Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mấy Trò “Nam Nữ”

Phiên bản Dịch · 1221 chữ

Chương 40: Mấy Trò “Nam Nữ”

Vu Thiết hít sâu một hơi, tay trái nắm lại, trong phạm vi trăm mét trước người, sức lực vô hình chấn động kịch liệt, một nguồn sức mạnh vô hình hướng về phía mũi tên xông tới, tốc độ mũi tên đột nhiên chậm lại, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đột nhiên chậm lại. Trong tiếng ‘vù vù’, trên đầu mũi tên có thể mơ hồ nhìn thấy vòng không khí màu trắng ngà bắn ra, tới cuối cùng, khi mũi tên đã tới cách trước ngực Vu Thiết ba thước, mũi tên chậm rãi dừng lại trong không khí, lơ lửng bất động.

Vu Thiết ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn về phía thanh niên cầm trường cung trong tay kia một cái. Thanh niên kia hét lớn một tiếng, cung dài đột nhiên bộc phát ra tiếng gầm rú liên tiếp, liên tục bảy tám cái bóng tên bắn ra, thẳng tắp bắn về phía Vu Thiết.

Vu Thiết luống cuống tay chân huy động sức mạnh phát động ngăn cản, cậu chưa từng gặp phải tấn công mãnh liệt như vậy, vừa không đề phòng, giấu đằng sau hai cái bóng tên, hai mũi tên vẽ ra một đường cong nho nhỏ, va chạm thật mạnh lên đuôi mũi tên đầu tiên. Mũi tên đầu tiên cách Vu Thiết chỉ có ba thước chợt tăng tốc, phát ra một tiếng nổ vang chói tai, xé rách lực trường, đánh mạnh vào ngực Vu Thiết. Trên giáp trụ sát người màu trắng bắn ra một vài đốm lửa, mũi tên bằng thép tinh nứt gãy, trên giáp trụ có thể soi gương không lưu lại một chút dấu vết.

Đồng tử La Lâm và hai tên đồng bọn đột nhiên co rút lại, bọn họ đồng thời phát ra tiếng huýt gió bén nhọn, không nói một lời, xoay người liền đi. Tốc độ bỏ chạy của bọn họ cực nhanh, nhảy lên hạ xuống mấy cái, bọn họ liền lẩn vào một bụi nấm cao lớn, sau đó liền không thấy tăm hơi bóng dáng.

Vu Thiết bị dọa đến trên trán đầy mồ hôi lạnh, cậu gấp gáp thở hổn hển một hơi, cắn răng, đồng dạng xoay người bước đi. Cậu đã dự cảm được số phận bi thảm của mình rồi. Bị người ngay mặt bắn một tên, nếu không phải có giáp trụ, cậu đã bị xuyên thủng tim.

Nơi này cách binh doanh Cổ Thần hơi xa, lũ nhện kim loại không thể tới gần nơi này, nếu cậu bị bắn bị thương, cơ bản không có sức trở về binh doanh Cổ Thần. Nói cách khác, nếu không phải có giáp trụ, cậu đã chết rồi! Trời biết lần này Lão Thiết sẽ xử lý cậu thế nào.

Thạch Linh Khanh ở sau lưng nhẹ nhàng hô gọi:

"Vị công tử này, vị này......"

Vu Thiết không nghe thấy tiếng Thạch Linh Khanh hô gọi ầm ĩ, cậu chỉ cắm đầu chạy về phía trước, thân thể thỉnh thoảng nhảy lên cao cao lướt về phía trước, một lần trượt ra xa hơn trăm thước, không bao lâu cậu đã chạy về phạm vi hoạt động của lũ nhện kim loại. Nhìn về phía sau một chút, ụ đất và rừng dương xỉ nhấp nhô đã che đi tầm mắt cậu, cậu không thể nhìn thấy cảnh tượng bên kia.

