Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1084 chữ

Cô chưa từng được tới đây, nhưng cô cũng giống như bao cô gái khác, luôn ước mơ có thể được tới đây dạo chơi một lần!

“Hôm nay chúng ta tới đây để sắm quần áo, giày dép, tất cả đồ dùng mà sau này em cần phải mua cho bằng đủ!” Trương Dịch mỉm cười nói.

Hắn đút tay vào túi quần, cứ đứng như vậy nhìn Hoa Toa, chính xác là bộ dạng của nhân vật chính.

Trên thực tế, thương mại Hoa Toa là tài nghiệp của tập đoàn Thịnh Thế, nói cách khác, hắn là ông chủ của nơi này!

“Không cần đến nơi đắt tiền vậy đâu! Em…chọn đại một ít quần áo là được mà.”

Trương Giai Giai lo lắng nói, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng vui sướng. Có một người anh trai luôn chiều chuộng mình quả thực rất tuyệt!

Trương Dịch chỉ nhún vai, sau đó đưa chìa khóa xe cho nhân viên lễ tân, khu mua sắm cao cấp này đương nhiên có dịch vụ đỗ xe nên hắn không cần phải tự tìm chỗ đậu xe.

Chiếc xe này cho dù bị bỏ ở bãi đậu xe cũng không ai dám trộm, bởi vì toàn bộ thành phố Thiên Hải chỉ có một chiếc, báo án một cái là có thể tìm ra được ngay.

Trương Dịch dẫn Trương Giai Giai bước vào Hoa Toa trước ánh mắt tò mò của nhiều người.

“Nhớ cho kĩ này Giai Giai. Chẳng bao lâu nữa em sẽ bước ra xã hội rồi, sẽ hoàn toàn khác với đại học của em.”

“Ở đại học chỉ cần em chăm chỉ đọc sách là có thể đạt được thành tích tốt, được giáo viên và bạn bè công nhận. Nhưng ra xã hội, chỉ cố gắng để được người khác công nhận thì thật sự vô ích. Trước hết, em phải có danh tiếng tốt cái đã!”

“Người ngoài xa hội muôn hình muôn vẻ, thấy tiền là sáng mắt, bắt nạt kẻ yếu dè chừng kẻ mạnh là chuyện có thể bắt gặp ở mọi nơi. Cho nên, em nhất định không được để người khác coi thường. Nếu em còn mặc những bộ đồ mộc mạc thế này, bọn họ sẽ lập tức coi thường, thâm chí là bắt nạt em!

“Nhưng nếu họ thấy trên người em toàn là đồ hiệu, sẽ lập tức kính sợ em, công việc sau này của em cũng sẽ càng thuận lợi hơn. Anh là người từng trải, nhất định phải nghe lời anh!” Trương Dịch ân cần dặn dò Trương Giai Giai.

Trương Giai Giai sắp làm việc tại tổng bộ của tập đoàn Thịnh Thế, những người ở đó đều là tầng lớp xã hội ưu tú, 89% trong số họ đều là sinh viên tốt nghiệp từ các trường đại học đẳng cấp thế giới.

Em gái của hắn sau này sẽ đảm nhiệm vị trí cấp cao ở Thịnh Thế, sao có thể để người khác xem thường được?

Trương Giai Giai nghe anh mình nói vậy liền gật đầu, đúng thật là ở trường cô luôn cảm nhận được, thái độ của mọi người với kẻ nghèo và kẻ có tiền hoàn toàn khác biệt. Ra ngoài xã hội, sự chêch lệch là chắc chắn sẽ càng rõ rệt hơn.

Sau đó cô ngoan ngoãn đi theo Trương Dịch, nhìn mọi thứ xung quanh bằng ánh mắt tò mò.

Bước vào Hoa Toa như mở ra một cánh cửa đến một thế giới mới cho Trương Giai Giai.

Cô chưa bao giờ đến một trung tâm mua sắm lớn như vậy, và cô không thể tưởng tượng rằng một trung tâm mua sắm lại có thể lộng lẫy như một lâu đài Tây Âu thời trung cổ thế này!

Những cây cột vàng huyền ảo trong đại sảnh là tác phẩm của một nhà thiết kế người Ý, chạy từ tầng một đến tầng trên cùng, thiết kế trong suốt kèm theo những đường gân vàng khảm bên trong trông vô cùng duyên dáng và trang nhã.

Toàn bộ khu mua sắm được thiết kế theo cấu trúc xoắn ốc, xoắn ốc lên từng tầng giống như tháp Babel, tay vịn của thang máy đều được dát vàng tuyệt đẹp.

Từ tầng trên cùng treo một mái vòm màu trắng và vàng, một chiếc đèn chùm khổng lồ trị giá ít nhất hàng chục triệu treo xuống những mặt dây chuyền lộng lẫy, thật giống như đang mơ.

Mỗi tầng, mỗi cửa hàng đều được trang trí trang nhã như thế, cả dàn nhân viên phục vụ đều mặc quần áo làm việc gọn gàng, trông họ không hề giống nhân viên bán hàng, nói đúng hơn là giống như lãnh đạo cấp cao ở văn phòng.

Ngay cả sàn nhà dưới chân cũng sạch sẽ và sáng láng như một tấm gương.

“Chỗ này… xịn quá!”

Trương Giai Giai vô thức kéo tay áo Trương Dịch, đây là lần đầu tiên cô đến đây mua đồ, đương nhiên có chút lo lắng.

Phản ứng của Trương Dịch lại bình tĩnh hơn cô rất nhiều, dù sao hắn cũng đã ra xã hội được vài năm. Dù chưa bao giờ mua hàng ở đây nhưng khi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, hắn cũng tới không ít nơi cao cấp.

Nhìn thấy bộ dạng em gái mình như vậy, hắn mỉm cười nói: "Đừng lo lắng, hãy nhớ rằng, bây giờ em đã là một đại tiểu thư của một gia đình giàu có! Bọn họ chẳng qua chỉ là phục vụ của em thôi!”

Trong lòng hắn đã bắt đầu tính toán xem chuẩn bị mua những gì cho Trương Giai Giai.

Đầu tiên, trang phục trên người nhất định phải đổi mới hoàn toàn, tất cả phải được thay bằng những thương hiệu xa hoa nhất thế giới.

Chỉ riêng bữa ăn tối nay cũng phải chuẩn bị một bộ đồ thật đặc biệt.

Sau đó sẽ là trang phục đi làm sau này cho Trương Giai Giai, cô ấy nhất định phải có ít nhất năm sáu bộ vest cao cấp để mặc đi làm, còn thêm cả năm sáu bộ đồ thường ngày để thuận tiện tụ tập đồng nghiệp thời gian rảnh.

Tóm lại là, phải sắp xếp lại mọi thứ, để em gái của hắn có thể sống một cuộc đời thật thượng lưu!

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 220

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.