Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2664 chữ

Thành tiếp theo bọn họ đi tới được bảo vệ tương đối chặt chẽ. Mặc dù so ra kém với những quận phủ nhưng cũng phồn vinh không kém. Đúng chính ngọ bọn họ một đám người từ trên trời hạ xuống trước cổng thành. Kagome từ trên lưng thú cưỡi của Toutousai nhảy xuống, sắc mặt âm trầm. Bởi vì sáng sớm xuất phát muốn kéo Inuyasha cùng ngồi ở chỗ Toutousai. Thế nhưng chưa từng nghĩ đến Sesshoumaru bá đạo kia sẽ một tay cắp lấy Inuyasha lôi đi. Mà Inuyasha dĩ nhiên không được tự nhiên mà phản kháng nhưng dù có phản kháng cũng vô dụng. Không thể không nói nữ tử nhỏ bé tâm tư rất nhạy cảm, từ thái độ cam chịu của Inuyasha mà cảm thấy sai sai. Đối với Inuyasha thì buồn bực muốn dậm chân.

Sango cùng Miroku và Shippou, nhìn Kagome như sắp bạo phát, nơm nớp lo sợ lùi về sau vài bước. Kagome nhận thấy ba người lui về phía sau. Vừa quay mạnh đầu lại, triệt để làm ba người ứa mồ hôi lạnh. Thật đáng sợ! Lượng ánh sáng ngân sắc chậm rãi từ trên trời hạ xuống, chậm rãi tan đi. Lộ ra thân ảnh của Inuyasha cùng Sesshoumaru. Hừ! Kagome giương đầu lên, hùng hổ tiến về phía cổng thành. Inuyasha chột dạ đi theo phía sau, bộ dáng cẩn cẩn dực dực trông đến buồn cười. Toutousai cười khổ nghiêng nghiêng đầu, cũng tiến về phía trước.

Kagome bọn họ rất nhanh đã vào trong thành, nhìn đoàn người nhộn nhịp, hàng quán bán pử hai bên đường, chỉ cảm thấy vô cùng mới mẻ. Toutousai đi đầu, vừa cười vừa nói:

"Qua cổng thành đi một đoạn đến sau núi. Ở chỗ này không được bay loạn, long quy kia tính tình thập phần cổ quái, hắn ở đây cai quản lãnh địa của mình. Đi thôi, tìm một chỗ ăn uống, nghỉ ngơi một lúc, cung cấp một chút tin tức của lão gia khoả kia. Buổi chiều tiếp tục đi, hẳn là đến lúc hoàng hôn là tới nơi."

"Uy, Toutousai, ngươi quen với long quy kia sao?"

Inuyasha có chút kỳ quái hỏi.

"Thời còn trẻ có gặp qua vài lần. Hẳn là cũng có chút quen biết đi."

Toutousai vuốt vuốt ria mép trả lời.

"Thật sao?"

Đã từng có vết xe đổ, Inuyasha đối với Toutousai vẫn có điểm hoài nghi. Toutousai trừng mắt

"Ăn cơm xong ta sẽ liên lạc cho ngươi xem"

"Hừ! Thật khó tin!"

Bọn họ tìm một quán ven đường vội vã dùng bữa sau đó liền ra khỏi thành.

Cửa nam của thành dẫn thẳng ra sau núi. Bọn họ nhanh chóng đi tới chân núi. Vừa muốn đặt chân lên núi đã bị Toutousai ngăn cản.

"Chờ đã, chờ ta báo tin cho lão gia khoả kia đã.Dưới đây toàn là trận pháp, đến lúc đó chưa kịp phát hiện ra thì đã bỏ mạng rồi."

"Binh"

Inuyasha giơ tay cho Toutousai một đấm.

"Lão già này còn không nói sớm! Mau mau thông báo!"

"Là do các ngươi không hỏi a"

Toutousai có chút uỷ khuất xoa xoa đầu, nhìn bộ dáng như con rùa rụt đầu. Toutousai lấy một hơi, một đám lửa phun ra khiến cho phía trước cháy đen thành một đám.

"Được rồi, lão gia khoả kia hẳn đã biết, giờ chờ cho hắn cho chúng ta tiến vào."

Inuyasha ngồi xổm xuống đất hiếu kỳ lấy tay gẩy gẩy đống tro tàn dưới đất:

"Thật sự thông báo rồi sao?"

Trán Toutousai nổi lên gân xanh, nhịn không được mà phát hoả. Phía sau bỗng dưng rùng mình, gân xanh trong nháy mắt biến thành toát mồ hôi lạnh. Gia hoả kia còn đang ở phía sau. Nhịn! Ta lão nhân đại nhân đại lượng, không thèm tính toán với tên bán yêu nhà ngươi.

