Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý Chí Hệ Thống : Cút !!!

Tiểu thuyết gốc · 2109 chữ

Sau khi chuyến đi dã ngoại kết thúc, mọi người đều quay lại thế giới của mình. Tất cả đều mang theo những kỷ niệm vui vẻ, như là lúc dạy cho người nào đó về Sự Dữ Dội Của Xã Hội. Chỉ tội nghiệp Hinashin, đến bây giờ chắc vẫn chưa tỉnh dậy.

Valoris : Thật là một ngày đẹp trời.

Akame : Cục Trưởng buổi sáng tốt lành.

Nyaruko : Tại sao lại vậy chứ, lại chết nữa sao !?

Kaname Madoka : Có chuyện gì thế ?

Gaia : Nyaruko sẽ chết sao ?

Valoris : Chết hảo.

Akemi Homura : Cục Trưởng ngươi đoạt lời kịch của ta.

Yoshinon : Tại sao lại thế ? Mới hôm qua còn tốt mà sao lại chết ?

Nyaruko : Ta còn sống a, nhân vật trong game của ta chết.

Akemi Homura : Đáng tiếc.

Sakata Gintoki : Chết thì thôi chứ có sao đâu, chỉ là game thôi mà.

Nyaruko : Nhưng ta đã gần giết được con boss rồi, đáng hận. Cả một đêm cố gắng không qua màn được.

Emiya Shirou : Cả một đêm chơi game, Nyaruko ngươi phải biết tiết chế a.

Nyaruko : Đáng hận a, tại sao cái game này lại khó đến như vậy. Cứ như thể nó đang cổ vũ ta đập cái PS4 ra vậy.

Valoris : Ngươi dám đập cái PS4 của ta thì cẩn thận đầu chó của mình.

Sakata Gintoki : Nó là game gì mà lại khó đến vậy.

Nyaruko : Black Soul 3.

Valoris : Oh, ra là nó.

Kaname Madoka : Cục trưởng biết game đó.

Valoris : Làm sao ta có thể quên thủ phạm đã khiến ta đập nát PS4-chan đệ nhất, đệ nhị, đệ tam và đệ tứ được. Nhân tiện, cái mà Nyaruko đang dùng là PS4-chan đệ ngũ.

Nyaruko : …

[ Phát hiện luân hồi giả tại thế giới Honkai Impact, mời mau chóng đi khu trục ]

Akame : Có nhiệm vụ.

Valoris : Hay lắm !!!! Ta đợi ngày này đã lâu rồi !!!

Sakata Gintoki : Hử, Cục Trưởng hăng hái bất thường a.

Valoris : Hệ thống đâu, mau đi ra. Ta muốn biết vị trí của tên khốn Otto !!!

Nyaruko : Ây, Otto là ai ? Luân hồi giả sao ?

[ Ý Chí Hệ Thống đã tải lên một ảnh ]

Ý Chí Hệ Thống : Cục Trưởng ngươi muốn làm gì, luân hồi giả lần này tên là Lonaran. Hắn đang ở biển lượng tử, mời mau chóng đi khu trục.

Valoris : Luân hồi giả để sau, ta muốn biết vị trí của Otto a.

Shinpachi : Cục Trưởng ngươi muốn gì ở người tên Otto này ?

Artoria Pendragon : Hiếu kì.JPG

Ý Chí Hệ Thống : Otto là một người thuộc thế giới Honkai Impact, nhưng tại sao ngươi lại quan tâm đến hắn hả Cục Trưởng ?

Valoris : Hỏi thừa, có cơ trưởng nào của Hyperion lại không muốn đánh bạo đầu chó của Otto chứ ?

Nyaruko : Cơ trưởng !? Cục Trưởng từng làm cơ trưởng ư ?

Valoris : Đương nhiên.

Sakata Gintoki : Oh, cảm giác làm cơ trưởng như thế nào vậy ?

Valoris : Nói sao nhỉ… Cứ nghĩ mình sẽ được làm nam chính harem, ai ngờ lọt nhầm vào cái động bách hợp.

Nyaruko : ???

Emiya Shirou : ???

Chloe : ???

Ý Chí Hệ Thống : Cục Trưởng ngươi cứ tuỳ ý làm bậy ở thế giới khác là không được. Như vậy thì ngươi có khác gì lũ luân hồi giả đâu ?

Valoris : Không quan tâm… Ta muốn tấu hắn a.

Ý Chí Hệ Thống : Viết kiểm điểm bảy ngày.

Valoris : …

Kaname Madoka : Cục trưởng ngươi nên từ bỏ đi. Thức khuya là không tốt.

Chủ Thần : Có chuyện gì thế ? Oh, luân hồi giả ? Lonaran… Là hắn sao ?

Akame : Chủ Thần biết tên này ?

