Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuốc kích thích

Phiên bản Dịch · 1126 chữ

-"Tôi chắc chắn đó là nó!"Diệp lão gia khẳng định.

-"Chỉ là người giống người thôi,chắc ông nhớ nó quá nên hoa mắt thôi!".Diệp phu nhân đã nhận ra Tử Anh hướng về cô.

Lúc này Tử Anh cảm nhận thấy và quay đầu lại nhìn,cô lập tức nhận ra cha mẹ mình,cô hoảng hốt nắm chặt cánh tay Lãnh Hàn,cúi đầu,kéo lưng anh hướng về cha mẹ mình,che đi thân hình nhỏ bé kia.

-"Cô làm gì?"Lãnh Hàn thấy cô có gì đó khác thường.

-"Im lặng 1 chút đi,cậu mà không nói thì không ai nói cậu câm đâu!! Tử Anh tức giận với anh.

-"Cái con bé hỗn xược này!"Anh lấy tay cốc cho cô 1 cái rõ đau.

Diệp phu nhân nháy mắt với cô,đánh lừa cha cô cho cô trốn đi,khi cô thấy được tín hiệu kia,liền kéo theo Lãnh Hàn vào bên trong phía hành lang.

-"Có chuyện gì?"Lãnh Hàn hỏi.

-"Liên quan gì đến cậu!" Cô nói xong quay lưng bỏ đi.

Lãnh Hàn nổi giận,bắt lấy cổ tay cô,kéo cô vào vách tường,dùng đôi tay áp cô vào trong,khiến cô không còn lối thoát.Cảm nhận thấy hơi thở ấm nóng của anh,cô thoáng run lên.

-"Cậu! muốn làm gì?"Vừa nói vừa hạ mình xuống thấp,định trốn khỏi.

-"Đứng yên!"Lãnh Hàn ra lệnh.

Lúc này Tử Anh vô cùng sợ hãi,cánh tay chống trên ngực anh dần run rẫy,cô không giám phản kháng.Lãnh Hàn tiến gần hơn,định hôn cô thì thấy đằng xa có vài người đàn ông đi tới,anh buông cô ra kéo cô trở về bửa tiệc.

Bửa tiệc chỉ vừa mới bắt đầu.

Lần này anh thật sự phải đi gặp khách quý,đó là cha mẹ cô,cũng là đối tác lớn của công ty anh.Cô không chịu đi,anh cũng đành bó tay,để cô ở đó ăn bánh ngọt.Nếu cô mà đi có lẽ đã bị còng đầu về Mỹ thôi.Tử Anh đang vui vẽ ăn bánh ngọt thì.

-"Người đẹp,uống với tôi 1 ly được chứ!" Một anh chàng thoạt nhìn là 1 thiếu gia ăn chơi,cổ áo hở hai nút,để lộ vòm ngực săn chắc gợi cảm,mái tóc hung vàng nhìn khá điển trai.

-"Xin lỗi,tôi không thích uống rựu!"Cô từ chối anh 1 cách thẳng thừng.

-"Cô nhát như vậy sao!"Anh ta khích cô .

-"Tôi mới là không sợ anh."Tử Anh bưng ly rựu 1 hơi uống sạch.Nhưng cô không biết rằng trong ly rựu đó,anh ta đã bỏ thuốc kích thích.

Uống xong,Tử Anh cảm thấy đầu óc choáng váng,mơ hồ rồi bước đi loạng choạng,cô gần như mất ý thức bị anh ta dìu đi ra phía hành lang. Lãnh Hàn đưa mắt khắp nơi tìm kiếm Tử Anh nhưng không thấy,cho đến khi nhìn thấy cô bị1 người đàn ông dìu đi,trong lòng nóng như lữa đốt.Lập tức cáo từ Diệp lão gia và Diệp phu nhân chạy về phía hành lang.

Lúc này cô bị người kia lôi vào 1 căn phòng,căn phòng hơi tối,anh ta không bật đèn,đầu tiên anh ta ôm cô,tay vòng qua eo cô mà vuốt ve,một tay lần xuống mông cô mà xoa.Thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng,Tử Anh vẫn hôn mê.Anh ta đặt cô trên giường,tự cởi hết đồ của mình sau đó định cởi đồ của Tử Anh thì đột nhiên "Ầm !" một cái,cánh cửa mở tung,Lãnh Hàm nhìn thấy cảnh tượng này máu điên sôi trào,đi đến đấm mấy cái vào mặt người đàn ông kia,rồi lại đấm mấy cái vào bụng người đàn ông kia.Khiến anh ta nằm yên bất động,máu me đầm đìa.

