Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1506 chữ

Từ trên trời truyền đến tiếng thú rống, ngẩng đầu thì nhìn thấy thú cưỡi của Sesshoumaru. Từ trên thân thú truyền đến tiếng gọi của Jaken cùng Rin. Inuyasha lăng lăng nhìn mọi chuyện trước mắt, ngốc lăng nhìn Jaken và Rin nhảy xuống, thấy bọn họ đã chuẩn bị lương thực. Nhìn thấy thế... Sesshoumaru thật sự là muốn đi cùng bọn họ?!

"Uy!Sesshoumaru! Uy! Ngươi vừa rồi là nói giỡn phải không?"

Inuyasha bắt đầu có điểm hoảng loạn. Giương mắt chống lại con ngươi hổ phách của Sesshoumaru, con mắt Sesshoumaru trước sau một mảnh lãnh tĩnh, không có một chút ý tứ phủ nhận. Là thật! Hay là nói giỡn đi, Inuyasha thực sự không dám tin tưởng được tên băng sơn này lại đồng hành cùng bọn họ sẽ như thế nào. Trong đầu không khỏi hiện lên cảnh tượng ở chung sẽ như thế nào, cùng Sesshoumaru ngồi cùng bàn ăn... Không khỏi sợ hãi mà run cả người, không muốn, thực sự rất quỷ dị a.

"Sesshoumaru, chúng ta phải đi rồi. Không cần ngươi đi theo!"

Inuyasha nhìn một chút xác yêu quái máu chảy đầm đìa bên kia, không khỏi thẹn thùng. Mặc dù là dây thần kinh thô cũng sẽ không tại đây ăn cơm. Inuyasha bối rối nhìn Kagome, đối với Miroku và Sango nói

"Chúng ta trước tiên về nhà của Kaede bà bà, Ngọc tứ hồn cũng bị Naraku cướp đi rồi, chúng ta cần nghĩ biện pháp đối phó với hắn, hơn nữa vết thương của Kagome dù chỉ là ngoài da nhưng cũng sẽ mất thời gian để hồi phục. Các ngươi cũng dương thương cho tốt, lành rồi chúng ta tiếp tục đi."

Kagome vừa định phản đối, nhưng vừa cử động liền cả người đau nhức, không khỏi kêu ra miệng. Sango cùng Miroku thấy Kagome như vậy cũng không thể làm gì hơn l;à nghe theo Inuyasha.

Khi bọn hắn trở lại làng thì đã tới trạng vạng, Sesshoumaru đi theo phía sau bọn họ, bất quá chưa đến làng, hắn dừng lại ở khu rừng phong ấn Inuyasha. Kagome mặc dù thắc mắc tại sao Sesshoumaru lại đi cùng một đường với bọn họ, thế nhưng quý mến Rin cho nên liền lôi kéo Rin vào làng. Sesshoumaru cũng không ngăn cản.

Ăn xong cơm tối, Inuyasha một mình ngồi trên mái nhà, ôm Thiết Toái Nha nhìn bầu trời đến xuất thần. Nếu nói thật cho Kagome biết nhất định sẽ kinh hãi, thế nhưng nghĩ tới một năm sắp tới không cách nào đối phó. Hơn nữa trong mũi quanh quẩn đều là mùi của Sesshoumaru. Sesshoumaru! Inuyasha oán hận đánh xuống nóc nhà. Kaede bà bà bất mãn.

"Inuyasha, nóc nhà của ta không chọc giận ngươi sao? Cần phải mạnh tay như vậy không?"

"Tchh..."

Inuyasha bực bội thu lại tay ôm Thiết Toái Nha .

Inuyasha cố sức ôm Thiết Toái Nha, chỉ có ôm Thiết Toái Nha mới khiến an tâm. Tựa hồ cảm giác được cái ôm của phụ thân. Nhìn Thiết Toái Nha, không khỏi nhớ đến lúc đánh nhau với Bạch Đồng Tử đã phá tan kết giới của hắn chỉ với một đao. Bình thường không thể phá được kết giới dù dùngThiết Toái Nha đỏ cũng vô dụng. RútThiết Toái Nha ra tỉ mỉ quan sát.Thiết Toái Nha hình như có điểm khác lạ, tuy rằng thân đao vẫn là màu trắng bệch nhưng ở dưới ánh trăng tựa hồ phát ra ánh sáng màu hồng. Truyền yêu lực vào Thiết Toái Nha, tỉ mỉ cảm giácThiết Toái Nha biến hoá.Nguyên lai toàn bộ yêu lực đều bị hút vào, đây chính là nguyên nhân dẫn đến khả năng phá kết giới. Tuy rằng không biết tại saoThiết Toái Nha đột nhiêm lại trở nên lợi hại như vậy nhưng khẳng định là chuyện tốt, không muốn tiếp tục suy nghĩ Inuyasha liền mừng rỡ ném chuyện này ra sau đầu. Nhảy xuống khỏi nóc nhà, đi tới chỗ đất trống để thử uy lực củaThiết Toái Nha.

Bỗng dưng yêu lực trong tích tắc biến mất. Cảm giác trống rỗng không gì sánh được làm cho Inuyasha khổ sở. Trong thân thể đau đớn thậm chí ruột gan như lộn cả lên. Inuyasha nửa quỳ trên mặt đất miệng mở lớn nôn khan, thế nhưng cái gì cũng nôn không ra. Bực mình không gì sánh được, tay phải ôm chặt lấy ngực, thời gian yêu lực bị hấp thụ vì sao lại đau đớn như vậy chứ?