Trên núi bỗng xưng một trận rung chuyển, tựa như nước biển mãnh liệt xô vào nhau. Không bao lâu sau từ trên núi hiện lên một lối đi. Sesshoumaru không nói một lời đi ở phía trước. Nhìn biểu tình lạnh lùng của Sesshoumaru, mọi người tự giác im lặng đi ở phía sau. Đi không được bao lâu phía trước bỗng dưng sáng rực. Trước mắt bọn họ hiện ra một khu xanh tươi um tùm. Một gốc cây to lớn phải đến và người mới ôm hết đứng vững ở bên đường. Gió nhẹ nhàng,khoan khoái thổi qua người mọi người. Mấy sinh linh ẩn mình ở trên cây chỉ hế mắt ra quan sát những người xa lạ mới đến. Ánh mặt trời xuyên qua những tán lá, từng khoảng lớn hoa hải đường trải dài trước mắt. Hồ điệp chơi đùa quan những khóm hoa, trong bụi hoa hiện ra một cái đầu xù lông.

"Đẹp quá..."

Kagome nhảy hai bước, quay tròn một vòng, chỉ cảm thấy một mùi thơm ngát hấp dẫn. Miroku và Sango cũng là một vẻ mặt say sưa. Inuyasha nhíu nhíu lông mày, ngửi ngửi trong không khí. Cái mùi hoa này hẳn là có tác dụng thôi miên. Nhìn mọi người xung quanh, ngoại trừ Sesshoumaru và Toutousai những người khác đều đắm chìm trong mùi hoa này. Inuyasha quan sát bốn phía, dễ dàng phát hiện ra vật ở đằng sau những khóm hoa. Tai thú lông xù, hình người, khí tức này...Là bán yêu! Nhưng lại là một tên tiểu quỷ.

Inuyasha tiến lên phía trước, vươn tay trái nhấc bán yêu lên.

"Tiểu quỷ! Là ngươi giở trò sao?"

Tay phải nắm thành đấm dí vào chóp mũi tiểu quỷ kia. Bán yêu nhỏ bé kia nhất định là bị Inuyasha doạ sợ, miệng mở lớn, oa oa khóc lên.

"Không nên...Không nên giết Trường Thụ, đều không phải...Trường Thụ giở trò quỷ. Là ảo hoa..Oa..Ba ba, mụ mụ cứu Trường Thụ!"

Inuyasha bị tiếng khóc bén nhọn của tiểu quỷ này làm cho có điểm hoang mang. Cảm giác như âm thanh sắp làm hỏng lỗ tai. Lực đạo trên tay buông lỏng, tiểu quỷ kia liền giãy dụa, biến mất vào trong rừng.

Toutousai cười nói với Inuyasha.

"Tiểu quỷ kia nói không sai, là hương vị của ảo hoa. Huyễn hoa hiểu rõ về mê hương. Muốn phá bỏ rất đơn giản, huyễn hoa nhất định có chất lỏng từ cây cỏ. Lấy được chất lỏng đó là được."

"Nga"

Inuyasha lăng lăng trả lời, hiển nhiên là chưa thoát ra khỏi ma âm vừa rồi. Phải làm cho mọi người tỉnh lại, bọn họ kế tiếp còn phải đi a. Đi qua những khóm hoa hải đường, đi tới một khe sâu trước mặt. Bên trong khe hẳn có không ít mai phục a. Inuyasha truyền tin cho mọi người. Ha hả, ta muốn xem xem các ngươi lợi hại như thế nào. Inuyasha nắm tay lại, khớp xương phát ra âm thanh "Rốp rốp"

Thân ảnh hồng sắc đứng ở trên tảng đá màu than chì tựa như muốn thiêu đốt con mắt, nhảy lên cao lại càng thêm hoả diễm, xinh đẹp đẹp mắt. Trên vách đá truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết, không bao lâu sau Inuyasha dẫn theo vài người trở về. Hẳn là mấy bán yêu bị gom thành một chỗ.

"Thế nào?"

Inuyasha đắc ý dào dạt, Shippou nhìn qua nói:

"Bất quá chỉ là mấy người, có gì mà đắc ý chứ, hừ!"

Vừa nói vừa quan sát biểu tình của Inuyasha, hiển nhiên không sai!

Bổn đại gia tâm tình đang rất tốt không thèm tính toán với ngươi.Ném mấy bán yêu bị túm thành một đống vào một chỗ, Inuyasha giơ tay túm lấy áo một người

"Các ngươi là ai?"

Lời còn chưa dứt, một thân ảnh bỗng vọt tới, Inuyasha đưa tay lên đỡ, cái tiểu quỷ kia đánh một quyền vào cánh tay Inuyasha. Inuyasha vung cánh tay lên, hất văng tiểu quỷ ra, khi nhìn lại phát hiện là tiểu bán yêu vừa nãy.

