Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn Bạc (2)

Tiểu thuyết gốc · 1032 chữ

Hai người dắt tay nhau trở về nhà, trên đường hai người im lặng không nói lởi nào nữa, dường như chỉ cần nhìn ánh mắt của nhau là đã hiểu.

Căn nhà trọ này có 3 tầng, tầng đầu là của bà chủ nhà trọ, tầng 2,3 mới cho thuê, phòng của Thanh Sơn ở tầng 3.

Hai người bước vào phòng, Thanh Sơn tiện tay khóa cửa chính lại.

Lý Thanh Thanh mặt đỏ ửng, nói:"Anh lại có ý đồ gì xấu phải không ???".

Thanh Sơn cười nhẹ nói:"Anh đâu có ý gì đâu, anh chỉ muốn ăn em thôi".

Lý Thanh Thanh mặt càng đỏ hơn nhưng cô bước vào trong phòng ngủ, nói khẽ:"Thanh Sơn chết tiệt chỉ biết khi dễ người ta".

Thanh Sơn ý cười càng nồng đậm, cũng bước vào phòng ngủ.

Phòng ngủ không lớn, chỉ có một chiếc giường, trên giường có hai cái gối nằm.

Thanh Sơn bước đến, vuốt ve đôi bạch ngọc, Lý Thanh Thanh cũng không chống cự mà khẽ rên rỉ:"Ư....ưm...ưm...".

Dần dần, tiếng rên rỉ ngày càng lớn, Lý Thanh Thanh ngồi trên giường, khẽ đẩy Thanh Sơn ra nói:"Chờ người ta một chút...ư....ưm...hỗn đãn".

Nói xong, Lý Thanh Thanh đứng dậy cởi dần y phục của mình.

Đến khi cởi xong hết, Lý Thanh Thanh quỳ trên giường, cơ thể lúc này trắng tinh không một vết sẹo.

Thanh Sơn tiến về phía sau Lý Thanh Thanh, côn thịt gân guốc dần lộ ra.

Chỉ một lát sau, trong phòng ngủ vang lên những tiếng rên rỉ.

1h sau, Thanh Sơn ra khỏi phòng đi lấy cốc nước, Lý Thanh Thanh nằm trong phòng thở dốc nói khẽ:"Thanh Sơn hỗn đãn....khỏe thế không biết....phù...phù....đau quá".

Lý Thanh Thanh không tự chủ được sờ sờ phía sau, nàng tức giận, bụm môi lại, cả người trùm kín chăn.

Lúc này Thanh Sơn tiến vào, thấy Lý Thanh Thanh như vậy thì cười ha hả nói:"Em sao vậy ???".

Lý Thanh Thanh nói, giọng nói có chút giận dữ mang theo một tia đau đớn:"Thanh Sơn hỗn đãn....đau quá...hừ hừ...không nhẹ một chút được à....".

Thanh Sơn sờ sờ cái mũi, nói:"Em thông cảm tý, gần đây anh hơi mệt mỏi vụ bang phái, em cứ nghỉ ngơi đi, mốt anh hứa sẽ nhẹ nhàng".

"Hừ...hừ...nói phải giữ lời đó...em ngủ đây... lần này bỏ qua cho anh...". Lý Thanh Thanh ló đầu ra, liếc nhìn Thanh Sơn một cái rồi ngủ say.

Sáng hôm sau, 8h sáng, Thanh Sơn ngồi trên ghế nhựa, hút một điếu thuốc, dựa lưng vào thành ghế.

Hắn thở ra một hơi, khói thuốc bay lơ lửng, từng làn khói mờ ảo dần dần bay lên cao rồi tiêu tán.

Đối với Phương Nguyên, Thanh Sơn có chút không phục vì hắn vốn xem Thanh Long là bang chủ, hắn vốn không tin người ngoài.

Thanh Sơn cũng là một người thông minh, vào lúc Phương Nguyên lên làm bang chủ thì hắn âm thầm sai người điều tra nhưng không có kết quả, dù hắn thông minh đến mấy cũng không nhìn thấu được Phương Nguyên, tựa như quanh người Phương Nguyên bị che kín bởi một lớp sương mờ ảo, nhìn không thấu.

Thanh Sơn thở dài một hơi, hắn cũng không hi vọng gì nhiều về đợt huấn luyện này nhưng hắn vẫn phải tham gia vì hắn là phó bang.

Đúng lúc này thì cửa phòng ngủ mở ra, Lý Thanh Thanh chậm rãi bước đến gần Thanh Sơn, cô xoa xoa vai của hắn, nói:"Đang suy nghĩ gì vậy anh ? có việc gì mệt mỏi cứ tâm sự với em".

Thanh Sơn an ủi cô:"Không có việc gì, sắp tới anh khá bận rộn đó, em đi nghỉ trước đi".

Lý Thanh Thanh nhìn Thanh Sơn hồi lâu, nói:"Dù có việc gì anh cũng phải giữ gìn sức khỏe đấy, đừng làm việc quá sức".

Thanh Sơn cười nhạt, nói:"Em ráng đợi đi, sau đợt này bang của anh sẽ yên ổn trở lại, thu nhập cũng nhiều hơn trước mấy lần, có tiền rồi chúng mình dọn ra một căn nhà khác rộng hơn".

Lý Thanh Thanh nở nụ cười ấm áp:"Vâng....em sẽ đợi...".

Nói xong, Lý Thanh Thanh bước vào nhà tắm. Với trí thông minh của Thanh Sơn thì cũng đoán được sau đợt huấn luyện này Phương Nguyên sẽ đi mở rộng địa bàn, việc chém giết là không thể tránh khỏi, cũng chính vì vậy hắn mới đoán bang Phi Hổ sẽ kiếm được rất nhiều nguồn thu nhập mới.

Sở dĩ Thanh Sơn ở căn nhà trọ tồi tàn này vì hắn muốn dồn toàn bộ tài sản phát triển bang phái, tiền bạc đối với hắn không quan trọng lắm, miễn là làm bang Phi Hổ càng hùng mạnh thì hắn sẵn lòng chấp nhận tất cả vì bang Phi Hổ là tâm huyết của hắn, là ước mơ bao nhiêu năm nay, là hi vọng đổi đời của hắn.

11h sáng, cách đợt tập huấn 1 ngày.

Phương Nguyên đang chậm rãi đi bộ trên đường Lê Văn Kiệt quận 1.

Đây là con đường sầm uất khá nổi tiếng ở đây, vì trên con đường này rất nhiều bệnh viện nổi tiếng đều tập trung ở đây.

Trong số đó phải kể đến bệnh viện Bạch Mai, theo như trong sách lịch sử kể lại thì ngày 9 tháng 8 năm 1945, 2 thành phố Hiroshima và Nagasaki bị ném bom, chính bệnh viện Bạch Mai đã tiếp nhận hàng chục nghìn người từ hai thành phố này để cứu sống họ.

Đó là một kì tích của bệnh viện Bạch Mai, từ một bệnh viện tầm trung không tiếng tăm gì ở Tokyo, sau đợt cấp cứu này đã trở thành bệnh viện số 1 Nhật Bản, vụ việc này được báo chí trong nước và quốc tế khen ngợi hết lời.

Bệnh viện Bạch Mai lúc đó diện tích chỉ khoảng 30.473 m2, sau đó phát triển nhanh đến nỗi chiếm 53.000 m², trở thành bệnh viện có diện tích lớn nhất cả nước.

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.