Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu Với Khôi Nham Tích Dịch

Phiên bản Dịch · 1343 chữ

Chương 25: Chiến Đấu Với Khôi Nham Tích Dịch

"Cảm giác chuyển động của bản thân cũng kha khá rồi?" Giọng nói Lão Thiết xa xa truyền đến: "Vậy, bắt đầu chiến đấu đi, thiếu niên nhiệt huyết a!"

‘Đinh’ một tiếng, trần nhà trên đỉnh đầu Vu Thiết chợt lóe điện quang, trần nhà giống như gợn nước, xuất hiện một cái vòng xoáy đường kính hơn một xích. Một cái bóng thật dài bắn ra từ trong vòng xoáy, trượt qua mũi Vu Thiết đáp xuống đất, ‘Đinh đinh đang đang’ nhảy trên mặt đất mấy cái.

Đây là một cây thương dài.

Một cây thương dài toàn thân đúc từ kim loại.

Cán thương xám xịt dài hơn Vu Thiết cả xích, đầu thương bén nhọn dài hơn một xích.

Giọng nói Lão Thiết lại vang lên: "Ông nội đây đã chọn xong binh khí cho ngươi rồi, thương dài, ông nội đây thích thương...... Đàn ông, đều nên chơi thương, ha ha, thương dài giết địch, thương ngắn đánh cô nương...... Khụ, khụ......"

Lão Thiết khô khốc ho khan mấy tiếng: "Cái miệng này của ta, hai câu cuối, ngươi không nghe thấy, không nghe thấy."

Sự chú ý của Vu Thiết không đặt trên người Lão Thiết, cậu hết sức chăm chú nhìn cây thương dài dưới chân kia. Gần như là theo bản năng, cậu cong thắt lưng, cầm lấy thương dài, dùng sức nắm chặt cán thương.

Thương dài toàn thân xám xịt không có chút sáng bóng, mặt ngoài dày đặc hoa văn cực mảnh, nắm chặt cán thương, trên bàn tay nắm chặt cán thương không có một chút cảm giác trơn trượt, rất thoải mái, rất thuận tay.

Trọng lượng thương không nhẹ cũng không nặng, lúc Vu Thiết vung vẫy thương dài chỉ cảm thấy lưu loát tự nhiên, thoải mái tới cực điểm.

Cây thương này hoàn toàn dựa theo chiều cao, thân hình và sức mạnh hiện giờ của Vu Thiết, đo ni đóng giày mà tạo ra.

Thương dài vào tay, chỉ vung vẩy vài cái, Vu Thiết đã yêu cây thương dài này.

"Chế tác thật tốt!" Vu Thiết híp mắt, nhìn thấy hoa văn cực mảnh, cực mảnh trên cán thương. Cây thương này thoạt nhìn vô cùng đơn giản, nhưng mà theo trực giác bản năng của cậu, cây thương này so với trường đao mang theo bên mình của Vu Chiến, Vu Kim các anh ấy chế tác tốt rất nhiều.

Chất liệu càng là tốt hơn rất nhiều, rất nhiều.

"Thật là mấy lời dư thừa, chế tác?" Lão Thiết hừ hừ một tiếng: "Đây chính là binh doanh Cổ Thần, đại bản doanh để Cổ Thần Binh nghỉ ngơi, chữa thương, tiếp tế, bảo đảm cung cấp thời gian tác chiến lâu dài...... Chế tác, dĩ nhiên là đỉnh cấp."

Vu Thiết hưng phấn nắm lấy thương dài, đi nhanh tới bên cạnh Lão Thiết.

Cậu đã quyết định, tuyệt đối sẽ không rời khỏi cây thương này nửa bước. Đây là món binh khí đầu tiên của cậu, món binh khí đầu tiên thật sự thuộc về cậu.

Ở nhà họ Vu, chỉ có chiến sĩ mới có tư cách có được binh khí.

"Nghe kỹ." Trong con ngươi Lão Thiết lóe lên ánh sáng màu máu, nhìn chằm chằm Vu Thiết.

"Ngươi muốn báo thù, ngươi nhất định phải tu luyện mạnh mẽ. Ngươi cần thuốc Trúc Cơ, ngươi cần càng nhiều thuốc Trúc Cơ hơn nữa." Lão Thiết lớn tiếng gầm gừ: "Nhưng mà, ông nội đây không thể giúp ngươi nữa...... Cho nên, từ hôm nay trở đi, tất cả thuốc Trúc Cơ của ngươi, phải do chính ngươi đi săn con mồi, thu thập nguyên liệu."

"Muốn mạnh mẽ thì phải như một người đàn ông chân chính, đi chiến đấu đi, thiếu niên!"

