Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch của Trúc Hân

Tiểu thuyết gốc · 2050 chữ

Đại sứ quán Wilhelm tại lãnh thổ Xích Quỷ cũ thuộc Hoa Thổ.

Nhìn từ trên cao, người ta thấy lãnh sự quán của đế quốc Wilhelm vô cùng nổ bật bởi cái biểu tượng chữ thập to bằng con voi. Phải thừa nhận một điều là chủng tộc Anary mà Lerhit hay nói thật sự có tài trong nhiều lĩnh vực, từ kiến trúc cho tới phi thuyền vũ trụ. Sự nổi bật và ấn tượng mà mỗi người đều nhìn thấy khi tiến tới gần tòa lãnh sự là một ví dụ điển hình cho điều này.

Trong lúc này, những quan chức cao cấp của hai đế quốc Wilhelm và Hoa Thổ đang thảo luận làm sao để đón tiếp Thái tử Hoa Thổ cho thật chu đáo.

“Lực lượng lính SSS của chúng tôi với khẩu súng sáu nòng 6000 phát trên phút sẽ bảo vệ thái tử và thái tử phi chu đáo hết mức có thể” Một sĩ quan Wilhelm lên tiếng.

“Có gì không, Mộc tiên sinh” Một viên sĩ quan Wilhelm khác nhìn về một người đàn ông trung niên với cập kính lão đặc trưng.

Dù đang mặc âu phục, ông ta vẫn mang đặc trưng của người khu vực Đông Thổ, chính xác hơn là đế quốc Hoa Thổ. Khuôn mặt có nhiều nếp nhăn những vẫn giữa được sự cân đối và hai hòa.

“Không có ý gì nhưng thưa ngài Elric, dường như ngày khoe về vũ khí của các ngài hơi bi nhiều. Không có ý xúc phạm nhưng vũ khí của phàm nhân không đủ để bảo vệ thái tử” Lão họ Mộc lên tiếng.

Viên sĩ quan kế bên Elric tính nói gì đó nhưng bị hắn ngăn lại. Mục đích của cuộc họp này là bàn bạc, không phải gây sự. Ít nhất thì cũng chưa đến lúc.

“Theo ta cảm nhận được thì Thiên Mệnh của người Xích Quỷ đã xuất hiện, ở đất nước này, trong vùng quản lý của các ngài” Lão họ Mộc lên tiếng.

“Dĩ nhiên là nếu có động tĩnh gì. Chúng tôi sẽ thông báo cho quý vị” Elric lên tiếng dù vẻ mặt của hắn có chút khó coi mà nguyên nhân chủ yếu là vì hắn phải nói chuyện nhỏ nhẹ với kẻ không phải thuộc chủng tộc thượng đẳng của mình.

“Chuyện đó tính sao, các vị tính sắp xếp chuyến thăm của thái tử và vương vi ở đại sứ quán như thế nào” Lão Mộc hỏi.

“Sao khi thái tử phát biểu xong. Tôi sẽ cử đội hộ vệ để đưa ngài ấy và vương phi về đại sứ quán để thưởng trà.”

Sau đó, hai bên nói lời tạm biệt bằng kiểu chào quy chuẩn của cả hai đế chế. Mỗi người lần lượt duỗi tay phải thẳng hướng về phía trước, ngang tầm mắt, đồng thời bàn tay cũng phải duỗi thẳng sao cho song song với cánh tay. Nếu Hải Nam ở đây, hắn sẽ nhận ra kiểu chào này giống y chang kiểu chào của Đức Quốc Xã.

Sau khi hai người Hoa Thổ rời đi, Adne, người Wilhelm còn lại, bắt đầu thể hiện thái độ đè nén của mình

“Cái đồ mắt hí chết triệt. Chính nhờ chúng ta viện trợ mà bọn chúng mới đánh được như bây giờ. Không hiểu sao hoàng đế lại để cho bọn chúng cai trị nhiều lãnh thổ vậy”

Vừa nói, hắn vừa nhìn vào bức chân dung hình hoàng đế Doaf Lerhit, hoàng đế đáng kính của người Wilhelm. Hắn ta có cái mũi cao đặc trưng của chủng tộc Anary thượng đẳng. Làn da bắt đầu xuất hiện những nếp nhăn của thời gian. Đó còn chưa kể tới bộ ria mép đặc trưng giống như mũi tên thời trung cổ.

