Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Cứu

Phiên bản Dịch · 2518 chữ

Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

Kỳ thực là, Lâm gia cũng không phải hoàn toàn không biết Vệ Thư Tuân đang làm gì, dù sao mấy năm trước Vệ Thư Tuân còn là minh tinh, sự kiện y tham gia nghiên cứu dự án

Hàng không có người lái

bùng nổ, sau đó Chu Tuyền công nhiên ở chung với Vệ Thư Tuân, Lâm gia đều tra qua.

Nhưng mà, nghiên cứu viên có phân cấp bậc, tỷ như trợ lý Vệ Thư Tuân ban đầu làm, tỷ như công nhân kỹ thuật bên ngoài, dựa theo công trình kiến trúc để so sánh, bọn họ chỉ là công nhân thời vụ chuyển gạch thôi, không quan trọng gì.

Lâm gia chính là đối với Vệ Thư Tuân như vậy.

Dù sao Vệ Thư Tuân thật sự quá trẻ, không cần nghĩ cũng biết y nhiều lắm là sai vặt thôi.

Đương nhiên đó đều chỉ là suy nghĩ của Lâm gia, dù sao bọn họ không có khả năng tra được chuyện của trung tâm hàng không.

Năm trước trung tâm hàng không lại tiến hành một lần dự án

Hàng không có người lái

, lúc này đã không có tin tức của Vệ Thư Tuân, trong tư liệu Lâm gia nhận được, Vệ Thư Tuân từ khi tốt nghiệp liền vẫn ở trong trường học lên, giờ ngay cả việc làm cũng không có.

Một nghiên cứu sinh không có thân phận địa vị, xuất thân bình thường như vậy, giết y lại sợ cái gì chứ? Trừ Chu Tuyền, cho dù là cha mẹ ruột cũng không có năng lực báo thù cho y, mà một mình Chu Tuyền cũng diệt không được Lâm gia, Chu gia sẽ không cho phép y mang theo cả gia tộc đồng quy vu tận.

Đúng là nghĩ như vậy, Lâm gia mới khinh khi nhẹ bẫng mà ra lệnh giết chết Vệ Thư Tuân.

Tưởng tượng Chu Tuyền trịnh thượng kia lộ ra vẻ mặt thống khổ, không ít người hưng phấn cười rộ lên.

Dựa theo tình huống bình thường mà nói, quả thật sẽ như thế.

Lâm gia chỉ cần phòng bị trả thù đến từ Chu Tuyền, về phần bản thân Vệ Thư Tuân, một nghiên cứu sinh, một thằng diễn viên nhỏ hơn hai mươi tuổi, chết rồi cũng chỉ lên tin tức chút, fan trên mạng thương tiếc chút —— bình thường mà nói, cũng chỉ đến đó thôi.

Ngay cả Chu Tuyền cũng cho rằng như thế, cứu không được Thư Tuân, hắn liền cùng Lâm gia đồng quy vu tận —— Chu Tuyền chuẩn bị xuất phát là tính toán như vậy —— sau đó hắn bị bộ an ninh quốc gia ngăn cản.

Chuyện Vệ Thư Tuân có thể bị bắt cóc rộ lên, thậm chí lên cả báo, đồng nghiệp trung tâm hàng không tự nhiên cũng thấy được. Vệ Thư Tuân vừa tham dự phóng vệ tinh gián điệp liền bị bắt cóc, thật sự không thể không làm trung tâm hoài nghi, hơn nữa cũng lo lắng Vệ Thư Tuân gặp chuyện không may, vì thế trung tâm liền báo nguy.

Trung tâm hàng không báo cảnh sát và người bình thường báo cảnh sát rất khác nhau, trung tâm người ta chỉ quen có bộ an ninh quốc gia thôi. Mà bộ an ninh quốc gia đồng thời nhận được tin

Hàng không Tây Lâm

Hàng không Bắc Hoa

báo nguy, yêu cầu bọn họ lập tức giải cứu Vệ Thư Tuân, tự nhiên không có khả năng không coi trọng, lại biết được Vệ Thư Tuân vừa tham dự phóng vệ tinh gián điệp, bộ an ninh quốc gia thân ở trung tâm chính trị, lập tức mưu luận.

