nứt. Vết nứt li ti đang dần lan ra từ sâu bên trong.

Có lẽ không bao lâu nữa viên Đốn Ngộ Giới thạch sẽ phát sinh điều gì đó. Tuy nhiên bây giờ không ai biết có thể biết điều gì đang xảy ra trong đó cả.

Điều Thiên Cường phải làm đầu tiên đấy là đi đòi tiền cược. Hắn bây giờ rất cần đại lượng Nguyên Linh thạch để chuẩn bị những đồ cần thiết cho con đường phía trước.

Thiên Cường vừa định bước ra thì có tin tức từ Phó Viện Trưởng thông báo có người muốn gặp. Hắn mang vẻ mặt nghi hoặc bước ra ngoài.

Trước khu vực cổ vũ của Chiến Thần Viện xuất hiện thân ảnh của Thế Hiển. Hắn ra hiệu cho Thiên Cường rồi nói :

"Ta muốn nói chuyện riêng với ngươi"

Thiên Cường gật gật đầu đồng ý. Hắn bước tới chỗ Thế Hiển. Thế Hiển bèn ném ra một quả châu tạo nên kết giới bao bọc hai người.

Bây giờ đã yên tâm, Thế Hiển nhìn thẳng vào Thiên Cường hỏi:

"Ta cảm giác đệ đệ ngươi đoạt vô địch rất dễ dàng và giống như đã được sắp xếp sẵn. Những đối thủ mạnh đều có ngươi loại bỏ đi. Có phải toàn bộ trận chiến ngươi đã sắp xếp để thành toàn cho đệ đệ ngươi phải không"

Thiên Cường nghe vậy thì trong lòng giật mình. Thế Hiển hình như đã nhìn ra điều gì đó bất thường trong chuyện này.

Tuy nhiên Thiên Cường tự tin rằng không ai có thể điều tra được chân tướng sự việc. Thế nên hắn bình tĩnh trả lời :

" Chắc ngươi đã suy nghĩ quá. Ta đâu đủ bản lãnh mà qua mặt các bậc bán thánh được. Ngươi cũng đề cao ta quá"

Thế Hiển nghe tới câu này thì cảm thấy rất có lý. Hắn hơi gật gật đầu đồng ý. Hắn cho rằng bản thân suy nghĩ hơi nhiều thật. Bởi không thể có một kẻ tu giả với tu vi tương đương Vũ giả mà có đủ năng lực cũng như bản lãnh qua mặt các bán thánh.

Thế Hiển vẫn có chút thắc mắc :

"Tại sao ngươi lại từ bỏ vô địch. Thậm chí ngươi đã hy sinh hết thảy cơ mà"

Thiên Cường cười đáp :

"Ngươi không thấy đệ đệ ta vẫn chưa thể tu luyện sao. Ta cũng muốn giúp đệ đệ ta một chút. Nhưng xem ra kết quả cũng vẫn không được"

Dù nói thế nhưng Thiên Cường có niềm tin sắt đá vào Vũ Tử. Tuy nhiên hắn không muốn bọn họ lộ ra điều gì khiến người ngoài nghi ngờ. Nếu biết bọn họ gian lận chỉ e mạng của bọn họ cũng khó mà giữ. Lừa dối qua mặt năm Thần Viện thôi cũng là tội không thể sống sót nổi.

Thế Hiển rất khâm phục Thiên Cường -lúc chiến đấu thì rất liều mạng nhưng lại sẵn sàng hy sinh cho đệ đệ của mình, bỏ qua đi một cơ duyên. Trong thế giới tàn khốc này bỏ đi một cơ duyên là mất đi một phần sức mạnh, thậm chí có thể ảnh hưởng cả tiền đồ tương lai. Vậy mà Thiên Cường vẫn có thể bỏ hết tất cả.

Thiên Cường hỏi :

"Ngươi chỉ tìm ta hỏi những việc này thôi sao?"

