Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liệu còn có ngày mai không?

Tiểu thuyết gốc · 556 chữ

Ngày hôm trước Trần Anh Dũng vừa lấy hết can đảm đi gặp Nguyễn An Nhiên, ngày hôm sau cô đã đi theo Vũ Khánh Hạ về Việt Nam.

Trần Anh Dũng: "..."

Hay là họ không có duyên với nhau nhỉ?

Được rồi, vì tình yêu của mình, anh quyết định cố gắng thêm một lần nữa!

Hai ngày nữa Vũ Khánh Hạ sẽ chính thức trở thành người có gia đình, cô ấy muốn trước khi bước ra khỏi vòng tay của bố mẹ, bản thân có thể thỏa thích ăn chơi thêm một lần nữa. Bởi vậy nên sau khi từ Mỹ trở về, cô cùng Nguyễn An Nhiên, Trần Hải Đăng đi khắp Hà Nội. Mặc dù đây là quê hương cô, trước đó cũng đã rong ruổi trên khắp các cung đường, nhưng cảm xúc lần này thực sự khác.

Vũ Khánh Hạ nằng nặc bắt Nguyễn An Nhiên phải làm phù dâu, làm bạn lâu như thế, bây giờ tớ lấy chồng chả lẽ cậu lại trơ mắt đứng ngoài? Dĩ nhiên là không có chuyện đấy rồi, phù rể cô lựa chọn là Dương Chấn Hưng, nhưng bố mẹ cô cố tình nhét thêm cả Trần Anh Dũng và Phan Ánh Dương, Vũ Khánh Hạ nổi trận lôi đình, nếu Trần Hải Đăng không giả đáng thương, có lẽ cô đã hủy đám cưới.

Trong buổi lễ, Nguyễn An Nhiên đứng cùng hàng với Dương Chấn Hưng. Từ đầu đến cuối cô không nhìn Trần Anh Dũng một cái, cũng không nói chuyện với những người khác, chỉ nhìn theo Vũ Khánh Hạ.

Lúc bó hoa cưới rơi thẳng vào đầu cô, anh nhìn thấy cô né ra, nhưng sau đó lại đưa tay ra đỡ, tiếc là không kịp. Dương Chấn Hưng bắt lấy bó hoa, đưa đến trước mặt cô. Lúc ấy lồng ngực anh rất đau, anh chợt nhận ra câu nói kia của cô không phải nói đùa: "Tớ sẽ không đi lại giày cũ đâu."

Anh sinh ra là con của trời, anh cũng có một người con gái yêu mình hơn mười năm, có một lá bài tốt như thế, vậy mà lại đánh đến nát nhừ.

Vũ Khánh Hạ tổ chức đám cưới theo kiểu phương Tây, sau khi hai người trao nhẫn cho nhau, cô vứt Trần Hải Đăng lại, kéo Nguyễn An Nhiên chạy đến bờ hồ, cô hét to, mặc cho ánh nhìn quái lạ của mọi người xung quanh: "Tớ nhất định sẽ hạnh phúc, cậu cũng phải thế nhé!" giọng nói của cô vang rất xa, rất vọng, đánh thẳng vào lòng Trần Anh Dũng.

Hôm nay Trần Hải Đăng rất vui, cười từ đầu đến cuối, có lẽ đây là thời khắc hạnh phúc nhất cuộc đời cậu. Nhưng khi thấy Trần Anh Dũng bước đến, nụ cười trên môi cậu tắt ngấm.

"Chúc hai người hạnh phúc đến răng long đầu bạc nhé." - Trần Anh Dũng nháy mắt một cái, nhưng khuôn mặt anh chả có vẻ gì là vui mừng cả.

"Còn anh thì sao? Anh họ?"

"Sau này rồi tính, cô ấy hình như chưa tha thứ cho anh."

"Liệu còn có sau này không?"

Đúng vậy, còn có sau này không?

Nụ cười chúc phúc gượng gạo của anh dần biến mất.

Bạn đang đọc Kiêu Ngạo - An Nhiên sáng tác bởi Changg37
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Changg37
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.