Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc so tài tầm bảo

Phiên bản Dịch · 3037 chữ

Thiên Cường đoán được tên kia sẽ nâng thử kiểm tra mức độ thông minh của hắn qua vài lần va chạm nữa. Đây là sân nhà của Vạn gia nên bọn họ chẳng lo mất mát gì cả, thay vào đó sẽ từ từ chơi chết Thiên Cường.

Thiên Cường mỉm cười rồi chọn một viên đá phế phẩm giá 730 viên Nguyên thạch. Hắn đem tới quầy thanh toán :

“Ta muốn mua cái này”

Thạch Chướng cười không hề che dấu vẻ gian manh :

“Ta cũng thích viên đá này. Ta ra giá 750 viên nguyên thạch”

Thiên cường không cần suy nghĩ hét :

“770 viên nguyên thạch”

Thạch Chướng cười gằn ra giá :

“771 viên Nguyên thạch”

Thạch Chướng cố tình trả chỉ hơn đúng 1 viên để tạo thế cực kì an toàn lúc theo. Thiên Cường mỉm cười nói :

" Chúc mừng nó là của ngươi"

Thạch Chướng đương nhiên sẽ không bị phép khích tướng của Thiên Cường chọc. Hắn tự tin cầm viên đá lại thanh toán rồi cắt ra. Kết quả cắt ra là một mẩu đá vụn, trị giá vài viên tử linh thạch. Khuôn mặt hắn cũng như quầy trưởng trở nên khó coi.

Thiên Cường lại chọn tiếp một viên phế phẩm giá trị 560 Nguyên thạch :

“Ta lấy cái này”

Thạch Chướng ngay lập tức hô lên :

“Ta mua nó giá 561 Nguyên thạch”

“Nhượng ngươi”

Thiên Cường cười cười lập tức đưa hư vô thạch cho người này. Thạch Chướng lấy đá từ chỗ Thiên Cường rồi đem đi thanh toán. Khi hắn cắt ra thì không có chút giá trị gì cả.

Thạch Chướng này thầm suy tính một chút về Thiên Cường. Hắn nhận ra Thiên Cường cắt ra toàn những viên có lời và không lựa chọn những viên đá là phế phẩm. Điều này chứng tỏ Thiên Cường thật sự có khả năng quan bảo chứ không phải may mắn.

Thạch Chướng vẫn làm công việc của mình. Hắn bèn tỏ ra tức giận rõ rệt rồi hít xuống ngụm khí để áp chế đi sự tức giận trong lòng. Mục đích của hắn là để tạo lớp mù tâm lý khiến cho Thiên Cường thả lỏng không còn đề phòng hắn nữa.

Thiên Cường mặc dù không nhiều kinh nghiệm nhưng hắn vẫn tính ra chút người kia đang tính toán cái gì. Nếu tiếp tục đấu trí với tên kia kiểu này rất khó mà càn bảo được.

Những viên đá thô hư vô thạch này nếu bán giá cao sẽ là có lời lớn, nhưng nếu cắt ra phế phẩm thì xem như không có lời mà thôi. Vạn gia đế tộc cũng không mất mát gì quá nhiều. Thế nên hôm này tên kia sẽ theo Thiên Cường tới cùng.

Thiên Cường quay sang nói nhỏ với Hướng Điền :

“Gia gia. Hãy sang phòng bên cạnh đợi con”

Hướng Điền đương nhiên tin tưởng vào năng lực của Thiên Cường. Thế nên lão gật đầu đồng ý rồi lập tức sang phòng bên cạnh.

Đợi Hướng Điền đi khỏi thì Thiên Cường nhặt một viên đá lên vờ quan sát. Đồng thời âm thầm nghĩ cho kế hoạch tiếp theo. Hắn cứ cầm viên đá đó hơn 1 canh giờ mà mắt không rời.

Sau hơn 1 canh giờ Thiên Cường quay sang tên ngáng chân cười rồi bước đi sang phòng bên cạnh. Thạch Chướng thấy Thiên Cường bỏ đi đương nhiên lập tức đuổi theo. Mấy người trong phòng cũng kéo theo để xem náo nhiệt.

