Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Sách Thất Bại

Tiểu thuyết gốc · 1041 chữ

Cả nhóm cũng không thắc mắc, bắt đầu di chuyển ngay, theo Minh Phong tiến ra sát bìa rừng bên này, cách khá xa bìa rừng bên kia, nơi con Mãnh Hổ đang chấn giữ.

_ Chúng ta bắt đầu tẩm vào từng con một, nhớ kĩ càng, tránh để Mãnh gửi được mùi - Minh Phong chỉ dẫn.

Lui và Destroi quăng ra một đống cây Nấm Tím thúi hoắc lấy ở bờ suối gần hang, Minh Phong mở hàng, đi lại lấy từng cây để tẩm lên cá, hướng dẫn mọi làm theo, cũng không quên nhắc nhở mọi người cẩn thận.

Thoắt cái 7 xâu cá đã tẩm xong, vừa đủ số nấm hái được, Minh Phong lộ rõ vẻ hài lòng, chỉ có Kai và nhóm của mình nhau, buồn không nói nên lời, uất nghẹn trong lòng.

Số cá đó rất nhiều, đủ cho tối nay một bữa ăn no nê, mà giờ đem đi làm mồi, làm lòng ai cũng đau như cắt, mặt méo xệ.

_ Tất cả ổn rồi, bây giờ để đống này trong tầm của con Mãnh. Khi nó theo mùi cá tiến lại, ta sẽ nhanh chóng đưa nhóm Desai ra ngoài. Đồng thời, tất cả chạy ngay về hang, tránh tình trạng nó không bị chết - Minh Phong dặn dò, dù sao hắn cũng không biết độc tố có ảnh hưởng tới nó hay không.

Mọi người gật đầu rồi tiến hành kế hoạch, Kai chạy đi quan sát động tĩnh của Mãnh, còn Minh Phong và cả bọn tìm nơi thích hợp để dựng cảnh, đặt bẫy cá.

Theo như hắn nghĩ, Mãnh Hổ rất thông minh, nên phải bài trí thật hoàn hảo, mọi sự nghi ngờ cũng gián tiếp khiến nó không ăn cá, khiến kế hoạch thất bại, đó sẽ là thảm họa cho mọi người.

Vì vậy, Minh Phong cẩn thận lựa một chỗ đất còn ẩm ướt, gần dòng nước nhỏ đã khô, để lũ cá xung quanh, dàn dựng như kiểu chúng bị mắc cạn mà chết.

Xong xuôi thì cũng nhanh chóng quay lại chỗ của Kai, bắt đầu chờ đợi cái bẫy hoạt động.

_ Nó thế nào rồi? Có động tĩnh gì không? - Minh Phong hỏi Kai

_ Không, thũ lĩnh. Nó vẫn ngủ - Kai trả lời - Mọi thứ chuẩn đã xong?

_ Đúng, xong rồi. Đợi nó tiến lại ăn là được - Minh Phong đáp.

Hiện giờ là tầm 4h, suốt nãy giờ, con Mãnh Hổ kia không vẻ gì là tỉnh dậy cả, cái thân hình đồ sộ đó vẫn nằm trên hốc đá, như cái xác nếu không nhận ra nhịp thở của nó.

Bên dưới, không có tiếng động gì quá lớn phát ra, có lẽ nhóm của Desai cũng mệt lã người vì chống trả, không sức để gây rối nữa.

Mãi một lúc sau, cái tai khẽ rung, mũi của nó chợt nhúc nhích, thủ cấp liền nhấc lên cao nhìn về phía nhóm Minh Phong một cách bất chợt.

Không ai nói ai, mọi người liền co rụt xuống, nín thở hoàn toàn, cố không phát ra tiếng động gì, khoảng khắc tĩnh lặng căng như dây đàn, không khí lo lắng bao trùm xung quanh, nếu nó phát hiện ra thì đi tong cả lũ.

Con Mãnh Hổ ngóc đầu ngó nghiêng lung tung, rồi chỉa về phía khác, cái mũi của nó hít hít để đánh hơi, có lẽ đã đánh hơi ra mùi cá hấp dẫn, thoang thoảng, khiến nó không kìm hãm được mà bật dậy, đứng lên rồi lao ngay về hướng đó.

Tiếng động di chuyển đặc trưng của nó, khiến cả nhóm trong khe đá ngạc nhiên, con thú kia bất ngờ bỏ đi một cách kì lạ.

_ Nó đi rồi, có chuyện gì? Thũ lĩnh tới rồi sao? - Koli hỏi Desai.

_ Không chắc, nếu tới thì sẽ đánh nhau dữ dội rồi. Còn giờ thì quá yên tĩnh - Desai trả lời.

Có điều, tiếng con thú chưa đi lâu, thì lại có tiếng động từ bên ngoài quay lại, điều đó khiến Desai như vừa trên trời rơi xuống vực, lo lắng nhìn ra.

_ Ta tới rồi.

Tiếng động của Minh Phong leo lên, đứng trước khe đá hẹp, đưa tay ra kêu gọi mọi người, Minh Phong bất chợt khiến ai cũng vui mừng như được mùa.

_ Là Gios Thũ Lĩnh, ta rất mừng khi thũ lĩnh tới đây - Koli hớn hở nói.

_ Các ngươi là tộc nhân của bộ lạc. Ta là thũ lĩnh thì đó là điều đương nhiên. Thôi đi nhanh lên, lỡ nó quay lại thì chết - Minh Phong hối thúc.

Nói rồi, các thân ảnh lần lượt ra khỏi hốc đá, Minh Phong đưa tay giúp đỡ, tuy ai nấy cũng chật vật, đuối sức nhưng rất vui, vì được thoát chết, rồi cũng nhanh chóng theo bóng Minh Phong bỏ đi.

" Huýttttt "

Minh Phong đưa tay miệng, huýt một tiếng báo hiệu, sau đó liền có mấy thân ảnh hiện ra, bọn họ là nhóm đang canh xung quanh bên ngoài, gương mặt vui vẻ nhìn nhau.

_ Desai, anh không bị sao chứ? - Destroi vừa vui vừa lo hỏi han.

_ Ta không sao, ngươi tới đâu làm gì, nguy hiểm đó - Desai cố tỏ ra ổn nói, dù khá là đau.

_ Được rồi, nhanh đi thôi. Ở đây còn nhiều nguy hiểm - Minh Phong tiếp tục hối thúc mọi người rời khỏi đây.

_ Thũ Lĩnh sợ gì, Mãnh ăn thứ đó vào thì chết chắc - tên Xai trong nhóm của Kai nói.

" Graooooo... Gr ừ ừ ừ "

Mồm thối có thật, Xai vừa nói xong, tiếng gầm rú vang lên, nó xuất hiện từ hướng bẫy cá, khiến mọi người giật mình, hoảng hốt.

_ Là... là Mãnh, nó còn sống sao - Lui hoảng hốt nói.

_ Chắc chất độc không ảnh hưởng đến nó. Chúng ta chạy thôi - Minh Phong nói.

Cả nhóm thợ săn tụ lại chưa lâu, vừa nghe tiếng gầm của Mãnh Hổ, cả đội thợ săn chạy thục mạng, hướng thẳng về phía hang, không ai dám ngoái lại nhìn.

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.