Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh Doanh Cổ Thần

Phiên bản Dịch · 1348 chữ

Chương 29: Binh Doanh Cổ Thần

Trong khu nhà bằng đá của nhà họ Vu nuôi Khôi Nham Tích Dịch làm thú cưỡi.

Khôi Nham Tích Dịch nuôi trong nhà ngoan ngoãn, trung thành, chiến lực mạnh mẽ.

Vu Thiết lúc nhỏ thường xuyên cùng mấy con Khôi Nham Tích Dịch nuôi trong nhà chơi chơi đùa đùa, mấy anh bạn to lớn kia là bạn cùng chơi với cậu thời thơ ấu.

Phía trước lại là một con Khôi Nham Tích Dịch hoang dã chính gốc. Tròng mắt đục ngầu tản ra ánh sáng mờ tối màu vàng xám, lớp da thô ráp giống như nham thạch màu xám, bên trên dày đặc vô số những mảng gồ lên thật nhỏ. Cái lưỡi thật dài phun ra nuốt vào, nó bò xuống khỏi tảng đá lớn, vọt nhanh tới phía Vu Thiết.

Mặt đất khe khẽ run lên, phát ra tiếng vang ‘thình thịch’.

Bốn chân con Khôi Nham Tích Dịch này ước chừng lớn xấp xỉ thắt lưng Vu Thiết, nó thẳng băng băng tiến về phía Vu Thiết, Vu Thiết cả người cứng nhắc, hai chân không hiểu sao có chút như nhũn ra.

Một luồng khí lạnh bao phủ trái tim, trong lòng Vu Thiết quên đi mọi thứ. Những tri thức Lão Thiết truyền thụ kia, giờ phút này tất cả đều quên đi lên chín tầng mây. Hành động đặc thù của Khôi Nham Tích Dịch khi săn mồi gì đó, nhược điểm gì đó, sơ hở trí mạng gì đó, tất cả đều đã quên hết.

Trong đầu một mảnh trống rỗng, một con nhện kim loại màu trắng đột nhiên nhảy ra từ phía sau Vu Thiết, trong mắt con nhện kim loại lóe lên ánh sáng mờ tối màu đỏ tươi, giọng nói trầm thấp, cứng nhắc của Lão Thiết truyền tới: "Nghiêng người, đâm!"

Khôi Nham Tích Dịch cách Vu Thiết còn có hơn năm thước, thân hình dài hơn hai thước của nó chợt nâng lên, hai chân trước, một trước một sau chụp về phía Vu Thiết, cả thân hình cũng đập mạnh về phía Vu Thiết. Tốc độ tấn công của anh bạn này quá nhanh, đến khi hai chân sau của nó đều hơi hơi rời khỏi mặt đất, cái bụng to bự phô ra trọn vẹn trước mặt Vu Thiết.

Vu Thiết theo bản năng giơ thương dài trong tay lên, dựa vào hàng ngàn hàng vạn lần rèn luyện mấy ngày nay, hung hăng đâm mạnh một thương về phía trước.

‘Phụp’, thương dài đâm xuyên qua lớp da bụng mềm mại của Khôi Nham Tích Dịch, đâm vào bụng nó, xuyên qua sau lưng nó ra ngoài.

Khôi Nham Tích Dịch phát ra một tiếng kêu đau, thân hình cực lớn trượt qua trên thương dài, hai móng vuốt hung hăng chụp lên người Vu Thiết.

Vu Thiết gào thảm một tiếng, thương dài rời tay.

Vai trái của cậu bị đánh lõm xuống, xương bả vai bị đánh dập nát, mảng lớn da thịt trước ngực bị xé rách, bảy tám cái xương sườn bị vỗ cho nát nhừ, xương gãy ghìm thật sâu vào trong phổi. Máu loãng theo khí quản trào ra, Vu Thiết hộc máu từng ngụm từng ngụm, ngã thật mạnh xuống đất.

Trên người Khôi Nham Tích Dịch cắm một cây thương dài, nó lảo đảo đi về phía Vu Thiết, nặng nề đè lên trên người cậu, há miệng liền nhắm phía cổ cậu cắn xuống. Rất hiển nhiên, tuy rằng xem trên hình thể vẫn chưa trưởng thành, con Khôi Nham Tích Dịch này đã có chút kinh nghiệm săn mồi.

Hai con nhện kim loại phía sau Vu Thiết bay phốc tới, cái vòi kim loại bén nhọn lóe ra ánh lạnh nhàn nhạt. Tay phải Vu Thiết cầm Nanh Xi Vưu, hung hăng đâm vào con mắt lón cỡ nắm tay của Khôi Nham Tích Dịch.

