Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1647 chữ

"Buông, hỗn đản! Sesshoumaru, buông!"

Inuyasha bất an giãy dụa thân thể. Sesshoumaru tựa như không hề nghe thấy vẫn hướng vào sâu trong rừng. Tại một ôn tuyền, tay phải hơi dùng lực, phù phù một tiếng bọt nước văng khắp nơi. Inuyasha cả người ướt đẫm từ trong nước ngoi lên, dùng tay lau đi bọt nước trên mặt.

"Sesshoumaru, ngươi muốn giết người chắc?"

Lạnh lùng liếc mắt nhìn Inuyasha, thân ảnh loáng cái biến mất, lần tiếp xuất hiện thì thân thể đã sát cạnh Inuyasha.Giơ lên cằm của Inuyasha nói:

"Ngươi cũng không phải nhân loại yếu đuối sao có thể chết dễ như vậy được?"

Quay đầu tránh khỏi tay của Sesshoumaru, Inuyasha nghĩ đến tình thế bất lợi của mình liền lùi về phía sau vài bước.

"Sesshoumaru, bổn đại gia không rảnh cùng ngươi nói nhảm ..., còn có người đang đợi ta, ta đi trước."

Inuyasha nói xong muốn chạy trốn, thế nhưng vừa nhảy lên thì chân bị vật gì cuốn lấy, cúi đầu nhìn xuống liền nhìn thấy cái đuôi của Sesshoumaru.Inuyasha đang ở giữa không trung liền bị lôi trở lại.

"Inuyasha,ngươi có đúng hay không nên cho ta một lời giải thích? Ân?"

Một lần nữa đem Inuyasha kiềm chế trong tay mình, Sesshoumaru nhàn nhạt hỏi. Trong giọng nói ẩn chứa tức giận nhè nhẹ, làm Inuyasha có điểm sợ hãi rụt cổ lại.

"Ta chẳng có gì để giải thích với ngươi cả, Sesshoumaru. Chẳng lẽ ngươi muốn hài tử này sao?!"

Inuyasha quay mặt ra chỗ khác

"Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta sẽ sinh nó ra sao? Đừng có nằm mơ! Ta hận không thể giết chết ngươi, như thế nào lại có thể sinh con cho ngươi chứ?!"

Vừa dứt lời, Inuyasha cảm thấy bàn tay đang kiềm chế bên hông bỗng nắm chặt, lực đạo rất mạnh làm cho hắn mặc dù có thân thể là bán yêu cũng cảm thấy đau đớn!

Nghe xông lời Inuyasha nói, Sesshoumaru có điểm tức giận. Không muốn sinh hài tử?!

"Inuyasha, con nối dõi của Sesshoumaru ta, ngươi nói sẽ không sinh? Ta muốn gì phải được, ngươi có muốn thử một chút không? Bán yêu?"

Inuyasha chỉ cảm thấy trong một giây thân thể mình bay lên không, giây tiếp theo đã bị áp chế trên tảng đá. Hắn muốn? Nhìn khuôn mặt gần sát rạt của Sesshoumaru, Inuyasha sợ hãi.

"Sess... Sesshoumaru, ngươi muốn làm...Làm cái gì?"

Một câu nói khó khăn mà thốt ra, suýt nữa thì bị chính nước bọt của mình làm sặc.

"Hiện tại biết sợ rồi sao?"

Lông mi Sesshoumaru thiêu lên, đôi mắt đào hoa hẹp dài tựa hồ như có mạch nước ngầm bắt đầu hoạt động.

"Sợ... Sợ cái gì chứ?"

Inuyasha cố lấy dũng khí, cậy mạnh mà giương mắt chống đối lại cái nhìn của Sesshoumaru. Nhưng chỉ thấy khuôn mặt của Sesshoumaru không ngừng phóng đại.

"Ngô..."

Hắn lại bị cường hôn!!!

Cái này vẫn ấm áp như lần trước vậy. Một lúc lâu sau hai người mới dời ra.

"Inuyasha, hài tử này ngươi nhất định phải sinh, bởi vì nó là con của ta!"

"Mơ tưởng!"