Sang tới phòng bên cạnh Thiên Cường xem qua giá của các viên đá rồi lập tức nhảy vào nhặt một loạt các viên đá khác nhau rồi đem lại quầy mà không thèm quan sát. Hắn cố tình đi thật chậm rồi khiêu khích Thạch Chướng.

Lần này Thạch Chướng thật sự bối rối. Nếu như Thiên Cường chọn mua từng viên hắn còn đấu trí thêm một hồi nữa, còn bây giờ là lần đầu tiên hắn gặp trường hợp thế này.

Thiên Cường vẫn thong dong đặt từng viên xuống quầy thanh toán rồi nói :

“Ta muốn mua hết chỗ đá này”

Đến nước này Thạch Chướng cũng mặc kệ Thiên Cường. Bởi hắn không tin Thiên Cường không quan sát mà chỉ bốc một loạt viên kia mà tất cả đều lời. Bởi xác suất lời ở đây xảy ra rất thấp, nếu cứ vơ đại thế thì nhất định sẽ lỗ. Thế là hắn mặc kệ Thiên Cường thanh toán hết rồi chờ kết quả.

Tên trưởng quầy phòng này thấy Thiên Cường mua một loạt đá mà không thèm quan sát nên cũng vô cùng vui vẻ. Hắn tính toán sơ qua các viên đá rồi nói :

“Tổng cộng hết 10000 viên Nguyên thạch thưa quý khách”

Hướng Điền tiến lên thanh toán hết toàn bộ :

“10000 viên Nguyên thạch đây”

Trưởng quầy kiểm tra thấy đầy đủ liền nói :

“Đủ rồi. Quý khách chờ trong giây lát. Để ta cắt đá ra cho”

Từng viên đá thô bị lột bỏ đám kỳ dị vật chất xuất hiện những viên bảo khoáng lấp lánh. Chúng có nhiều phẩm loại cũng như chất lượng khác nhau. Sau khi lột hết tên trưởng quầy cũng chết lặng khi tính toán tổng giá trị của chúng. Hắn hít một hơi lấy lại nhưng vẫn không thể bình tĩnh được :

“Tổng giá trị khối lượng ước chừng 12000 viên Nguyên thạch. Quý khách đồng ý bán lại cho tiệm chứ?”

Thiên Cường đương nhiên là không đồng ý :

“Ta muốn giữ lại”

Nói xong Thiên Cường ra hiệu cho Hướng Điền tới cất toàn bộ đi. Bây giờ lặp lại hành động thế này ở phòng khác tất nhiên sẽ kinh động thêm tới Vạn gia. Tới lúc đó chúng sẽ cử thêm kẻ có năng lực ra thì rất khó tầm bảo tiếp.

Sau đó Thiên Cường mỉm cười khiêu khích Thạch Chướng cùng lời chào :

"Mai chúng ta sẽ còn quay lại. Hôm nay thế này là đủ rồi. Hahaha"

Nói xong Thiên Cường cùng Hướng Điền cất bước đi về. Hôm nay cũng có thu hoạch, cũng không cần phải làm giàu nhanh chóng mà cứ trau luyện cái đã. Hắn sẽ từ từ hốt hết có thể. Thế nhưng thật sự thì nơi đây là một phường kinh doanh. Bọn họ sẽ không cho phép Thiên Cường thu hoạch quá nhiều lợi nhuận.

