Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết Một Lần

Phiên bản Dịch · 1410 chữ

Chương 26: Chết Một Lần

Đổi thành trạng thái trưởng thành có đủ kỹ xảo săn mồi, sau một lần tấn công thành công, nó sẽ dùng cái miệng dày đặc răng nanh cắn sau cổ Vu Thiết, thân hình nặng nề chỉ cần xoay một cái, có thể nhẹ nhàng bẻ gãy xương cổ Vu Thiết.

Bốn móng vuốt của con tắc kè con cào xé sau lưng Vu Thiết đến nát nhừ, dưới đất đầy vết máu, Vu Thiết lớn tiếng gào thét, cố gắng vùng vẫy.

Nhưng mà hai vai, hai chân đã bị thương nặng, sức lực biến mất hơn phân nửa, Vu Thiết cơ bản không có sức lực thoát khỏi tấn công của con tắc kè nhỏ này.

Con tắc kè con vừa điên cuồng cấu xé thân thể Vu Thiết, vừa há cái miệng rộng ra, nghiêng đầu, muốn cắn sau cổ Vu Thiết.

Đây là bản năng săn mồi huyết mạch vốn có.

Máu của Vu Thiết tản ra mùi máu tanh nồng đậm, đang rất đánh thức thiên phú săn mồi của con tắc kè nhỏ này.

Răng nhọn lạnh như băng chạy lên cổ Vu Thiết.

Vu Thiết thét chói tai , tay phải cậu chợt bắt được Nanh Xi Vưu trước ngực, trở tay hung hăng đâm một cái.

Nanh Xi Vưu ‘phụt’ một tiếng xuyên thủng đầu con tắc kè con kia, trên đầu nó vỡ ra một lỗ thủng lớn cỡ miệng bát.

Máu tươi trộn lẫn với óc chảy ra, văng đầy mặt và cổ Vu Thiết, thân thể co rút mấy cái, trước mắt tối sầm ngất đi.

Tiếng ‘đinh đinh’ truyền đến, hai con nhện kim loại cả người trắng bệch bò ra từ trong hố, rất nhanh đi tới bên cạnh Vu Thiết.

Chúng nó vòng quanh Vu Thiết mấy vòng, sau đó mở ra cơ quan cứng rắn bên miệng, cắn chặt tóc Vu Thiết, lôi kéo cậu thong thả trượt trên mặt đất.

Khôi Nham Tích Dịch đã chết dựa vào trên lưng Vu Thiết cũng cùng bị kéo về phía cái hố.

‘Đùng’ một tiếng, Vu Thiết và Khôi Nham Tích Dịch nặng nề rơi vào trong hố, mặt đất kim loại màu xám trắng nhấp nhô, nuốt Vu Thiết và Khôi Nham Tích Dịch vào.

Máu tươi đầm đìa, trên mặt đất kéo ra vệt máu thật dài.

"Nhóc con, ngươi đã chết một lần rồi."

Lúc Vu Thiết tỉnh lại, giọng nói lạnh băng của Lão Thiết vừa khéo vang lên.

Vu Thiết toàn thân tròn trùng trục, lơ lửng trong quả cầu thủy tinh cực lớn, chất lỏng nửa trong suốt màu trắng ngà bao bọc lấy thân thể cậu. Vết thương sau lưng, còn có trên đùi ngứa ngáy khó nhịn, miệng vết thương đang khép lại.

Ở cách Vu Thiết không xa, trong một quả cầu thủy tinh lơ lửng khác là Tiểu Hiển Thánh Chân Quân Dương Tiễn.

Vu Thiết chỉ nhìn về phía hắn một cái liền vội vàng chuyển ánh mắt đi. Dương Tiễn tử khí nặng nề lơ lửng ở trong đó, vết thương xuyên thủng nơi ngực đối diện Vu Thiết, hơi thở chết chóc phả vào mặt làm cho Vu Thiết rét run cả người, trái tim co rút từng đợt.

Trên mặt đất, bốn con nhện kim loại đỡ lấy Lão Thiết, nó đang ngẩng mặt nhìn Vu Thiết: "Nếu không phải ở trong binh doanh Cổ Thần này còn có mấy con rối năng lượng nguyên tử làm việc vặt thì ngươi đã chết rồi."

"Xem ra là ông nội đây đánh giá cao ngươi rồi...... Còn tưởng rằng ngươi có thể rạng rỡ mang vài con mồi về để cho ông nội đây kinh ngạc vui mừng một chút."

"Xem ra, là đánh giá ngươi quá cao rồi...... Ngươi giống như mấy tên ăn hại khác, khiếm khuyết rất nhiều thứ."

"Ngươi tạm thời vẫn chưa có tư cách ra ngoài săn bắn, trước khi ngươi miễn cưỡng có một chút năng lực tự bảo vệ mình, ngươi không có tư cách đi ra ngoài săn bắn một mình."

