Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu nữ yêu tà.

Phiên bản Dịch · 1904 chữ

Ngày đó Tổ Lũng bị Huyền Vô Kỳ dọa cho bỏ chạy mặc dù là do có cao nhân giúp đỡ tuy nhiên Huyền Vô Kỳ cũng là một tên hậu bối trong suy nghĩ của y vì vậy mà không giấu nổi cơn giận. Lại thêm những ngày qua, tu vi của Tổ Lũng có sự tăng tiến vì vậy mà hiện tại thấy Huyền Vô Kỳ lập tức đỏ mắt:

- Các ngươi trốn trong núi Chiêu Diêu làm bạn với đám yêu nhân còn dám tới núi Đại Đông tìm chết?

- Chịu chết? - Huyền Vô Kỳ cười lạnh:

- Không biết ngày đó ai bị ta đánh cho tè ra quần mà bỏ chạy trối chết?

- Ngươi muốn chết?

Vừa nghe thấy Huyền Vô Kỳ nói ra sự thật trước mặt mọi người, Tổ Lũng nổi giận lôi đình, vung tay phóng ra. Một đoàn hoa lửa to bằng hạt đậu từ trong tay y lao ra rồi trong tích tắc hóa thành một vầng lửa to bằng cái đấu mà bay thẳng về phía Huyền Vô Kỳ.

Nhiệt độ của ngọn lửa khiến cho không khí xung quanh dao động. Hơi nóng của nó đủ có thể cho sắt cũng phải hóa thành nước. Tuy nhiên Huyền Vô Kỳ vẫn thản nhiên chỉ nở nụ cười lạnh. Ngay lập tức một tảng đá màu vàng xuất hiện chặn đứng lấy vầng lửa đó:

- Ta đang tự hỏi hôm nay sao ngươi kiêu ngạo như vậy, hóa ra là đã học được pháp thuật công kích quá mười trượng. Chỉ tiếc cũng vẫn là chút thủ đoạn mèo quào mà thôi.

- Tên này thật sự ngông cuồng.

Trong tiếng cười lạnh của Huyền Vô Kỳ, Tổ Lũng không kìm nổi cơn giận. Mà nam tử mặc áo choàng đen đứng bên cạnh cũng hơi nhíu mày.

- Tổ Lũng đạo hữu! Không nên nôn nóng.

Đúng lúc này, thiếu nữ được Phạm Vô Thường gọi là Bạch Lạc tiên tử chợt cất tiếng cười khanh khách, bắn từ trong tay ra một tia sáng màu lục xóa bỏ mấy đốm lửa mà Tổ Lũng phóng ra:

- Trước tiên cứ để ta nói với hắn mấy câu đã.

- Bạch Lạc tiên tử! Ngươi định làm gì? - Thấy pháp thuật của mình bị Bạch Lạc tiên tử phá vỡ, Tổ Lũng ngẩng phắt đầu mà gào lên:

- Cái thứ này có gì phải nói?

- Ngươi thấy không có nhưng ta lại có chuyện để nói a. - Bạch Lạc tiên tử cười khanh khách, để lộ hai cái lúm đồng tiền xinh xắn:

- Ngươi muốn ra tay thì chờ ta nói xong cũng chưa muộn.

- Ngươi. - Tổ Lũng nhìn Bạch Lạc tiên tử mà giận quá hóa cười:

- Được được! Để ta xem ngươi nói gì.

- Ngươi là Huyền Vô Kỳ?

Bạch Lạc tiên tử chẳng thèm để ý tới Tổ Lũng chỉ nhìn Huyền Vô Kỳ mà hỏi.

Huyền Vô Kỳ lạnh lùng gật đầu nhưng cũng không trả lời. Tuy nhiên Bạch Lạc tiên tử cũng chẳng hề giận mà cười cười, giơ tay chỉ văn sĩ áo tím bên cạnh mà nói:

- Vừa rồi hắn cũng đã nói với các ngươi hắn là Phạm Vô Thường, tông chủ Dật Vân tông. - Sau đó Bạch Lạc tiên tử lại nhìn nam tử áo choàng đen mà nói:

- Còn đây là Hác Thế Ma, đệ tử đắc ý nhất của tông chủ Ích Thích Nô phái Hắc Nguyệt.

- Đây là chương giáo Lăng Tư chân nhân núi Vương Ốc. -Bạch Lạc tiên tử lại chỉ lão đạo có mặt như ngựa đang cầm hạt minh châu màu vàng trong tay.