Với thần dân của đế quốc, hắn ta gần giống như một vị thánh khi đã đem lại cho họ một cuộc sống sung sướng chưa từng có trong lịch sử dù cái giá phải trả là xương máu của những chủng tộc bị coi là hạ đẳng. Dù sao thì bản chất của con người cũng chỉ quan tấm tới kẻ tốt với mình, nhất là những lúc khó khăn, họ không quan tâm kẻ đó cư xử tàn bạo với kẻ khác như thế nào nếu nó không ảnh hưởng tới lợi ích của mình.

“Vấn đề là bọn chúng có thể nắm giữa lãnh thổ được bao lâu trước khi chịu chung số phận như những chủng tộc hạ đẳng khác. Dù sao thì chúng ta sắp chế thành công bom nhiệt hạch, vũ khí vượt xa bom hạt nhân rồi” Elric lên tiếng.

Trong lúc này, hai quan chức Hoa Thổ đã nghe hết cuộc trò chuyện của hai người Anary thượng đẳng. Thính giác của Tu Chân Giả rất mạnh. Nếu không phải vì quan hệ ngoại giao thì đám người của Elric đã chết trước khi kịp nhận ra mọi chuyện xung quanh rồi.

“Tên sĩ quan Wilhelm đó đã kinh thường chúng ta. Ngài chịu được sao Mộc tiên sinh” Người thanh niên kế bên lão họ Mộc lên tiếng. Nhìn kỹ, hắn có vẻ mặt bình thường, không đẹp cũng không xấu với cái mũi giống như đấm nấm mini.

“Đại Phong ơi Đại Phong cậu vẫn còn non kinh nghiệm lắm. Tên sĩ quan đó chỉ như ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Cần gì phải chấp nhất hắn. Dù sao thì hoàng đế của bọn chúng cũng đã yếu lắm rồi” Lão họ Mộc nói.

“Ngài có nghĩ hòa bình giữa hai đế chế sẽ tiếp tục sao khi hoàng đế băng hà” Đại Phong hỏi.

“Cái đó phải xem ý trời thế nào rồi” Lão họ Mộc nói.

Ngừng một chút, lão lại nói:

“Tôi còn phải tiếp một vị khách người Samson sắp đáp máy bay tới đây nữa”

Vừa nói, lão vừa dùng phép thuật để ngăn cản bất kỳ ai nghe lén được.

Nếu có ai ở đây nghe được thì họ chắn chắn sẽ vô cùng sốc khi biết được sĩ quan cao cấp của Hoa Thổ định đi gặp một người Samson, chủng tộc mà Lerhit vô cùng căm ghét. Sau khi chiến thắng, người Samson đã chính thức bị diệt chủng. Số còn lại cũng chui dưới ống cống như chuột.

Tuy nhiên, đó không phải với người đã giao cho Hoa Thổ công thức chế tạo bom nguyên tử.

                                                                     ………………………………….

Trong lúc này, Trúc Hân đang đọc một bài báo, cũng là tổng hợp cái bài báo được viết bởi các phe trong cuộc Đại Thế Chiến Lần Hai.

“*Linber, 17/03/1943

Không lực hoàng gia Britainian oanh tạc gây thiệt hại cho những khu vực đông dân cư sinh sống tại trung tâm Berlin tối hôm qua. Vụ oanh kích gây ra những đám cháy diện rộng, một số nhân chứng mô tả đó là “Một biển lửa”, nhấn chìm hoàng loạt ngôi nhà. Các báo cáo ban đầu chỉ ra rằng rất nhiều thường dân đã bị thiệt mạng và số người bị thương còn lớn hơn nhiều lần. Nhiều người cũng bị báo mất tích sau khi chạy đi tìm nơi ẩn nấp khỏi cuộc oanh kích.”

“16/3/1945

Quân Đoàn Đỏ, cách người ta gọi quân Liên bang Icerian, buộc phải rút lui vào đêm hôm qua sau khi thủ đô Xcova chìm trong biển lửa vì những cuộc oanh tạc diện rộng đã kéo dài hàng tuần liền của đế chế Wilhelm. Các báo cáo cũng cho biết, chưa ai biết chút gì về nơi ở hiện tại của hoàng đế Vladimir Yuri cùng bộ chỉ huy cấp cao của ông”

“25/6/1945

Không quân Britainian chịu thất bại lớn nhất chưa từng có. Dù vậy, vẫn không có dấu hiệu hoàng đế Britainian có ý định đầu hàng”

“Linber, 10/7/1946

Trong cuộc phỏng vấn với cánh báo chí, hoàng đế Lerhit I khẳng định người Britainian, Americian và Icerian sẽ phải quỳ gối trước chủng tộc Anary thượng đẳng. Bên cạnh đó, ông cũng khẳng định mình sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp và phát triển hơn hàng chục lần”

“Xcova, 12/12/1946.

