Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầm bảo bị bại lộ

Phiên bản Dịch · 3027 chữ

Sáng hôm sau Thiên Cường và Hướng Điền lại lần nữa xuất hiện tại ngoại tiệm. Thạch Chướng lần này tất nhiên vẫn xuất hiện. Tuy nhiên cạnh hắn có thêm một người nữa. Người này cũng giống với Thạch Chướng khi mang nhiệm vụ đứng ra ngăn cản những kẻ tới đây càn bảo. Trong trường hợp mà Thiên Cường và Hướng Điền tách ra thì cả hai sẽ chia nhau ra bám theo.

Thiên Cường vui vẻ chào Thạch Chướng khiến kẻ kia mặt có chút đen lại. Sau đó thì Thiên Cường và Hướng Điền tách nhau ra tới hai căn phòng khác nhau. Hai kẻ ngăn cản đương nhiên chia nhau ra bám theo hai người.

Thiên Cường tiến vào trong căn phòng. Quả nhiên mọi thứ xảy ra đều đúng những gì hắn dự đoán. Toàn bộ những vật phẩm trưng bày hôm qua đã bị thay đổi. Thế là hắn tỏ ra vẻ bối rối đi lại loanh quanh trong tiệm.

Mọi thứ tới bây giờ diễn ra giống như dự liệu của Vạn gia. Thạch Chướng cười lạnh trong lòng :

“Khà khà. Xem hôm nay ngươi có thể dở trò gì nữa đây”

Thiên Cường nhặt một viên đá lên quan sát mà đôi mắt như cố nhớ lại những gì hôm qua chứ không hề để tâm quan sát. Sau đó hắn lại đổi ý chọn qua viên đá khác. Hắn cứ loay hoay cả nửa buổi, hết chọn viên này rồi lại đổi viên khác với khuôn mặt đầy vẻ hoài nghi.

Thạch Chướng nhìn biểu hiện của Thiên Cường mà vui vẻ trong lòng. Hắn chắc mẩm trong lòng là Thiên Cường đang cố nhớ lại những gì Hướng Điền đã hướng dẫn vào ngày hôm qua. Hắn thêm đắc ý :

“Khà khà. Nhớ đi. Nhớ lại đi. Không phải ngươi nhớ giỏi lắm sao. Haha. Ta muốn xem thử hôm nay ngươi nhớ được cái gì”

Thiên Cường loanh quanh đi đi lại lại trong phòng không biết bao nhiêu bận. Mỗi một viên đá thì hắn hết cầm lên lại thả xuống trên dưới cả chục lần.

Sau đó Thiên Cường vơ mấy viên đá tới quầy thanh toán. Quầy trưởng vui vẻ :

“Quý khách đồng ý mua hết những viên đá này chứ?”

Thiên Cường ấp úng :

“Ta… đương nhiên..”

Quầy trưởng nhìn qua một loạt rồi tính toán :

“Của quý khách hết tổng cộng 23000 viên Nguyên thạch”

Tới đây thì Thạch Chướng dỏng tai lên nghe. Chỉ cần Thiên Cường nói đồng ý thanh toán thì hắn sẽ thêm giá vào. Dù gì đây cũng là công việc của hắn.

Thiên Cường dừng lại thoáng chốc rồi nghĩ ngợi. Sau đó hắn lại đổi ý :

“Ta không lựa chọn những cái này nữa. Có được không?”

Quầy trưởng lẫn Thạch Chướng nghe vậy mà thất vọng trong lòng. Quầy trưởng nói :

“Không sao. Quý khách xin cứ tự nhiên”

Thiên Cường mang những viên đá kia đặt lại chỗ cũ. Hắn lại lần nữa loanh quanh thêm vài vòng nữa. Sau đó hắn lựa chọn những viên đá mang tới quầy thanh toán :

“Ta muốn mua những viên này”

Quầy trưởng nhanh nhảu :

“Của quý khách hết 30000 viên nguyên thạch”