Tiếng thở dài bất đắc dĩ truyền tới, bóng trắng ưu nhã xuất hiện ở phía sau Inuyasha. Một bàn tay nhẹ nhàng vòng qua thắt lưng Inuyasha, Inuyasha liền bị ôm ở trong lòng. Sau đó một đôi môi nhẹ nhàng chạm vào trán Inuyasha, yêu lực hồn hậu mang theo khí tức lạnh lẽo sảng khoái truyền vào cơ thể Inuyasha. Ruột gan cũng theo đó thả lỏng ra. Cảm giác sảng khoái làm cổ họng Inuyasha phát ra tiếng than nhẹ. Sau đó trên mặt Inuyasha hiện lên một mảng hồng sắc. Cảm thấy khí tức sảng khoái rời khỏi, Inuyasha cảm thấy chưa đủ mà giãy dụa thân thể, phát ra tiếng rên rỉ lấy lòng. Sesshoumaru trầm thấp cười ra tiếng.

"Ta sẽ cho là ngươi đang cố gắng dụ dỗ ta, Inuyasha."

Đáp lại Sesshoumaru chính là một quyền. Quyền dừng lại ở trên mặt Sesshoumaru. Inuyasha mở to mắt, con ngươi màu hổ phách ở dưới ánh trăng càng long lanh, trong suốt. Lông mày nhăn lại biểu lộ chủ nhân của chúng đang cố gắng kiềm chế tức giận. Sesshoumaru nhớ lại cảnh dây dưa vừa rồi, trong ngực không khỏi rung động.

Inuyasha nhíu mày nhìn Sesshoumaru, nỗ lực khống chế tức giận. Bình tĩnh một chút, không nên tức giận, ngươi còn có việc nhờ hắn giúp đỡ.

" Uy, Sesshoumaru, ngươi có thể giúp ta không?"

Giúp đỡ? Sesshoumaru không khỏi nhíu mày đứng lên nhưng vẫn chưa nói tiếp.

"Ta muốn đưa ngươi đến một chỗ. Đó là nơi ngọc tứ hồn được sinh ra, ta nghĩ ngươi có thể sẽ hứng thú a, Sesshoumaru. Naraku cũng là mục tiêu ngươi muốn giết. Hiện tại Naraku gần như đã tập hợp gần đủ ngọc tứ hồn, muốn giết hắn rất khó, đến nơi sinh ra ngọc tứ hồn hẳn sẽ phát hiện ra điều gì.

"Nga? Đây là ngươi nghĩ ra sao? Đầu óc cũng không ngu ngốc như vậy, bán yêu."

"Ngươi rốt cuộc có đồng ý hay không?"

Nhìn Sesshoumaru vẫn chưa trả lời Inuyasha lập tức bốc hoả.

"Cầu người khác giúp đỡ mà dùng loại ngữ khí này sao? Inuyasha?"

"Nhiều lời, ngươi đồng ý hay không a?"

Inuyasha không nhịn được đứng lên, biểu tình tựa hồ người cầu hỗ trợ không phải hắn. Cùng Sesshoumaru nhìn nhau một trận, Inuyasha không được tự nhiên quay mặt đi. Nhưng đã quên chính mình còn đang bị người nào đó ôm ở trong ngực. Cái tay ôm lấy Inuyasha hơi dùng lực quay đầu hắn lại, cùng Sesshoumaru lần nữa mặt đối mặt. Ảo não nhớ ra thân thể còn đang bị khống chế.

"Thù lao là gì?"

Thanh âm Sesshoumaru từ trên đỉnh đầu truyền đến.

"Thù lao? Ngươi muốn cái gì? Ngươi hẳn không hứng thú với vật bình thường đi?"

Inuyasha lại nghĩ xem mình có thứ gì đáng giá để cho hắn.

"Ta muốn một thứ của ngươi."

Thanh âm Sesshoumaru như trước từ tính thế nhưng tiểu cẩu kia lại không chút nào để ý. Thứ trên người ta? Ngoại trừ áo lông chuột lửa và Thiết Toái Nha cái gì cũng không có mà cho ngươi a. Nhìn bộ dạng chăm chú suy nghĩ của Inuyasha, Sesshoumaru thêm vào một câu.

"Ta không phải cần áo chuột lửa cùng Thiết Toái Nha."

Thật sự? Hồ nghi nhìn Sesshoumaru, không thể tin là có chuyện tốt như vậy, nhưng suy nghĩ nửa ngày cũng không ra lý do. Hơn nữa hiện tại ở trong lòng Sesshoumaru thật là tư thế quá mức xấu hổ, không hề suy nghĩ nhiều, thấy trên người mình chẳng có vật gì đáng giá, không có tổn thất, sớm một chút muốn thoát khỏi tư thế đáng xấu hổ này mới quan trọng.

"Được rồi, ta đáp ứng ngươi, giờ thì nhanh thả ta ra! Sesshoumaru! Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta nên lập tức xuất phát."

Inuyasha oán hận nói. Chết tiệt, nếu không phải Kirara bị thương không nhẹ hắn sẽ không bao giờ cầu xin người này! Sesshoumaru buông tay,Inuyasha lập tức lùi lại vài bước, vẻ mặt đề phòng. Nhìn cẩu cẩu cảnh giác, trong mắt Sesshoumaru hiện lên vài tia buồn cười:

"Ở nơi nào?"

Inuyasha chỉ rõ phương hướng động đó, cái đuôi của Sesshoumaru cuốn lấy Inuyasha, biến mất trong bóng đêm.

Bạn đang đọc [Inuyasha đồng nhân][Dịch][SessInu] Không ngờ tới của Fuxixi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuxixi1606
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.