Chủ Thần : Đương nhiên, ta là chúa tể của không gian luân hồi. Làm gì có luân hồi giả nào ta không nhận ra. Tên này tuy không quá mạnh, nhưng năng lực của hắn lại rất khó nhằn.

Gaia : Là sao ?

Chủ Thần : Năng lực của tên này là Mộng Cảnh. Có thể khiến người khác bị rơi vào ảo giác mà hắn muốn.

Sakata Gintoki : Ảo giác, có gì đáng sợ chứ. Chúng vốn không phải là thật a.

Valoris : Cũng không hẳn, còn tuỳ vào cách ngươi dùng nó. Giả sử như ta đưa cho ngươi lựu đạn đã rút chốt nhưng lại nguỵ trang nó thành quả xoài vậy.

Sakata Gintoki : …

Kaname Madoka : Cục trưởng quá đáng sợ a…

Emiya Shirou : Ta nghĩ Cục Trưởng nói đúng, chúng ta nên cẩn thận khi đối đầu với hắn.

Valoris : Ừm… Được rồi, vậy để ta đi trước. Các ngươi ở lại hậu cần, nếu cần trợ giúp ta sẽ gọi.

Kaname Madoka : Cục Trưởng ngươi đi một mình có ổn không ?

Valoris : Đương nhiên, Valoris ta vững như lão cẩu.

Nyaruko : Tại sao Cục Trưởng lại nở một nụ cười đáng sợ như vậy ?

Akemi Homura : Luôn cảm thấy hắn đi một mình là để tấu cái tên Otto kia.

Ý Chí Hệ Thống : Cục Trưởng nếu dám làm thế, kiểm điểm hầu hạ.

Valoris : Hừ…

Nyaruko : Lại nói, lúc trước Cục Trưởng cũng từng làm phá rối cốt truyện. Nhưng chỉ khi reset thế giới mới bị bắt phạt, vậy thì đáng lẽ tẩn một người nào đó thì không đến mức chứ ?

Ý Chí Hệ Thống : Là ta giúp hắn chùi đít a, bằng không hắn phải viết kiểm điểm ít nhất một tháng.

Valoris : Ân, bạn tốt. Vậy ngươi giúp ta chùi đít lần này nữa.

Ý Chí Hệ Thống : Cút !!!

Valoris : Hứ…

Trong Biển Lượng Tử, có một nữ hài luôn lang thang một cách vô định. Nàng đã bị kẹt ở nơi này lâu lắm rồi, tại cái nơi mà không có gì ngoài những con quái vật lượng tử, thứ duy nhất làm bạn với nàng là sự cô độc, nỗi nhớ về người chị gái Bronya và một nhân cách khác của mình.

Hôm nay, nàng vẫn bước đi trong trong cái thế giới này. Không mục đích, không lý do. Nàng bước đi bởi vì đó là thứ duy nhất giữ cho nàng cảm thấy mình còn tồn tại.

-Ngươi là Seele đúng chứ ?

-!?

Bỗng nhiên có một tiếng gọi từ đằng xa vọng đến, Seele ngạc nhiên. Bởi vì nàng không nghĩ rằng sẽ có người khác tồn tại ở không gian này.

Đó là một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt già dặn. Mặc một bộ đồ tây lịch sự. Mặc dù rất tò mò, nhưng nàng cũng nhanh chóng đề cao cảnh giác, bởi vì hắn toả ra một luồng khí tức khiến người khác bất an.

Người này chính là Lonaran, một luân hồi giả. Sau khi bị đưa đến thế giới này khoảng vài ngày, hắn nhận được một hệ thống kỳ lạ. Nó yêu cầu hắn phải lấy mạng của những mục tiêu chỉ định, và nếu hoàn thành thì sẽ nhận được một khoản điểm thưởng dùng để gia tăng sức mạnh của bản thân. Mà thân là luân hồi giả hắn đối với lực lượng có một khát vọng mãnh liệt, bao nhiêu cũng không đủ.

Và mục tiêu lần này là cô gái tên Seele, cái mạng của nàng sẽ mang đến cho hắn một lượng điểm thưởng khổng lồ. Sau khi nhận nhiệm vụ thì một cánh cổng dẫn đến biển lượng tử mở ra, và hắn bắt đầu cuộc săn của mình. Sau vài tháng tìm kiếm, hắn cuối cùng cũng đã nhìn thấy mục tiêu của mình. Sẵn sàng để giết chóc.

Seele bất an nhìn người lạ mặt bước đến gần, và mỗi một bước hơi thở tử vong lại càng gần hơn. Sự sợ hãi khiến cho nàng gần như chôn chân ở một chỗ.

“Chạy mau !!!”

Chỉ đến khi một tiếng hét từ sâu trong tâm hồn vọng lên trong tâm trí mình, nàng mới thoát khỏi sự chi phối của nỗi sợ. Quả quyết quay đầu chạy trốn.