Thiên Cường gật đầu rút tiền ra chuẩn bị thanh toán. Quầy trưởng thì chờ đợi Thiên Cường rút tiền ra. Khi nào mà Thiên Cường chồng đủ số tiền thì hắn sẽ không vội lấy mà chờ Thạch Chướng tới nâng giá. Trong lòng cả hai thầm cười :

“Ta cũng muốn xem ngươi rốt cục có xuống tiền nổi không”

Thiên Cường chậm rãi đặt xuống từng nắm viên Nguyên thạch. Khi đặt xuống được phân nửa thì hắn lại hô :

“Ta không đủ tiền. Để ta suy nghĩ lại”

“Không sao. Ta sẽ chờ ở đây chờ quý khách”

Thiên Cường cất Nguyên thạch đi rồi lại mang những viên đá kia đặt lại chỗ cũ. Thạch Chướng thêm nhìn thế mà hả hê trong lòng :

“Xem bộ dáng ngươi kìa. Khà khà…”

Thiên Cường lại bốc tiếp những viên đá khác xong rồi ra thanh toán. Nhưng sau khi gần thanh toán xong hắn lại đổi ý. Cứ như vậy bốn năm lần liên tục nữa.

Quầy chưởng cùng Thạch Chướng đã trở nên nôn nóng trong lòng. Bây giờ bọn họ chỉ muốn Thiên Cường thanh toán ngay mà thôi. Thêm nữa cả hai nhận ra Thiên Cường đã không còn nguy hiểm gì nữa rồi.

Thiên Cường lần nữa vơ lấy 7 viên đá tới quầy thanh toán :

“Ta muốn mua chỗ đá này”

Quầy trưởng vẫn cố gắng rặn nụ cười :

“Của quý khách hết 25000 viên Nguyên thạch”

Thiên Cường đem ra 24500 viên Nguyên thạch và ấp úng :

“Ta chỉ có từng này thôi. Liệu có được không?”

“Bổn tiệm đã niêm yết giá. Tuyệt đối không thể thương lượng”

Thiên Cường lại kỳ kèo :

“Ta mua nhiều thế này mà. Bớt cho ta một chút..”

“Xin lỗi quý khách là không thể”

Cả hai bên cứ kỳ kèo mãi với nhau cho tới khi người khách khác tới thanh toán thúc giục. Tới lúc này Thiên Cường mới nhượng bộ :

“Được rồi. 25000 viên Nguyên thạch của các ngươi đây”

Quầy trưởng thu ngay số tiền như sợ Thiên Cường đổi ý. Thạch Chướng cũng không dám nâng giá vì lo sợ Thiên Cường lại tiếp tục kỳ kèo mặc cả. Kết quả là hắn đã mua xong và tới phần cắt đá.

Màn cắt đá bắt đầu. Mỗi một viên đá cắt ra của Thiên Cường tính ra đều lãi vài trăm Nguyên thạch. Mỗi một viên như vậy mà khiến cho quầy trưởng lẫn Thạch Chướng đau nhói trong lòng. Mấy người ở ngoài chỉ biết trầm trồ thán phục.

Bây giờ thì Thạch Chướng đã rõ ràng Thiên Cường chính là kẻ tầm bảo. Hơn nữa thủ đoạn của Thiên Cường khiến hắn thất bại hoàn toàn. Điều này khiến hắn ý thức được sự lợi hại của Thiên Cường.

Tới nước này thì Thạch Chướng đã thay đổi thái độ. Hắn chủ động đi tới cạnh Thiên Cường và hỏi :

“Không biết ta có thể trò chuyện với đạo hữu một chút được không?”

Thiên Cường gật nhẹ đầu :

“Cũng được”

“Vậy xin mời theo ta”

Thiên Cường theo Thạch Chướng tới một căn phòng riêng biệt. Nơi này là Chiến Thần thành nên hắn yên tâm mà không lo sợ Vạn gia dở trò với mình.

Thạch Chướng kéo một chiếc ghế ra :

“Mời quý khách ngồi”

“Đa tạ”

" Không biết quý danh của quý khách là gì?”

