Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khoáng tâm thạch

Phiên bản Dịch · 3133 chữ

Hướng Điền hài lòng về 3 đứa nhỏ cùng Tiểu Bạch. Ngọc thô phải mài mới sáng, tắm máu địch nhân, không khoan nhượng kẻ thù thì mới thực sự đặt chân vào thế giới khốc liệt này được.

Lúc này trưởng lão của Vạn khí tông đã đi tới nơi. Vừa vặn chứng kiến một màn phát sinh hết tất cả khiến sắc mặt hắn trở nên âm trầm.

Hôm qua là ngày Vạn khí tông cắt cử tên trưởng lão này tới Cấm địa sinh mệnh để thu gom hết khoáng thạch đã khai thác trong mấy tháng qua. Lúc hắn định quay về tông môn thì nghe được tin tức dưới mỏ khoáng thạch phát hiện Khoáng Tâm thạch. Bởi mỏ khoáng này mới hình thành nên khoáng Tâm thạch chưa mất đi hoàn toàn.

Giá trị của Khoáng Tâm thạch thì không cần phải bàn cãi. Tên trưởng lão này ngay lập tức bỏ ý định quay về tông môn ngay mà trở lại mỏ khoáng túc trực từ tối qua tới giờ. Đương nhiên hắn vì nóng lòng nên cũng phải bỏ ra rất nhiều công sức rất nhiều. Tuy nhiên mãi từ tối qua tới giờ mà vẫn chưa lấy ra được bởi khoáng Tâm thạch ở sâu bên trong.

Khi mà sắp lấy được Khoáng Tâm thạch thì tên trưởng lão này nhận được tín hiệu cấp báo từ hai tên hoàng giả canh gác bên ngoài. Mắt thấy khoáng Tâm thạch gần ra rồi mà bị hai tên hoàng giả kia làm phiền khiến lão không đành bỏ đi. Hắn cố gắng rướn thêm một chút nữa.

Tuy nhiên dù có gắng thì tên trưởng lão này vẫn không thể lấy được Khoáng Tâm thạch ngay. Hắn nghĩ tới hai tên hoàng giả kia phải có việc không giải quyết được thì mới phải gọi tới mình.

Mà hôm qua nhờ 2 người này báo thì tên trưởng lão này mới biết mỏ khoáng vẫn còn có khoáng Tâm thạch. Chứ lần sau có người khác tới đây thu gom khoáng thạch thì hắn mất toi ngay. Đương nhiên khoáng Tâm thạch hắn sẽ bỏ túi riêng mà không báo lên trên. Bởi vì nó giá trị quá lớn và chỉ cần chi một chút tài nguyên cũng như đe doạ đôi chút cho mấy tên này ngậm mồm là được.

Thế nên dù trong lòng không muốn thì tên trưởng lão này cũng đành phải để mấy tên nô lệ đào móc Khoáng Tâm thạch tiếp. Còn bản thân hắn thì chạy ra ngoài ngay xem đã phát sinh chuyện gì. Tuy nhiên hắn tới nơi thì quá trễ. Tất cả đều đã gục trong vũng máu. Còn hai tên hoàng giả kia cũng chỉ còn là cái xác trống rỗng.

Lúc này tên trưởng lão của Vạn Khí Tông lửa giận ngập trời. Hắn nhìn chằm chằm vào đám người lạ mặt tới đây giết người.

Hướng Điền đã nhận ra sự có mặt của tên trưởng lão Vạn khí tông. Hắn lo sợ nguy hiểm xảy ra với lũ nhỏ nên ngay lập tức chủ động xuất hiện chặn đầu kẻ kia.

Nhóm Thiên Cường cùng cảnh giác với tên trưởng lão mới tới. Tất cả cẩn thận đứng sát lại với nhau. Nếu có gì không phải thì sẽ ngay lập tức bỏ chạy.

Thiên Cường thử vận dụng Kết Linh Giới sư chi nhãn quan sát nhưng không thấy được rõ nội thể kẻ kia. Điều này chứng tỏ người này là Vương giả cảnh, bản thân đã hình thành ý niệm thần thức bảo vệ cơ thể, ngăn cản người khác nhìn trộm. Chính vì thế mà hắn rất lo lắng cho gia gia mình.