Vệ Thư Tuân tham dự nghiên cứu dự án

Hàng không có người lái

vài năm trước còn có tin tức, phóng vệ tinh bình thường y cũng tham gia không ít, trước kia thường xuyên đi tới đi lui giữa trường học và trung tâm hàng không, nhiều năm như vậy cũng không thấy ai muốn bắt cóc y. Cố tình y vừa tham gia dự án vệ tinh gián điệp là bị bắt cóc, nếu không phải ngẫu nhiên bị fan của y nhìn thấy, Vệ Thư Tuân đang trong thời gian nghỉ phép ít nhất phải mười ngày sau mới được trung tâm hàng không phát hiện, đến lúc đó cũng không biết ở đâu rồi.

Lại tra chức vị của Vệ Thư Tuân ở trung tâm hàng không, nghiên cứu viên trung tâm của bộ nghiên cứu tàu vũ trụ Tây Lâm, tổng chỉ huy dự bị hàng không, một tuần trước mới tham dự phóng vệ tinh gián điệp, hạng mục tham dự đều là chủ chốt, cố tình vì độ tuổi, chức vụ lại không trọng yếu đến để quân bộ phái người bảo hộ.

Đối với thế lực ngoại cảnh mà nói, quả thực chính là đối tượng bắt cóc tốt nhất, hơn nữa thời gian quá mức trùng hợp, muốn người ta không nghi ngờ cũng không được.

Bộ an ninh quốc gia hành động mau lẹ, lập tức tiếp nhận tình báo điều tra của cảnh sát, thậm chí khống chế luôn cảnh sát đang điều tra. Bởi vì bọn họ từ dấu vết để lại phát hiện, khi điều tra vụ bắt cóc này, có cảnh sát đang âm thầm phá rối. Rất nhanh bộ an ninh quốc gia lại phát hiện Chu Tuyền dị thường, lấy năng lực của họ, tự nhiên có thể tra ra tin Vệ Thư Tuân bị bắt cóc là do Chu Tuyền tung ra, vì thế liền đến hỏi chuyện.

Từ sau khi tiến vào trung tâm hàng không, Vệ Thư Tuân sẽ không nhắc đến nội dung công việc, thậm chí trừ mấy người bạn thân, những người khác đều không biết y làm việc ở đâu, Chu Tuyền cũng không hỏi đến. Không ngờ công việc của Thư Tuân lại có thề khiến bộ an ninh quốc gia xuất động bảo hộ, ngay từ đầu bị bọn họ coi thành nghi phạm chất vấn, Chu Tuyền ngây ngẩn cả người.

Sớm biết như thế, hắn liền chuẩn bị kế hoạch khác, nhất định có thể làm cho Lâm gia vạn kiếp bất phục.

Nhưng suy nghĩ này chỉ chợt lóe mà qua, cho dù có cơ hội, hắn cũng tuyệt đối không dám lấy an toàn của Thư Tuân làm tiền đặt cược.

Vì thế không cần bộ an ninh quốc gia nói thêm cái gì, Chu Tuyền lập tức báo ra tất cả sự tình. Về phần vì sao biết Vệ Thư Tuân bị bắt cóc, vì sao biết y bị nhốt ở đâu, Chu Tuyền thống nhất dùng “Đây là phương thức liên lạc chỉ có hai chúng tôi mới biết được” để giải thích.

“Dù sao Thư Tuân là khoa học gia, cứ thích chế tạo một số thứ linh tinh.” Chu Tuyền vừa nói, một bên sờ sờ chiếc nhẫn trên ngón áp út.

Hai người của bộ an ninh quốc gia thật sự cũng không hỏi rõ ra, khoa học gia luôn có chút vài phát minh nhỏ của mình, cũng không kỳ quái. Về phần Chu Tuyền và Vệ Thư Tuân là quan hệ người yêu, cũng đã được xác nhận, vì thế hai người nhanh chóng truyền mệnh lệnh hành động.

Lúc người của Lâm gia còn đắc chí nghĩ đến có thể làm Chu Tuyền thống khổ, đặc công quân đội của bộ an ninh quốc gia đã ở trên đường.

“… Thư Tuân… Vệ Thư Tuân…”

Vệ Thư Tuân mơ mơ màng màng nghe có người không ngừng gọi tên mình, mở mắt ra, trước mắt chỉ có một mảnh bóng tối, không biết mình đang ở đâu.

