Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mùi Thối Quá Đi

Tiểu thuyết gốc · 1367 chữ

Đó là Daji, vẻ hoảng hốt không dấu được trên gương mặt của hắn. Daji hốt hoảng vừa chạy vừa nói lớn:

_ Gios Thũ lĩnh, Gios Thũ Lĩnh, chúng ta bị Mãnh tấn công, bị... bị giết.

_ Xảy ra chuyện gì, ai bị giết? Ngươi mau nói ta nghe nhanh lên - Minh Phong sốt sắng hỏi lại.

Daji thì như chạy vừa chạy hết cả vòng Trái Đất vậy, gương mặt đỏ au, mồ hôi nhễ nhại. Hắn đứng cúi xuống, hai tay chống đầu gối thở phì phò như con trâu động đực. Mất đến mấy phút, Daji mới có thể ngước mặt lên, thở dốc mà trả lời.

_ Mãnh, Mãnh tấn công, nhóm ta đang đi men theo dòng suối thì gặp Desai. Nhóm của hắn bị Mãnh tấn công, Desai thoát được. Giờ thì bị thương ở ngoài bìa rừng. Mãnh mò tới chặn, có ta thoát được chạy về đây báo thũ lĩnh - Daji thuật lại.

_ Cái gì? Anh ta bị tấn công sao - Destroi đứng kế Minh Phong không kiềm chế được, lo lắng hỏi lại.

_ Đúng rồi, mà ngươi yên tâm, hắn chỉ bị thương nhẹ. Nhưng vì muốn trả thù, không chịu về trị thương mà ở lại đợi thũ lĩnh ra giết Mãnh - Daji hồn nhiên nói, ánh lên vẻ kì vọng vào Gios Thù Lĩnh.

Minh Phong thì hơi bất ngờ, chỉ ngón tay lên mặt mình mà nói:

_ Hả? Ta hả? Ta cũng... Đợi ta tính đã..

Minh Phong lúng túng, đôi tay đưa lên gãi đầu, bởi thật ra hắn không giỏi việc chiến sự lắm, với lại đây là lần đầu tiên, Minh Phong phải đưa ra kế hoạch ảnh hưởng đến sinh mạng của tộc nhân.

Mà bây giờ, nếu muốn đánh địch thì chí ít, cũng phải biết không nhiều thì tí tẹo thông tin về địch đã. Còn Minh Phong giờ đây hoàn toàn mù tịt, hắn chỉ gặp mỗi Ưng Tuyết, mà đã khủng bố lắm rồi, không biết loài Mãnh này như thế nào?

Qua mô tả từ Daji, loài Mãnh rất khỏe và dữ tợn. Kèm theo đó là hàm răng sắc nhọn cùng bộ món quá đỗi kinh khủng. Biến chúng trở thành sát thủ rừng Mây, chúa tể một vùng. Là nỗi khiếp sợ của bộ lạc Đá Hoang từ xưa đến nay.

_ Thũ lĩnh, có cách nào không? - Lui và Jizi cũng nhìn Minh Phong hỏi.

_ Đợi ta chút... Ta đang nghĩ cách. À các ngươi có biết loài cây nào màu sắc sặc sỡ, mấy loài khác không ăn, còn chúng ta sử dụng sẽ bị chết không? - Minh Phong liền hỏi.

Dựa theo lời Daji, Minh Phong đoán loài này là thú săn mồi, ăn thịt, không theo bầy. Vì tập tính ở sâu trong rừng nên khả năng thính và khứu giác có thể rất nhạy bén. Hơn nữa ở rừng sâu thì về tốc độ, nhanh nhẹn hay leo chèo cũng thuộc dạng thượng kỹ rồi.

Giờ muốn đối phó chỉ có cách làm bẫy hoặc là đầu độc nó thì may ra. Bởi nếu solo trực tiếp, với sức mạnh đó, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá cả.

Mà hiện tại, bộ lạc có mỗi vài loại vũ khí tạm ổn là cây lao, chùy gỗ, rìu đá, cải thiện hơn là cung nhưng chỉ khi trong tầm 10m thì mới có chút ảnh hưởng, mà chỉ sợ da nó dày thôi, với mũi tên cũng không được nhiều, thậm chí còn không nhọn, độ chuẩn cũng không cao.

Còn bước khác là bẫy hố chông, nhưng phải đào, chuẩn bị từ trước. Thêm nữa loài thú này quá quen leo chèo những vách đá, địa hình khó khăn thế kia còn được, nên tỉ lệ khiến chúng mắc bẫy cũng không cao. Chỉ còn cách tạm ổn nhất là dùng độc.