Hướng Điền và trưởng lão Vạn khí tông là địch nhân của nhau. Trong mắt cả hai là thù hận nên không thèm nói chuyện đôi co mà xông vào nhau.

Hướng Điền cùng trưởng lão kia không thể sử dụng quá nhiều tu lực nên chỉ có thể cứng đối cứng với nhau. Hướng Điền sử dụng nắm tay đối đầu với thanh kiếm của tên kia.

Tất nhiên thân thể Hướng Điền cũng thuộc dạng cường hoành. Còn thanh kiếm kia vẫn chưa phải là Vương binh.

Kengg

Coonggg

Hai người trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã giao thủ với nhau cả mấy chục chiêu. Khiến cho âm thanh kim loại vang lên nhức tai lũ nhỏ.

Hai người vừa giao thủ tất đã biết cảnh giới của nhau. Hướng Điền là Thần Vương trung kỳ tầng 4 còn tên kia thì là Thần Vương sơ kỳ tầng 2.

Chênh lệch hai cảnh giới rất khó có thể bù đắp lại với một trưởng lão bình thường của Vạn khí tông. Thế nên tên kia ngay lập tức tách ra lui lại về phía sau.

Trưởng lão Vạn khí tông cất tiếng :

"Các người là à? Không biết chúng ta người của là Vạn Khí tông sao?"

Hướng Điền bây giờ đã tràn đầy tự tin. Lão cười cười :

"Biết chứ sao lại không. Chúng ta là tới để giết lũ Vạn khí tông các ngươi đấy. Thì làm sao?"

Tên trưởng lão này thầm hô không ổn trong lòng. Bởi Hướng Điền quá ngông cuồng và có vốn liếng để ngông cuồng. Hắn biết thực lực chênh lệch khá nhiều, đối phương cho dù biết hắn là trưởng lão của Vạn khí tông nhưng cũng không nể mặt chứng tỏ kẻ này quyết tâm giết người diệt khẩu.

Cũng may nơi đây là Cấm địa sinh mệnh, không thể phát huy hết thực lực. Vậy nên tên trưởng lão này biết kẻ địch muốn giết chết mình là việc không dễ dàng gì. Vậy là hắn lập tức bỏ chạy về phía mỏ khoáng. Mục đích trong đầu của hắn tất nhiên là phải lấy bằng được Khoáng Tâm thạch. Hắn tính toán đợi cho hắn hồi tông gọi tiếp viện đến thì chắc chắn khoáng Tâm thạch này sẽ mất.

Hướng Điền trong lòng lo sợ tên trưởng lão Vạn khí tông bỏ đi gọi cứu viện hoặc trốn vòng quanh rồi trở lại làm hại lũ nhỏ nên kiên quyết đuổi theo. Nhóm Thiên Cường cũng hớt hải chạy theo.

Dẫu là cùng chạy bộ nhưng tốc độ 2 Thần Vương quá nhanh nên nhóm Thiên Cường chỉ có thể nhìn được chút bóng ảnh không rõ ràng. Cả nhóm dò dẫm theo phương vị đại khái mà đi.

May mắn là mỏ khoáng không quá xa nên mất chút thời gian cả đám đã chạy được tới nơi này. Từ xa bọn họ nhìn thấy Hướng Điền đang còn đi loanh quanh trên một lối đi vào hang.

Trùng Phát cùng Vũ Tử lập tức nhận ra :

“Kia đúng là mỏ khoáng mà chúng ta đã bỏ trốn ra”

Hướng Điền thấy bọn nhỏ đã đến nên đã yên tâm hơn. Lão vẫn chưa xuống vội bởi không biết dưới mỏ có gì nguy hiểm hay không. Hơn nữa lão cũng lo sợ có đường thoát ra khác khiến kẻ địch trốn thoát rồi làm hại đám Thiên Cường. Vậy nên lão chần chờ tới bây giờ.

Đợi Thiên Cường bước tới Hướng Điền. Lão bèn hỏi :

"Con thử xem xét dưới kia có cái gì nguy hiểm không? Ta vẫn chưa dám xâm nhập xuống"

Thiên Cường gật đầu hiểu rồi lập tức vận Kết Linh Giới sư chi nhãn thử quan sát vào trong. Bao cảnh vật dưới đó rõ ràng bị cậu thu vào trong mắt.