Trong tiếng nổ, con mắt Khôi Nham Tích Dịch nổ tung, Nanh Xi Vưu cắm thật sâu vào đầu nó, biến não nó thành một đống hỗn độn. Khôi Nham Tích Dịch dài hơn hai thước kịch liệt quay cuồng trên mặt đất, sinh vật bò sát đặc biệt có sức sống kiên cường làm cho nó quay cuồng trên mặt đất ước chừng một khắc đồng hồ, lúc này mới hoàn toàn cứng đờ ra.

Hai con nhện kim loại đánh tới, giống như lần trước, một trái một phải kẹp lấy tóc Vu Thiết, lôi kéo cậu về tới binh doanh Cổ Thần. Ngâm ở trong chất lỏng màu trắng ngà bán trong suốt của cầu thủy tinh, Vu Thiết cố nén đau ngứa từ miệng vết thương truyền đến, bị Lão Thiết mắng đến không ngẩng được đầu.

Lâm trận sợ sệt.

Lâm trận rối loạn.

Lúc Khôi Nham Tích Dịch nhảy phốc tới, thương dài chỉ cần đâm xéo về phía trước ba tấc là có thể đâm thủng tim Khôi Nham Tích Dịch. Chỉ cần hơi hơi nghiêng người đi là có thể tránh được đòn đánh tới của Khôi Nham Tích Dịch, có thể hoàn mỹ không thương tích mà đánh chết cái thứ kia. Vu Thiết không tấn công vào vị trí yếu hại, không có nghiêng người né tránh, trái lại bày ra một bộ tư thế cùng Khôi Nham Tích Dịch ôm nhau cùng chết, lấy cứng đối cứng.

Thậm chí, nếu không phải Lão Thiết thông qua con nhện kim loại truyền âm mà nói, Vu Thiết ngay cả một cái động tác đâm thẳng kia cũng không sẽ có, cậu sẽ bị Khôi Nham Tích Dịch làm cho bị thương nặng, Khôi Nham Tích Dịch ở trạng thái hoàn hảo một khi đè cậu dưới thân, rất có thể cậu sẽ xong đời rồi.

Màn ánh sáng sáng lên.

Lão Thiết vẫn tiếp tục chửi ầm lên, cũng không biết nó học từ đâu nhiều lời mắng chửi người vô cùng kỳ quặc, không có một chữ thô tục, quanh co lòng vòng như vậy.

Trên màn ánh sáng, ‘quá trình chiến đấu’ của Vu Thiết và Khôi Nham Tích Dịch được tái hiện. Lão Thiết bắt đầu phân tích sai lầm của Vu Thiết, giảng giải cậu nên làm như thế nào mới là lựa chọn chính xác nhất.

Hình ảnh Vu Thiết trên màn ánh sáng vận động theo lời giảng giải của Lão Thiết, nó linh hoạt xuyên qua bụi nấm và rừng dương xỉ, thương dài trong tay chuyển động linh hoạt, trong ngắn ngủi một khắc đồng hồ, Vu Thiết trên màn ánh sáng đã dùng ước chừng sáu loại cách thức hoàn mỹ khác nhau đánh chết Khôi Nham Tích Dịch. Hoặc là trong vận động chiến đấu không ngừng tiêu hao thể lực của Khôi Nham Tích Dịch. Hoặc là trong trực diện chiến đấu, một đòn sấm sét trực tiếp loại bỏ.

Hoặc lại lợi dụng địa hình, dẫn Khôi Nham Tích Dịch vào cạm bẫy hạn chế động tác của nó, sau đó thoải mái đâm xuyên qua đầu lâu của nó.

......

Vu Thiết lẳng lặng ngâm trong cầu thủy tinh, mở to mắt nhìn tỉ mỉ mỗi một động tác của ‘Vu Thiết’ trên màn ánh sáng.

Lại một lần nữa sống sót qua cửa tử. Tử vong chính là chất xúc tác tốt nhất, đem kinh nghiệm chiến đấu từng một chút rèn luyện vào xương cốt trong người Vu Thiết, hòa nhập vào trong linh hồn cậu.

Ba ngày sau, ăn hết gần nửa khúc đuôi Khôi Nham Tích Dịch, Vu Thiết lại rời khỏi binh doanh Cổ Thần.

Hai con nhện kim loại đường đường chính chính đi theo phía sau cậu, Lão Thiết nói rõ với Vu Thiết, những ‘con rối tạp vụ năng lượng nguyên tử’ hình nhện này, bên trong cơ thể chúng không có hạt nhân năng lượng nguyên tử, tất cả sức mạnh của chúng đều dựa vào binh doanh Cổ Thần truyền qua không khí.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.