_ Ta biết, ở gần suối có mọc một loại cây rất độc. Chúng đẹp mắt nhưng ăn vào là không sống được - Jizi nhớ ra.

Cô nàng Jizi này cũng rất thông minh. Nàng tuy không như Lui là kiến thức sâu rộng. Nhưng khả năng về cỏ cây dược liệu lại rất tốt, bởi trong nhóm hái lượm, nàng rất hay tò mò, hái lượm mấy hoa quả lạ. Có lần thiếu chút nữa cho cả bộ lạc chết nếu mấy già lão trong bộ lạc không phát hiện ra cây Jizi hái là cây có độc.

Theo sự chỉ dẫn của Jizi, mọi người cũng nhanh chóng tới con suối gần sát bộ lạc. Con suối nhỏ tầm 5m ngang nhưng sức nước rất mạnh và xiết, nếu vô tình trượt chân xuống, không chết vì đuối, thì cũng bị nước xô vào tảng đá, banh xác mà thôi.

Dọc hai bên dòng suối, một quần xã thực vật tươi tốt sinh sôi, phát triển mạnh. Chúng là các loài cây cỏ ưa nước. Minh Phong thấy vậy, gương mặt lộ rõ vẻ thích thú, trong lòng mừng rỡ không thôi.

Điều kiện sống ở đây rất tốt, thích hợp cho mấy loại thực như rau phát triển, nếu thực đơn có thêm vài giống rau tốt, thì có thể cải thiện thể chất, sức khỏe cho toàn tộc nhân.

Gác chuyện đó qua một bên, trước mắt Minh Phong cần cứu Desai đã. Theo ngón tay của Jizi chỉ, hướng vào một tảng đá ẩm ướt. Trên đó lít nhít các cây nấm màu tím lớn nhỏ chen chúc mọc lên, phủ kín mặt đá, trông rất đẹp mắt, từ xa y như cái bánh da lợn bị thiu vậy.

_ Cây đó trông đẹp, nhưng nó rất độc. Nếu liếm 1 giọt là bị giết ngay lập tức - Jizi cảnh báo

Nghe thấy mấy lời đó, nguyên đám người nhìn nhau, ai cũng hãi hùng, cơ thể có chút khựng lại, lùi nhẹ ra sau. Không dám hó hé gì cả, lỡ may bất trắc, một ít vô tình vào cơ thể thì đi đời nhà ma.

Minh Phong thì không vậy, nhanh thoăn thoắt tiến lại gần để xem xét. Loài cây kì lạ này thuộc họ nấm, màu tím đặc trưng nổi bật. Trên mặt nón nấm còn lấm tấm mấy đốm trắng nhỏ li ti. Vẻ đẹp bên ngoài là vậy, nhưng không che đi được mùi hôi hám lạ thường phát ra từ chúng.

Có thể đây là cách thu hút các loài côn trùng tham lam đến để đem mầm mống của chúng đi xa, phát triển ở những tảng đá khác. Theo lời Jizi, chất độc của cây này, tạm gọi là Nấm Tím, thì chỗ độc chính là dịch bên trong của chúng. Bên ngoài là lớp vỏ cứng cáp nhưng bên trong thì chứ một lượng dung dịch tím cô đặc vô cùng độc.

Đôi tay Minh Phong nhẹ nhàng bứt một cây ra khỏi tảng đá ẩm ướt. Cái mùi khó ngửi kia gần hắn hơn, xộc thẳng vào mũi, mùi hôi hơi giống xác thối đang phân hủy, pha chút của chất thải từ người thải ra, thật kinh khủng.

Đám người ngoài xa như Lui, Destroi và Daji   thì tránh xa, tay bịp chặt mũi, thở phì phò bằng miệng, không dám hé ra để nó tiến vào mũi, trông như đám hippi hút cần vậy, buồn cười khó tả.

Dưới sự chỉ đạo của Minh Phong, cũng như Jizi luôn miệng giải thích, 3 người họ cũng đành cắn răng, lọ mọ đi xuống để phụ Jizi thu hoạch đấm nấm.

Từng cây bứng lên, bỏ vào túi da khố trên tay Minh Phong. Từ tốn, nhẹ nhàng để tránh làm nứt cây nấm, tràn cái độc dịch kia ra.

Xong xuôi, cả nhóm liền trở về hang, dặn dò Jizi canh trừng hang và giữa an toàn cho nhóm hái lượm, khi họ trở về. Minh Phong cùng Daji, Destroi và Lui đi tới hướng đồng cỏ, tiến thẳng xuống rừng Mây. Gương mặt ai cũng hiện lên vẻ lo lắng, trên tây vẫn ôm một đống Nấm Tím hôi hám kia...

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.