Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1101 chữ

Có mấy cô gái ăn mặc thời trang miễn cưỡng kéo dây áo lên, cố gắng để lộ da thịt nhiều hơn để thu hút sự chú ý của Trương Dịch.

"Có khi người có tiền lại thích mấy cô gái mộc mạc kiểu này, bởi vì trông cô ta khá ngây ngơ!"

“Hừ, chắc chắn đều là giả bộ thôi! Tôi nghĩ cô ta chính là trà xanh!”

Trong lòng nhiều nữ sinh đều ghen tị muốn chết, như thể đang hận Trương Giai Giai cướp đi cơ hội của bọn họ.

Trương Giai Giai cũng sững sờ tại chỗ, lúc này mới tỉnh ngộ lại, người đàn ông thượng lưu trước mắt này thật sự là anh trai của cô!

Bị tất cả mọi người vây xem như vậy, trong lòng Trương Giai Giai vừa kích động vừa kiêu ngạo lại có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn bước nhanh tới trước mặt Trương Dịch.

“Anh! Sao anh lại thế này?”

Cô đỏ mặt nói, cảm thấy vô cùng tự hào khi thấy người khác nhìn mình với ánh mắt ghen tị.

Loại cảm giác hài lòng này còn mãnh liệt hơn so với lúc cô nhận được học bổng quốc gia!

Thì ra được người khác hâm mộ là cảm giác sảng khoái như vậy! Yêu yêu!

Trương Dịch cười nói với Trương Giai Giai: "Không phải buối tối em muốn cùng nhau đi ăn à? Dẫn em đi thay đồ với một số đồ dùng nữa. Sắp tốt nghiệp rồi, không thể luôn mộc mạc thế này được!”

Lâm Phong phía sau nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trên mặt lúc xanh lúc trắng.

Trước mặt một đám anh em của hắn, cô gái mà hắn đang tán tỉnh trong nháy mắt đã rơi vào vòng tay của một đại gia khác, đây không phải là vả hắn một phát trước mặt mọi người sao?

Thế nhưng, Lâm Phong thật đúng là không có sức mạnh gì đi tranh giành với người ta.

Người ta lái Pagani Zonda, hắn lái Mercedes - Benz, căn bản không phải đại gia cùng cấp bậc!

So với Trương Dịch, nhà hắn còn chẳng thể gọi là khá giả.

Dường như cảm nhận được ánh mắt trêu đùa của bạn bè xung quanh, Lâm Phong có chút phẫn hận, mở miệng nói: "Này, Trương Giai Giai! Từ lúc nào mà cậu tìm được quả bạn trai giàu có thế? Tôi còn tưởng rằng cậu thật sự là một đóa hoa sen thuần khiết chứ! Còn không phải cậu đang tìm người bao nuôi đây sao?"

Hắn còn tưởng rằng Trương Dịch là sugar daddy mà Trương Giai Giai tìm được bên ngoài.

Dù sao toàn bộ học viện đều biết, cô gái xinh đẹp lại đơn thuần như Trương Giai Giai có gia cảnh không được tốt cho lắm.

Cho nên, một soái ca giàu có đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, chắc chắn là kim chủ bao nuôi cô.

Người xung quanh nghe được lời này, cũng ném ánh mắt khinh thường về phía Trương Giai Giai.

Đương nhiên, chỉ có nam sinh mới khinh thường, vì họ cần dùng loại thái độ này để che giấu sự bất lực khi không có tiền.

Nếu có tiền, ai mà lại không muốn ôm mỗi tay một cô, tiện tay có thể móc ra rất nhiều tiền để bao nuôi con gái chứ?

Mà các nữ sinh chỉ đơn giản là ghen tị.

Nếu có thể được soái ca có tiền lại đẹp trai như vậy bao nuôi, các cô cũng muốn!

Trương Giai Giai căm giận nhìn Lâm Phong một cái, "Cậu nói cái gì vậy? Đây là anh ruột của tôi đấy! Đầu óc có bệnh à!”

Lâm Phong không thể tin được nhìn Trương Giai Giai, "Anh ta… anh ta là anh ruột của cậu? Chuyện này không có khả năng, ai cũng biết nhà cậu từ nông thôn lên, ở đâu ra mà có người anh nhiều tiền như thế!"

Mọi người cũng rất hoài nghi, bởi vì trên người Trương Giai Giai toàn là hàng vỉa hè, quần áo và giày tuy sạch sẽ, nhưng đều bị giặt đến trắng bệch, rõ ràng điều kiện gia đình rất bình thường, thậm chí có thể nói là không tốt.

Tuy nhiên, trong đám đông lại có bạn học của Trương Giai Giai, lúc này mới nói: "Tôi nhớ rồi, anh ấy đúng là anh trai của Trương Giai Giai! Trước đây anh ấy thường đến trường chúng ta tìm Giai Giai, tôi có nhìn thấy!”

Nói xong, hắn còn cảm thán một câu: "Trước kia nhìn rất mộc mạc, không ngờ anh ấy lại giàu như vậy! Khiêm tốn quá đi!”

Trương Dịch khẽ mỉm cười, mấy lời của những học sinh này, căn bản không thèm để ở trong lòng.

Hắn chỉ xoa xoa đầu Trương Giai Giai, bất đắc dĩ nói: "Đã sớm nói với em rồi, cho dù em không muốn cho người khác biết nhà chúng ta có tiền, cũng không cần luôn ăn mặc mộc mạc thế này chứ? Thôi được rồi, chuyện này cũng tốt, sẽ không ai quấy rầy em học tập.”

Những lời này dường như đang giải thích cho mọi người lý do tại sao trước đây Trương Giai Giai trông rất nghèo.

Nhất thời, tất cả mọi người tại hiện trường đều sôi trào!

“Ôi trời! Cú twist này cũng gắt quá đấy! Thì ra Trương Giai Giai lại là một tiểu thư nhà giàu, một mực giả nghèo trong trường!"

“Ảnh hậu Oscar! Diễn cũng sâu quá rồi, mãi đến khi tốt nghiệp mới lộ!”

"Cậu khoan hãy nói, phòng ngủ bên cạnh tôi còn có một người bạn, ở trường cả ngày chỉ biết chơi game, trông cứ lôi thôi lếch thếch. Kết quả là hai ngày trước ba cậu ấy tới đón cậu ấy, lái một chiếc BMW hơn hai triệu luôn! Về sau bọn tôi mới biết, gia đình cậu ta làm bất động sản!”

“Ai nói gì chứ? Bạn cùng phòng của tôi ở với nhau bốn năm, trông cực kỳ bình thường. Kết quả là vừa tốt nghiệp một cái, ba mẹ người ta ở Thanh Bắc đã sắp xếp cho cậu ta công việc thuộc top 500 vị trí tốt nhất thế giới luôn!”

Mấy nữ sinh vốn còn đang ghen tị với Trương Giai Giai và cả mấy nam sinh phẫn nộ vì Trương Giai Giai được bao nuôi, lúc này trên mặt đều lộ ra biểu cảm xấu hổ.

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 257

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.