Nhưng chỉ được vài bước, một đàn quái vật lượng tử đột nhiên xuất hiện chặn đường. Seele ngạc nhiên, tại sao đột nhiên bọn chúng lại xuất hiện đông như vậy !?

Một con trong số chúng đột nhiên nhảy đến tấn công, nàng nhanh chóng né đòn. Triệu hồi ra lưỡi hái Đồng Dao, cắt lẹm qua cổ của nó. Để sinh tồn được ở biển lượng tử, ngay cả một cô gái lương thiện như Seele cũng phải học cách tự bảo vệ mình trước những nguy hiểm ở đây. Sau khi phản công, nàng quyết định rút lui. Đối đầu với một lượng lớn quái vật lượng tử không phải là một lựa chọn khôn ngoan, chưa kể đến là còn một kẻ lạ mặt đang rình rập nữa.

“Seele, cẩn thận !!!”

Đột nhiên, một con dao từ đâu bay đến, nhắm thẳng vào trái tim nàng. Seele dơ lưỡi hái lên để chặn, nhưng nó bay xuyên qua Đồng Dao, cắm vào bụng nàng.

-Hự… Aaa… !!!

Nàng đau đớn ngã xuống, rõ ràng là lúc đó đã đỡ được rồi, nhưng nó lại bay xuyên qua lưỡi hái của nàng. Hơn nữa mục tiêu cũng đi lệch xuống dưới bụng. Seele hoàn toàn không hiểu được tại sao lại như vậy.

Nhưng Lonaran không cho nàng nhiều thời gian suy nghĩ như vậy, hắn nhanh chóng lao đến, trong tay nhiều hơn một thanh kiếm.

-Chết đi !!!

Ngay khi sắp đắc thủ, Seele đột nhiên phản công. Huy động Đồng Dao như một cơn bão, nàng cắt hắn ra thành từng mảnh nhỏ trong một giây. Lúc này ánh mắt của nàng có màu đỏ như máu, đây là nhân cách thứ hai đã chiếm lấy quyền điều khiển. Nàng lạnh lùng nhìn đống thịt lộn xộn trước mắt, rút con dao ra và vết thương bắt đầu lành lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cơ thể của nàng giờ đây gần giống như là lũ quái vật lượng tử vậy, có thể hồi phục hầu hết các vết thương một cách dễ dàng.

Nhưng trong sát na, một cỗ cảm giác tử vong ập tới. Nàng ngay lập tức tránh ra khỏi chỗ đang đứng, nhưng đã quá muộn. Một lưỡi kiếm đâm xuyên qua ngực nàng, mà lonaran kẻ đáng ra đã chết lại chính là người đã tấn công.

-Ngươi…

-Ta làm sao lại có thể chết dễ dàng như vậy được.

Hắn vừa nói, vừa kéo rạch vết thương ra. Lưỡi kiếm sắc bén hướng lên phía vai nàng di chuyển, huyết hồng bắn ra giống như là những đoá hoa bỉ ngạn rơi tứ tung. Seele không thể chống đỡ được thương thế mà ngã gục. Một vết thương dài từ vai kéo xuống cổ nàng trông thật kinh khủng, nếu không phải có sức hồi phục mạnh mẽ chống đỡ đoán chừng nàng đã mất mạng.

Nhưng dù là vậy thì bây giờ nàng cũng không thể di chuyển dù là nửa phân, không khác gì cá nằm trên thớt cả. Lonaran cuồng ngạo cười một tiếng, đối phó với nàng quá dễ, nếu so với lũ quái vật trong không gian luân hồi thì con mồi lần này không khác gì một chú thỏ cả. Hắn nhắm thẳng vào đầu của nàng mà vung kiếm. Seele lúc này chỉ có thể bất lực nhìn lưỡi kiếm cách mình ngày một gần, nàng bất giác nhắm mắt lại.

Nhưng chờ một lúc vẫn không có gì xảy ra cả, nàng ngạc nhiên mở mắt. Lưỡi kiếm còn cách trán nàng đúng vài phân, nhưng nó lại không thể tiến lên tiếp.

-Ngươi… Ngươi là ai !?

Lenoran giận dữ thét lên, nhiệm vụ đã sắp hoàn thành rồi nhưng lại gặp phải kì đà cản mũi. Một thằng lùn không biết từ khi nào đã đứng cạnh hắn, mặc dù hai tay đang đút trong túi quần nhưng tên này lại khiến cho lưỡi kiếm của hắn không thể tiến thêm nửa phân.

-Ta chỉ là một Stand User qua đường thôi. Nhớ lấy.

Bạn đang đọc Là Ai Mang Lệch Quần Viên Của Ta !? sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.