Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Thanh Niên Bí Ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1065 chữ

15/12/2020. Cách thời gian Yagami Raito nhặt được quyển sổ một ngày.

Tại một bãi đất trống cách trường học của Yagami Raito 2km, giữa hư không đột nhiên hiện ra một tia quang mang.

Tia quang mang không ngừng khuếch tán, tạo thành hình một thanh niên.

Tia quang mang liên tục sáng lên, 10 phút sau chậm rãi tiêu tán, để lại một người thanh niên nằm ngay giữa bãi đất trống.

Người thanh niên này khoảng 20 tuổi, cao 1m7, mặc áo bào màu đen, tóc dài đến vai, khuôn mặt tái nhợt không một chút máu, điều kì lạ là trên áo bào của người thanh niên hiện lên chằng chịt những vết rách, tuy nhiên trên cơ thể người thanh niên thì không có vết thương nào cả.

1 tiếng sau người thanh niên chậm rãi mở mắt, sau một hồi nhìn ngó xung quanh thì người thanh niên đi ra khỏi bãi đất trống.

Người thanh niên vừa đi vừa nhìn khung cảnh xung quanh, tiếng xe máy chạy, tiếng người đi đường ồn ào vang lên liên tục.

Điều kì lạ là người thanh niên tuy sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt lạnh lùng nhưng vẫn trừng mắt nhìn mọi thứ xung quanh với vẻ kì lạ.

Người đi đường nhìn thấy người thanh niên mặc trang phục kì lạ, đầy vết rách thì tỏ vẻ khó chịu, liên tục tránh xa người thanh niên.

Một viên cảnh sát trẻ 27 tuổi đạp chiếc xe đạp hiệu Asama màu xanh, dáng vẻ thong dong, chợt viên cảnh sát thấy một người thanh niên mặc áo bào đen kì lạ, anh ta quyết định lại gần và hỏi.

"Này anh kia! anh không sao chứ? sao y phục của anh rách nát thế này?".

Thấy người thanh niên không nói, viên cảnh sát tiếp tục hỏi:"Có chuyện gì không? để tôi đưa anh về đồn nhé".

Viên cảnh sát này tên là Takashi, là cảnh sát ở Tokyo, hôm nay Takashi đi tuần tra, vì đồn cảnh sát đang thiếu người nên anh chỉ đi một mình.

Người thanh niên gật đầu, ngồi lên phía sau chiếc xe đạp của anh, do là có người ngồi phía sau nên anh đạp khá mệt, 10 phút sau mới về tới đồn.

Một nữ cảnh sát đang trực ban hỏi:"Takashi sao anh về trễ thế? đây là ai?".

"Anh cũng không biết, chỉ biết là cậu ta có vẻ không ổn nên anh đưa cậu ta về đây". Takashi đáp, vẻ mặt hơi lo lắng.

Trên đường trở về đồn Takashi liên tục hỏi những việc bình thường như:"Anh tên gì?" hay"Nhà anh ở đâu? có người quen ở Tokyo này không?". Nhưng người thanh niên vẫn không nói, việc này làm anh hơi lo lắng, "Chẳng lẽ hắn ta bị câm?" Takashi nghĩ nghĩ, vẫn quyết định mang người thanh niên bí ẩn này về đồn để tra hỏi.

Người thanh niên ngồi vào ghế, sắc mặt vẫn lạnh lùng, đôi mắt sâu thâm thẩm làm người khác không nhìn thấu được, ngồi đối diện là nữ cảnh sát trực ban lúc nãy.

Cô tên là Thủy Vân, năm nay 22 tuổi, ba mẹ cô làm công nhân viên chức cho nhà nước, mức lương hàng tháng cũng đủ sống, cô còn có một người em trai học lớp 7.

Cả nhà cô định cư ở Tokyo đã lâu, gia đình cô rất bình thường, cuộc sống yên ổn trôi qua từng ngày khiến cô phát chán, cô quyết định học hết Đại Học thì đi thi vào ngành cảnh sát, tuy tiền lương chỉ đủ sống qua ngày nhưng hàng ngày cô tiếp xúc với đủ loại người, việc này khiến cô tăng khả năng giao tiếp nên cô rất vui vẻ làm việc.

Thủy Vân hỏi:"Anh tên là gì?".

Nãy giờ Thủy Vân để ý, từ lúc người thanh niên này bước vào đồn thì liên tục nhìn ngó xung quanh, dù khuôn mặt hắn vẫn bình tĩnh nhưng có lúc hiện lên một tia kinh ngạc, ánh mắt sắc bén của cô đã nắm được điều này.

Một hồi lâu sau, người thanh niên trầm giọng đáp:"Tôi tên là Phương Nguyên".

Thủy Vân điền vào bảng kê khai thông tin, tiếp tục hỏi:"Anh Phương Nguyên, Takashi thấy anh ngơ ngác đi trong thành phố, anh có việc gì không?".

Phương Nguyên vẫn bình tĩnh trả lời:"Không có việc gì". Khóe miệng hắn hiện ra một tia cười lạnh.

Thủy Vân không thấy một tia cười lạnh này, tiếp tục cắm cúi viết biên bản:"Nhà anh ở đâu? anh có mang giấy tờ theo không?".

"Nhà tôi ở khu phố Nguyễn Minh Khải, không có giấy tờ".

Cuộc tra hỏi này diễn ra trong suốt 30 phút, cuối cùng Thủy Vân đành phải thả Phương Nguyên đi.

Takashi lại gần hỏi:"Thế nào? tra được gì không?".

Thủy Vân nhíu mày đáp:"Không tra được gì ngoài địa chỉ, người thanh niên này rất kì lạ tuy nhiên dáng vẻ thì có vẻ như không nối dối".

Takashi thở dài:"Thôi bỏ đi, tưởng là có việc gì nên anh mới mang hắn về đây, không có việc gì thì bỏ đi, chỉ tiếc là tốn thời gian của chúng ta mà thôi".

Thủy Vân gật đầu nói:"Ừ, thôi vậy". Đáy lòng cô hiện lên một cảm giác kì lạ, nó cho cô biết sau này sẽ còn gặp lại người thanh niên này, chẳng qua là còn lâu lắm.

Phương Nguyên đi ra khỏi đồn cảnh sát, tiếp tục đi vòng vòng quanh thành phố, trong đầu liên tục suy nghĩ.

"Hừ, Thanh Cổ Chân Nhân bày trăm phương ngàn kế bẫy ta, vậy mà mình vẫn chưa chết, ngược lại còn Xuyên Không đến một thế giới khác".

"Thế giới này rất kì lạ, không hề có Cổ Trùng hay Cổ Sư, càng đừng nói là Thiên Đình kia".

"Thế giới này rất giống với Địa Cầu của ta, không biết ở đây có phải là Địa Cầu hay không, việc bây giờ mình cần làm là phải tìm một chỗ ở cái đã rồi từ từ suy nghĩ tiếp".

"Xuân Thu Thiền đã hoàn toàn biến mất, Tiên Khiếu, Không Khiếu, Chân Nguyên cũng đều biến mất, có vẻ như mọi việc phải bắt đầu lại từ đầu".

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.