Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Luồng Sáng

Phiên bản Dịch · 1373 chữ

Chương 33: Hai Luồng Sáng

Từ chương 41 trở đi sẽ lên 10 TLT

---

"A, vậy, vấn đề này sẽ không quan trọng nữa...... là phong tục rất kỳ quái thôi, vợ chồng ở riêng, chồng một người nuôi nấng con trai......" Lão Thiết ‘rì rà rì rầm’ lẩm bẩm: "Phong tục rất thú vị, làm cho ta nghĩ tới...... Ừm, những thứ này không quan trọng. Quan trọng là..., mẹ của ngươi, rất có thể đã để lại cho ngươi thứ vô cùng quý giá......"

Tròng mắt Lão Thiết và Đại Thiết đột nhiên sáng lên, nhất là Đại Thiết đường kính mấy thước, mắt của nó chính là hai cái đèn pha cực lớn, ánh sáng màu máu chói mắt thẳng tắp, nhìn chằm chằm Vu Thiết, làm cho Vu Thiết chỉ có thể nhắm hai mắt lại.

"Đại thiết...... Mắt của ông sáng quá rồi!" Vu Thiết lớn tiếng phàn nàn.

Tròng mắt Đại Thiết tôi xuống, nó uất ức xoay người sang chỗ khác, quay lưng về phía Vu Thiết.

"Đi theo ta. Có nhiều thuốc Trúc Cơ như vậy, căn cứ tính toán của ta, có chín phần chín xác suất thành công." Lão Thiết ra lệnh, bốn con nhện kim loại nâng nó đi về hướng đại điện bày đầy cầu thủy tinh, ngày thường Vu Thiết dùng để chữa thương.

"Đây là chuyện tốt, đối với ngươi là một việc tốt, sức mạnh huyết mạch của mẹ ngươi rất mạnh mẽ, cái này sẽ giúp ngươi...... có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, có được thần thông đặc biệt." Lão Thiết một đường lầu bà lầu bầu: "Nhưng mà, dựa vào ngươi tự động kích phát loại thiên phú thần thông thuộc về sức mạnh huyết mạch này, rất khó khăn."

"Mấy ngày này, ngươi lại bị thương nặng mấy lần, hôn mê rất nhiều lần." Giọng điệu Lão Thiết rất kỳ quái, nói: "Vốn cho rằng ngươi sẽ giống như nhân vật trong truyền thuyết xưa, dựa vào sức mạnh của bản thân, ở trong cảnh hiểm nghèo sắp chết thức tỉnh thiên phú...... Xem ra, là ông nội đây nghĩ nhiều rồi."

"Ngươi chỉ là một nhóc con bình thường, ăn may gặp phải ông nội đây...... Muốn thức tỉnh, còn phải dựa vào ngoại lực làm ngòi dẫn." Giọng điệu Lão Thiết trở nên đặc biệt nặng nề: "May mắn, ở đây có thứ có thể trở thành ngòi dẫn đó, tuy rằng, ông nội đây không tình nguyện lắm......"

Vu Thiết một hàng đi vào đại điện.

Dương Tiễn lẳng lặng lơ lửng trong cầu thủy tinh, giữa hai chân mày anh ta tản ra ánh vàng nhàn nhạt, giống như thần ma, uy mãnh bá đạo, hơi thở mãnh liệt tràn ngập cả đại điện.

Tuy rằng Vu Thiết đã ở trong cầu thủy tinh nhiều lần làm hàng xóm với Dương Tiễn, mỗi lần nhìn đến Dương Tiễn, cậu vẫn như trước cảm thấy linh hồn chấn động mạnh gần như vỡ nát, cả người xụi lơ, vô thức dời tầm nhìn đi, cơ bản không thể nhìn thẳng Dương Tiễn.

Đây là áp chế sinh mệnh tuyệt đối.

Dù cho Dương Tiễn đã chết đi không biết bao nhiêu năm, anh ta vẫn tạo ra áp chế tuyệt đối với Vu Thiết.

Lão Thiết lẳng lặng nhìn Dương Tiễn, thật lâu, thật lâu.

Đại thiết bất an động động thân thể, đầu lâu cực lớn nhẹ nhàng đụng vào Lão Thiết một cái.

"Ra tay đi!" Lão Thiết lạnh lùng nói: "Tuy rằng không tình nguyện, nhưng mà tài nguyên có hạn...... vì......"

Lão Thiết ngậm miệng lại, qua hồi lâu, nó mới nhẹ nhàng nói: "Vì......"

Đại Thiết ngâm khẽ một tiếng.

Cầu thủy tinh chỗ Dương Tiển lặng im hiện lên một mảnh ánh điện màu lam, cầu thủy tinh trượt mở, thân hình Dương Tiển trượt ra từ trong cầu thủy tinh.

