Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cay Quá

Tiểu thuyết gốc · 1144 chữ

Bỏ qua bãi chiến trường tàn khốc khi nãy, bốn người nhanh chóng di chuyển đến gần bộ lạc Đá Hoang, không ngừng dặn lòng là bộ lạc yếu kém kia không thể làm được chuyện như thế.

Có điều, mọi thứ lại phủ nhận suy nghĩ đó, vì vừa tới ngay trước lùm cây, ranh giới với bãi đá trước mặt, đập vào mắt bọn họ là hai cây sào cao 2 thước, trên đó treo thủ cấp của cả Mãnh Hổ tàn bạo và Ưng Tuyết thiên uy.

_ Dũng... dũng sĩ, ta... ta không bị đui hả? Đó là Ưng Tuyết và... và Mãnh.

Đôi mắt tên Ito hiện rõ lên vẻ sợ sệt, gương mặt bặm trợ, quen với những trận chiến, những cuộc đi săn tàn khốc nhất, cũng phải hoảng hốt, cắn răng cố gạt đi suy nghĩ, sự thật trước mặt mà lầm bầm nói:

_ Không thể, đám kiến này không thể.

_ Thần linh au, chúng giết đến hai chúa thú, quá đáng sợ - Tên kế bên cũng trầm trồ.

_ Ta không tin, các ngươi cứ quan sát kĩ đã - Ito trấn an.

Ánh mắt của bọn họ nhìn, chăm chú vào khu hang động đá cao lớn phía trước, nơi mà bộ lạc Đá Hoang đang sinh sống.

Khung cảnh kì lạ, choáng ngợp trước mắt bọn chúng, ngay bãi đá khô khan đó có 3 cái gian kì lạ được dựng lên, đang bừng bừng lửa đỏ, các cột khói nghi ngút bốc lên thẳng tắp, được thay phiên nhau giữ lửa bởi tận 3 người mỗi gian, sau lưng còn có 1 2 chiến binh canh chừng, bảo vệ.

Bên phải bãi đá, có nhóm đang chăm chú xử lí bộ da thú lớn như tấm bạt, mà nếu nhìn kĩ không khó nhận ra vết vằn rõ, một nét đặc điểm của loài Mãnh đáng sợ kia.

Phía ngược lại, bên trái bãi đá, tốp tốp người đang thay phiên nhau gắn những sợi lông vào thanh cây thẳng, màu lông trắng phau đó, dễ dàng biết được là của loài nào, đó là của Ưng Tuyết, bá chủ bầu trời của thung lũng.

Còn ngay trước cửa hang, nơi tập trung đông các chiến binh, đám người đó trải ra nào là hàng đống những vũ khí sắc nhọn, bén ngót lấy từ móng, răng cả hai loài.

Một bức tranh sinh hoạt bình dị, tấp nập của bộ lạc Đá Hoang, tô điểm thêm là hai cái đầu thú treo ở giữa cũng đó khiến đám dò la tin tức của Vũ Chiến bộ lạc hoảng hốt, đôi mắt không ngừng cảm thán.

_ Dũng Sĩ, bọn chúng săn cả Mãnh và Ưng Tuyết, quá đáng sợ - Thân hình nhỏ rỉ vào tai Ito.

Từ trước đên nay, Ito đã chinh chiến nhiều bộ lạc lớn nhỏ khác nhau, nhưng hắn chưa bao giờ gặp bộ lạc nào săn được cả những biểu tượng chúa tể hung bạo như thế cả.

_ Im đi, ta không đui - Ito cáu gắt.

Ba người đứng sau co rúm, lùi lại im lặng không nói gì, bởi chức Dũng Sĩ của Ito rất có địa vị trong bộ lạc, không dám đùa cợt.

_ Đi, chúng ta nói lại cho tù trưởng.

Bọn phía sau nghe lệnh của Ito, gật đầu theo sau, từ từ bốn người hòa vào màu xanh của cây cỏ, rồi biến mất.

