Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ Ngươi Họ Gì?

Phiên bản Dịch · 1346 chữ

Chương 32: Mẹ Ngươi Họ Gì?

🧠ĐỆ NHẤT DANH SÁCH (BẢN DỊCH): Mạt thế, hài hước, dị năng, hệ thống🧠

---

Khôi phu tử dạy dỗ từ nhỏ, khó khăn mới khiến cho trên người Vu Thiết mang theo một chút khí chất nho nhã lịch sự đã sớm không còn một mảnh, Lão Thiết làm cho trên người Vu Thiết có thêm một phần sắc bén lại có hơi thở láu lỉnh—— một phần ý vị đặc biệt thuộc về lão binh dày dạn!

"Đến nào, anh bạn lớn, ha ha, ở chỗ bố đây có đồ ăn ngon, ây da, chính là ở đây!"

Vu Thiết rống lớn một tiếng, cậu nhảy mạnh lên, nhảy qua giữa hai tảng đá lớn nơi con nhện kim loại đang nằm.

Thủy thú rống giận, theo sát Vu Thiết chạy nhanh đến, nó dẫm một cước thật mạnh xuống đất, mặt đất đột nhiên sụp xuống, một chân nó rơi thật sâu vào trong bẫy.

Tiếng xương nứt giòn vang truyền ra thật xa, chân trái phía trước của con thủy thú này trật đi, nứt gãy, thân thể to lớn kẹt vào kẽ hở giữa hai tảng đá lớn, không thể động đậy. Thủy thú đau đớn điên cuồng giãy dụa, rống giận, miệng không ngừng phun ra nước bọt màu trắng.

Vu Thiết chợt xoay người lại, dùng tốc độ cao nhất chạy nhanh về phía thủy thú, thương dài mang theo một bóng thương thẳng tắp, sắc bén, hung hăng xuyên thủng đầu thủy thú.

Thương dài do binh doanh Cổ Thần làm ra sắc bén vô cùng, xương sọ dày đến nửa xích của thủy thú bị xuyên thủng, cổ tay Vu Thiết xoay một cái, thân thể thủy thú cao lớn co rút kịch liệt mấy cái, rất nhanh liền không còn động tĩnh.

"Mở hàng rồi anh em ơi!" Vu Thiết hưng phấn kêu gọi hai con nhện kim loại, hai con nhện kim loại nhanh chóng nhảy tới bên cạnh cậu, tràn đầy đắc ý nhảy lên mấy cái.

Giáp lưng của một con con nhện kim loại nứt ra một kẽ hở, một luồng chất lỏng màu xám bạc chảy ra từ kẽ hở, đón gió thoáng lên một cái liền biến thành một thanh trường đao dài hơn một thước, mỏng nhọn sắc bén.

"Vẫn chưa hiểu rõ, vì sao một đám kim loại hóa lỏng có thể tự mình biến thành đao? Thật là thần kỳ." Vu Thiết cầm trường đao lên, đi đến bên cạnh thủy thú, rất nhanh cắt nó ra thành từng khối từng khối.

Trong rừng dương xỉ phía sau có hai mươi mấy con nhện kim loại chạy ra, bọn chúng giành lấy từng khối, từng khối thịt so với thân thể chúng lớn rất nhiều, nhanh nhẹn chạy về hướng binh doanh Cổ Thần.

Mỗi một con nhện kim loại có thể nhẹ nhàng lôi kéo một khối thịt mấy trăm cân chạy đi, hai mươi mấy con con nhện kim loại một lần có thể lôi về trên ngàn cân con mồi. Vu Thiết mất trọn hai giờ mới hoàn toàn cứt hết con thủy thú này, máu thịt mang về ít nhất năm sáu ngàn cân.

Máu thịt chính là thuốc Trúc Cơ.

Vu Thiết hưng phấn ngâm nga một điệu hát học được từ chỗ Lão Thiết, làm bạn cùng một đám nhện kim loại, khiêng mấy khúc xương cực lớn về tới binh doanh Cổ Thần.

Máu thịt thủy thú đã được nhét vào thiết bị chế dược, năm mươi sáu bình thuốc Trúc Cơ chỉnh chỉnh tề tề bày ra dưới đất, lóe lên ánh sáng màu xanh biếc làm cho người ta hoa mắt, trong không khí tràn ngập mùi thơm nồng đậm, ngào ngạt, lại có chút gay mũi đặc trưng của thuốc Trúc Cơ.

Bốn con nhện kim loại nâng Lão Thiết, vòng quanh Vu Thiết mấy vòng.