Thế Hiển nói :

"Thực ra ta muốn tìm tới ngươi hỏi chút chuyện. Nhưng xem ra ta đã nghĩ nhiều. Nhưng dù gì ta cũng không muốn là kẻ thù của ngươi. Nếu có thể ta vẫn muốn gặp lại ngươi ở một trận chiến cảnh giới cao hơn"

Thiên Cường gật đầu :

"Được thôi. Ngươi rất biến thái. Ta cũng không biết sau này gặp lại ngươi đã biến thái tới bực nào. Nếu có cơ hội ta vẫn muốn cùng ngươi chiến đấu một trận"

Nói đến đây Thiên Cường trong lòng trở nên buồn bã. Không biết liệu ngày đó có tới. Không biết hắn còn sống được bao lâu nữa. Hy vọng nếu như hắn không xong thì đệ đệ hắn sẽ thay hắn tiếp nối những gì hắn không thể....

Thiên Cường đương nhiên sẽ không thay đổi sắc mặt bên ngoài. Thế Hiển cũng không còn chuyện gì nữa nên hắn thu lại kết giới châu rồi rời đi.

Trong lòng Thiên Cường thầm than thở về Thế Hiển này không những biến thái mà còn rất thông minh. Thế Hiển đã đánh hơi ra những việc khuất tất mà huynh đệ hắn đã làm. Tuy nhiên Thiên Cường tin là không ai điều tra rõ được cả.

Thiên Cường tìm tới nơi Giới Thần Viện tổ chức cá cược. Nơi này hắn đã các cược Vũ Tử giành chức vô địch. Có lác đác có kẻ tới nhận thưởng vì chiến thắng. Đơn giản cũng có kẻ thử may mắn bồi vào các kẻ thấp điểm hy vọng phát sinh kỳ tích. Thế nhưng lần này đã phát sinh kỳ tích khiến họ gỡ gạc được đôi chút.

Lần đổ ước này gần như tất cả mọi thế lực đều không thắng. Chỉ có duy nhất Thiên Cường cùng Hạ Vũ là giành thắng lợi. Hạ Vũ đương nhiên không cá cược nơi này mà sẽ giao lưu với năm Phó Viện Trưởng các Thần Viện khác.

Thiên Cường xuất hiện khiến nhiều kẻ xì xào bàn tán. Đơn giản là trận chiến vừa rồi hắn quá nổi bật. Hắn và Thế Hiển được xem là cỗ máy chiến đấu vừa hoàn mỹ vừa biến thái. Mấy người xung quanh tò mò lại xem Thiên Cường đã cá cược gì.

Trưởng lão lần trước ghi thẻ cho Thiên Cường thấy Thiên Cường xuất hiện thì khuôn mặt giần giật méo mó. Không ngờ Thiên Cường lại chiến thắng khiến Giới Thần Viện ôm cược lần này lỗ to cho Thiên Cường. Hắn biết Thiên Cường sẽ tới nên đã chuẩn bị tinh thần rồi.

Thiên Cường lấy ra trong túi trữ vật một tấm thẻ. Hắn đưa lên cho trưởng lão kia rồi nói :

“Đệ tử tới đây để lãnh thưởng. Xin trưởng lão xem xét”

Khi đưa tấm thẻ ra thì tất cả người ở đây đều giật mình về số lượng Nguyên Linh thạch mà Thiên Cường đã cá cược. Số lượng ấy còn lớn gấp 15 lần giải vô địch được thưởng. Tính ra theo tỉ lệ gấp 30 lần chính là 450 viên Nguyên Linh thạch.

Số lượng Nguyên linh thạch khổng lồ thế này không có mấy Thần Vương hậu kỳ có thể sở hữu đâu. Vậy mà Thiên Cường dễ dàng có được khiến xung quanh ai cũng hâm mộ.

Trưởng lão kia có chút đau lòng rút ra một túi nhỏ rồi nói :

“Trong này là 450 Nguyên Linh thạch”

“Đa tạ”

Thiên Cường kiểm tra thấy đủ cả thì thu hết tiền vào trong nhẫn trữ vật. Sau đó hắn quay trở về nơi tá túc.

Ngày mai sau khi Phó Viện Trưởng hoàn thành xong cuộc trao đổi bọn họ sẽ trở về. Nhìn Vũ Tử trong hôn mê thì ai nấy đều không an tâm. Quay về Chiến Thần Viện xem như là lựa chọn an toàn nhất.

Hạ Vũ ngày hôm đó đã tìm tới Phó Viện trưởng của Giới Thần Viện để bàn bạc theo những gì họ ước định. Mất cả buổi trời thì hai người mới hoàn thành xong giao dịch của họ. Đêm đó tất cả nghỉ ngơi rồi sáng mai sẽ lên đường trở về.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.