Trở lại trước cửa hang của bộ lạc Đá Hoang, Minh Phong và các chiến binh bộ lạc đang cặm cụi làm việc, số là tổng hợp lại từ bọn thú có tới 6 móng chim, 20 móng hổ, 2 cái răng nanh của nó nữa.

Sáu móng chim dài tầm 20cm, độ bén, cứng cáp của nó đều ổn, dùng làm dao găm rất tốt, chia ra cho 6 chiến binh có công.

Riêng cặp nanh của Mãnh thì cực kì dày, không bén lắm nhưng nhọn hoắc, được Minh Phong chế tạm qua, hắn chọn hai cây gỗ dài tầm 1m4, cứng, nhẹ và bền, rồi buộc nanh lên đỉnh làm mũi, hoành thành chính là cây thương tạm gọi là đẹp.

Đương nhiên 2 món quí giá, bảnh bao này, hắn lấy 1 cây, cây còn lại long trọng trao cho Kai vì những chiến công mà hắn đạt được.

Còn số lượng 20 móng chân Mãnh, dài tầm 5-7 cm, tuy không thể đánh đấm gì được, nhưng vẫn có íchđể gọt, đẽo, cạo nhựa, nên hiển nhiên chia cho nhóm hái lượm.

Riêng hai cái đầu thì lóc sạch thịt, mở bên trong, giữ lại da, xương đem đi ngâm nhựa thông, sử dụng làm mũ đội thì vừa che được nắng lại còn trông rất oách, cứ nghĩ đến làm hắn cười tủm tỉm, nhưng rồi lấy lại vẻ ngầu ngầu rồi nói:

_ Tất cả theo ta là xong rồi, giờ thì ta thử cải tiến cung tên.

Lui, Kai, Daji gật đầu, bốn người chính là tay chân đắc lực nhất từ khi hắn đến đây, được giao nhiệm vụ, liền tức tốc quay lưng làm.

Minh Phong cũng không rảnh tay, đưa chút mô tả về vật liệu xong, hắn cũng trở vào hang để ngắm nghía những hoa quả, củ trái mà hôm qua nhóm hái lượm đem về.

Mãi đến giờ, tạm thời thoát được chút khó khăn, cũng như chờ đợi nhóm tìm kiếm đủ vật liệu, Minh Phong mới có thời gian ít ỏi để nghiêm cứu.

Trước mặt, giờ đây là một đống củ, quả, trái muôn màu muôn vẻ, nhìn như mớ bòng bong tạp nham vậy, tiến lại xem xét, hắn thoăn thoắt cầm từng quả lên, tay lấy dao móng hổ mổ xẻ ra nghiên cứu.

_ Quả này mủ không vậy. Bỏ.

_ Quào, này quả thông mà. Bỏ luôn.

_ Ồ giống táo Mỹ thế nhỉ, vỏ cứng quá ta, cắm phát xem sao.

Quả đỏ đó rất đẹp mắt, to tròn cỡ nắm tay, bên ngoài là lớp vỏ cứng như đá bao lấy, đến dao móng hổ cắt không được, hắn đành mượn lực răng để cắn thử.

" Rốpppp"

Tiếng nứt của vỏ vang lên, Minh Phong vui mừng hớn hở, chưa kịp lấy quả đỏ đó ra, chất dịch sền sệt màu đỏ cam từ vết nứt rớt ra một ít, chạm vào đầu lưỡi của hắn.

_ Quáooooo, quả gì cay quá, cái lưỡi của taaaaa.

Tiếng hú hét, cay đắng theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng vang lên, tuy không độc, vỏ lại đẹp không vẻ gì là đáng sợ cả, nhưng không, dịch đỏ sền sệt bên trong là chất siêu cay, độ cay đến bỏng cả lưỡi, khiến hắn như đang liếm vào cục than hồng vậy.

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.