Bạch Lạc tiên tử cứ như vậy chỉ rồi giới thiệu cho Huyền Vô Kỳ lai lịch của những người bên mình.

Huyền Vô Kỳ chỉ cười lạnh lũng cũng không nói gì. Mặc dù hắn không hiểu ý của Bạch Lạc tiên tử nhưng cũng đã nghe thấy danh tiếng của nàng. Bạch Lạc tiên tử là tu sĩ Tây Vực, rất mê trai đẹp, làm việc phóng đãng. Cho nên mặc dù Bạch Lạc tiên tử tuy đẹp nhưng Huyền Vô Kỳ cũng chẳng hề có lấy một chút hảo cảm.

- Ngươi vừa mới sử dụng pháp quyết hệ Thổ nên chắc có được sau khi ra khỏi Thục Sơn. Hơn nữa tu vi của ngươi rất được. - Tuy nhiên Bạch Lạc tiên tử vẫn để ý tới Huyền Vô Kỳ. Thấy hắn không nói gì, nàng lại nói tiếp:

- Có điều ngươi còn chưa có Nguyên Anh có lẽ không phải là địch thủ của chúng ta. hơn nữa tu vi của Kỳ Liên Liên Thành không hề kém so với Thập Đại kim tiên, hơn xa chúng ta. Ngươi có vào núi Đại Đông cũng vô ích. Hay là ngươi đừng có xông vào nữa.

- Nếu ta xông vào thì sao?- Huyền Vô Kỳ lạnh lùng nhìn Bạch Lạc tiên tử:

- Muốn động thủ thì bắt đầu đi. Không cần phải nói nhiều.

Bạch Lạc tiên tử là thiếu nữ tộc Hồ ở Tây Vực Lâu Lan. Nơi đó chuyện nam nữ hết sức bình thường. Bạch Lạc tiên tử cũng từng có mấy người tình rất anh tuấn nhưng không biết tại sao vừa thấy Huyền Vô Kỳ nàng lại bị hấp dẫn. Hiện tại, Huyền Vô Kỳ hết sức khách khí với Bạch Lạc tiên tử nhưng có thể thấy khi hắn lên tiếng lại hơi nhếch môi. Sự lạnh lùng của hắn càng khiến cho Bạch Lạc tiên tử ưa thích, chỉ muốn ôm chặt lấy Huyền Vô Kỳ và âu yếm.

- Nếu ngươi xông vào ta thật sự không đành lòng nhìn thấy ngươi chịu chết. - Bạch Lạc tiên tử nhìn Huyền Vô Kỳ với ánh mắt nóng bỏng:

- Hay là chúng ta rời đi. Ta và ngươi trở thành đạo lữ, đừng nhúng tay vào việc phân tranh ở đây nữa.

- Chẳng trách mà ngay cả trang phục cũng quái dị như vậy. Thiếu nữ Tây Vực quả nhiên là hoang dâm, lại để ý tới tên mặt trắng này.

Nghe thấy Bạch Lạc tiên tử nói vậy, Tổ Lũng và lão đạo có khuôn mặt dài đều cười lạnh. Còn Hách Thế Ma và Phạm Vô Thường thì hơi nhíu mày.

- Làm đạo lữ của ngươi? - Ánh mắt của Huyền Vô Kỳ trở nên lạnh lùng:

- Ngươi nghĩ ta là ai?

- Chẳng lẽ ngươi thấy ta không xinh đẹp, không xứng với ngươi hay sao? - Bạch Lạc tiên tử nở nụ cười rồi khẽ rướn người để lộ vòm ngực cao vút.

- Muốn ta làm đạo lữ với ngươi cũng được. - Huyền Vô Kỳ cười lạnh nhìn đám người Tổ Lũng rồi lai nhìn Bạch lạc tiên tử mà nói:

- Trừ khi ngươi giết hết bọn chúng để cho ta đi gặp Lạc Bắc sư đệ.

- Giết hết tất cả bọn họ? Huyền Vô Kỳ! Điều kiện của ngươi quá hà khắc, ta không làm được đâu. - Bạch Lạc tiên tử buồn bã lắc đầu. Chưa kịp lên tiếng thì Hách Thế Ma đã không nhịn được ngắt lời:

- Bạch Lạc tiên tử! Ngươi thích thiếu niên tuấn tú thì chờ sau khi xong việc ở đây ta giúp ngươi tìm bảy, bám ngươi. Nói nhiều với hắn làm gì?

