Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1095 chữ

Trương Dịch mỉm cười, trả lời: "Không kém nhiều lắm, tuy anh không hay tìm hiểu về xe sang trọng, nhưng chắc là ở tầm giá đấy.”

Trương Giai Giai mím môi, lặng lẽ hỏi: "Xe này thuê một ngày đắt lắm đúng không? Anh có tâm quá đấy, vì giúp em lấy lại mặt mũi mà lần này rất chịu chơi luôn! Vất vả cho anh rồi!”

Cho tới bây giờ, cô vẫn không tin chiếc xe này thật sự là của Trương Dịch.

Trương Dịch bất đắc dĩ cười cười, nhưng đổi lại là hắn, chắc chắn cũng sẽ có loại hoài nghi này.

Dù sao người nhà của mình bỗng nhiên trở nên siêu giàu, đổi lại là ai cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Chiếc xe này thật sự là của anh. Không phải anh đã nói với em rồi sao? Bây giờ anh có rất rất nhiều tiền. Xe, quần áo, giày dép, đều là của anh.”

Trương Giai Giai mở to hai mắt, không thể tin được ôm đầu mình.

“Em... sao em lại cảm thấy hơi choáng! Không phải em đang nằm mơ đấy chứ?”

Tuy ngày hôm qua Trương Dịch cho cô mười vạn tiền tiêu vặt, nhưng cô cũng chỉ nghĩ anh trai mình mới vừa phát đạt một chút. Làm sao cũng không tưởng tượng được, hôm nay hắn lại lái xe sang trị giá 50 triệu đến trường học đón mình!

Đây quả thực là truyện cổ tích!

“Rốt cuộc là làm sao anh lại kiếm được nhiều tiền như vậy?”

Trương Dịch thản nhiên cười, nhưng không trả lời vấn đề này. Bởi vì hắn còn chưa nghĩ ra một lý do thích hợp nào để tự bào chữa.

Cho nên hắn chỉ trả lời một cách mơ hồ: "Tóm lại là chính đáng có được, dăm ba câu với em không thể nói rõ được, sau này em sẽ biết thôi!"

"Tóm lại là, hiện tại em nhớ kỹ cho anh! Nhà chúng ta có tiền, sau này không ai có thể bắt nạt nhà chúng ta, hoặc là coi thường chúng ta nữa. Em hiểu không?"

Những lời này đâm trúng chỗ đau khổ nhất trong lòng Trương Giai Giai.

Từ nhỏ đến lớn, vì nguyên nhân gia đình mà bị người ta coi thường quá nhiều. Mấy anh em bọn họ không muốn nhiều lời, nhưng trong lòng đều âm thầm kìm nén, muốn trở thành một người đứng trên tất cả!

“Em biết rồi, anh! Anh lợi hại lắm, sau này em cũng muốn thành công như anh!” Trương Giai Giai vung nắm đấm lên.

“À mà, chúng ta đang đi đâu vậy?" Cô tò mò hỏi.

Ngay từ đầu Trương Dịch vẫn luôn thần bí, chỉ nói muốn tới tìm cô, cũng không nói muốn làm gì.

Trương Dịch nhìn thoáng qua em gái mình, cả người cộng lại không vượt quá ba trăm tệ, mỉm cười nói: "Đi mua mấy bộ quần áo mới cho em!"

Khu thương mại Hoa Toa nằm ở trung tâm con phố thương mại thịnh vượng nhất thành phố Thiên Hải, có diện tích hai mươi lăm nghìn mét vuông, đây là nơi mua sắm cao cấp thịnh vượng nhất ở Thành phố Thiên Hải hay thậm chí là toàn bộ nước Hoa Hạ.

Nơi này có thể nói là không ai không biết không người không hay, bởi vì mọi thương hiệu xa xỉ mà bạn biết đều có thể được được tìm thấy ở đây.

Người bình thường đi ngang qua nơi này đều sẽ cảm thấy e ngại, căn bản là không dám lại gần, sợ rằng những người mặc vest chỉnh tề đứng đón khách ở cửa sẽ mỉm cười mời chào họ vào mua hàng.

Cho nên tuy là khu thương mại nổi danh nhất Thiên Hải nhưng đây lại là nơi xa lạ nhất với người bình dân.

Ai ở Thiên Hải cũng đều biết, một ly nước ở đây còn có thể bán với giá bốn mươi năm mươi tệ, một bữa ăn chưa tới mấy ngàn căn bản là không đủ no.

Có thể nói đây là thiên đường mua sắm của giới nhà giàu, có thể được đến đây mua sắm là ước mơ lớn nhất của rất nhiều người!

Bãi đậu xe ở đây trông giống như một triển lãm xe sang, với đủ loại Bentley, Lamborghini ở khắp nơi. Nếu bạn lái một chiếc Mercedes Benz hay BMW tới đây, có lẽ bạn sẽ cảm thấy hơi xấu hổ vì chiếc xe của mình chưa đủ tầm.

Ở một nơi như thế này, ngay cả những bảo vệ canh cửa cũng đều rất tự hào, dù chỉ nhận được mức lương hàng tháng từ bốn đến năm nghìn.

Nhưng khi xe Trương Dịch lái xe ngang qua, người qua đường vẫn không khỏi chú ý đến hắn.

“Mau nhìn kìa, logo của chiếc xe kia…không phải chứ! Là Pagani Zonda sao?”

“Uầy, chiếc này cả nước cũng chỉ có mấy cái, trước đó tôi cũng đã nghe ở Thiên Hải có người có chiếc xe này. Cuối cùng hôm nay cũng được thấy rồi!”

Mấy cô gái mặc hàng hiệu, đeo túi LV không nhịn được thốt lên.

Một số là tiểu thư nhà giàu, một số là dân xã hội đến săn lùng đàn ông giàu có, chung quy cũng đều là người đã từng gặp vô số người biết thể diện, đương nhiên có thể nhận biết các loại xe sang trọng.

Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ được tận mất thấy Pagani!

Những người đi đường xung quanh lần lượt dừng lại, vốn dĩ họ đến đây để mua sắm, nhưng bây giờ họ không khỏi muốn xem chủ nhân của chiếc xe này là ai!

Bởi vì bất kể chủ nhân của nó là ai, chắc chắn cũng phải là nhân vật có tiếng ở thành phố Thiên Hải!

Trương Dịch dừng xe ở lối vào trung tâm thương mại, sau đó mở cửa xe bước ra ngoài.

Khi mọi người nhìn thấy một anh chàng đẹp trai mặc đồ hiệu, khí chất phi thường bước xuống xe, lại nhìn thấy một cô gái xinh đẹp ăn mặc mộc mạc đứng bên cạnh, họ không khỏi thì thầm bàn tán về thân phận của hai người.

Trương Giai Giai ngẩng đầu nhìn bảng hiệu đèn LED khổng lồ của Hoa Toa, trong mắt có chút phấn khích xen lẫn chút lo lắng.

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 291

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.