Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Samson.

Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

Mấy ngày hôm nay, sân bay Bi Cát, sân bay tại thành phố Long Hạ, được giới nghiêm tuyệt đối để chờ người kế vị của đế quốc Hoa Thổ xuất hiện. Tuy nhiên, đó là chuyện của mấy ngày sau, hiện tại, lệnh giới nghiệm đã được giảm xuống phần nào để chờ những vị khách của Đế quốc Hoa Thổ. Lúc này, một chiếc máy bay hạ cánh xuống đường bằng. Toàn thân nó được sơn một màu đỏ như cánh đồng dâu tây. Lúc đầu, chiếc máy bay di chuyển khá nhanh. Sau đó, nó di chuyển chậm dần rồi dừng lại hẳn.

Từ trên khoan máy, bay những vị khách của đế quốc Hoa Thổ chậm rãi bước ra. Trong số đó, một người đàn ông tiến về phía lão Mộc đang đợi. Nên nhớ địa vị của Tu Chân Giả ở Hoa Thổ là cực kỳ cao. Gần như chỉ có hoàng đế mới có quyền ra lệnh cho bọn họ. Chuyện đợi ai đó là cực kỳ hiếm gặp.

“Ngày Baynes, rất vui được gặp ngài” Lão Mộc đi tới bắt tay với gã đàn ông.

Nhìn kỹ, ông ta có một gương mặt tương đối tròn như quả bóng với dáng vóc trung bình. Mái tóc màu nâu đất làm ông có vẻ đặc biệt.

“Mộc tiên sinh rất vui được gặp ngày”

“Không có gì, quan hệ buôn bán với vương quốc Sver rất quan trọng với Đế quốc Hoa Thổ” Lão Mộc nói.

Thực tế Sver từng là một đế chế cho tới khi bị đế chế Icerian dưới triều đại của gia tộc Adelsand, gia tộc cầm quyền ở Icerian suốt hàng trăm năm trước khi bị chính quyền mới xử tử. Sau đó, quốc gia này đeo đuổi chính sách trung lập suốt hai cuộc Đai Thế Chiến. Cũng nhờ vậy, nó hoàn toàn đập lập khỏi đế chế Wilhelm.

Tuy nhiên, vị khách này hoàn toàn không phải là công dân Sver.

“Chuyến bay của ông thế nào” Lão họ Mộc lên tiếng.

“Từ Linber đến An Trường rồi tới Long Hạ chỉ mất mấy ngày. Đúng là là trên cả tuyệt vời” Baynes lên tiếng.

“Công nghệ của những nhà khoa học người Anary mà. Người Hoa Thổ chắc chắn không cạnh tranh nổi rồi” Lão Mộc lên tiếng.

Thực sự, so với phép thuật, công nghệ của Hoa Thổ từ sau Đại Thế Chiến Lần Hai vẫn không tiến bộ gì nhiều. Trong khi

“Có thể nhanh hơn nổi phi kiếm sao?” Baynes lên tiếng.

“Tiếc là người có sức mạnh làm đế quốc Wilhelm sợ hãi thật không nhiều” Lão họ Mộc nói.

Sau đó, hai người vào trong xe. Một kết giới vô hình bằng ma thuật được tạo nên. Nó đảm bảo không ai, dù là Đại Pháp Sư, có thể nghe thấy được câu chuyện này.

“Ông có chuyện gì muốn nói sao, Mộc tiên sinh?” Baynes nói.

“Tôi đã bấm quẻ. Nó bảo là tôi nên gặp ông. Nó còn bảo tôi không phải là người duy nhất mà ông đến xứ sở này để gặp” Lão Mộc nói.

Thần thức tu chân giả cho phép người ta xâm nhập vào trí não người khác. Tuy nhiên, lão Mộc lại không tìm được gì. Điều này cho thấy tên Baynes này thực sự được huấn luyện để không suy nghĩ cái gì hoặc hắn đang sử dụng một loại bùa chúng cực mạnh mà cũng có thể là cả hai khả năng kể trên.

“Đúng là tôi có gặp một người khác, một cô gái khá là xinh đẹp” Baynes nói rồi mỉm cười.