Thiên Cường cười cười :

“Tên cũng chỉ là danh xưng mà thôi. Ta cũng không quá bận tâm về tên gọi”

“Ta cũng không dám dấu diếm với quý khách. Ta là thành viên của Vạn kiếm đế tộc. Tới bây giờ chúng ta tin quý khách chính là một tầm bảo sư có năng lực”

“Haha. Ta thật sự chỉ có chút tài mọn mà thôi”

Thạch Chướng lắc tay phân bua :

“Không không. Thực sự chúng ta đánh giá rất cao về quý khách. Quý khách tất nhiên cũng biết qua về Vạn kiếm đế tộc chúng ta rồi. Thực tình chúng ta rất quý tài năng của quý khách. Rất mong muốn quý khách sẽ gia nhập chúng ta…"

Thiên Cường ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp :

"Ta thực sự không có hứng thú gia nhập bấy cứ thế lực nào cả. Cứ đi sưu tập linh tinh thế này thú vị hơn nhiều"

Tới nước này Thạch Chướng ngửa bài ra nói thẳng :

"Chúng ta biết ngài là Tầm bảo sư nên chỉ có nội tiệm mới tiếp được quý khách. Ngoại tiệm chúng ta thật sự tiếp không nổi. Xin quý khách lượng thứ"

Các tiệm bán đá thô hư vô thạch lớn đều sẽ hành xử như vậy cả. Bởi nếu họ để cho Tầm bảo sư lượn lờ ngoại tiệm thì đám bảo khoáng có giá trị sẽ bị hốt hết. Đến lúc đó khách tới đây đa phần sẽ lỗ. Như vậy lâu dài sẽ mất khách và thua lỗ.

Mặc dù chỉ là quy định chung chung không rõ ràng về việc Tầm bảo sư không được phép càn bảo ở những nơi cấp thấp. Thế nhưng những tầm bảo sư chân chính đều sẽ không tới những nơi như vậy để gây sự tránh xảy ra mâu thuẫn xung đột. Nhất là không đắc tội với các thế lực lớn.

Ban đầu Vạn gia vẫn chưa xác định được ai là Tầm Bảo sư nên vẫn chưa rõ ràng với Thiên Cường. Hơn nữa bọn họ cũng cố tình để Thiên Cường thu hoạch đôi chút thì mới có thể dễ mời chào tham gia thế lực được.

Với lần đầu tiên các thế lực phát giác Tầm bảo sư tới càn bảo thì họ sẽ mời chào lôi kéo. Đa phần những Tầm bảo sư không có nơi nương tựa sẽ gia nhập ngay.

Với những Tầm bảo sư không gia nhập thì bọn họ sẽ nhắc nhở hoặc cảnh cáo. Nếu Tầm bảo sư tiếp tục tới càn bảo thì sẽ nằm vào danh sách đen của chúng. Lúc đó những Tầm bảo sư đó sẽ không được phép giao dịch bất cứ cái gì tại thế lực của bổn tiệm. Hơn nữa trong bóng tối các thế lực kia sẽ truy sát các Tầm bảo sư kia.

Thiên Cường thấy Vạn gia đế tộc đã lật bài thì hắn không thể vui đùa với chúng được. Khi đã bị từ chối giao dịch ở đây thì hắn tất nhiên dám gây sự tiếp ở đây rồi. Bởi lúc đó sẽ kinh động tới lực lượng Thành chủ. Hiện tại Thành chủ mà trục xuất hắn ra ngoài chỉ e có nước chết mà thôi.

Thiên Cường bèn trả lời :

“Ta hiểu điều này rồi. Đa tạ bổn tiệm đã nhắc nhở”

“Không sao. Chúng ta luôn hoan nghênh quý khách gia nhập chúng ta bất cứ khi nào”

“Được. Ta sẽ suy nghĩ tới lời đề nghị này”

“Như vậy quả thật rất tốt. Không biết quý khách liệu có muốn ghé nội tiệm kiến thức qua một chút hay không. Không khéo tới nơi đó quý khách sẽ suy nghĩ lại…”

Thạch Chướng vẫn còn mang hy vọng thu phục Thiên Cường. Bọn họ sẽ cho Thiên Cường mở mang kiến thức cũng như tài lực của Vạn gia. Không ít Tầm bảo sư đã quy hàng bọn họ như vậy rồi.