Inuyasha oán hận nhìn môi của Sesshoumaru,ảo não vừa rồi chậm chạp, thiếu chút nữa là cắn được rồi.

"Tuyệt đối không... Ngô..."

Inuyasha lại bị Sesshoumaru chặn miệng, từ ngữ định nói liền bị nuốt lại vào trong họng. Cảm giác được miệng Sesshoumaru dây dưa, hắn muốn hung hăng cắn xuống. Thế nhưng Sesshoumaru dường như biết được ý định của Inuyasha, nhanh chóng rời khỏi. Lần thứ hai vang lên âm thanh hai hàm răng va vào nhau. Nếu như dễ dàng bị ngươi cắn được thì ta không phải Sesshoumaru!

Sesshoumaru nhìn môi của Inuyasha bị hôn đến hồng nhuận, ánh mắt hiện lên một tia phức tạp.

"Nghe đây, Inuyasha, hài tử này dù ngươi có nguyện ý hay không thì vẫn phải sinh ra. Huyết mạch của khuyển tộc mỗi một sinh mạng đều rất trân quý."

Dừng lại một chút, nhìn con mắt kiên cường của Inuyasha, trong lòng không khỏi bất đắc dic thở dài,

"Có vẻ như đồng bạn của ngươi còn chưa biết chuyện ngươi mang thai a. Bọn họ mà biết khẳng định sẽ vui thay cho ngươi a, Inuyasha."

Sesshoumaru bình thản nói với Inuyasha.

"Không được nói cho họ biết. Ta sẽ giết chết ngươi Sesshoumaru."

Inuyasha mãnh liệt giãy dụa muốn thoát nhưng làm thế nào cũng không kiểm soát được sức mạnh của mình. Biết rằng không thể thoát ra được cũng không thể nào uy hiếp được Sesshoumaru, hắn nhìn con mắt hổ phách của Sesshoumaru không khỏi mang theo tia cầu xin. Hắn không dám tưởng tượng đến cảnh bọn Kagome biết chuyện hắn mang thai sẽ dùng ánh mắt gì nhìn hắn. Không dám đối mặt với khuôn mặt đau thương cùng hai hàng mắt đẫm lệ của thiếu nữ váy xanh.

"Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn sinh hài tử đó ra thì bọn họ sẽ không biết."

Chỉ có cách này mới có thể uy hiếp ngươi khiến ngươi phải nghe lời ta, Sesshoumaru bất đắc dĩ nghĩ.

"Bỉ ổi! Sesshoumaru tên hỗn đản này!"

Inuyasha con mắt tràn ngập không phục cùng không cam lòng.

Sesshoumaru thả Inuyasha ra, Inuyasha yên lặng từ mặt đất đứng lên.

"Để đề phòng trường hợp nguy hiểm như ngày hôm nay lại xảy ra ta sẽ đi với ngươi đến khi nào hài tử sinh ra mới thôi. Nếu như còn làm ra hành động gì nguy hiểm, ngươi sẽ phải bị nghiêm phạt, bán yêu. Khi đó hình phạt sẽ không đơn giản như hôm nay nữa đâu."

Sesshoumaru hời hợt nói, vào trong tai Inuyasha thì như sét đánh ngang tai.Không thể tin được quay sang nhìn Sesshoumaru, hắn đang nói cái gì? Nói muốn đi cùng ta? Hẳn là đang nói giỡn đi, uy...

Sesshoumaru bất đắc dĩ nhìn Inuyasha đang hoá thạch, lẽ nào lời hắn nói đáng sợ như vậy sao?

"Đi thôi, cần phải trở về rồi, Inuyasha. Nếu còn không trở về tì nữ pháp sư kia có thể sẽ mất mạng. Naraku quay lại rồi."

Cái gì? Nghe đến việc Kagome đang nguy hiểm Inuyasha giật mình mọi chuyện vừa rồi đều ném ra sau đầu. Sesshoumaru một tay kéo Inuyasha

"Bán yêu,ngươi như vậy là muốn chết sao, một chút yêu lực cũng không có."

"Nhưng ta muốn đi cứu Kagome!"

