Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Cục của Phương Nguyên

Tiểu thuyết gốc · 1027 chữ

Ở Thượng Giới, Tại Thiên Đình, lúc này Phương Nguyên đang đánh nhau với Thanh Cổ Chân Nhân.

Phương Nguyên mồ hôi nhễ nhại, thương tích đầy mình, dù hiện tại tu vi hắn là Cửu Chuyển Đỉnh Phong nhưng vẫn phải cực lực chống đỡ Thanh Cổ Chân Nhân.

Thanh Cổ Chân Nhân cười lớn:"Phương Nguyên à, ngươi trăm phương ngàn kế mới có thành quả ngày hôm nay, đáng tiếc hôm nay ngươi phải bỏ mạng tại đây, tu vi của ta đã là Thập Chuyển, đây là cảnh giới siêu phàm thoát tục, ngươi vĩnh viễn không thể chạm được đâu hahaha".

Phương Nguyên đưa tay lau vết máu, lạnh nhạt nói:"Tu vi cao thì đã sao chứ? người là vạn vật chi linh, vĩnh viễn không thể thoát khỏi phàm tục".

Dứt lời, Phương Nguyên điểu động tiên nguyên, thúc giục Bạo Thiên Cổ, Bạo Thiên Cổ là tiên cổ Bát Chuyển, vừa được rót đầy tiên nguyên đã lao tới.

Thanh Cổ Chân Nhân cười ha hả, tiện tay đánh ra một luồng nguyệt quang, Bạo Thiên Cổ vỡ nát.

Phương Nguyên nhất thời phun máu tươi, lảo đảo lui năm bước.

Độ chênh lệch giữa Cửu Chuyển và Thập Chuyển không phải là ít, tựa như trời và đất vậy, một cái là sáng tạo ra thiên địa, thoát khou phép tắc trói buộc, tùy thời có thể phi thăng tiên giới, một cái là Cổ Tiên, dù là Cổ Tiên nhưng vẫn bị xiềng xích trói buộc, vĩnh viễn không thể đánh đồng với Thập Cổ.

"Đầu hàng đi Phương Nguyên! Một kẻ ma đạo bất chấp thủ đoạn, giết người vô số như ngươi không xứng được truyền thừa của Thiên Đình, càng không xứng phá vỡ xiềng xích, phi thăng Tiên Giới, ngươi hiện tại chỉ là hổ giấy mà thôi, hahaha".

Thanh Cổ Chân Nhân vận dụng Tiên Nguyên, nhất thời bên trong Tiên Khiếu 1000 viên Tiên Nguyên Thạch vỡ nát, Tiên Nguyên ầm ầm như thác lũ tràn ra bên ngoài, tạo thành hình một cơn lốc xoay tròn giữa không trung.

Cơn lốc quay vù vù, chậm rãi di chuyển đến Phương Nguyên, cơn lốc khổng lồ ngày càng lớn lên, 2000 viên Tiên Nguyên Thạch tiếp tục vỡ nát, Tiên Nguyên ào ào nhập vào cơn lốc làm nó ngày càng khổng lồ.

Đến cuối cùng, cơn lốc to đến một tòa nhà bảy tầng, cơn lốc lao đến Phương Nguyên càng lúc càng nhanh.

"Chêt đi Phương Nguyên, không một ai trong thế giới này đỡ được đòn này cả, trừ khi ngươi vận dụng Xuân Thu Thiền, đáng tiếc dòng thời gian của thế giới này đã bị lão phu khóa lại, chết đi Phương Nguyên".

Phương Nguyên sắc mặt đại biến, vội thi triển Bạo Tiên Trùng, lập tức một con cổ tiên hình một con ruồi bay ra từ Tiên Khiếu của hắn, Bạo Tiên Trùng lao tới, đáng tiếc Tiên Nguyên trong cơn lốc đã lên tới mức kinh khủng.

Bạo Tiên Trùng như một hạt cát lọt vào trong cơn bão, "Ầm" một tiếng, cơn lốc bị vỡ 1/4 nhưng vẫn như cũ lao đến Phương Nguyên.

Bạo Tiên Trùng là cổ bản mệnh của không khiếu thứ 3 của Phương Nguyên, lập tức hắn hộc máu, phun ra một ngụm tiên huyết.

Nếu Tư Đồ Ý có mặt ở đây sẽ rất ngạc nhiên vì lúc này xung quanh Phương Nguyên chỉ toàn tử khí, dường như không tìm thấy một tia sinh cơ.

Phương Nguyên lảo đảo lui về phía sau 5 bước, khẽ thở dài nói:"Số ta đã tận rồi sao".

Chỉ thấy Phương Nguyên nhìn lên bầu trời, bầu trời đầy sao, không một đám mây, vì thời gian đã ngừng lại nên từng ngọn cỏ, từng cơn gió đứng im không hề di chuyển.

Phương Chính lúc này đang ở Bắc Vực, hắn nhìn lên bầu trời đầy sao, nhìn một lúc lâu, hắn khẽ nói:"Ca ca à, rốt cuộc ngươi cũng có ngày này, ngươi chết là đáng lắm, giết của tộc Cổ Nguyệt vẫn không nháy mắt một cái, một ma đầu như ngươi đáng lẽ phải chết từ lâu rồi, chỉ là nếu ngươi chết thì vận khí của ta cũng sẽ ảnh hưởng, nhưng không sao, sau này dùng Vận Khí Cổ chậm rãi tăng lại là được, dù sao tu vi của ta đã là Cửu Chuyển, cũng coi như là bá chủ của thế giới này".

Lúc này cơn lốc đã di chuyển tới bên cạnh Phương Nguyên, côn lốc xé gió lao đến dần dần cắn nuốt từng mảnh huyết nhục của hắn.

Tóc đen của Phương Nguyên tung bay theo gió, từng mảnh vết thương dần hiện ra, dù cho hắn vận dụng Phòng Ngự Cổ và Huyết Khư Cổ cũng không chống nổi.

Phương Nguyên phun ra một ngụm máu tươi, tầm mắt của hắn dần mơ hồ, chỉ thấy Thanh Cổ Chân Nhân cười ha hả điên cuồng điều động Tiên Nguyên vào cơn lốc.

1 phút sau, Phương Nguyên phun ra một ngụm Tiên Huyết cuối cùng, hắn cố điều động cồ trùng cuối cùng trong Tiên Khiếu là Xuân Thu Thiền nhưng không hề có chút tín hiệu, tay chân hắn đều sắp đứt ra, cuối cùng, Phương Nguyên ngã xuống, ánh mắt sâu thẳm nhìn bầu trời đen kịt, ý thức dần tiêu tán.

Lúc này, Xuân Thu Thiền bỗng nhiên sáng lên, nó nổ tung tạo thành một luồng quang mang, luồng quang mang dần bao bọc Phương Nguyên, xác Phương Nguyên dần dần biến mất, không để lại một chút dấu vết nào nữa, kể cả Phòng Ngự Cổ và Huyết Khư Cổ cũng đã chết.

Thanh Cổ Chân Nhân nhìn thật lâu vào chỗ Phương Nguyên vừa biến mất, miệng lẩm bẩm một câu rất nhỏ, dường như chỉ mình hắn nghe được:"Không ngờ Xuân Thu Thiền lại kế thừa một tia ý chí của Nhân Tổ, Phương Nguyên ngươi thật may mắn, dù đã chết nhưng vẫn được trùng sinh ở một thế giới khác".

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.