Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1060 chữ

"Ả nhân viên này còn nói người ta không có tiền, bảo một khách hàng dùng thẻ đen cút ra ngoài á hả? Hài quá đi mất!”

Nữ nhân viên bán hàng sợ đến choáng váng, vội vàng quỳ xuống đất nhặt thẻ đen lên, rối rít xin lỗi trong hoảng loạn: "Thật sự xin lỗi, thật sự xin lỗi quý khách! Là lỗi của tôi, quý khách muốn mua kính phải không ạ? Hôm nay tôi có thể ưu đãi 30% cho quý khách!”

Trương Dịch cười khẩy: “Cô nói chuyện tiền nong với tôi đấy à? Nhưng tôi không quan tâm, hôm nay nhất định phải cho em gái tôi một lời giải thích! Cô là cái thá gì mà cũng xứng coi thường em gái tôi? Người chết tiệt nào đã cho cô cái dũng khí đó vậy?"

Nhân viên cửa hàng đều đứng ra xa, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai lại nhiều tiền này.

Lúc này tất cả bọn họ đều vô cùng ghen tị với Trương Giai Giai. Nếu mình cũng có một người anh trai như vậy thì tốt biết bao?

Ừm, trọng điểm là người anh trai vừa giàu vừa khí chất!

Bên ngoài náo động lớn như vậy, cuối cùng quản lý cũng đã chạy ra ngoài.

“Quý khách, xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho ngài?”

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nữ quản lý cau mày, cũng nhanh chóng nở nụ cười chuyên nghiệp nói với Trương Dịch và Trương Giai Giai.

Trương Dịch bảo Trương Giai Giai ngồi xuống ghế, cũng không thèm ngẩng đầu lên, nói: "Tự hỏi nhân viên của cô vừa làm chuyện gì đi!"

Nữ quản lý nhìn về phía nữ nhân viên trung niên kia, nhỏ giọng hỏi: "Dì Hai, chuyện gì xảy ra vậy?"

Trương Dịch nghe được xưng hô này, mới biết được thì ra nữ nhân viên này là họ hàng của quản lý cửa hàng, chẳng trách sao lại dám ngang ngược như vậy.

Nhưng hắn chỉ thản nhiên cười, cũng không quan tâm lấy một chút. Chuyện hôm nay nhất định phải cho em gái hắn một lời giải thích thỏa đáng, không thể để ai cũng muốn làm gì thì làm!

Nữ nhân viên trung niên kia nhỏ giọng thì thầm: “Làm sao dì biết được! Ngay từ đầu thấy một sinh viên nghèo đi vào, dì sợ cô ta làm bẩn đồ của chúng ta. Loại người này dì gặp quá nhiều rồi, chỉ toàn ngó rồi không mua, lãng phí thời gian và miệng lưỡi của dì lắm, cho nên mới muốn đuổi cô ta ra ngoài. Ai mà biết được anh trai cô ta lại giàu có như thế chứ!"

“Cháu đúng là bị dì hại chết mà! Bình thường toàn nói mắt nhìn dì tốt lắm mà, sao lại gây ra phiền toái lớn như thế này cơ chứ?" Nữ quản lý có chút tức giận nói.

Nữ nhân viên trung niên cũng rất bất lực: "Chuyện này cũng đâu thể trách dì được! Bình thường dì liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ai là người có tiền, ai tới chơi ai tới mua. Nhìn bộ dạng kia của cô ta đi, có điểm nào giống tiểu thư nhà giàu đâu? Ngay cả mấy người liều mạng mua hàng hiệu cũng có khí chất hơn cô ta nhiều.”

Nữ quản lý lén liếc qua Trương Giai Giai.

Quả thực là, tuy cô ấy trông rất xinh, nhưng cách ăn mặc cùng khí chất sẽ không bao giờ gạt người. Cũng khó trách dì hai mình lại nhìn lầm.

Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, cô nhất định phải xử lý tốt chuyện này, nếu không chỉ sợ ngay cả thân quản lý này cũng phải chịu liên lụy!

Dù sao, địa vị của khách hàng thẻ đen ở khu thương mại Hoa Toa cũng là cấp đế vương!

Chỉ cần bọn họ khiếu nại một cái, bất kỳ cửa hàng nào cũng phải bị Hoa Toa xử phạt nghiêm khắc!

“Tiểu Mỹ, cháu nhất định phải giúp dì chuyện này!”

Nữ nhân viên trung niên căng thẳng kéo lấy tay quản lý, công việc này có thể kiếm cho cô ta hơn một vạn nhân dân tệ một tháng! Đối với một người phụ nữ trung niên không có học vấn mà nói, công việc này rất quan trọng!

Mọi người ở khu cô ta đều biết cô ta làm việc ở Hoa Toa, cho nên đều cực kỳ ghen tị.

Quản lý khẽ nhíu mày, nhìn cô một cái nói: "Lần này cháu giúp dì giải quyết, nhưng lần sau dì tuyệt đối không được mắc sai lầm như vậy nữa!"

Nữ nhân viên trung niên cười vui sướng, "Nhất định sẽ thế, dì chắc chắn!”

Nữ quản lý sửa sang lại biểu cảm một chút, lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp đi về phía Trương Dịch và Trương Giai Giai.

Cô hai tay đặt ở bụng dưới, lễ phép nói: "Hai vị quý khách, vừa rồi có thể hai người có hiểu lầm với nhân viên bán hàng của chúng tôi. Nếu có điều gì khiến hai người không hài lòng, tôi chân thành xin lỗi! Hôm nay hai vị muốn mua gì, tôi có thể dùng quyền hạn quản lý cửa hàng giảm 50% cho hai vị, rất mong quý khách có thể tha thứ cho thiếu sót của chúng tôi. Được chứ ạ?"

Giảm giá 50%, nghe có vẻ là ưu đãi rất lớn, nhưng trên thực tế tỷ suất lợi nhuận của loại cửa hàng kính cao cấp này đạt tới trên 80%. Cho dù giảm giá 50%, họ có vẫn lãi.

Trương Giai Giai nghe thấy ưu đãi này, có chút lo lắng nhìn anh trai mình, dường như cô không hy vọng hắn sẽ thỏa hiệp.

Bởi vì hiện tại, trong lòng cô vẫn không muốn tha thứ cho sự xúc phạm của nhân viên cửa hàng đối với mình.

Cô không cách nào quên ánh mắt khinh thường của cô ta dành cho mình, cùng với sự thô lỗ giật lấy gọng kính khỏi tay mình khi ấy.

Những chuyện này không phải là thứ tiền có thể giải quyết!

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 258

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.