- Việc này khác. - Bạch Lạc tiên tử lắc đầu:

- Đám nam tử tục tằn trên thế gian làm sao như hắn được?

- Nếu không được thì muốn cái gì? - Tới lúc này, Huyền Vô Kỳ cũng không kiềm chết được mà quát to với Tổ Lũng:

- Tổ Lũng! Ngươi dám quyết một trận sinh tử với ta không?

- Huyền Vô Kỳ! Ngươi là của ta.

Cặp đùi ngọc của Bạch Lạc tiên tử khép lại, nhẹ nhàng đong đưa. Khuôn mặt nàng hơi ửng hồng. Mặc dù Bạch Lạc tiên tử đã gặp rất nhiều nam tử tuấn tú nhưng không có một ai khiến cho nàng rung động như Huyền Vô Kỳ. hơn nữa, tất cả những loại nam tử trên thế gian cho dù là người tu đạo hay công tử văn nhã thì chỉ cần nàng đong đưa mắt một cái là những người đó sẵn sàng quỳ dưới váy, cầu xin một đêm. Nhưng Huyền Vô Kỳ lại hết sức lạnh lùng, không thèm chú ý tới nàng. Mà càng như vậy, Bạch Lạc tiên tử lại càng ưa thích hắn. Hiện tại, thấy Huyền Vô Kỳ khiêu chiến Tổ Lũng, Bạch Lạc tiên tử lại càng thêm nóng người.

- Hôm nay không nghiền người thành tro thì ta không còn là họ Tổ nữa.

Vừa nghe thấy Huyền Vô Kỳ lớn tiếng hét, Tổ Lũng không kiềm chế nổi cơn giận mà hét lên. Y chẳng nói hai lời, ngón tay búng nhẹ một cái bắn ra một tia lửa to bằng ngón trỏ về phía Huyền Vô Kỳ.

Huyền Vô Kỳ không hề sợ hãi, giơ tay vẽ một cái. Lại một tảng đá to xuất hiện chặn lấy ngọn lửa của Tổ Lũng. Huyền Vô Kỳ có được Đại Diễn Tức Nguyên quyết của Hiên Viên Trọng Huyền. Điểm đặc biệt của thứ pháp quyết này đó là có thể khiến cho linh khí hệ Thổ sau khi bị tản ra lại một lần nữa tụ hợp lại. Sở dĩ nói đây là thứ pháp thuật có sức phòng ngự rất mạnh nhưng pháp thuật của Tổ Lũng cũng có một sự huyền diệu. Sau khi va chạm với tảng đá lớn của Huyền Vô Kỳ nó liền tản ra rồi hóa thành trăm sợi tơ lửa mà tiếp tục lao về phía Huyền Vô Kỳ.

Huyền Vô Kỳ không ngờ có sự biến hóa như vậy nên vội vàng sử dụng kiếm quang để lao lên. Nhưng cho dù như vậy thì vẫn có mấy tia lửa dính lên người gã.

Hơn mười tia lửa dính lên người Huyền Vô Kỳ cũng không tản ra mà như một mũi tên nhọn xuyên thủng trên người Huyền Vô Kỳ mấy cái lỗ.

Mặc dù tránh được chỗ yếu hại nhưng cơn đau cũng khiến cho Huyền Vô Kỳ không nhịn được phải rên lên một tiếng. Người gã hơi rung động, nét mặt không giấu được sự đau đớn.

- Huyền Vô Kỳ sư đệ.

Nhìn thấy cảnh đó, Lạn Hàng lập tức kêu lên kinh hãi. Tuy nhiên Huyền Vô Kỳ vẫn cắn răng thốt lên lạnh lùng:

- Sư huynh! Huynh không cần phải ra tay. Đây là ý của đệ, đệ sẽ xử lý gã.

- Chết đến nơi mà vẫn còn mạnh miệng.

Tổ Lũng nhớ tới ngày đó bị Huyền Vô Kỳ đánh cho bỏ chạy mà oán hận. Y cũng chỉ nghĩ Huyền Vô Kỳ chiếm được tiên cơ, cũng chỉ sử dụng được thổ khôi chứ không thể phóng ra được pháp quyết nào khác. Hơn nữa, trong hai năm qua, Tổ Lũng cũng gặp được một vài chuyện tu được vài thứ pháp thuật hệ Hỏa lợi hại, tu vi tiến cũng nhanh. Hiện tại thấy Huyền Vô Kỳ bị mình đánh cho bị thương thì sự tự tin lập tức tăng vọt.

Bạn đang đọc La Phù của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.