Vu Thiết muốn mở miệng nói chuyện, trong miệng, trong phổi lại tràn đầy chất lỏng, cậu phun ra mấy bọt khí, không thể phát ra một chút âm thanh nào.

Trong đôi mắt Lão Thiết lóe lên ánh sáng màu máu, nhìn Vu Thiết trầm giọng lầu bà lầu bầu.

"Đừng cảm thấy là ông nội đây cố ý làm khó dễ, là ông nội đây không muốn giúp ngươi hoàn thành Trúc Cơ."

"Người phải ăn no mới có sức lực đánh nhau, là đạo lý này đúng không? Không ăn cơm, không có sức lực!"

"Khó rồi đây...... Ngươi xem, ông nội đây chỉ còn lại một cái đầu, suốt đoạn đường này giúp ngươi giết mấy thứ lộn xộn lung tung kia, sức mạnh tiêu hao cực lớn, đều là một chút gia tài ông nội đây vất vả tích góp từng tí một trong mấy năm này."

"Ông nội đây chỉ còn lại một cái đầu...... Cái đầu này ăn gió uống sương, miễn cưỡng có thể tích góp từng tí, từng tí một sức mạnh, lại không có cách nào ăn no!"

"Tòa binh doanh Cổ Thần này, vốn cho rằng đến chỗ này của hắn có thể giúp ông nội đây khôi phục một chút, nhưng mà ai có thể ngờ tới, nơi này trống rỗng đến mức chuột cũng có thể đói chết!"

"Vợ khéo...... Không, đàn ông chân chính cũng không thể không bột mà gột nên hồ, cho nên, mọi sự chỉ có thể dựa vào bản thân ngươi rồi."

Vu Thiết dùng sức gật đầu, cậu hiểu được chỗ khó xử của Lão Thiết. Cậu cũng không có trách móc Lão Thiết, cậu có thể tu luyện, đây đã là cơ duyên to lớn mà Lão Thiết ban cho cậu, cậu còn có oán giận gì chứ? Cậu cảm ơn còn không kịp đâu.

Lão Thiết vui mừng cười ba tiếng, sau đó giọng điệu trở nên cực kỳ lạnh lùng, nghiêm nghị.

"Như vậy, được rồi, bây giờ bắt đầu quá trình tu luyện chính thức của ngươi."

"Dùng một lần ‘tử vong’ mở màn tu luyện chân chính, rất tốt. Ngươi sẽ không quên lần này ‘tử vong’ chứ?"

Mặt Vu Thiết co rút, cậu vội vàng gật đầu.

Làm sao có thể quên?

Lúc con tắc kè con kia đánh tới, cú đánh nặng nề kia, đau đớn kịch liệt kia, còn có nỗi sợ tử vong do mất máu quá nhiều khiến cả người rét run mang đến kia.

Vu Thiết lần đầu tiên chân chân thật thật đối mặt với tử vong, cậu cả đời này cũng sẽ không quên cảm giác lạnh băng trên cổ cậu khi răng nanh con tắc kè kề sát.

"Tốt lắm, ngươi có thể nhớ kỹ nỗi sợ tử vong, về sau sẽ càng thêm cẩn thận."

"Cẩn thận thêm dè dặt, ngươi mới có thể sống sót ở nơi quỷ quái này."

"Bây giờ, nhìn cho rõ, đây là phân tích cụ thể tất cả sinh vật ông nội đây từng gặp trong bồn địa này......"

Trên trần nhà, điện quang màu lam dao động, một màn ánh sáng lớn phủ xuống, màn ánh sáng bao trùm cả đại điện, mảng lớn bụi nấm và rừng dương xỉ xuất hiện, mấy con Khôi Nham Tích Dịch từ trong một mảnh rừng dương xử chui đi ra.

Giọng Lão Thiết từ trong màn ánh sáng truyền đến.

"Khôi Nham Tích Dịch, sinh vật bò sát. Dạng trưởng thành tiêu chuẩn, thân dài chừng năm thước, biến dị thể có thể đạt tới hơn mười lăm thước. Dạng trưởng thành tiêu sức tấn công chừng mười tấn tả hữu, tốc độ hành động là. . . . ."

"Móng vuốt tiêu chuẩn của Khôi Nham Tích Dịch có độ cứng là......"

"Khả năng phá giáp của móng vuốt này là......"

"Răng nanh tiêu chuẩn của Khôi Nham Tích Dịch có độ cứng là......"

"Khả năng phá giáp của răng nanh này là......"

"Độ dày trung bình của da Khôi Nham Tích Dịch là......"

"Lực phòng ngự tiêu chuẩn của lớp da này là......"

Vu Thiết nhìn chằm chằm hình ảnh nửa trong suốt của một con Khôi Nham Tích Dịch tiêu chuẩn đột nhiên trên màn ánh sáng.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.