Trên trần nhà rơi xuống một con nhện kim loại lỡn cỡ nấm đấm, nó vừa khớp đáp lên mặt Dương Tiển, mấy cái vòi sắc bén giơ lên cao, sau đó nhẹ nhàng đâm vào con mắt dựng đứng ở giữa hai chân mày Dương Tiển.

‘Phụt’ một tiếng, trên bụng con nhện kim loại nho nhỏ nứt ra một kẽ hở, một cái ống tiêm cực mảnh đâm ra, chuẩn xác đâm vào đồng tử của con mắt dựng thẳng. Xuyên qua ống tiêm trong suốt có thể nhìn thấy một dòng chất lỏng màu vàng đang không ngừng được ống tiêm hút ra Lão Thiết im lặng không lên tiếng, nhìn một màn này, ánh sáng màu máu trong con ngươi nó lóe lên nhanh chóng, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ ngổn ngang.

Vu Thiết không dám hé răng. Trên người Lão Thiết tản ra một loại bi ai và tuyệt vọng nồng đậm, làm cho tâm tình cậu vô thức nặng nề, đồng dạng bị bi thương nồng đậm lây nhiễm Cậu nhìn nhìn Lão Thiết, lại nhìn nhìn Dương Tiển, cậu không biết giữa bọn họ đã xảy ra việc gì, nhưng mà có thể nhìn ra được, giữa bọn họ có rất tình cảm rất sâu sắc......

Con mắt dựng thẳng giữa hai chân mày Dương Tiển tối đi, cuối cùng một chút ánh vàng cũng không thấy nữa. Trên cầu thủy tinh bắn ra một luồng điện quang, thân thể Dương Tiển lại được hút vào cầu thủy tinh, lơ lửng trong chất lỏng màu đỏ sậm. Toàn thân con nhện kim loại lớn cỡ nắm tay biến thành màu vàng kim, có ánh vàng cực kỳ mãnh liệt bắn ra từ trong cơ thể nó, rực rỡ chói mắt.

"Bắt đầu đi!" Lão Thiết quát lớn một tiếng.

Con nhện kim loại màu vàng kim chợt nhảy lên, bổ nhào lên sau cổ Vu Thiết, một ống tiêm cực mảnh cắm thật sâu vào sau cổ Vu Thiết, một luồng hơi nóng cháy bỏng mang theo uy năng to lớn ồ ạt xông vào. Hơi nóng quét khắp thân thể mấy vòng, sau đó nhanh chóng vọt lên đầu Vu Thiết.

Vu Thiết kêu rên một tiếng, cả người cậu trống rỗng một hồi, giống như tinh khí toàn thân đều đã bị rút cạn. Hai mắt cậu trắng dã, cả người co rút, phun ra lượng lớn hơi nóng, ngã thật mạnh xuống đất ngất đi.

"Sức mạnh lưu lại trong con mắt thần này của Dương Tiễn có thể mạnh gấp vạn lần thuốc Thức Tỉnh gì đó." Lão Thiết nhìn Vu Thiết nằm ngất, run rẩy, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Rót thuốc Trúc Cơ cho cậu ta đi, năm mươi sáu bình, vậy là đủ rồi."

Mấy con con nhện kim loại ôm đống lớn thuốc trở về, bọn chúng dùng sức mở miệng Vu Thiết ra, không ngừng rót từng phần, từng phần thuốc Trúc Cơ đặc sệt vào trong miệng cậu. Thuốc Trúc Cơ vừa vào miệng liền lập tức được hấp thu, cơ bắp cả người Vu Thiết kịch liệt nhấp nhô, hơi nóng trên người phun ra đã hình thành sương mù màu trắng sữa.

Cả người giống như bị lò lửa thiêu đốt. Không chỉ có thân thể, linh hồn cũng bị lửa cháy bao bọc. Vu Thiết chỉ cảm thấy bản thân ở trong hắc ám vô biên, bốn phương tám hướng đều là ngọn lửa màu đen đang điên cuồng thiêu đốt linh hồn và xác thịt cậu, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đốt cậu thành tro tàn.

Trong hắc ám vô biển, ở nơi cực xa lại tồn tại hai luồng ánh sáng cực mảnh. Hai luồng ánh sáng quấn quýt lấy nhau, hình thành vòng xoắn ốc kỳ quái, len lõi cực nhanh trong hắc ám. Vu Thiết theo bản năng liền chạy như điên về hai luồng ánh sáng, cậu muốn đuổi theo hai luồng ánh sáng kia, muốn nhìn xem chân diện mục của hai luồng ánh sáng kia. Trong nháy mắt tiếp theo, hai luồng ánh sáng bay về phía Vu Thiết, luồng sáng mãnh liệt xé rách hắc ám.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.