“Thư Tuân, tỉnh rồi sao?”

Máy học tập… Đúng rồi, y đột nhiên bị người phun thuốc hôn mê!

Giật giật, phát hiện tay chân mình bị trói chặt, nút thắt cực kỳ phức tạp, cách tháo nút Chu Tuyền đã từng dạy y cũng không thể tháo ra.

“Máy học tập, sao lại thế này?”

“Cậu bị bắt cóc.”

“Tao biết, là ai làm? Vì sao?”

“Chu Tuyền nói là Lâm gia làm, anh ta hiện đang tới cứu cậu.”

“Lâm gia…?” Vệ Thư Tuân kỳ thực rất khó hiểu, tuy thằng chắt Vệ Thừa của y trong tương lai là địch nhân với Lâm gia, nhưng y với cái nhà đó hiện tại hoàn toàn không cùng xuất hiện, Lâm gia và Chu gia có thù oán, cứ muốn hại kẻ ngoài biên chế là y là muốn cái gì?

Lúc Vệ Thư Tuân ý đồ cởi dây thừng, tên cựu bộ đội đặc chủng xuất ngũ kia nhận được lệnh của Lâm gia, lập tức chuyển thành sát thủ đi vào kho hàng.

Nếu không cân nhấc giải quyết hậu quả, giết người chẳng qua là tốn mấy giây vặn gãy cổ thôi, sau đó hắn có thể rút lui đi rồi, Lâm gia nói sẽ giải quyết vấn đề tiếp theo, bởi vậy hắn vừa vào liền tính trực tiếp giết chết Vệ Thư Tuân.

Vệ Thư Tuân giãy dụa chỉ làm dây thừng hơi lỏng một chút, vẫn không thể giãy thoát, máy học tập nói: “Chu Tuyền còn chưa tới, không còn kịp rồi.”

Sau đó nó lập tức khống chế thân thể Vệ Thư Tuân.

Cổ tay lấy phương thức vặn vẹo đè ép, nhanh chóng giãy ra khỏi dây thừng, Vệ Thư Tuân kêu to “Đau quá, gãy xương!” trong ý thức. Nhưng biết hiện tại là tình huống nguy cấp, cũng không phản đối hành vi của máy học tập.

Dây thừng trên chân không kịp tháo ra, máy học tập mặt không chút thay đổi lấy tay chống đất, một cái đá ngang hất tên sát thủ đang tới gần phải lùi về sau.

Tên sát thủ kia hơi bất ngờ, nhưng không để Vệ Thư Tuân vào mắt, lấy lưỡi lê trên người ra đâm vào y.

Máy học tập một cái lộn ngược ra sau, hai chân đúng lúc chặn lại lưỡi lê của tên bộ đội đặc chủng, cứa một cái, dây thừng trên chân lập tức đứt. Tay của Vệ Thư Tuân đã gãy xương, nó cũng không tính tăng thêm vết thương của Vệ Thư Tuân, chỉ cần có thể tự bảo vệ mình là được, dù sao Chu Tuyền sắp đến.

Lúc đặc công quân đội tiếp cận, máy học tập đã phát hiện bọn họ, lập tức chấm dứt triền đấu với tên sát thủ, bó tay chịu trói.

Sát thủ thở hổn hển bóp cổ Vệ Thư Tuân, tức giận giơ lưỡi lê lên: “Đi chết đi!”

Tiếng súng phía sau vang lên, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đặc công của bộ an ninh quốc gia đuổi tới, trực tiếp đánh gãy cổ tay hắn, cũng kìm hắn xuống mặt đất.

Vệ Thư Tuân được nhanh chóng bảo vệ, khi Chu Tuyền chạy tới, y đã được nâng lên cáng.

“Thư Tuân!” Chu Tuyền muốn cầm lấy tay Vệ Thư Tuân, lại phát hiện tay y mất tự nhiên vặn vẹo, hận đến khoé mắt muốn nứt ra: “Em yên tâm, Thư Tuân, anh sẽ không bỏ qua cho chúng.”

Thuốc mê trên người còn chưa hoàn toàn biến mất, còn đấm đá một hồi, Vệ Thư Tuân vừa mệt vừa đau, dặn dò Chu Tuyền “Nói cho cha mẹ em không sao”, liền ngủ mất.