Thiên Cường nghĩ ngợi đôi chút rồi gật đầu :

“Được. Ta muốn tới nội tiệm. Nhưng ta muốn đi cùng người khác nữa..”

“Chuyện này không thành vấn đề. Mời quý khách”

Thiên Cường và Thạch Chướng tìm tới Hướng Điền. Thiên Cường trao đổi qua đôi chút với Hướng Điền. Đợi hai người trao đổi xong thì Thạch Chướng mới nói :

“Mời hai vị quý khách theo ta và nội tiệm”

“Xin dẫn đường”

Hai người được Thạch Chướng dẫn ra phía sau ngoại tiệm. Bọn họ đi qua một khoảng sân trống và có mặt trước khu vực nội tiệm. Nội tiệm chính là một toà biệt lâu to lớn.

Thạch Chướng nói :

“ Nội tiệm yêu cầu muốn vào thì phải trình ra 20 vạn Nguyên thạch, hoặc bản thân là tầm bảo sư thì được phép bước vào. Tuy nhiên có tiểu nhân dẫn vào nên hai vị sẽ không bị tra hỏi tư cách”

“Ta hiểu rồi”

Thạch Chướng dẫn hai người đi vào trong một cái sảnh lớn.

“Hoan nghênh quý khách ghé nội tiệm”

Trong sảnh có một ít người làm công việc hướng dẫn. Bọn họ đều chào Hướng Điền lẫn Thiên Cường.

Thạch Chướng nói với hai người :

“Mời hai vị quý khách tự nhiên. Ta xin phép cáo từ”

Nói xong Thạch Chướng rời đi. Có một người hướng dẫn tiến tới thì Thiên Cường khoát tay :

“Cứ để chúng ta tự nhiên là được”

“Vâng. Tiểu nhân hiểu rồi. Mời quý khách đi thẳng vào bên trong”

Thiên Cường và Hướng Điền đi thẳng vào bên trong. Nội tiệm thiết kế từ một cái sân cực lớn tạo nên một cái trang viên với các kiến trúc đình, đài, cột, tiểu sơn,.... khác nhau với rất nhiều màu sắc bắt mắt. Thiết kế của các kiến trúc này để việc tầm bảo không chán mắt.

Ở mỗi một kiến trúc có trưng bày một hoặc vài phiến đá thô hư vô thạch kích cỡ màu sắc khác nhau. Những người tới đây đều có thể tự do tới gần những viên đá thô để quan sát. Bọn họ đều có thể giao lưu cũng như tranh đấu với nhau.

Nội tiệm trưng bày các vật phẩm phải nói là vô cùng có giá trị. Cái thấp nhất giá niêm yết 1vạn viên Nguyên thạch. Còn những cái cao có thể lên tới mấy chục vạn viên Nguyên thạch. Thiên Cường và Hướng Điền nhìn vào cũng phải khiếp sợ bởi độ giàu có của Vạn gia.

Hướng Điền lẫn Thiên Cường nhìn đống tài bảo xung quanh mà sốt ruột. Bọn họ thật sự rất muốn khoắng hết cả nội tiệm.

Hướng Điền trao đổi với Thiên Cường :

“Tình hình sao rồi? Con có thể quan sát được chúng không ”

Thiên Cường dốc sức thử quan sát qua một viên đá thô hư vô thạch. Cuối cùng hắn thở dài thành thật nói :

“ Những viên đá khoáng thô cất giấu bên trong vật phẩm rất có giá trị thì những vật phẩm này sẽ rò rỉ năng lượng tiết ra ngoài. Lúc chúng đi qua hư vô vật chất sẽ biến tính trở thành các hoa văn năng lượng trên bề mặt hư vô vật chất. Thời gian trôi qua càng lâu thì những đám hoa văn càng thêm nhiều. Nội tiết hoa văn theo thời gian lại biến tính khiến muốn quan sát càng thêm khó.

