Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếc nuối

Tiểu thuyết gốc · 1177 chữ

Không thể không nói Trần Anh Dũng rất có tài năng trong việc này, bất cứ buổi hẹn hò nào của họ cũng rất hoàn hảo.

Bên cạnh việc hẹn hò thì công việc của hai người cũng rất ổn định, bây giờ phòng làm việc đã thuê thêm một người trợ lí kiêm tiếp tân, còn Nguyễn An Nhiên ôm công việc của kế toán, quản lí, làm luôn cả nhiếp ảnh gia. Vũ Khánh Hạ và Trần Hải Đăng cũng học nghành nhiếp ảnh, nên bốn người bây giờ là nhân viên của phòng làm việc Thành Công. Không thể không nói họ rất có duyên, từ bé chơi cũng nhau, đến lớn cùng nhau làm việc, sau này có khả năng còn trở thành người một nhà, duyên phận này không phải chỉ miêu tả bằng vài từ được.

Sau khi đi vào làm việc được bốn năm, danh tiếng của Thành Công cũng đã vang rất xa, lục tục nhận được thư mời tham gia một số buổi triển lãm, hoặc cuộc thi chụp ảnh.

Gia đình của Nguyễn An Nhiên và Trần Anh Dũng có thể coi là khá giả, nhưng của Trần Hải Đăng và Vũ Khánh Hạ thì cả đời không làm bố mẹ cũng có thể nuôi họ, nên gần như hai người đều không tập trung vào công việc cho lắm, không thể nói hai người năng lực không tốt, mà căn bản họ không muốn phí thời gian vào những cuộc thi như thế này, nên hầu như cơ hội đều là của Trần Anh Dũng và Nguyễn An Nhiên.

Gần đây Thành Công nhận được một vé mời tham gia một cuộc triển lãm và một cuộc thi chụp ảnh rất lớn, hai cuộc thi cùng của một nhà đầu tư lớn, là 1 trong 10 Doanh nghiệp Tư nhân lớn nhất Việt Nam, những nhiếp ảnh gia và bức tranh nổi tiếng đa số đều từ hai cuộc thi này, vì Vũ Khánh Hạ và Trần Hải Đăng đều không có hứng thú nên hai vé tham dự nắm vững trong tay Nguyễn An Nhiên và Trần Anh Dũng, người của triển lãm tới phòng làm việc xem các tác phẩm, họ ưng ý một bức ảnh chụp thác Gullfoss Trần Anh Dũng chụp trong một chuyến đi chụp ảnh cưới ở Iceland. Bức ảnh chụp vào lúc hoàng hôn, mặt trời lặn dần về phía tây, ánh nắng hắt lên tán cây, mặt nước xanh biếc, đây chính là bức ảnh chiêu bài của văn phòng.

Triển lãm do Trần Anh Dũng tham gia, dĩ nhiên cuộc thi chụp ảnh Nguyễn An Nhiên sẽ tham gia, cô vội vàng báo danh rồi chuẩn bị cho cuộc thi.

Bên nhau 2 năm, Nguyễn An Nhiên và Trần Anh Dũng đã có sự ăn ý không thể nói rõ, ví dụ như những lúc không ở gần nhau Trần Anh Dũng sẽ gọi điện thoại cho cô vào 21h tối, ví dụ như khi Trần Anh Dũng làm việc, Nguyễn An Nhiên sẽ pha một tách cà phê đặt ở bên cạnh, lại ví dụ như khi ăn cá Trần Anh Dũng sẽ bỏ xương cho cô.

Bởi vậy nên họ chưa bao giờ xa mặt cách lòng, cách thức hai người họ ở bên nhau càng giống tri kỉ hơn là người yêu, Nguyễn An Nhiên rất hài lòng với trạng thái này.