-"Xử lí!" Giọng nói băng lãnh vang lên .

Lập tức một đám người mặt đồ đen chạy đến khênh xác người đàn ông kia ra ngoài.Lãnh Hàn đến bên giường,ôm Tử Anh qua một căn phòng khác.Vừa mới đặt cô xuống,định quay lưng thì.

-"A ...Nóng quá!" Tử anh lên tiếng,đôi mắt vẫn nhắm.

-"Nóng!"Lãnh Hàn khẽ chau mày rót ly nước cho cô.Vừa quay lưng lại thì thấy cô đang gở săn tia kéo phía sau váy dạ hội.váy dần dần tuột xuống,lộ ra hai đóa hoa đỏ thắm,bầu ngực to tròn,trắng nõn nà đung đưa như mời gọi.Lãnh Hàn là một người đàn ông,dù có đàng hoàng cách mấy cũng không thể chịu đựng cảnh này.Ngay lập tức anh đè lên người cô,hôn đôi môi nhỏ của cô,anh hôn càng ngày càng mạnh,càng mạnh,khiến môi cô sưng đỏ,tay không an phận mà đưa tới trước hai đóa hoa đào xoa bóp,tay còn lại luồng xuống váy mà sờ xoạng,lửa nóng của anh đang thật sự dâng trào.

Tử Anh cảm thấy có cơ thể ấm nóng đề lên người mình,đang xoa bóp nơi đó của mình.Cô mở to mắt,dần lấy lại 1 chút xíu tỉnh táo.

-"là Cậu sao?" Cô yếu ớt kêu.

-"là tôi!" tay anh vẫn không an phận như vậy.

Tử Anh ý thức được chuyện gì đang diễn ra thì.

-"A...Buông tôi ra!" Tử Anh yếu ớt đẩy Lãnh Hàn.Nhưng một chút sức lực cỏn con đó chẳng ăn thua gì anh.tay anh tăng thêm lực đạo,khiến cô run rẫy toàn thân.

-"Sao? ....Cô mời gọi tôi mà còn giả vờ ngây thơ!" tay tiếp tục xoa bóp trên người cô.Anh cởi hết quần áo của mình vất qua một bên.

-"Mau buông ra,tôi nóng quá.!" miệng thì nói vậy nhưng thâm thể thì không nghe,càng muốn tiếng sát người anh,cọ vào người anh,có lẽ thuốc quá mạnh.

Lãnh Hàn kéo luôn chiếc váy vướng víu kia xuống lộ ra thân hình trắng hồng mềm mại như nước,tóc xỏa tung toán loạn trên gối,hai đóa hồng đỏ thắm nở rộ.Cô lăn lộn trên giường có vẻ thống khổ.Anh hôn cô,càng hôn càng bạo lực,sau đó dùng sức tách hai chân cô ra....

"Dù sao cũng không phải lần đầu,là loại người gì còn giả vờ!"....trong khoảnh khắc đó....anh tiến vào,bỗng nhiên bị cái gì đó chặn lại,anh mới biết rằng cô vẫn còn là xử nữ.Anh đã hiểu lầm cô.

"Bốp!" Tử Anh tát vào mặt anh,tránh ra xa vào góc giường,thân hình nóng bức cuộn tròn.Lãnh Hàn ngơ ngát lửa nóng khắp người đang định đến bắt cô thì cô đã nhanh chân đá hắn 1 cái,nóng bức chạy vào phòng tắm.khóa trái cửa,xã nước trong bồn,ngâm mình vào bên trong,cô cảm thấy dễ chịu hơn 1 chút.Cô ở bên trong đã bao lâu rồi,mà vẫm chưa ra,Lãnh Hàn lo lắng gõ cửa.

-"Cô làm gì?mau ra đây cho tôi!"

Thấy không có tiếng động,anh một cước đá văng cửa phòng tắm,thấy cô nằm yên bất động trong bồn tắm,nước ngập đến cổ.Anh hoảng sợ đến ôm cô ra khỏi đặt cô lên giường,đắp chăn cho cô....

.......End......

Bạn đang đọc Khắc Tinh Của Tổng Tài của Tiểu Khánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.