Lúc Thiên Cường rời đi Thạch Chướng lập tức như bừng tỉnh. Hắn nghĩ rằng :

“Kẻ thực sự giật dây ở đấy chính là lão giả đi theo kia. Lão ta đã thể hiện bộ dáng không có năng lực quan bảo để đánh lạc hướng tất cả mọi người. Trong bóng tối lão ta đã âm thầm chỉ điểm cháu của mình tầm bảo”

Thạch Chướng cản càng nghĩ càng thấy hợp lý :

“Lúc sang bên kia phòng chắc chắn lão giả kia đã quan sát trước rồi ra ám hiệu cho cháu của mình nhặt đá. Ngay cả việc cầm tiền và cất giữ tài bảo đều là lão kia nắm hết. Từ đầu đến cuối đứa cháu chỉ là con rối thu hút ta mà thôi”

Càng nghĩ Thạch Chướng lại càng thấy hợp lý và trách bản thân hắn ngu xuẩn đã không để mắt tới Hướng Điền. Ngoài ra bọn họ đã dò xét thông qua thân phận bài trên người nên biết Hướng Điền là Vương giả còn Thiên Cường là kẻ không có tu vi. Với một người không có tu vi mà có thể quan bảo là chuyện cực kỳ hiếm gặp trên đời. Thế nên càng kết luận Hướng Điền chính là kẻ đứng phía sau tất cả.

Thực ra Thiên Cường dùng Kết Linh Giới sư chi nhãn vốn từ sinh mệnh tằm nên hắn có thể quan sát năng lượng có trong các viên đá mà không cần đến quá gần. Hai phòng cạnh nhau khoảng cách không quá lớn nên vẫn trong tầm Thiên Cường có thể quan sát các viên đá được. Thế nên Vạn gia thất bại là điều đương nhiên.

Thiên Cường cùng Hướng Điền lên xe ngựa trở về dịch quán. Trên đường họ có ghé thăm một tiệm bảo khí thuộc Thần thành rồi bán đống khoáng sản cắt ra được. Bán đi cũng gần 12500 viên Nguyên thạch.

Thiên Cường mắng :

“Vạn gia đúng là lũ gian thương. Suýt nữa thì ăn bớt đi 500 viên Nguyên thạch của chúng ta”

“Tất nhiên chúng phải làm vậy mới có thể kiếm bộn được. Thế nên sau này con càng nên cẩn thận mọi thứ”

“Con hiểu rồi. À gia gia. Người hãy hướng dẫn con sử dụng thần niệm trao đổi đi?”

“Con đã tu luyện đâu mà có thể dẫn động được thần niệm”

“Gia gia quên con là Kết Linh Giới sư ư? Kết Linh Giới sư nhập môn đã có thần niệm bởi đã khai linh rồi. Con đã sinh ra thần niệm từ lâu. Tuy nhiên vì chưa từng thử nên không biết cách phát huy chúng”

Nghe tới đây Hướng Điền cũng vô cùng kinh ngạc :

“Bình thường có tu luyện đạt tới cảnh giới nhất định mới sinh ra thần niệm. Ở các hệ thống tu luyện đương nhiên hoàng giả cảnh trở lên, hoặc tương đương với huyền giả có năng lực đặc biệt mới có thể tạo nên thần niệm. Kết Linh Giới sư xem ra có rất nhiều tiềm năng a”

Hướng Điền cảm thán rồi sau đó hướng dẫn Thiên Cường sử dụng thần niệm. Bình thường những người có sức mạnh tinh thần cao thì sinh ra tinh thần lực để tiến hành câu thông thiên địa mà tiến vào tu luyện. Sau khi hấp thụ thiên địa nguyên khí thì cơ thể sẽ Khởi tu đồng thời từ tinh thần lực sẽ chuyển sang thần thức. Sau này khi đột phá cao lên sẽ hoá thành thần niệm,….

Quá trình đó sẽ hài hoà nên sau khi chuyển giao từ thần thức sang thần niệm thì không cần người ngoài hướng dẫn mà bản thân có thể hiểu cách vận dụng cũng như ứng dụng. Thiên Cường thì chưa tu luyện đã sở hữu thần niệm nên xảy ra chuyện này là lẽ đương nhiên.

Sau khi sử dụng thành thục thần niệm cũng như học xong kỹ năng truyền âm bằng thần niệm thì Thiên Cường nghĩ về kế hoạch tầm bảo ngày mai. Trước đây bọn họ đang cố gom Nguyên thạch để tới Nam vực nên không dám nghĩ tới việc mua nhẫn trứ vật. Bây giờ sau khi tìm ra mỏ tiền từ Vạn gia nên cần phải đầu tư thêm cho bản thân.

