Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Người

Phiên bản Dịch · 1278 chữ

Chương 39: Cứu Người

Thêm truyện vào TỦ SÁCH để nhận thông báo CHƯƠNG MỚI NHẤT

---

Một câu chưa nói hết, La Lâm cùng một tên đồng bọn cầm đao dài trong tay bạn đồng thời lao nhanh về phía trước. La Lâm lại hóa thành ba cái bóng mờ lao về phía trước, đồng bọn kia của hắn theo sát ở phía sau hắn, bỗng nhiên, trường đao của hắn chợt lóe, sáu chuôi đao ngắn dài hơn một xích vô thanh vô tức trượt ra đường cong kỳ dị, đánh tới bốn chiến sĩ Ngưu Tộc ở phía trước.

Bốn chiến sĩ Ngưu Tộc đồng thời cầm ngang chiến phủ cực lớn chắn trước ngực, đoản đao đánh lên trên mặt búa của bọn họ, phát ra tiếng va chạm chói tai.

La Lâm lao tới, trên đao dài lóe lên ánh sáng lạnh.

Một người đàn ông gầy gò mặc trường bào bên cạnh Thạch Linh Khanh chợt tiến lên một bước, tay phải hắn vung lên, ba cây gậy gỗ cực mảnh dài chừng sáu xích bay ra từ trong tay áo, rơi mạnh xuống đất. Trên đầu trượng lóe lên điện quang, tiếng sấm chói tai vang lên, ba cái gậy gỗ bắn ra một mảng lớn điện quang, bao trùm phạm vi hơn mười thước phía trước. Điện quang màu trắng bạc nhảy lên kịch liệt, đan xen lẫn nhau tấn công, trong phạm vi hơn mười thước hoàn toàn là điện quang bạo ngược xen kẽ vòng quanh, mặt đất bị dòng điện oanh kích, để lại từng cái, từng cái dấu vết thật sâu, không ngừng phun ra khói mờ màu xanh.

La Lâm và đồng bọn của hắn lui nhanh về phía sau, ba cái gậy gỗ vừa mới từ trong tay áo người đàn ông gầy gò kia bay ra, bọn họ lại đã lui ra mấy mươi thước. Điện quang tàn phá khắp nơi, lại không thể đánh trúng thân thể bọn họ.

La Lâm cất tiếng cười lớn:

"Biết bên cạnh ngươi vẫn còn một cao thủ ẩn giấu, cho rằng bọn ta sẽ mắc mưu sao?"

Trong tiếng cười, Thạch Linh Khanh phát ra một tiếng thét chói tai xen lẫn kinh sợ. Người đàn ông gầy gò vừa ra tay thân thể lảo đảo, chật vật từng bước, từng bước, lui về sau mấy bước. Lúc tia điện bạo ngược hấp dẫn lực chú ý của đại đa số người, thanh niên cầm cung dài trong tay ở phía sau đã ra tay. Nương theo điện quang che chắn, mũi tên dài phá không bay đến, bắn trúng người đàn ông gầy gò. Khác với Ngưu Tộc mang giáp nặng, xương thịt rắn chắc, người đàn ông gầy gò này mặc trường bào, thân thể cũng vô cùng yếu ớt. Cùng là tên dài, chỉ là ghim thật vào trong ngực chiến sĩ Ngưu Tộc, người đàn ông gầy gò này lại bị mũi tên xuyên thủng ngực phải, mũi tên đi qua cơ thể, lại để lại trên ngực hắn một lỗ thủng thấu suốt lớn cỡ nắm tay. Máu tươi bắn ra, lại văng đầy mặt Thạch Linh Khanh đứng ở phía sau người đàn ông gầy gò.

Thạch Linh Khanh thét chói tai, vội vàng lấy ra từ trong tay áo một cái lọ đá màu đen, đổ ra một ít thuốc nước màu đen thoa lên miệng vết thương của người đàn ông gầy gò, lại đút cho người đàn ông gầy gò mấy ngụm thuốc nước. Miệng vết thương của người đàn ông gầy gò lập tức biến mất, không thấy một chút vết máu chảy ra. Nhưng vết thương này cũng rất nghiêm trọng, hơi thở hắn thoi thóp ngồi dưới đất, không còn sức lực cử động, mở miệng nữa.