Tiểu bán yêu bị đánh văng ra, té trên mặt đất, chịu đựng đau đớn sử dụng cả chân lẫn tay để đứng lên, lại nhảy về phía Inuyasha để đánh. Inuyasha giơ cánh tay lên, vuốt của tiểu quỷ liền trảo vào áo chuột lửa rộng thùng thình. Bán yêu cắn chặt răng, trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ uy hiếp. Cái tiểu bán yêu này sức lực còn chưa đủ a. Inuyasha nắm lấy cổ hắn, một tay nhấc hắn trên không trung.

"Không nên làm hắn bị thương! Các ngươi muốn gì chúng ta đều đáp ứng ngươi!"

Đầu lĩnh vừa bị Inuyasha nắm áo ép hỏi mở miệng khẩn cầu nói.

"Nga, vậy mau nói các ngươi là ai? Vì sao lại phục kích chúng ta?"

Inuyasha nhìn đến tiểu quỷ còn đang bị nắm trong tay

"Không phải là cái tên tiểu quỷ này..."

Nghe thấy Inuyasha nói như vậy, tiểu bán yêu bị nắm trong tay mãnh liệt dãy dụa

"Buông, tên ác ma này! Ta là Trường Thụ, đều không phải là tiểu quỷ!"

Đầu lĩnh bán yêu trên mặt tràn ngạp vẻ tang thương.

"Ngọn núi này là núi của bán yêu sinh sống. Về việc phục kích các ngươi là cũng có nguyên nhân, các ngươi...này phải rất rõ rồi mới đúng! Ngươi cũng là bán yêu, vì sao lại trợ giúp bọn yêu quái ác ma đối phó bọn ta?"

Nói đến đây bán yêu kích động đứng lên, mặt cũng tức tới đỏ bừng.

Yêu quái ác ma? Inuyasha vô thức quay đầu nhìn Sesshoumaru. Ân, đích xác là có điểm đúng a. Sesshoumaru tựa hồ nhìn ra tiếng lòng của Inuyasha, hừ lạnh một tiếng, toàn bộ khu vực nhiệt độ lập tức giảm xuống. Toutousai nhịn không được cả người phát run. Trưng bộ mặt lạnh ra cái gì chứ, Inuyasha oán thầm trong lòng. Quay đầu nói với đầu lĩnh bán yêu kia:

"Đối phó với các ngươi? Uy, đại thúc, hẳn là các ngươi công kích bọn ta trước. Hơn nữa chúng ta cũng không làm chuyện gì quá phận với các ngươi a. Những người khác trên vách núi đều là ta nói dối thôi."

Bán yêu kia nghe Inuyasha nói có điểm ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, nửa ngày mới nói:

"Lẽ nào các ngươi không phải người của núi này?"

"Ân"

Inuyasha gật đầu.

"Thật sự là người ngoại sơn..."

Bán yêu thì thào tự nói, đột nhiên phản ứng mạnh mẽ.

"Các ngươi là người ngoại sơn! Thật tốt quá! Được cứu rồi! "

Ngữ khí tràn ngập linh hỉ, nhưng trên mặt biểu tình cũng bởi vì chuyển hoán quá nhanh mà cứng lại. Những bán yêu khác nghe thấy thủ lĩnh nói vậy trên mặt cũng lộ ra kinh hỉ. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

"Ta là Thạch Tỉnh Hoành, người bị ngươi bắt là con của ta, Thạch Tỉnh Trường Thụ..."

Bán yêu kia khôi phục tâm tình của mình chậm rãi đứng lên giải thích với bọn Inuyasha. Lúc này Inuyasha mới biết nguyên nhân phát sinh mọi chuyện. Trước mắt nơi này có khoảng ba vạn bán yêu. Mấy trăm năm qua vẫn sống ở trên núi, đồng thời cũn bị vây ở trong, không thể tiếp xúc với bên ngoài. Trên núi sản vật phì nhiêu, sinh hoạt cũng có thể tự cung tự cấp. Ngoại trừ hàng năm có sự tấn công của "Yêu quái hoàn toàn". Yêu quái có thể nói đối với bán yêu ở đây như kẻ thù. Hàng năm đều tập kích thành của bán yêu, mỗi lần thương vong không nặng cũng không nhẹ. Bán yêu ở đây thập phần thống hận yêu quái. Ngay từ đầu tập kích nhóm Inuyasha cũng bởi vì thấy trong nhóm bọn họ có yêu quái nên đã tập kích tại đây. Trong lúc bọn họ vẫn cho rằng sẽ mãi mãi bị yêu quái bắt nạt thì tộc trưởng bán yêu mạnh nhất đã dùng hai con mắt để đổi lấy hình ảnh một người trong tương lai. Người đó đến từ ngoài núi, mái tóc trắng cùng với y phục rực đỏ. Nói đến đây Thạch Tỉnh Hoành dùng ánh mắt tràn ngập mong đợi nhìn Inuyasha, hiển nhiên hắn cho rằng Inuyasha là người đã được tiên đoán.

