Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đụng Độ Quái Thú

Tiểu thuyết gốc · 1203 chữ

Ở ngoài bìa rừng, nhóm người vẫn đang chật vật cố thủ trong một hốc đá nhỏ. Năm bóng hình đứng sừng sững cảnh giác. Hai người ở đầu này khe đá, 3 người ở đầu kia khe đá, trong đó có một người bị thương tích đầy mình, trông vô cùng chật vật.

Dù vậy vẫn không bỏ cuộc, không buông lỏng cảnh giác, trên tay vẫn lăm lăm cây rìu đá thô sơ.

" Grừ....Gràoooo"

Từ lúc Daji vừa rời đi khỏi hốc đá ra đồng cỏ đi vệ sinh, con Mãnh to lớn từ đâu cũng mò tới đây, may mắn làm thay, Daji nhìn thấy, liền trốn vào bụi cây to, nên không phải chạm trán với nó.

Đổi lại, nó hướng chú ý vào nhóm người bị kẹt lại, liên tục vờn qua vờn lại ở hai đầu hốc đá, mồm gào rống không ngớt những thanh âm khủng bố.

Cơ thể to lớn của nó không thể chui vừa hốc đá, nên cố gắng vươn bàn chân đầy móng vào trong, quờ quạng lung tung may rủi bắt được ai.

Daji từ xa nhìn trong vô vọng, đôi tay nắm chặt cây rìu đá, không còn cách nào khác, hắn đành quay lưng chạy về, thông báo Thũ Lĩnh ra ứng cứu.

_ Đợi ta, Thũ Lĩnh sẽ cứu được các ngươi - Daji vừa chạy vừa dặn lòng.

Bên trong khe đá, Desai và mọi người ra sức chống trả quyết liệt, khiến nó chịu những nhát thấu xương vào chân, đau đớn mà tức điên lên.

Biết không thể làm gì được, nó ngừng lại, cơ thể kềnh càng nằm xuống, kiên nhẫn chờ đợi bên ngoài, bất kỳ con mồi kiệt quệ, bỏ cuộc đi ra sẽ thành bữa ngon của nó.

_ Desai, Daji không biết có bị con Mãnh này phát hiện được không ? - một thành viên của đội Daji nói.

_ Ta thấy khi Daji đi lâu, rồi Mãnh tới, đoán là hắn không sao. Mong thũ lĩnh tới hỗ trợ kịp trước khi chúng ta chết vì đói - Desai phân tích.

_ Mong là kịp - Mấy thân ảnh kia gập gù nói.

" Thằng nhóc Destroi, ngươi đừng đến đấy. Mong là Daji không cho hắn biết ta bị thương ở đây "

Desai nghĩ thầm, bàn tay hắn nắm chặt, lo lắng hiện lên rõ trên gương mặt lông lá của hắn. Vì sao ư? Vì Desai và Destroi là hai anh em ruột.

Từ nhỏ đã thân thiết, rồi cùng lớn lên với nhau, trải qua nhiều thử thách lớn nhỏ ở nơi này. Destroi khù khờ, ngu ngốc và hắn rất quí anh mình, Desai thì mạnh mẽ, thông minh và cũng rất thương em trai.

Chính vì vậy, Desai lo lắng, vì hắn, Destroi sẽ mạo hiểm đến đây. Tuy có bộ lạc kề bên, nhưng vì Desai và Destroi vẫn luôn phối hợp với nhau, chưa bao giờ để Destroi một mình như lần này, nếu Destroi bị gì, người anh như hắn, sẽ ân hận đến chết mới thôi.

Cách đó không xa, nhóm Minh Phong cũng vừa đến tới, nhưng tạm thời hắn chỉ có thể đứng núp, chờ đợi ở nơi có những gồ đất, bụi cỏ cao che khuất tầm, đủ để quan sát tình hình chỗ hốc đá, nơi nhóm Desai bị vây.

Con Mãnh to lớn vẫn nằm ì ạch ở đó, vẻ gì là muốn bỏ đi, còn bên trong khe đá thì nhóm người Desai đang cố thủ, ra sức xua đuổi con thú.