Vu Thiết thở ra một hơi, mặt âm trầm đi về phía binh doanh Cổ Thần. Cách cửa vào binh doanh Cổ Thần còn mấy trăm thước, Vu Thiết ngạc nhiên dừng lại. Phía trên nơi vốn là hố sâu, vậy mà lại xuất hiện một cái lều gỗ được dựng lên rất chỉnh tề. Dùng cành dương xỉ lớn làm khung sườn, trên bốn vách tường trát một lớp bùn đất thật dày, bùn đất được trát bằng phẳng, trơn nhẵn, còn dùng nhiệt độ cao nung đến cô cùng cứng rắn. Trên nóc nhà che một lớp lá dương xỉ thật dày, nhìn qua có chút kiên cố.

Từ khi nào thì có cái lều gỗ này?

Vu Thiết lần này ra ngoài, thời gian cũng chỉ mới non nửa ngày, như thế nào lại xuất hiện thêm một cái lều gỗ như vậy? Mười mấy con nhện kim loại từ bốn phía chạy ra, lặng yên tụ tập bên cạnh Vu Thiết, sau đó chen chúc chạy vào trong lều gỗ. Vu Thiết ngây ra, vội vàng đi theo này đám nhện kim loại đi vào lều gỗ. Cậu phát hiện, phía trên nơi vốn là hố sâu phủ một lớp cành dương xỉ thật dày, bên trên đồng dạng trát một lớp bùn đất thật dày, lại phủ lên một lớp da Cự Hà Mã thật dày, nhìn qua bộ dáng tràn đầy thoải mái. Lũ nhện kim loại đi tới một góc của lều gỗ, nhanh nhẹn xốc lên một cái nắp hầm hình vuông chừng một thước. Bên dưới nắp hầm truyền đến giọng Lão Thiết:

"Có người ngoài tiến vào rồi, hai bên đều không phải người lương thiện gì, ông nội đây lười giao tiếp với bọn họ...... Cho nên vội vàng làm cái lều này che lên lối vào. Thế nào, kỹ thuật xây nhà của ông nội đây thế nào?"

Vu Thiết đột nhiên nhẹ nhõm thở ra một hơi, cậu đi đến bên cạnh lối vào binh doanh Cổ Thần, cúi đầu nhìn Lão Thiết được bốn con nhện kim loại nâng đến, hừ một tiếng:

"Cũng không phải ông động tay đi? Ông tay chân đều không có, ông có thể xây nhà?"

Lão Thiết im lặng, trên hai hàm răng của nó chợt lóe lên điện quang cực kỳ chói mắt.

Vu Thiết vội vàng giơ hai tay lên:

"Tôi sai rồi, cái nhà này xây thật tốt, Lão Thiết, ngài thật sự là anh minh thần võ, thần tuấn phi phàm!"

Không đợi Lão Thiết mở miệng, Vu Thiết rất chủ động cúi đầu thú tội:

"Tôi sai rồi, tôi hẳn là nên né khỏi mũi tên kia, không nên kiến quyết đứng chắn...... Tôi cũng không ngờ tới, mũi tên của tên kia, vậy mà lại có thể rẽ ngoặt?"

"Đâu chỉ có kiếm, người cũng có thể cong, ngươi từng gặp chưa?"

Điện quang trên hàm răng Lão Thiết từ từ tan đi, nó hừ lạnh một tiếng:

"Thuốc Trúc Cơ ngươi tích trữ mấy ngày này còn rất nhiều, mấy ngày này, ngươi không cần tiếp tục đi săn nữa, mỗi ngày tự mình tu luyện......"

Giọng điệu Lão Thiết đột nhiên trở nên rất kỳ quái:

"Những người khác, liên hệ giao tiếp với cùng bọn họ cho tốt. Có một số việc, tự mình trải qua mới biết được...... Đặc biệt là mấy trò giữa nam nữ, ha, ha, ha, ha......"

Đường thông tới binh doanh Cổ Thần hiện lên một vệt tia điện, tấm chắn kim loại màu trắng bạc nhấp nhô, Lão Thiết và bốn con nhện kim loại chìm vào hành lang bên dưới.

Da mặt Vu Thiết đỏ bừng một phen, cậu nhỏ giọng lầu bà lầu bầu:

"Mấy trò… giữa nam nữ?? Đó là mấy trò gì?"

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.