Chính xác, ăn mặc hoả bào thần thái phi dương, Inuyasha vô luận lúc nào đều phi thường thấy được.

"Thật sự là rực đỏ thiêu đốt a."

Miroku không khỏi cảm thán nói.

"Không sai."

Sango phụ hoạ gật gật đầu.

"Các ngươi đang nói ta sao?"

Inuyasha hồ nghi nhìn Miroku và Sango.

"Ha hả, đều không phải, chúng ta cái gì cũng chưa từng nói. Inuyasha ngươi đừng mẫn cảm như thế có được hay không."

Miroku ha ha cười gượng.

"Inuyasha-sama!"

Thạch Tỉnh Hoành đột nhiên kêu lên/

"Ân? Làm sao vậy?"

"Cái này, Inuyasha-sama, sắc trời đã tối, không biết ngài có chỗ nào tá túc? Tiểu nhân cả gan mời đại nhân đến nhà mình nghỉ chân"

Thạch Thỉnh Hoành cung kính nói với Inuyasha. Toutousai nghe thấy như thế bỗng nhiên đánh lên tay một quyền.

"Đúng vậy, lão già ta thân thể yếu ớt không được như mấy ngườ thanh niên các ngươi, tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đã."

"A, nếu vậy thì tốt quá. Thực sự đa tạ."

Đây là thanh âm của Miroku, hắn cảm động đứng trước mặt Thạch Tỉnh Hoành.

"Đúng vậy, ta thực sự rất muốn tắm rửa"

Kagome ở một bên phụ hoạ. Nghe thấy mọi người nói vậy, Inuyasha chỉ cảm thấy trán nổi gân xanh.

"Các ngươi..."

"Không có gì không tốt, Inuyasha. Vị đại thúc này cũng không có ác ý với chúng ta a."

Kagome đi ra phía sau Thạch Tỉnh Hoành thay hắn cởi dây trói. Về phần Trường Thụ chăm chú nắm lấy góc áo phụ thân, cảnh giác nhìn Inuyasha. Phảng phất như một khắc sau Inuyasha sẽ gây bất lợi cho bọn họ.

Thương cảm cho Trường Thụ đã bị Inuyasha doạ cho sợ hãi. Kagome yêu thương mà ôm Trường Thụ vào lòng nói với Thạch Tỉnh:

"Thạch Tỉnh đại thúc, làm phiền ngươi dẫn đường rồi. Đúng không, Inuyasha."

"Hừ! Tuỳ các ngươi."

Inuyasha ôm Thiết Toái Nha, quay đầu làm như không quan tâm. Cả đám bọn họ đi qua Inuyasha mà đến chỗ Thạch Tỉnh. Ở phía sau chỉ còn lại Inuyasha và Sesshoumaru. Sesshoumaru cũng cất bước đi đến, chỉ là lúc đi qua Inuyasha, đuôi giương lên, ôn nhu nhấc Inuyasha lên. Mang theo Inuyasha chậm rãi đi theo đằng sau.

Inuyasha chỉ cảm thấy trước mắt trắng xoá, đã bị lông đuôi cao cấp cuốn lấy. Muốn giãy dụa thoát lại, thế nhưng động tác giãy dụa có vẻ như điểm mềm yếu vô lực. Huống hồ Sesshoumaru cuốn lấy rất xảo diệu. Inuyasha muốn giãy dụa thoát ra chỉ hoàn phí một phen công phu.

"Ngu ngốc, không thoát được đâu."

Thanh âm Sesshoumaru xuyên qua lông đuôi ấm áp truyền tới. Tuy rằng vẫn như trước trong trẻo lạnh lùng, nhưng Inuyasha lại nghe ra tình cảm ấm áp. Đúng vậy, trong thân yêu lực lại bị hấp thụ rồi. Tuy rằng vừa rồi trước mặt bọn Kagome gắt gao chống đỡ thân thể, thế nhưng bây giờ một giây cũng không chịu được nữa rồi. Bóng người phía trước dần dần biến mất không rõ, bọn họ đã đi rất xa rồi. Sesshoumaru khống chế được đuôi, kéo Inuyasha vào trong lòng. Ngửi được mùi hương dễ chịu, đáy lòng Inuyasha thoả mãn thở dài. Từ lúc nào mà mình trở lên tham luyến mùi hương này đi?

Bạn đang đọc [Inuyasha đồng nhân][Dịch][SessInu] Không ngờ tới của Fuxixi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuxixi1606
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.