Thiên Cường nói :

“Thực sự con cũng muốn có một chiếc nhẫn trữ vật như của người để tiện cho tương lai có thể ra tay càn bảo”

“Haha. Chuyện này không thành vấn đề. Ta sẽ đi mua cho con một cái”

“Cảm ơn gia gia”

Hướng Điền sau đó mua lấy một cái nhẫn trữ vật cho Thiên Cường. Cũng mất gần 5 viên Nguyên Linh thạch mới mua cái phẩm chất tốt.

Hướng Điền vui vẻ đưa cho Thiên Cường :

“Nhẫn trữ vật của con đây”

“Con cảm ơn người”

Thiên Cường xoè tay đón nhận lấy nhẫn trữ vật mà vui mừng trong lòng. Nhẫn trữ vật tất tiện lợi và cực kỳ quan trọng. Sau này hắn dự định sau khi gom được nhiều tài bảo sẽ mua cho 3 đệ đệ ba cái nhẫn trữ vật nữa.

Nhẫn trữ vật khá dễ sử dụng, chỉ cần trích huyết nhận chủ là được. Tuy nhiên nó có yêu cầu chính là người sử dụng phải có sức mạnh tinh thần ở mức nhất định đó là phải sở hữu thần thức. Chỉ khi bắt đầu tu luyện mới có khả năng sở hữu thần thức. Thế nên chỉ có Thiên Cường mới có thể sử dụng. Ngoài hắn ra thì Vũ Tử, Trùng Phát hay Tiểu Bạch đều không sử dụng được.

Thiên Cường đeo lên 1 ngón tay rồi trích máu ra nhỏ lên bề mặt chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn hấp thụ hết rồi tạo thành một mối liên kết trong cơ thể.

Thiên Cường vận dụng thần thức khám phá bên trong nhẫn trữ vật. Trong nhẫn trữ vật là một không gian màu đen tối ước chừng chỉ đủ nhét vào đó một vài con thú lớn là hết. Trông bên trong như là một chiếc hộp được bao phủ bởi 4 vách chất liệu kỳ dị. Hắn đoán vách kia là trận pháp. Hắn có cảm giác như thể đang nhìn vào bên trong một cái túi lớn vậy.

Thiên Cường thử đưa một viên Nguyên thạch lại gần nhẫn rồi vận phát lệnh thu đối với nhẫn trữ vật. Lập tức viên Nguyên thạch kia biến mất trên tay và xuất hiện ở không gian chiếc nhẫn. Hắn lại tập trung vào viên Nguyên thạch kia rồi ra phát lệnh xuất ra. Thế là viên Nguyên thạch kia hiện ra ngay trên tay của hắn.

Khá là thú vị nên Thiên Cường thử đi vài lần cho quen. Sau đó hắn và Hướng Điền bàn bạc kế hoạch cho việc tầm bảo ngày mai…

Sau khi bàn bạc xong xuôi mọi việc thì Thiên Cường lấy một nửa số Nguyên thạch trên người Hướng Điền để thực hiện kế hoạch. Về tương lai lúc rời nơi đây hắn sẽ đưa lại cho Hướng Điền cất giữ.

Sáng hôm sau Hướng Điền cùng Thiên Cường lại tới Vạn Gia đông trang và tới tiệm tầm bảo. Hai người hôm qua đã lọt vào danh sách những kẻ có vấn đề ở ngoại tiệm. Thế nên vừa bước vào thì kẻ hôm qua ngáng đường đã có mặt.

Hướng Điền cũng chả quan tâm tới Thạch Chướng trong khi Thiên Cường nở nụ cười đầy hàm ý. Thạch Chướng dù khó chịu trong lòng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để xem hôm nay Thiên Cường múa hoa chiêu gì.

Thiên Cường cùng Hướng Điền rảo bước thẳng lên tầng 3 rồi vào từng căn phòng một. Tầng 3 có những viên đá có giá trị từ 1000 viên cho tới 5000 viên Nguyên thạch. Lợi tức cắt ra cũng sẽ nhiều hơn so với ở tầng 2.

