Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ân cần

Phiên bản Dịch · 661 chữ

Sáng hôm sau....

Âm thanh gió lùa nhè nhẹ qua cửa sổ làm lay động tắm rèm che,tiếng chim hót ríu rít thật êm tai,từng tia nắng dịu nhẹ xuyên qua rèm cửa chíu rọi khuôn mặt nhỏ bé của ai đó.Khẻ cựa mình,mở mắt ra,vươn vai một cái,Tử anh cảm thấy cả người khoẻ khoắn,không một chút bệnh tật,mở to mắt,cô thấy mình nằm trong một căn phòng xa lạ,nhận ra là căn phòng khách sạn,cô hốt hoảng nhớ lại xem chuyện gì đã xảy ra?taị sao cô ở đây?tại sao trên người cô lại là một bộ quần áo khác?cô có suy nghĩ sâu xa một chút nhưng cảm thấy thân thể vẫn khoẻ mạnh nên không suy nghĩ nữa…nhưng có lẽ cô đã không thể nào nhớ được chuyện xãy ra tối qua….

“ An sáng!Sau đó trở về nhà!”

Giọng điệu lạnh tanh mang theo mệnh lệnh đó cô đoán không ai khác chính xác là Lãnh Hàn,cái tên đáng ghét nhất.bỗng nhiên có tiếng gõ cửa,cô nhanh chóng mở cửa.Ngoài cửa là một anh nhân viên phục vụ ăn mặt chỉnh tề,trên tay mang theo

khay

thức

ăn

.

-“ Tiểu thư,mời ăn sáng!”

Cô nhanh chóng nhận lấy khay thức ăn.

-“cám ơn ạ!” Tử Anh lễ phép trả lời khiến nhân viên phục vụ thoáng đỏ mặt,liền nhanh chóng rời đi.Tử Anh mang khay thức ăn trở vào phòngđóngcửa lại,đến giờ phúc này thìcô không còn tâm trạng phản kháng anh vì

Tử Anh lễ phép trả lời khiến nhân viên phục vụ thoáng đỏ mặt,liền nhanh chóng rời đi.Tử Anh mang khay thức ăn trở vào phòng đóng cửa lại,đến giờ phúc này thì cô không còn tâ trạng phản kháng anh vì bụng đang đói cồn cào,ngồi ăn ngon lành,ăn ngấu nghiến,ăn như chưa bao giờ được ăn.Ăn xong, cô bắt taxi trở về nhà.Cả ngày hôm đó Tử Anh ở nhà cùng làm bánh với Tịnh Tịnh và Từ phu nhân,cả gia đình cùng vui vẻ bên nhau ,vô cùng hạnh phúc.

Chiều hôm đó,Tịnh tịnh rũ Tử Anh đi trung tâm mua sắm mua một ít quần áo mới,cả hai cô nàng dịu dàng như nước,dáng người mãnh khảnh thướt tha trong bộ váy thật đáng yêu chết người mà…

Tử Anh đang thoải mái vui vẻ,sách theo một bộ váy vừa mới mua đi một mình trên hành lang,tại vì Tịnh Tịnh đi vệ sinh một lát,đang đi….đang đi…cô thấy cách cô không xa,à không!phải nói là rất gần cô,cha mẹ cô đang lựa quần áo ở một của hiệu thời trang nổi tiếng.Cảm thấy lạ lạ,Diệp lão gia đột nhiên quay lại nhìn.Tử Anh vô cùng hốt hoảng,thấy có một tốp người đàn ông mặt đồ đen đi ngang qua,cô vớ đại người đi đầu tiên,kéo anh ta xoay đối diện mình để che chắn.Diệp lão gia chỉ thấy tấm lưng hoàn mỹ của ai đó,mà không hè thấy được đứa con gái bướng bỉnh của ông.

-“Cô muốn làm gì!” giọng địu lạnh lùng,mang chút khó hiểu.

.-“Im lặng một chút!” Tử anh vẫn mãi mê nhìn về phía kia mà không hề biết cô đang dần phá đi tính nhẫn nại của một người.Hàng người mặt tây trang màu đen sửng sốt,ai nấy lạnh cả người,cảm thấy thươngn hại và phục cô gái này,lần đầu tiên có một cô gái giám làm như thế với tổng tài của bọn họ.

-“Im lặng một chút!” Tử anh vẫn mãi mê nhìn về phía kia mà không hề biết cô đang dần phá đi tính nhẫn nại của một người.Hàng người mặt tây trang màu đen sửng sốt,ai nấy lạnh cả người,cảm thấy thươngn hại và phục cô gái này,lần đầu tiên có một cô gái giám làm như thế với tổng tài của bọn họ.

Khi thấy cha,mẹ đi khuất,cô nhẹ nhàng buôn người đàn ông trước măt mà cô coi như cột đình che chắn kia ra.

Bạn đang đọc Khắc Tinh Của Tổng Tài của Tiểu Khánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.