Bất chấp cái lạnh khủng khiếp của mùa đông, binh lính đế chế đã quét sạch những thành phần cuối cùng của Quân Đoàn Đỏ. Những phi vụ ném bom của đế chế đã thổi bay những nhà máy công nghiệp của quân thù. Dù vậy, hoàng đế Yuri vẫn chưa được tìm thấy”

“Vancouver, 3/1/1947

Cuộc xâm lược vào đế quốc Americian đã bắt đầu. Trừ cuộc xâm lược thất bại của Britainian vào một trăm năm mươi năm trước, đế quốc Wilhelm là lực lượng duy nhất đổ bộ và có khả năng chinh phục mảnh đất này”

“Thủ đô Linber, 4/4/1947

Từ đại diện của hoàng đế Lerhit I, chúng ta biết được lực lượng cuối cùng của Quân Đoàn Đỏ đã bị đánh tan. Lá cờ của hai đế chế Hoa Thổ và Wilhelm tung bay trên những xác chết của quân Icerian. Tu Chân Giả cùng Đại Pháp Sư đã tham chiến trong trận này, góp phần tạo nên chiến thắng*.”

“Đang đọc báo à” Giọng của Từ Bạch vang lên.

Sự xuất hiện một cách bất ngờ của anh thỉnh thoảng làm Trúc Hân cảm thấy khó chịu. Cô cảm nhận được phía sau cái vẻ ngoài lịch sự là một nhân cách bị méo mó ở một phần nào đó. Thêm vào đó, cô còn cảm nhận được ý đồ của gã này. Dù vậy, Hân vẫn tỏ ra bình thường bởi chỉ khi có cảm giác mình kiểm soát được một thứ gì, người ta rất dễ lơ đển.

Thỉnh thoảng, Hân vẫn nhớ về người bạn trai kiếp trước của mình. So với Hải Nam, ký ức kiếp trước đến với Hân thông qua những ký ức mơ hồ. Nhờ chúng, cô có thể chế tạo được nhiều thứ vượt qua kỹ thuật của thế giới này, giúp cho công cuộc giành độc lập của Xích Quỷ có thêm hi vọng.

Trong khi đó, Từ Bạch vẫn đang đoán xem suy nghĩ của cô. Đồng thời, anh cũng tranh thủ ngắm nghĩa bộ váy màu xám xinh đẹp của cô gái trẻ. Thực lòng, hắn tiếp cận cô lúc đầu chủ yếu là vì quân kháng chiến Xích Quỷ, để gây ấn tượng với người cha cao cao tại thượng ở An Trường của mình. Tuy nhiên, về sau, hắn càng ngày càng có ham muốn chiếm đoạt mảnh liệt với người con gái này. Thái độ lúc ấm lúc lạnh của cô càng làm hắn tăng thêm ham muốn chiếm hữu mảnh liệt của mình.

“Có hứng thú uống trà với anh không. Trà Tĩnh Long nổi tiếng nhất Hoa Thổ” Từ Bạch lên tiếng.

“Xin lỗi anh nhưng em có hẹn với đối tác làm ăn nên không đi uống trà với anh được” Trúc Hân lên tiếng.

“Được thôi” Từ Bạch trả lời.

Dù có hơi thất vọng, hắn không phản ứng gì nhiều. Khuôn mặt của hắn vẫn tươi cười. Có lẽ đeo mặt nạ quá lâu nên hắn cũng quên luôn cách thể hiện cảm xúc thật của mình.

Trong khi đó, Trúc Hân nhanh chóng lách qua để đi gặp người mình cần gặp. Đi qua vùng ngoại thành trên xe bò, Hân thấy những ngôi nhà ổ chuột lợp mái tôn, “sản phẩm” từ sự cai trị của người Wilhelm. Trước đây, nhiều người trong số họ là cư dân trong thành phố nhưng lại không trả nổi khoảng thuế cao ngất ngưỡng do các viên quan người Hoa Thổ đặc ra. Thế ra họ thành cư dân khu ổ chuột. Thêm vào đó, dù sống nghèo khổ. Cư dân xung quanh Long Hạ vẫn phải trả thuế vì chính phủ Hoa Thổ đã để họ sống trên vùng đất ngoại thành.

Bỏ qua chuyện đó, Hân cảm thấy mình cần phải nhanh chóng đến gặp đối tác bấy lâu này của mình, một thương nhân người Samson. Nói cho đúng thì thân phận của ông ta lúc này là một người Anary thượng đẳng.

Bạn đang đọc Xích Quỷ Quật Khởi sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.