Inuyasha không chút nghĩ ngợi rống giận với Sesshoumaru. Sesshoumaru lần thứ hai bất đắc dĩ thở dài, một tay kéo Inuyasha lại, hôn lên mắt hắn, yêu lực hồn hậu liền truyền vào cơ thể Inuyasha trấn an yêu lực bất ổn. Cảm giác yêu lực đang dần dần khôi phục Inuyasha ngừng giãy dụa. Chỉ là sắc đỏ trên mặt không hề lui đi.

"Đừng nghĩ ta sẽ cảm ơn ngươi, Sesshoumaru."

Inuyasha không được tự nhiên đỏ mặt nói. Mấy người kia đã ra khỏi rừng, Sesshoumaru không nhanh không chậm đi theo sau.

Rất nhanh đã tiếp cận bọn họ, trong mũi rõ ràng ngửi được mùi của Naraku. Inuyasha căng thẳng trong lòng, cầu mong Kagome không có việc gì. Rút Thiết Toái Nha, nhảy lên trên cao đã có thể thấy thân ảnh Bạch Đồng Tử ở trong kết giới bên cạnh Kagome, cầm trong tay cái chai đựng Ngọc tứ hồn sau đó bóp nát. Miroku cùng Sango đang thở hổn hển trên mặt đất. Ngực Inuyasha căng thẳng, không chút nghĩ ngợi chém một đao.

"Chết đi, Bạch Đồng Tử!"

Đao khí quỷ dị xuyên qua kết giới của Bạch Đồng Tử, xé rách vai trái của hắn. Bạch Đồng Tử nguyên bản đang chơi đùa nhàn nhã trong nháy mắt biểu tình chuyển thành kinh ngạc. Vì sao? Tại sao cái đao khí này có thể cắt được kết giới của ta? Ánh mắt nhìn thấy thân ảnh hồng sắc, đi theo phía sau chính là người áo trắng, con ngươi co rụt lại, Bạch Đồng Tử ra quyết định.Chạy! Tuy muốn giết hắn không dễ dàng thế nhưng có thể bị thương rất đau. Cấp tốc tạo kết giới mới, Bạch Đồng Tử chật vật bất kham ẩn vào trong tàng mây.

Thấy Bạch Đồng Tử bỏ đi, Inuyasha thở phào nhẹ nhõm, bất chấp những cái khác, vội vã chạy đến kiểm tra Kagome.

"Kagome, không có việc gì chứ?"

Tỉ mỉ kiểm tra vết thương của Kagome, hoàn hảo chỉ là bị trầy da.

"Ta không sao,Inuyasha. Thế nhưng mảnh ngọc tứ hồn đã bị cướp đi rồi."

Kagome có chút thất thần nói.

"Không sao, ngọc tứ hồn có thể cướp lại. Ngươi không có việc gì là tốt rồi. Còn lại ta sẽ nghĩ biện pháp."

Đối mặt với Kagome, Inuyasha trong ngực tràn đầy hổ thẹn. 50 năm trước đã không thể bảo vệ tốt Kikyo, lẽ nào bây giờ cũng không thể bảo vệ được kagome sao? Nhất định không thể để chuyện đó xảy ra một lần nữa, nhất định phải nghĩ biện pháp. Trong vòng một năm nhất định phải nghĩ ra biện pháp. Inuyasha nắm chặt hai tay, tuỳ ý để móng vuốt sắc nhọn đâm thủng lòng bàn tay. Sango cùng Miroku đều chạy đến an ủi Kagome, Shippou như trước nhào vào lonhg Kagome làm nũng, dời đi lực chú ý của Kagome. Nhìn mọi người quan tâm nhau như vậy trong ngực Inuyasha như được lấp đầy một khoảng trống. Nhất định không được để mất bọn họ, mặc dù chỉ có thể làm bạn với họ vài chục năm, cho dù mấy chục năm sau hắn lại phải tịch mịch một mình, ít nhất hiện tại tâm không trống rỗng.

Bạn đang đọc [Inuyasha đồng nhân][Dịch][SessInu] Không ngờ tới của Fuxixi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuxixi1606
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.