Thêm nữa có khá nhiều trường hợp khi một vật phẩm có giá trị nằm ở giữa và tiết năng lượng sang những vật phẩm giá trị thấp bên cạnh cũng sẽ tạo nên lớp hoa văn năng lượng tương tự như vậy. Rất khó phân định được đâu mới là viên mang vật phẩm giá trị.

Trước khi đem ra đây chắc chắn những viên đá này đã được Vạn gia thẩm định kỹ càng và niêm giá rất cao. Nếu mở ra vật bên trong không như mong đợi thì thua thiệt có thể chênh nhau trên trời.

Con đã âm thầm sử dụng Kết Linh Giới Sư chi nhãn quan sát. Kết quả là chẳng thể cảm nhận nổi cái gì một cách rõ ràng được. Bởi hình ảnh dao động năng lượng của chúng biến đổi toàn bộ. Nếu muốn xem được bên trong thì con phải đột phá lên cảnh giới cao hơn mới được”

“Haizzz. Xem ra là khó kiếm chác ở đây rồi. Nhìn đống tài bảo xung quanh mà ta thật tiếc nuối”

Thiên Cường cười trừ :

“Con tất nhiên cũng muốn khoắng hết chúng nhưng năng lực không đủ. Sau này có cơ hội con sẽ quay lại hốt hết chúng mới được”

Thiên Cường thật sự đau lòng chứ. Nhìn đống tài bảo như đống thịt hấp dẫn xung quanh nhưng lại khó xơi vô cùng. Hắn bây giờ cũng chỉ có thể đi dạo để trầm trồ cũng như mở mang chút kiến thức mà thôi.

Ở đây có không ít kẻ qua lại vào thưởng thức đá khoáng thô. Thiên Cường âm thầm quan sát qua thấy những người đi lại ở đây đều có chút ánh mắt đặc biệt khi đôi mắt lưu động chút xíu năng lượng khi bọn họ sử dụng đôi mắt. Chắc chắn những người này đều thuộc lớp Tầm bảo sư hoặc sở hữu dị nhãn.

Cũng may nơi này cấm sử dụng tu lực nên Thiên Cường mới có thể quan sát được đôi mắt của những người khác. Còn nếu như ở nơi khác khi những người kia bao bọc bởi tu lực thì Thiên Cường không thể nhìn nổi được cái gì. Mà ở nơi khác hắn càng không dám dò xét người khác.

Đi dạo xem ở đây một hồi mà không khả quan chút nào. Thiên Cường quay qua nói với Hướng Điền :

“Chúng ta về thôi”

Hướng Điền gật đầu. Thế là hai người rời tiệm này. Hướng Điền tiếc nuối :

“Chỉ e rằng chúng ta sau này trở đi khó mà tới nơi này kiếm chác được”

“Không sao. Con nghĩ chúng ta nên chuyển mục tiêu sang trang viên khác của Vạn gia. Đương nhiên bọn người ở đây sẽ không nghĩ chúng ta dám đắc tội với Vạn gia để đến trang viên khác tầm bảo”

“Nếu vậy lần tới chúng ta phải cố gắng không để bọn chúng nhanh chóng phát giác ra. Như vậy mới có thể càn bảo lâu dài được”

“Con hiểu rồi”

Thiên Cường và Hướng Điền quay trở về dịch quán. Trên đường trở về Thiên Cường mua thêm khá nhiều thể loại sách để cho Tiểu Bạch ở nhà tìm hiểu. Hắn muốn Tiểu Bạch hoà nhập với cuộc sống của nhân tộc. Ít nhất sau này không trở thành trò cười nữa.

Về phần Tiểu Bạch dù nó cố gắng tu luyện nhưng vẫn không thể. Mấy hôm nay ở nhà nó chỉ có thể học tập những kiến thức về cuộc sống nhân tộc mà thôi.

Cho đến hiện tại cả bốn huynh đệ Thiên Cường đều không thể tu luyện. Và cả bốn đều vô phương vô hướng tu luyện…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.