Lão Mộc cũng cười đáp trả vì lão biết gã này không nói dối. Dù sao thì cũng còn chuyện quan trọng hơn cần bàn nên vị tu chân giả này cũng đi vào vấn đề chính

“Có tin gì mới từ đế chế của ông không. Mà thực ra thì nó cũng đâu phải là của ông. Đừng hiểu lầm, tôi không hề có ý gì xúc phạm”

“Không sao đâu, chúng ta quen nhau lâu vậy mà. Tôi biết tu chân giả các vị không có hứng nói chuyện châm chọc. Quay lại vấn đề chính, bệnh tình của hoàng đế đúng là không cứu được nữa, khoa học và pháp thuật kết hợp cũng chỉ đủ để kéo dài sự sống cho ông ta mà thôi”

Ngừng một chút, Baynes lại nói:

“Cả hai đứa con của ông ta đều tranh giành quyền lực. Dù vậy, cả hai đều không ưa gì người Hoa Thổ”

“Không phải ông ta còn một đứa con riêng đang làm thống lĩnh SSS ở Nam Xích Quỷ cũ sao?” Lão Mộc hỏi.

“Chắc ngày cũng biết là hoàng tộc phương Tây khác với phương Đông. Tuy với dân thường thì con chung hay riêng đều bình đẳng nhưng với hoàng tộc, con riêng nếu không được bố hoặc mẹ hợp thức hóa thì mãi mãi đừng mong làm hoàng tộc chứ đừng nói tới quyền kế vị.” Baynes nói.

“Mà tôi hỏi thật, ngài có muốn chiến tranh xảy ra không, Baynes. Để cho người Wilhelm phải chịu quả báo vì đã diệt chủng dân tộc của ngài?” Lão Mộc hỏi. Đây là câu hỏi thật lòng, không phải là thăm dò gì cả.

“Tôi không thể trả lời ngài được gì cả, Mộc tiên sinh. Đừng hiểu lầm, tôi biết ngài thực lòng, tuy nhiên, tôi không muốn trả lời vào lúc này” Baynes lên tiếng.

Có lẽ có nhiều thứ mà Lão Mộc vẫn chưa biết dù lão gia hơn cả lịch sử năm mươi năm của triều đại dòng họ Quốc, gần bằng lúc người Chân Nữ kiểm soát Hoa Thổ. Trong suốt hàng ngàn năm, người Samson từng bị đuổi giết, thảm sát, diệt chủng nhiều lần dù họ chỉ muốn có một quốc gia nhỏ bé. Kể ra thì họ còn tội nghiệp hơn nhiều người Xích Quỷ. Tuy người Xích Quỷ từng bị xâm lược, thậm chí đô hộ, họ vẫn luôn sống trên vùng đất của cha ông.

Sau đó, Baynes từ biệt lão Mộc để gặp công chúa Xích Quỷ, cũng là người yêu kiếp trước, có thể là cả kiếp này của Hải Nam.

                                                              ……………………………………….

Ngoại ô thành phố Long Hạ.

Màn đêm luôn là thứ con người ta sợ hãi. Dù vậy, sự tồn tại của nó là bắt buộc, nếu không có màn đêm, sự sống sẽ dần bị khô héo do ánh sáng mặt trời chiếu rọi liên tục.

Bản thân Trúc Hân không quan tâm nhiều tới ban ngày hay ban đêm. Dù kiếp trước hay kiếp này, Hân chưa từng sợ hãi bóng tối như cái cách mà nhiều người hay sợ hãi nó.

Nhìn lại xung quanh, Hân thấy mình đang ở trong căn phòng được sơn màu trắng như sữa. Xung quanh là những đồ nội thất tiện nghi của thập niên 60 của thế kỉ XX. Ngôi nhà mà cô đang ở thuộc sở hữu của đại xứ vương quốc Sver, Baynes Mason, mặt dù ông ta chưa tới Sver lần nào chứ đừng nói là làm đại sứ.

Lúc này, một cô gái trẻ bước vào trong trang phục của người hầu theo phong cách phương Tây

“Công chúa, ngày Baynes đã đến” Người giúp việc lên tiếng.

“Ta biết rồi” Trúc Hân lên tiếng.

Sau đó, trong bộ áo khoát nâu, Trúc Hân đi ra ngoài để gặp “đại sứ Sver”.

Nói thật lòng, vùng ngoại ô vào ban đêm chính là nơi an toàn nhất cho những cuộc trò chuyện bí mật. Với việc quân kháng chiến có thể xuất hiện bất thình lình, không người Hoa Thổ nào dám xuất hiện ở vùng ngoại ô mà không có quân đội đi theo bảo vệ. Trong khi đó, Tu Chân Giả lại không hứng thú với những chỗ như vậy do không có ít gì cho quá trình mà họ gọi là “tu luyện”.