Giọng điệu Lão Thiết trở nên cực kỳ lạnh lẽo, cứng nhắc: "Không ngừng chiến đấu, không ngừng lớn mạnh, mãi đến một ngày nào đó, ngươi có đủ sức mạnh đi làm việc ngươi muốn làm. Trước thời điểm đó, ngàn vạn lần không được chết."

Vu Thiết ngẩn ngơ nhìn Lão Thiết.

Giong nói của Lão Thiết khiến cậu bất an.

Trước đó, Lão Thiết còn giúp cậu săn một ngàn cân máu thịt.

Nhưng mà hiện giờ, Lão Thiết muốn chính cậu đi săn con mồi. Rời khỏi binh doanh Cổ Thần, đi ra nơi cảnh sắc kỳ dị ngoài kia, săn những sinh vật đáng sợ dưới đất kia.

"Nghĩ về cha ngươi...... anh ngươi......" Lão Thiết giống như nhìn ra do dự và sợ hãi trong lòng Vu Thiết.

Trong lòng Vu Thiết bỗng nhiên trào ra lửa giận và đau khổ vô biên.

Trong đầu cậu cuối cùng không còn lại suy nghĩ gì, cậu chỉ nhỏ giọng lẩm bẩm ‘Thuốc Trúc Cơ’, xoay người sải bước đi ra ngoài.

Càng chạy càng nhanh, lửa giận và đau khổ trong lòng càng ngày càng sâu, Vu Thiết đột nhiên gào lên lên một tiếng, hai tay nắm thương dài điên cuồng sải bước chạy ra ngoài. Ở phía sau cậu, hai con nhện kim loại lớn cỡ đầu người xa xa đi theo hắn.

Cuối hành lang, tấm chắn kim loại màu trắng giống như gợn nước trượt mở.

Vu Thiết rống to một tiếng, hai chân đạp thật mạnh xuống đất, cậu vậy mà lại trực tiếp nhảy lên cao hơn ba thước, chân phải giẫm lên vách hố một cái, lại nhảy lên hơn hai thước, trực tiếp nhảy ra khỏi cái hố sâu hơn năm thước.

Thân thể nặng nề đáp xuống bên cạnh hố, Vu Thiết ngây người hồi lâu, lúc này mới vui mừng hét lớn một tiếng: "Sức mạnh!"

Cậu có thể chạy nhanh như vậy, cậu có thể nhảy cao như vậy.

Đây là sức mạnh a.

Cậu nhìn nhìn bốn phía xung quanh, thấy được cách hơn mười thước có một khối đá đại khái cao ngang cẳng chân cậu. Cậu bước tới, tiện tay đặt thương dài ở một bên, hai tay ôm lấy tảng đá chừng hai xích vuông, dùng sức ôm nó lên.

Có chút cố sức, nhưng Vu Thiết rất kiên định, nâng tảng đá kia qua khỏi đỉnh đầu.

Hai tay cậu nâng tảng đá ước chừng nửa khắc đồng hồ, lúc này mới rống lớn ném tảng đá ra xa bốn năm thước.

Cậu vô cùng vui vẻ nhìn hai tay.

Đây là sức mạnh a!

Cậu trước đây cơ bản không có khả năng xê dịch một tảng đá lớn như vậy.

Nhưng mà sau khi cậu dùng một phần thuốc Trúc Cơ, tu luyện Trúc Cơ Thức, cậu lại có sức lực lớn như vậy.

"Cha...... Anh...... con sẽ báo thù cho mọi người, không bao lâu nữa, con nhất định sẽ báo thù cho mọi người......"

Vu Thiết dùng sức nắm chặt nắm tay, cậu cúi đầu, muốn nhặt thương dài lên, tiếng ‘xì xì’ đột nhiên truyền đến từ phía sau cậu, một luồng sức mạnh lớn vọt tới, một con Khôi Nham Tích Dịch cao không thua gì Vu Thiết đột nhiên đánh tới, hai chân trước đập mạnh lên lưng cậu.

Con Khôi Nham Tích Dịch này rõ ràng vẫn chưa trưởng thành, so với Khôi Nham Tích Dịch trưởng thành thân thể lớn gấp bốn năm lần Vu Thiết mà nói, con Khôi Nham Tích Dịch này vẫn còn nhỏ.

Khôi Nham Tích Dịch con, chân trước bén nhọn hung hăng xé rách hai vai Vu Thiết, mảng lớn cơ bắp bị xé ra, Vu Thiết đau đớn gào lên, mặt hướng xuống dưới đập mạnh xuống đất. Khôi Nham Tích Dịch nhào lên người cậu, hai chân sau túm lấy đùi cậu, vảy loạn trên chân, mảng lớn da thịt nát nhừ, trên chân thậm chí lộ ra xương cốt màu trắng.

Kỹ xảo săn mồi của con Khôi Nham Tích Dịch kia rất non kém.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.