Mất chút thời gian Thiên Cường mới quan sát xong. Hắn trả lời :

“Dưới kia là một hang động khá lớn chỉ có một lối ra vào duy nhất mà không có cái gì nguy hiểm cả. Trong đó có cả mấy trăm nô lệ bị xiềng xích. Ngoài ra có cả khoảng 15 tên canh gác. Tất cả đều có tu vi là vũ giả.

Phía sâu nhất trong tận cùng mỏ khoáng có lão già lúc nãy. Lão ta đang ở đó đào bới thứ gì thì con không rõ”

Nghe Thiên Cường miêu tả đại khái dưới đó khiến Hướng Điền yên tâm hẳn. Lão quay sang căn dũ trẻ :

“Bây giờ các con hãy trốn sâu lên dãy sơn mạch, đề phòng bất trắc xảy ra. Ở nơi Cấm địa này chỉ cần núp đủ kỹ thì không sợ kẻ khác phát hiện được. Các con có an toàn thì ta mới an tâm ra tay”

Đám Thiên Cường ai cũng gật đầu hiểu. Tất cả lập tức cùng nhau cất bước nhanh vào sâu trong cánh rừng gần nhất ở dãy sơn mạch này.

Đợi nhóm Thiên Cường rời khỏi an toàn và dần mất trong tầm mắt và cảm nhận, Hướng Điền mới bước vào trong hang. Vừa vào hang lập tức rất nhiều đao kiếm đã lao tới tấp chém về phía lão.

Hướng Điền hừ lạnh hơi khiến đống binh khí chưa chạm tới người đã hoá thành mớ sắt vụn. Mấy tên vũ giả thấy cảnh này thì kinh hãi tột độ bỏ chạy toán loạn.

Hướng Điền không để tâm tới đám lâu la này. Lão theo hướng mà Thiên Cường chỉ tới chỗ tên trưởng lão kia đang đào móc.

Tên trưởng lão Vạn khí tông đang cật lực đào móc Khoáng Tâm thạch. Hắn tự tin chỉ cần hắn cố hết sức thì Hướng Điền không thể lưu mình lại nên mới liều mình tới lấy thứ này. Tuy nhiên xui xẻo cho hắn là khoáng Tâm thạch này không dễ dàng lấy. Cho dù chỉ có chút nữa thôi là có thể lấy được nhưng nó vẫn còn vướng trong đám khoáng thạch và phế khoáng. Hắn vô cùng sốt sắng cũng không thể nhanh lên và lấy ra ngay được.

Hướng Điền cuối cùng đã đi tới cuối mỏ khoáng. Lúc này tên trưởng lão Vạn khí tông đã không có hy vọng lấy được khoáng Tâm thạch này nữa rồi. Cả hai không khỏi tránh một cuộc đại chiến.

Nhanh chóng trưởng lão Vạn khí tông bị Hướng Điền đả thương và phải bỏ chạy. Hướng Điền lập tức đuổi theo truy sát sau.

Sau khi thấy Hướng Điền truy sát trưởng lão của Vạn khí tông rời đi thì Thiên Cường ngay lập tức hành động :

“Trùng Phát, Vũ Tử, Tiểu Bạch. Vương giả đã rời đi. Chúng ta tốt nhất nên lưu lại đám người của Vạn khí tông kia”

“Được”

Thế là nhóm Thiên Cường đuổi giết đám vũ giả kia. Chỉ trong một đoạn thời gian ngắn thì bọn họ đã xử lý hết toàn bộ, không một ai sống sót.

Tốc độ chạy trối chết của một vương giả khiến Hướng Điền không thể đuổi kịp. Sau khi truy đuổi một lúc không khả quan thì Hướng Điền đành mặc kệ kẻ địch mà quay trở về.

Hướng Điền quay trở về tới nơi thì nhóm Thiên Cường đã giải quyết xong mọi sự. Thiên Cường thấy Hướng Điền trở về thì vui mừng :

“Gia gia đã trở về. Tên kia đâu rồi? Có phải hắn thoát rồi không ”

Hướng Điền thở dài :

“Đúng vậy. Ở đây ta không thể phát huy hết năng lực nên không thể ngăn tên kia tẩu thoát được.