“Cô thấy chỗ tôi chuẩn bị cho cô thế nào” Baynes lên tiếng.

“Cũng được” Trúc Hân nói.

“Vào trong xe đi. Chúng ta còn nhiều thứ cần bàn bạc” Baynes nói.

Nếu là cô gái bình thường, tuyệt đối sẽ không vào trong xe của một người đàn ông, nhất là phụ nữ phương Đông. Tuy nhiên, Hân biết đây là một người đang mang theo sự thù hận của cả một dân tộc. Từ trong ánh mắt, Hân biết ông ta sẽ không làm điều gì hại cô. Mà cho dù có cô cũng dư sức đối phó.

Giữa bầu trời tối đen, chiếc xe hơi cứ thế mà di chuyển. Dừng lại ở một đoàn cây cầu nhỏ, hai người ngắm mặt trời mọc cùng với những ngọn núi cao hùng vĩ. Tuy không cao bằng những ngọn núi ở Tây Bắc Xích Quỷ, núi ở vùng Đông Bắc lại có nét riêng, đẹp và nên thơ. Thêm vào đó, người ta có thể nghe thấy tiếng thác nước đang đổ dồn dập, tạo nên một bản nhạc du dương.

“Có thật là cô có cách chế ra cái thứ gọi là bóng bán dẫn không?” Baynes.

Transistor hay tranzito là một loại linh kiện bán dẫn chủ động, thường được sử dụng như một phần tử khuếch đại hoặc một khóa điện tử. Nói cho dễ hiểu thì nó là thứ tạo nên điện thoại thông minh, máy tính bản, latop. Không có nó, các thiết bị điện tử hiện đại sẽ chẳng bao giờ được phát minh.

Trong khi đó, ở thế giới này, người ta vẫn sử dụng đèn điện từ chân không, thứ công nghệ tạo nên những chiếc TV cổ với hai màu đen trắng, những thiết bị điện tử có kích thước lớn và chả có thẩm mỹ tý nào. Đó còn chưa kể tới việc hiệu xuất của đèn điện tử chân không với bóng bán dẫn như động cơ hơi nước với động cơ đốt trong.

Nếu chế tạo thành công bóng bán dẫn, những vũ khí công nghệ cao có thể chính thức chế tạo. Máy bay điều khiển từ xa, tân lửa dẫn đường… đều sẽ ở trong tầm tay. Tuy nhiên, Trúc Hân lại có hạn chế về nguồn lực và bản thức trước đây cô cũng chỉ nhớ về nó một cách mơ hồ. Vô hình chung, việc Baynes bắt liên lạc với lực lượng kháng chiến Xích Quỷ lại là sự trợ giúp rất lớn cho cô.

Dĩ nhiên, với sự tồn tại của Hải Nam thì có lẽ sự giúp đỡ này sẽ không còn cần thiết như trước. Bản thân Hân đã cảm nhận được sự tồn tại của Đại Trí Tuệ từ khi Hải Nam xuất hiện trong đầu cô. Tuy nhiên, với tư cách là người thiết kế ban đầu, Trúc Hân hiểu rõ vẫn cần thời gian để nó có thể phát triển mà bản thân cô cũng không muốn phụ thuộc quá nhiều vào nó. Ngoài ra, việc hợp tác với Baynes chỉ có lợi chứ không hại. Trong vòng chục năm tới, cô tin chắc không doanh nghiệp, chính phủ nào ở thế giới này có khả năng sao chép công nghệ của cô.

“Mà cô có nghe được tin gì về Thiên Mệnh chưa?” Baynes hỏi.

“Ngài nên nói cho tôi biết một chút những gì ngài nói với đại sứ Hoa Thổ chứ” Hân nói.

“Được rồi, dường như lão họ Mộc đó rất quan tâm tới người Wilhelm. Ngoài ra thì cũng không còn gì khác. Nói thật, tôi không nghĩ là cô chơi lại đám Tu Chân Giả đó đâu” Baynes nói.

“Sẽ có cách thôi, nhất là khi người đó đã xuất hiện” Hân nói.

Cô hiểu Baynes đang thăm dò mình và cô vẫn để lại thông tin cho gã. Dù sao thì để giữ được một đồng minh thì cũng cần cho họ thấy là mình có lợi.

Bạn đang đọc Xích Quỷ Quật Khởi sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.