"Thu hoạch không tệ, tên nhóc ngươi lớn gan rồi? Dám đi trêu chọc đám Cự Hà Mã kia?" Lão Thiết hừ lạnh một tiếng: "Lần sau cẩn thận một chút, mấy con Cự Hà Mã này ngoại trừ thân thể to lớn, không có bất cứ năng lực nào khác. Hơn nữa, bọn chúng là động vật ăn cỏ, không giỏi đi săn bầy đàn...... Lần này là nhóc con ngươi may mắn."

Vu Thiết nhếch miệng cười.

Chính vì mấy tên kia là động vật ăn cỏ, cậu mới dám ra tay với anh bạn to lớn này.

Nói cách khác, nghĩ nghĩ xem, một đám Cự Hà Mã như vậy đồng thời chạy nhanh đến...... Cảnh tượng kia nghĩ nghĩ liền đẹp không sao tả xiết!

Buông xuống thương dài trong tay, dùng sức chà xát bàn tay, nhìn một hàng thuốc Trúc Cơ bày trước mặt, Vu Thiết hưng phấn đến cả người run lên.

"Lão Thiết, còn có...... Đại Thiết!" Vu Thiết liếc mắt nhìn nhìn binh doanh Cổ Thần lơ lửng phía sau Lão Thiết, cậu bé xui xẻo này sau mấy lần yêu cầu Lão Thiết cho mình một cái tên, cuối cùng bị Lão Thiết không kiên nhẫn tùy tiện tặng một biệt danh là ‘Đại Thiết’.

Nghĩ thế nào, cái tên này đều là có lệ mà thôi.

Lão Thiết, Đại Thiết, Tiểu Thiết...... Có điều, bản thân Đại Thiết vui vẻ là tốt rồi. Dựa theo cách nói của Lão Thiết, chỉ số thông minh tổng thể của Đại Thiết đại khái không khác đứa trẻ bốn năm tuổi là mấy, có đôi khi thông minh một chút, có đôi khi ngốc một chút.

"Lần này tôi có thể đột phá thức thứ ba trăm sáu mươi ở giai đoạn đầu tiên của Trúc Cơ Thức, ngưng tụ tinh huyết, hình thành nguyên lực rồi chứ?"

Vu Thiết trông mong nhìn Lão Thiết.

Cảnh giới Trúc Cơ chia làm ba tầng lớn, tầng đầu tiên chính là rèn luyện thân thể, ngưng tụ tinh huyết, hơi thở, hóa thành nguyên lực; tầng thứ hai là tu luyện nguyên lực, ngưng tụ thành nguyên cương; tầng thứ ba là dùng nguyên cương ngưng tụ cao độ dội rửa thân thể, tôi luyện toàn thân.

Vu Thiết với tốc độ trung bình mỗi tháng ba phần thuốc Trúc Cơ, đã khổ tu chín tháng.

Thời gian chín tháng, Trúc Cơ thức có tổng cộng một ngàn hai trăm thức, cậu chỉ tu luyện tới thức thứ ba trăm hai mươi. Chỉ có đột phá thức thứ ba trăm sáu mươi, mới có thể xem như rèn luyện thành công thân thể hoàn mỹ, có thể tinh luyện ra nguyên lực.

Dựa theo cách nói của Lão Thiết, thức thứ ba trăm sáu mươi, chính là một cái van kiểm soát trong cơ thể, có thể đánh ra thức thứ ba trăm sáu mươi, cái van kia sẽ tự nhiên mở ra, máu huyết dồi dào có thể tự động ngưng tụ ra nguyên lực.

Hiện giờ, Vu Thiết đã tu luyện tới thức thứ ba trăm hai mươi. Trước mặt cậu còn đang bày năm mươi sáu phần thuốc Trúc Cơ.

"Đương nhiên, nếu chỉ dùng để tu luyện Trúc Cơ Thức mà nói, ngươi thậm chí có thể đột phá thức thứ bốn trăm của Trúc Cơ Thức." Lão Thiết nhìn Vu Thiết, rất nghiêm túc nói: "Nhưng mà, ông nội đây và tên Đại Thiết này đều có một kiến nghị...... Hơn cả đột phá Trúc Cơ Thức, có lẽ, chuyện này còn quan trọng hơn một chút."

Vu Thiết mở to mắt nhìn Lão Thiết: "Việc gì?"

Tròng mắt Lão Thiết chuyển động mấy cái, rất nghiêm túc hỏi Vu Thiết: "Có thể hỏi một chút, mẹ ngươi họ gì?"

Vu Thiết ngạc nhiên nhìn thấy Lão Thiết, sau đó mở rộng hai tay ra, dùng sức lắc lắc đầu: "Mẹ tôi? Tôi chưa từng gặp bà ấy...... Chỉ có cha tôi, anh cả và anh hai của tôi mới biết bà ấy ở đâu."

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.