Tuy nhiên kẻ kia đã bị ta đánh trọng thương. Chắc chắn hắn ta sẽ không dám quay lại đây ngay đâu”

“Con hiểu rồi”

Nhóm người Thiên Cường tiến vào hang. Bọn họ bắt gặp những nô lệ đang sợ sệt ở trong này. Những nô lệ này khi thấy đám người bóc lột bỏ chạy hết thì lo lắng tai họa sắp giáng xuống. Mà bọn họ lại không dám bỏ trốn đi.

Cũng đã tới đây rồi nên Hướng Điền quyết định giải cứu đám nô lệ kia. Lão lần lượt phá bỏ tất cả xiềng xích trên người những nô lệ nơi này. Tất cả nô lệ sau khi được giải thoát liền rối rít cảm ơn :

“Đa ta ận công…”

“Tạ ơn ân công..”

“Ơn của ân công chúng tôi sẽ không quên. Xin ân công thu chúng ta lại sẽ bị bọn chúng báo thù”

….

“Các ngươi yên tâm. Hầu hết bọn chúng đã bị chúng ta tiêu diệt sạch. Các ngươi bây giờ đã tự do. Hãy trở về nhà hoặc tìm nơi mới bắt đầu cuộc sống mới đi. Chúng ta không thể thu nhận các ngươi được”

Một người tiến lên nói :

“Thưa ân công. Trong mỏ khoáng có một vật vô cùng đặc biệt khi không ngừng tiết nguyên khí.

Nghe đám người kia bảo có thể là Khoáng Tâm thạch. Xin ân công lưu tâm điều này”

“Ta hiểu rồi. Các ngươi cứ đi thẳng theo hướng này”

Hướng Điền chỉ về hướng bản doanh của Vạn khí tông rồi tiếp lời :

“Nơi đó có ít lương thực cũng như những yếu phẩm sinh hoạt. Các ngươi hãy tiến tới đó và lấy đi bắt đầu cuộc sống mới. Nhưng nhớ là đừng tranh giành nhau. Nếu các ngươi tranh giành sẽ không kịp thời gian rời khỏi đây đâu. Khi đó nếu Vạn khí tông có viện trợ thì các ngươi sẽ chết cả đấy”

“Đa tạ ân công. Chúng tôi hiểu rồi”

“Đa tạ ân công….”

Đám nô lệ sau đó rời đi về hướng bản doanh của Vạn khí tông. Nhóm Thiên Cường hiện tại sức cũng chỉ có tới đó, không thể lo nhiều chuyện thêm được.

Đám khoáng sản khai thác trong thời gian qua đều đã bị tên trưởng lão kia gom hết. Từ lúc sáng tới giờ cũng chưa khai thác được bao nhiêu cả, thành ra lần này không có nhiều thu hoạch.

Nhóm Thiên Cường sau đó đi về phía cuối cùng của mỏ khoáng. Tới nơi Hướng Điền nhận ra ngay :

“Quả nhiên là Khoáng Tâm thạch. Khà khà. Chuyến này lãi lớn rồi”

Hướng Điền quay sang căn dặn lũ nhỏ :

“Các con tranh thủ nghỉ ngơi đi. Ta cần phải lấy thứ đồ này”

Hướng Điền ngay lập tức bắt tay vào việc đào bới khoáng thạch. Lão lo lắng Vạn khí tông sẽ tiếp viện tới đây nên làm việc cật lực không chút nghỉ ngơi.

Còn nhóm Thiên Cường thì tranh thủ ăn uống rồi nghỉ ngơi để hồi phục sức lực. Trên người Hướng Điền tất nhiên là mang theo chút lương thực nên cả bọn không cần phải cực nhọc săn bắt thú vật.

Đến sáng ngày hôm sau thì Hướng Điền đã thành công lấy được Khoáng Tâm thạch. Lão vui vẻ lại đánh thức mấy đứa nhỏ dậy :

“Nhanh dậy đi. Xem cái gì đây này”

Nói rồi Hướng Điền đem cho đám Thiên Cường xem thành quả của mình. Lão không che dấu niềm vui và tự hào.