_ Không ổn, nó vẫn chưa bỏ đi - Daji nói.

Minh Phong nghe Daji báo, liền chậm rãi đi lại, tay rẽ bụi cỏ cao che khuất, cố đưa mắt nhìn kĩ con vậy hung bạo kia.

Cơ bản thì con Mãnh kia, nó là loài thú ăn thịt bốn chân to lớn, có bộ lông vằn đặc trưng, rất giống loài hổ. Ngoài cái kích thước khủng bố, nó có hàm răng cực kì đáng sợ, hai nang trước dài lòi cả ra, dùng để xé nát con mồi. Nếu xét về thiên phú của chúng thì quả nhiên nói là chúa tể của khu rừng cũng không ngoa.

Con Mãnh Hổ to lớn vẫn đang nằm phơi mình trên tảng đá, nó ít khi chịu đi ra khỏi lãnh thổ, tiến tới sát đồng cỏ như vậy, nên tranh thủ bắt lấy chút ánh nắng, phơi bộ lông ẩm ướt do mưa phùn sương lạnh chốn rừng mây gây ra.

Đôi mắt của nó lim dim, mũi thở đều đặn, không vẻ gì là cảnh giác xung quanh.

Ấy thế, Minh Phong không một chút chủ quan, hắn biết thừa cái tính ranh mãnh, thâm độc của các giống loài săn mồi, đặc biệt là mấy loài sống đơn độc, với cái đầu đầy sạn, cực kì nguy hiểm.

Minh Phong cố quan sát thêm, tính toán một hồi, rồi liền nói:

_ Một giọt có thể khiến chúng ta chết, vậy con Mãnh này chắc phải cần đến 5 cây nấm - Minh Phong giải thích - nhưng có điều số lượng quá lớn để tẩm.

_ Thũ lĩnh, chúng ta phải làm gì? - con mắt Destroi nhìn chằm chặp vào con hổ rồi bối rối nói.

_ Hiện tại có 4 bộ cung, tẩm thuốc độc bắn thì không ăn thua. Ta thấy chúng ta nên nhanh chóng tìm ra nhóm của Kai - Minh Phong đáp.

Có lẽ cách thiết yếu bây giờ là lấy số lượng bù chất lượng, với lượng cung tụ lại cùng nhóm Kai, thì hoàn toàn có thể đưa được lượng độc vừa đủ vào cơ thể Mãnh Hổ, khiến nó chí ít bị tê liệt, rồi ra tay sẽ dễ dàng hơn. Thế nên giờ, kế hoạch tạm thời là phải tìm ra đội của Kai đã.

Theo như Daji, thì khi phân chia phương hướng để đi, nhóm của Kai chọn di chuyển về hướng tây của khu rừng, vì Minh Phong đã chỉ dẫn qua kĩ năng tìm các ao nước, là đi men theo các dòng nước, dòng suối nhỏ sẽ dẫn đến cái bãi ao nước có cá, nên chỉ cần đi theo con suối phía tây là được có thể tìm ra Kai.

Tuy tính là thế nhưng hồi sau, khi vừa phát hiện có dòng suối phía tây khu rừng, có điều dòng suối lại phân chia làm hai nhánh khác nhau, không biết nhóm Kai đi bên nào, nên 4 người cũng vì thế đành tách ra.

Kế hoạch thay đổi, bốn người nhanh chóng chia ra thành 2 đội, Minh Phong đi với Daji, Lui đi với Destroi men theo con suối, mục tiêu là nhanh tìm ra đội Kai, trước khi ai đó chỗ con thú kia kiệt sức.

Chuẩn bị rời đi, Minh Phong cũng không quên dặn dò:

_ Hiện tại chia ra như đã tính, chúng ta phải chạy liên tục và phải về lại đây khi bóng ngươi dài 1 bước chân.

Tất cả gật gù, rồi dọc theo dòng nước mà đi, từ từ hòa vào tán cây rừng mất hút.

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.