Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1068 chữ

"Bọn họ cũng có ý tốt cả mà, hai chúng ta hiện tại đều là người độc thân, ở bên tôi cậu cũng sẽ không chịu thiệt đâu. Hơn nữa, điều kiện gia đinh Lâm Phong tôi thế nào cậu còn không rõ sao? Ba tôi làm bất động sản đấy, có thế nào tài sản cũng phải mấy trăm triệu! Chỉ cần cậu làm bạn gái tôi, tôi đảm bảo cậu sẽ không bao giờ phải lo lắng về tiền nữa!" Lâm Phong kiêu ngạo nói.

Có tiền, tùy hứng, đây chính là cách sống hơn hai mươi năm cuộc đời của hắn!

Ngay cả khi còn học đại học, hắn thay bạn gái như thay áo. Bởi vì quá giàu nên hắn ta không bao giờ thèm theo đuổi con gái, cơ bản là chỉ cần rải tiền ra là sẽ có một đám phụ nữ chạy tới chỗ hắn.

Mà Trương Giai Giai là người duy nhất không bị thu phục bởi tiền tài của hắn, cho nên mới khiến hắn nhớ mãi không quên.

Trương Giai Giai nhìn khuôn mặt đắc ý của Lâm Phong, chỉ cảm thấy hết sức ghê tởm.

Cô hừ lạnh một tiếng, không muốn nói nhiều với người này nữa, bước nhanh về phía đám người bên kia.

“Này, Giai Giai! Chiều cùng ra ngoài với chúng tôi đi, thấy bên kia không? Tháng trước tôi mới mua con Mercedes-Benz G đấy! Hơn một triệu lận đó! Tôi sẽ dẫn cậu đi hóng gió một chuyến!"

Trương Giai Giai đã chen vào đám đông bên kia.

Trương Dịch ngồi trong xe, đối diện cổng trường đại học Hải Phong, cho nên Trương Giai Giai vừa xuất hiện hắn đã lập tức chú ý.

Lúc này, hắn cũng thấy được vài nam sinh đang vây quanh em gái mình.

Nhìn thấy bộ dáng cợt nhả của bọn họ, còn có biểu cảm mất kiên nhẫn trên mặt cô em gái, Trương Dịch đã lập tức nhận ra đang xảy ra chuyện gì.

Hắn đẩy cửa xe bước xuống.

Mấy người Lâm Phong đi tới bên này cũng phát hiện chiếc Pagani Zonda đang đậu ở cổng trường.

“Ồ! Đây không phải là Pagani Zonda đấy sao? Trong trường chúng ta còn có người giàu thế này à?”

Con ngươi Lâm Phong thiếu chút nữa rơi xuống đất, là một phú nhị đại, tuy hắn ta chưa từng thấy Pagani, nhưng mỗi ngày hắn đọc tạp chí ô tô cũng đều chảy nước miếng, mỗi đêm nằm mơ cũng đều ước có được con xe sang trọng này!

Nhưng hắn cũng biết rõ, một chiếc xe này đã đáng giá hơn nửa tài sản của gia đình hắn ta, căn bản không phải thứ xa xỉ hắn có thể nghĩ tới lúc này!

Mấy học sinh bên cạnh cũng cảm thán: "Chiếc xe này đã đỗ ở đây cả buổi rồi, chắc là đang đợi người! Aiz, không biết là ai may mắn thế, còn được người lái Pagani tới đón.”

Mấy nữ sinh khác cũng ôm ngực chu miệng nói: "Ai có thể lái chiếc xe này đưa tôi đi hóng gió, phải hiến thân tôi cũng nguyện ý luôn!"

Vừa lúc đó, cửa xe chậm rãi mở ra, một đôi chân dài rắn chắc bước xuống xe trước ánh mắt của mọi người.

Khoảnh khắc Trương Dịch bước xuống khỏi xe, hiện trường nhất thời lại vang lên một tràng tiếng ca thán.

Bởi vì Trương Dịch vẫn luôn ở trong xe, người xung quanh lại càng là tò mò rốt cuộc là đại gia nào có thể lái chiếc xe này tới đây.

Cảm xúc tích tụ này bùng nổ ngay khi hắn bước ra khỏi cửa xe!

Chiếc áo sơ mi đen chỉ cài đến nút thứ ba, để lộ làn da màu đồng rắn chắc, bộ quần áo được may bằng chất liệu Ý, phản chiếu ánh sáng mờ quý phái dưới ánh nắng mặt trời. Chiếc quần âu cũng được may bằng lụa Ý, khi kết hợp với đôi giày da thủ công dưới chân, ngay cả những người không có mắt nhìn cũng có thể nhận ra rằng chúng rất đắt tiền!

Hơn nữa bản thân Trương Dịch đã rất khôi ngô, như người ta thường nói, người dựa vào quần áo, ngựa dựa vào yên, lúc này trông hắn càng tuấn tú và phong nhã hơn, không kém gì các minh tinh trên TV!

“Woa! Anh ấy đẹp trai quá! Rốt cuộc là phú nhị đại nhà ai mà vừa có tiền vừa có nhan sắc thế này, không phải là ngôi sao điện ảnh đấy chứ?"

“Trời ạ! Ai là bạn gái của anh ta phải hạnh phúc biết bao?”

“Muốn thêm wechat của anh ấy quá, nhưng tôi không dám qua đó đâu.”

Nữ sinh trong trường nhìn thấy Trương Dịch, ai nấy đều thẹn thùng che miệng lại, trong lòng có chút phấn khích.

Mà sau khi các nam sinh nhìn thấy Trương Dịch, trong mắt lại tràn đầy ganh tị.

"Nếu tôi cũng có tiền mua được xe tốt, quần áo hàng hiệu như vậy, chắc chắn còn đẹp trai hơn anh ta!"

Đám nam sinh đều nắm chặt nắm đấm, trong đầu thầm nghĩ như vậy.

Sau khi Trương Giai Giai nhìn thấy Trương Dịch, trên mặt lộ ra biểu cảm nghi hoặc, ban đầu còn không nhận ra người này là anh ruột của mình.

Bởi vì ngoại trừ khuôn mặt có chút giống, Trương Dịch hôm nay với người cô quen thuộc gần như không có một chỗ nào giống nhau.

Dù là chiếc xe sang nửa tỷ hay bộ đồ hàng hiệu trên người, đều làm cho Trương Dịch trông quá mức thượng lưu.

Vẫn là Trương Dịch vẫy tay cười với cô trước: "Giai Giai, lại đây!”

"Wow!"

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Trương Giai Giai, trong ánh mắt tràn ngập hâm mộ, thán phục cùng ghen tị.

“Không phải chứ? Bạn gái anh ấy là người của trường chúng ta! Ghen tị muốn chết mất thôi!”

"Sao mắt của kẻ có tiền đều kém như vậy, cô ta trông quê mùa như thế, ngay cả cách ăn mặc cũng không biết, dựa vào cái gì mà mấy chàng đẹp trai giàu có này lại coi trọng cô ta thế?”

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.