Thiên Cường cùng Hướng Điền dạo quan sát chốc lát sơ qua rồi ra ngoài. Thạch Chướng vẫn lẽo đẽo bám theo họ.

Thiên Cường cùng Hướng Điền cứ thong thả đi dạo hết gần cả ngày trời. Hai người cũng không mua gì cả. Thạch Chướng bám theo mà thấy chán ngán trong người. Tuy nhiên nhiệm vụ của hắn là khiến hai người không thể kiếm lợi trong tiệm nên ai ủi hắn đôi phần.

Cả quãng đường Thiên Cường và Hướng Điền đều đang thực hiện kế hoạch đã vạch ra tối hôm qua. Vào từng căn phòng quan sát Thiên Cường đã dùng thần niệm cho Hướng Điền biết trong mỗi căn cái nào là có giá trị, cái nào là phế phẩm để Hướng Điền ghi nhớ.

Cuối ngày Thiên Cường cùng Hướng Điền tách đến 2 hướng khác nhau mà đi. Đến lúc này Thạch Chướng hô không ổn trong lòng. Hắn cắn răng đi theo Hướng Điền bởi hắn tin rằng Hướng Điền là kẻ chủ mưu càn bảo.

Hướng Điền bước vào một căn phòng rồi vờ giả vịt nhặt từng viên lên xem qua. Nhiệm vụ của lão hiện tại chính là thu hút Thạch Chướng đi mà thôi. Thiên Cường sẽ sang phòng khác tầm bảo. Bởi kế hoạch đã vạch ra chỉ cần Thạch Chướng đi theo ai thì người đó sẽ kéo dài thời gian cho người còn lại mua đồ.

Thiên Cường hướng tới một căn phòng mà hắn thấy có nhiều thứ giá trị nhất và mua lần lượt vài viên đá. Tất nhiên trước khi vào thì hắn lấy ra toàn bộ số Nguyên Thạch từ trong nhẫn trữ vật ra để cất trong một cái túi. Điều này để tránh cho kẻ khác thấy hắn có thể sử dụng nhẫn trữ vật mà nảy sinh nghi ngờ.

Sau khi mua xong thì Thiên Cường cắt ra rồi lại bán đi ngay. Cứ như vậy không lâu hắn đã cắt xong toàn bộ những viên có giá trị cao trong phòng ra và bán hết.

Chỉ trong thoáng chốc mà Thiên Cường đã lời lên tới 2000 viên Nguyên thạch. Sau khi vơ vét phòng ấy xong thì hắn tiếp tục tới thêm một phòng nữa và càn bảo và kiếm bộn khoảng 1500 viên Nguyên thạch.

Hướng Điền không mua cái gì cả nên Thạch Chướng đã cảm giác không ổn. Tuy nhiên hắn không dám rời mắt khỏi Hướng Điền mà buộc phải đi theo.

Thiên Cường không sang tới phòng thứ 3 bởi hắn biết Vạn gia đã cử người tới ngăn cản. Thế nên hắn quay về tìm tới Hướng Điền.

“Gia Gia. Chúng ta về thôi”

“Haha. Được. Chúng ta cùng về nào”

Hướng Điền cùng Thiên Cường vui vẻ tức trở về. Trước khi về thì cả hai còn tặng cho Thạch Chướng một nụ cười bí hiểm.

Hai người vừa rời đi thì Thạch Chướng tìm tới căn phòng mà Thiên Cường bước vào. Hắn xác nhận đúng là đã bị càn bảo. Điều này khiến hắn lẫn ngoại tiệm ôm một bụng hoả trong lòng.

Đêm đó ngoại tiệm đổi hết vị trí cũng như thay lại gần như toàn bộ các viên đá trưng bày. Bởi chúng nghĩ rằng Thiên Cường đã được Hướng Điền chỉ cho và nhớ những viên có giá trị rồi. Nếu cứ trưng thế thì khi trở lại Thiên Cường sẽ bị càn bảo tiếp…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.