"Các ngươi...... Đáng chết!"

Thạch Linh Khanh khàn giọng thét lên chói tai, ném thật mạnh lọ đá màu đen trống rỗng xuống đất.

La Lâm vung vẫy đao thẳng, mũi đao nhắm ngay Thạch Linh Khanh:

"Người đáng chết, là ngươi! Ta sẽ chặt đầu của ngươi xuống, dùng nó để hiến tế em gái!"

Vu Thiết cuối cùng không kiềm chế được, cậu chợt nhảy lên, thân thể vọt lên cao hơn mười thước, sau đó giống như bay lượn, nhẹ nhàng lướt về phía trước. Khoảng cách trăm mét nháy mắt lướt qua, Vu Thiết nhảy lên lần nữa, một lần nữa giống như chim lớn, lướt về phía trước. Hai phe Thạch Linh Khanh và La Lâm đều bị động tác của Vu Thiết dọa rồi, bọn họ đồng thời xoay người, bày trận đón địch, nhìn về phía Vu Thiết.

Vu Thiết hạ xuống trên một ngọn đồi nhỏ cách hai phe hơn một dặm, thương dài trong tay cậu chỉ về phía La Lâm, lạnh lùng nói:

"Nơi này là địa bàn của ta...... Mặc kệ các ngươi có ân oán gì, không được chém giết ở đây!"

"Ai lại ra tay lần nữa, chính là kẻ địch của ta!"

Tay Vu Thiết vung lên, hơn mười hòn đá lớn cỡ nắm tay từ phía sau cậu bắn nhanh tới, đập nát một rừng dương xỉ cách mấy mươi thước.

Mảnh rừng dương xỉ kia phạm vi mấy mươi thước. Một gốc dương xỉ to lớn ở ngay chính giữa, thân cây ở giữa thô to cỡ thắt lưng người, cũng cao bảy tám thước. Hòn đá bay đi mang theo tiếng xé gió chói tai, hung hăng quét trúng mảnh rừng dương xỉ kia, cây dương xỉ lớn ở giữa bị hai tảng đá nhẹ nhàng xuyên thủng, mảng lớn mảnh vụn bay ra xa bảy tám thước, hơn mười gốc dương xỉ rậm rạp bị đánh cho gãy ngang.

Hòn đá rơi xuống đất, sau đó lại bay lên, giống như ong vò vẽ phát cuồng, hung hăng bay đánh dương xỉ còn lại. Rơi xuống đất, bay lên, lại rơi xuống đất, lại bay lên. Một mảnh rừng dương xỉ bị đập cho nát nhừ, cành nhánh gãy đổ trải khắp phạm vi trăm thước, nơi nơi đều có.

"Nơi này là địa bàn của ta, không được đánh nhau!"

Vu Thiết buông tay trái ra, dùng sức chỉ chỉ về phía ba người La Lâm.

Rất khó hiểu, Vu Thiết có khuynh hướng che chở đoàn người Thạch Linh Khanh. Có lẽ là vì Thạch Linh Khanh và cậu cùng bị giết chết cả nhà, có lẽ là vì ba người La Lâm hung hăng dọa người làm cho Vu Thiết không hài lòng, hoặc có lẽ, còn có nguyên nhân khác......

Ai biết được chứ?

Thạch Linh Khanh nở nụ cười, bàn chân bị trật khớp của cô nhẹ nhẹ chỉa xuống đất, nhìn về phía Vu Thiết nở nụ cười thật rạng rỡ. Khi cô nhìn thấy hơn mười khối đá lần lượt bay lên, lần lượt hạ xuống, đánh cho đám dương xỉ to lớn kia cành lá bay tứ tung, nụ cười của cô lại sáng lạn giống như hoa mùa xuân, miệng cười đẹp đến làm cho người ta say mê.

Sắc mặt La Lâm lại là đột biến, hắn chợt quát lớn một tiếng. Thanh niên cầm cung dài trong tay bên cạnh hắn hét lớn, sải bước tới gần phía Vu Thiết, một bước bảy tám thước, một bước bảy tám thước, trong tích tắc đã đi tới trước trên trăm thước. Cung dài léo thành hình tròn, một tiếng trầm đục, một cái bóng tên phá không bay đến, mũi tên nhắm thẳng yếu hại ngay tim Vu Thiết.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.