Lần này dự thi, vòng đầu tiên có chủ đề là thiên nhiên, cần tất cả 5 tấm ảnh, Nguyễn An Nhiên quyết định đến Vịnh Hạ Long để chụp. Trước đây khi còn bé gia đình cô cùng gia đình Trần Anh Dũng, Phan Ánh Dương cùng nhau tới nơi này du lịch, khi ấy sự kiện kia chưa xảy ra, Phan Ánh Dương vẫn bị Trần Anh Dũng ghét cay ghét đắng.

"An Nhiên, An Nhiên phải không?" - tiếng nói có phần vui mừng của một chàng trai vang lên.

Kia là một chàng trai cao lớn, tuấn tú, bóng dáng của anh xuất hiện trong tầm mắt Nguyễn An Nhiên: "Anh Chấn Hưng, lâu lắm không gặp."

Dương Chấn Hưng là đàn anh của Nguyễn An Nhiên, anh học quản trị kinh doanh, hơn cô hai tuổi, đã từng là một trong những người theo đuổi cuồng nhiệt của Nguyễn An Nhiên.

Lúc học đại học Nguyễn An Nhiên từng là nữ thần của rất nhiều chàng trai, gia thế tốt, học lực ổn, lại xinh đẹp, được xưng là nữ thần không phải không có lí do.

"Em đến làm gì thế? Thăm anh à?" - Dương Chấn Hưng nói đùa.

"Sao anh biết?" - Nguyễn An Nhiên cũng hùa theo.

"Được nữ thần đến thăm là vinh hạnh của anh, nào đi anh dẫn em đi tìm chỗ nghỉ."

Dương Chấn Hưng lái một chiếc xe màu đen, anh mở cửa làm ra động tác mời: "Mời công chúa lên kiệu."

Nguyễn An Nhiên cong môi, ưu nhã bước lên xe.

Trên đường đi Dương Chấn Hưng và Nguyễn An Nhiên nói rất nhiều chuyện, đa phần là về công việc những năm qua của hai người bọn họ, cũng có một ít chuyện cá nhân.

"Em có người yêu chưa?" - Câu hỏi của Dương Chấn Hưng tựa như một tảng đá lớn, nó nặng nề rơi xuống đáy hồ, phá tan sự hài hòa giữa hai người, nó dần chìm xuống, tưởng như không còn thấy vết tích.

"Em có rồi, anh cũng nên bỏ tình cảm này đi thôi, đương nhiên nếu là tự em đa tình em cũng mong anh sẽ chúc phúc."

Dương Chấn Hưng cười khổ, anh thật không buông bỏ được, cô là người con gái đầu tiên làm anh rung động trong đời!

"Chàng trai may mắn đó là ai thế?"

"Trần Anh Dũng." - Dương Chấn Hưng rất ít khi nghe được giọng điệu thế này của cô, có chút vui vẻ, có chút hạnh phúc, cũng có chút tự hào.

"Anh tưởng hai người là anh em?"

"Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà." - Nguyễn An Nhiên cười.

"A" - tiếng thở dài của Dương Chấn Hưng, mang theo một chút mất mát.

Việc này làm thế giới tinh thần của anh tổn thương rất nghiêm trọng, sau đó hai người đều không nói chuyện, mãi đến khi tới khách sạn.

"Em nghỉ tạm ở đây nhé, yên tâm đây là khách sạn nhà anh, rất an toàn, cũng không cần trả tiền, coi như là quà gặp mặt."

Nguyễn An Nhiên không đồng ý, Dương Chấn Hưng cũng hết cách, đành phải chịu thua: "Được rồi vậy tiền phòng là của em, đều là của em hết, anh không giành nữa."

Nguyễn An Nhiên nhoẻn miệng cười: "Đi cẩn thận."


Những thứ trên đều là mình mù viết :(( (mọi người không cần quá để ý chi tiết <3 hơn nữa ở Việt Nam cũng có họ Dương nhé, bất quá rất ít.

Ủng hộ mình nhé, iu mn moaz^^

Bạn đang đọc Kiêu Ngạo - An Nhiên sáng tác bởi Changg37
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Changg37
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.