Khi tỉnh lại đã là chiều ngày hôm sau, nằm trong phòng bệnh ở bệnh viện, hai cổ tay đều bị bó thạch cao không thể động đậy, Chu Tuyền canh giữ bên giường, thấy y mở mắt ra liền vui sướng hỏi: “Thư Tuân em tỉnh rồi, có chỗ nào không thoải mái không?”

“Muốn ói quá…” Chắc do di chứng thuốc mê, trong miệng có vị đắng chát, Vệ Thư Tuân nhíu mày: “Nước.”

Chu Tuyền lập tức rót ly nước cho y, đang uống, cửa phòng bệnh mở ra, Cha Vệ Mẹ Vệ hai mắt đỏ bừng tiến vào, phía sau đi theo một sĩ quan lạ mặt.

“Thư Tuân!” Cha Vệ Mẹ Vệ hôm qua suốt đêm chạy đến, canh chừng con cả đêm, thấy y tỉnh lại, Mẹ Vệ đau lòng đến rơi lệ: “Hù chết mẹ rồi, may mà con không sao, bằng không mẹ không sống nữa, đám bắt cóc trời đánh đó…”

Bọn họ chỉ nghĩ đây là vụ bắt cóc tống tiền bình thường, bọn bắt cóc đã bị bắt, cho nên chỉ đơn thuần phẫn nộ bọn bắt cóc làm con mình bị thương.

Chờ trấn an Cha Vệ Mẹ Vệ xong, sĩ quan lạ mặt kia nhờ Chu Tuyền đưa họ đi, bắt đầu một mình hỏi.

“Vệ Thư Tuân, anh có quen bọn bắt cóc kia không?”

Vệ Thư Tuân lắc đầu: “Không quen.”

“Hi vọng anh có thể trả lời rõ, khi bắt cóc anh, hắn có nói cái gì không?”

Máy học tập đột nhiên khống chế thân thể Vệ Thư Tuân, thay y đáp: “Hắn hỏi tôi chuyện vệ tinh gián điệp.”

Hả? Máy học tập?!

Vệ Thư Tuân hỏi trong ý thức: “Mày đang làm gì vậy?”

“Chu Tuyền nói, muốn kéo Lâm gia vào.” Máy học tập đáp.

Sĩ quan kia vẻ mặt lạnh lẽo, trong mắt lộ ra quả nhiên, tiếp tục hỏi: “Có nhìn thấy hắn từng liên lạc với ai không?”

“Có, trên đường hắn nhận mấy cú điện thoại, nhưng cụ thể nói gì, tôi không nghe thấy..”

Sĩ quan tuy một mình hỏi Vệ Thư Tuân, nhưng máy học tập và Chu Tuyền có thể trực tiếp liên hệ, vì thế thông qua Chu Tuyền điều khiển, thật sự đưa một vụ bắt cóc đơn thuần dối lừa thành đại án gián điệp. Có Chu Tuyền trực tiếp nhắc nhở, máy học tập (Vệ Thư Tuân) trả lời không làm cho sĩ quan bộ an ninh quốc gia nghi ngờ chút nào, tình huống hoàn toàn phù hợp suy đoán của bọn họ đối với sự kiện bắt cóc này.

Chờ sĩ quan kia rời đi, Vệ Thư Tuân chất vấn máy học tập: “Làm như vậy không được, bọn họ chỉ cần thẩm vấn bọn bắt cóc là biết thật giả.”

“Bọn bắt cóc tối qua đã tự sát.” Máy học tập dùng giọng điện tử cứng nhắc đáp

Khi cùng bọn bắt cóc đánh nhau, máy học tập đã thông qua miệng vết thương nhỏ đưa người máy sinh vật nano vào, đêm đó, khống chế bọn cướp tự sát.

Cũng bởi vậy, bọn cướp dưới sự theo dõi gắt gao vẫn có thể tự sát, càng tăng thêm hoài nghi của bộ an ninh quốc gia.

Vệ Thư Tuân không biết chân tướng, cảm thán: “Bọn bắt cóc đó cũng quá trung thành với Lâm gia!”

Bạn đang đọc Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống của Thiên Manh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.