Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Phiên bản Dịch · 652 chữ

“Á….” – tôi dùng hết sức lực của bản thân thét lên.

Lão nhân ngoài cửa sổ nhìn chằm chằm vào tôi, đầu khẽ nghiêng nghiêng như đang ngắm nhìn con mồi của lão.

Không biết tôi đã trấn định và hành động từ lúc nào, chỉ biết là khi tôi dừng lại được tiếng thét chói tai của mình thì trong tay tôi đã hiện diện sẵn hai thanh gỗ dùng để chơi “xả linh” (1).

- Lão đang làm gì ở đây? Lão trèo lên cửa sổ nhà tôi làm gì! – Tôi phẫn nộ mắng cái lão già càng già càng khỏe ngoài kia, không nghĩ ra lão không dùng bất cứ dụng cụ nào hỗ trợ mà có thể trèo lên tận cửa sổ ở tầng ba nhà tôi.

Lão không nói lời nào, chỉ hé miệng phun khí vào lớp kính trên cửa sổ, tạo thành một làn sương trắng phủ mờ, lại dùng ngón tay viết lên năm chữ: “Theo ta học Kungfu.”

Tôi lắc đầu, giờ phút này tâm tình tôi điên loạn đến cực điểm.

Tại sao trên đời này lại có những quái nhân vô lý đến mức này cơ chứ!

Tôi cầm lấy điện thoại bấm 110.

- Xin lỗi, tôi muốn tường trình một việc, nhà tôi ở số 5 đường Vĩnh Nhạc, có một kẻ bất lương giống như người nhện đã trèo lên cửa sổ ở tầng ba nhà tôi, dường như hắn muốn ăn trộm, xin các anh đến đây một chuyến. Đúng vậy, đây không phải là chuyện nói đùa, xin các anh lập tức đến đây. – Tôi nhìn ra lão nhân ngoài cửa sổ, đoạn gác máy điện thoại.

Lão vẫn chăm chú nhìn tôi, nhưng đáng ngạc nhiên là áp lực đè nén thân thể tôi đã được giải trừ.

Cú điện thoại vừa rồi của tôi rất có thể sẽ khiến cho lão nhân kỳ quái kia bị bắt đến cục cảnh sát thẩm vấn, có lẽ còn phải bị truy tố, sau đó sẽ bị giam mấy tháng. Khi đó, với phong thái điên điên dại dại như lão, nhất định sẽ bị phạm nhân khác khinh thường ngược đãi.

- Như vậy có tàn nhẫn quá hay không? – Tôi tự hỏi bản thân.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lão thật sự là quá đáng, ngang nhiên dán mình vào cửa sổ phòng tôi, dọa tôi đến chết khiếp. Nếu lúc nãy tôi vẫn ngồi ở chiếc bàn trước giường để học thì chắc chắn đã bị lão dọa cho tim ngừng đập.

Thậm chí tôi dám khẳng định nếu lần này bỏ qua không báo cảnh sát thì lão nhất định sẽ còn nghĩ ra nhiều trò quái đản nữa để làm tôi sợ. Nghĩ vậy, tôi quyết tâm giữ vững lập trường của mình.

“Kính coong….kính coong…”

Tôi vội vã mở cửa phòng chạy xuống dưới nhà. Quả nhiên có hai người cảnh sát đang đứng ở ngoài cửa.

- Một đứa trẻ trong nhà ngài báo rằng có người lạ trên cửa sổ tầng ba, chúng tôi muốn kiểm tra một lần. – Một người cảnh sát nói.

Sau một thoáng sững sờ, cha tôi nói:

- Không thể nào, con tôi chắc đang buồn chán nên báo loạn đấy.

Vương bá bá xốc lại cái bụng phục phịch của lão, cười nói:

- Đúng, đúng! Thằng Uyên rất là nghịch ngợm tinh quái, vất vả cho hai người quá, mời hai người cùng vào uống tách trà.

Tôi tức giận kêu to:

- Ở ngoài cửa sổ phòng cháu đấy! Ngài cảnh sát, xin hãy mau đi cùng cháu!

Hai cảnh sát nhìn nhau, đoạn miễn cưỡng tháo giày rút súng, theo tôi tiến lên lầu, ngay cả bốn vị bằng hữu “tốt” của cha tôi cũng lẽo đẽo theo sau.

Tôi mở cửa phòng, chỉ ra phía cửa sổ…

Lạ thật?

Bạn đang đọc KUNGFU - Cửu Bả Đao của Cửu Bả Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Elves
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.