Thiên Cường nhìn tảng đá không ngừng bài tiết năng lượng trên tay Hướng Điền. Tảng đá này giống với những gì mà hắn đã được học tập.

Thiên Cường tấm tắc vui mừng :

“Đây đúng là Khoáng tâm thạch rồi. Lần đầu con được chứng kiến tận mắt đấy gia gia”

Thiên Cường quan sát xem phẩm chất của khoáng Tâm thạch. Hắn nói :

“Viên khoáng Tâm thạch này thực ra tâm lõi của nó chỉ còn khoảng 1/5 so với lúc hình thành. Tính ra nó đã hao hết 8 thành năng lượng để hình thành mỏ khoáng thạch này. Không biết nó có giá trị thế nào nhỉ”

Cầm khoáng Tâm thạch nặng tầm hơn 200 cân này vân vê trên tay Hướng Điền. Lão thốt lên vui vẻ :

"Viên khoáng Tâm thạch này là Vương cấp Khoáng Tâm thạch. Dù đã hao hết 8 thành nhưng 200 cân này có thể tương đương với 800 cân Nguyên thạch rồi. Xem ra chuyến đi này thật sự là lãi lớn mà"

Đơn vị Nguyên thạch chính là đơn vị giao dịch quy chuẩn cơ bản của Thần Vương tu luyện giới. Thiên Cường nhận được truyền thừa Kết Linh Thiên sư nên cũng có chút hiểu biết đại khái. Tuy nhiên giá trị thực sự của Nguyên thạch thế nào thì Thiên Cường cũng chưa thể hình dung và tưởng tượng được.

Hướng Điền ước tính xong liền cầm Khoáng Tâm thạch hít hà như trúng thuốc. Lão chậc lưỡi :

"Ngày trước phưu bạt, một vạn viên Nguyên thạch ta cũng phải tích cóp mãi mới có. Vậy mà đây giá trị những 800 cân. Tính ra là khoảng 8 vạn viên Nguyên thạch.

Giá trị trên thật sự là ở trên trời. Thật là chẳng trách tên kia liều cũng muốn quay trở về lấy"

Hướng Điền bóp nắn Khoáng tâm thạch trên tay với đầy cảm giác yêu thích. Đây là thứ quý giá nhất mà gần 1000 tuổi rồi lão mới được chạm vào. Từ giờ Khoáng tâm thạch chính thức là của lão. Sau khi cầm nắm thoả thuê rồi lão mới thu vào nhẫn trữ vật, lấy lại trạng thái bình thường.

Hướng Điền quay lại quan sát lũ nhỏ. Lão phải kinh ngạc bởi 3 đứa nhỏ kia thân thể quả thật có chút biến thái khi các vết thương đã khôi phục được khá nhiều. Tốc độ khôi phục vết thương thật sự nhanh mà.

Hướng Điền thấy làm lạ khi Thiên Cường mấy năm qua đón nhận truyền thừa không hề đi rèn luyện mà thân thể lại cường hãn dị thường. Những vết thương hôm qua còn rỉ máu nay đã bắt đầu mọc lên lớp da non mới rồi. Lão đâu biết rằng trong quá trình đón truyền thừa thân thể Thiên Cường cũng đã được rèn luyện.

Hướng Điền chợt nhớ ra điều cần làm. Lão thúc giục :

“Bây giờ việc quan trọng nhất là tìm tới truyền thừa của Vũ Tử và Trùng Phát sau đó nhanh chóng quy hồi Chiến tộc. Chắc chắn rằng tên kia sẽ dẫn người của Vạn khí tông quay trở lại đây. Thế nên chúng ta cần phải gấp rút thực hiện”

“Chúng con hiểu rồi”

“Các con ăn uống một chút rồi chúng ta lên đường thôi”

Một đêm nghỉ ngơi dưỡng sức mặc dù chưa chính thức khỏi hẳn nhưng đám người Thiên Cường đã có thể thoải mái vận động rồi. Đám người ăn uống qua loa sau đó rời khỏi mỏ khoáng, nhanh chóng bắt đầu cuộc hành trình.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.